Tâm Sự Truyện Tình
Trích đoạn: Trần Trung Dũng
Trích đoạn: ThanhThanhKhiet
NHẬT KÝ TÌNH YÊU
Quen nhau từ độ thu sang
Hồn như cánh gió mơ màng bóng cây
Trời xanh – xanh ngát màu mây
Ngẩn ngơ hạt nắng rắc đầy bụi hoa
Bình minh ríu rít chim ca
Vườn bên xao xác tiếng gà đuổi nhau
Bâng khuâng em hỏi buồng cau
Bao giờ tròn quả cho trầu lên xanh ?
Chiều hôm nắng vắt qua mành
Mây hồng ánh mắt đa tình dõi theo
Bầu trời ngan ngát trong veo
Câu yêu thương gửi bao nhiêu mong chờ
Đêm ngồi lặng ngắm trăng mơ
Nhoài tay em hái vần thơ ngọt ngào
Vu vơ hồn mộng trăng sao
Lạ chưa ? đã có khi nào thế đâu !
Thì ra từ độ quen nhau
Mây đen cũng khoác áo màu thiên thanh
Không gian rộn rã tiếng oanh
Đất trời tràn ngập sắc xanh …xuân thì
Thanh Thanh Khiết
hi..hi..TTD hoạ bài này đi nhé. Chúc vui
[image]
http://up.anhso.net
[/image]
Viết Cùng Ánh Trăng
Đêm nay dưới ánh trăng vàng
Bồi hồi anh viết mấy hàng gửi em.
Câu đầu nắn nót trước tiên
Hỏi thăm sức khỏe "người quen" thế nào?
Tiếp theo nét bút rì rào
Cho anh được phép kính chào mẹ cha.
Hai miền dằng dặc cách xa
Lá thư thay mặt làm quà tặng nhau
Tháng ngày vội vã qua mau
Gặp em như đã đổi màu mấy xuân.
Đường dài nhịp bước hành quân
Trang thư nhung nhớ bao lần viết thêm .
Trăng khuya chênh chếch ngoài thềm
Lời hay ý đẹp, nỗi niềm, khát khao
Từng dòng lấp lánh ánh sao
Phong thư gấp lại anh trao cho nàng
Cánh tem ơi hãy nhẹ nhàng
Nâng niu nhé ánh trăng vàng cùng em.
Trung Dũng
Nỗi nhớ Nỗi nhớ ngàn năm chuyện thế nhân Vương buồn mỗi lúc ánh trăng lên Nhìn mây lẩn khuất bên gương nguyệt Giọt lệ thành sương rơi ướt đêm Trời vì nỗi nhớ làm giông gió Đất khóc thương cây chịu nắng mưa Biển nhớ dòng sông sinh muối mặn Triều dâng con nước sóng đong đưa Riêng em nỗi nhớ đâu vương bận Mà mỗi đêm về giấc vẫn êm Không như trời đất luôn thay đổi Nỗi nhớ cho mình nặng yêu thêm Bùi Thanh Thanh Khiết 2.6.2011
Nỗi nhớ Nỗi nhớ ngàn năm chuyện thế nhân Vương buồn mỗi lúc ánh trăng lên Nhìn mây lẩn khuất bên gương nguyệt Giọt lệ thành sương rơi ướt đêm Trời vì nỗi nhớ làm giông gió Đất khóc thương cây chịu nắng mưa Biển nhớ dòng sông sinh muối mặn Triều dâng con nước sóng đong đưa Riêng em nỗi nhớ đâu vương bận Mà mỗi đêm về giấc vẫn êm Không như trời đất luôn thay đổi Nỗi nhớ cho mình nặng yêu thêm Bùi Thanh Thanh Khiết 2.6.2011
Êm Đềm Con Sóng
Đừng trách em ơi chuyện ở đời
Nóng lạnh thường ngày giống nhau thôi
Bao la , bát ngát vui bè bạn
Nghe gió, nhìn mây, ngắm bầu trời.
Nhưng vẫn giành riêng những ngọt bùi
Biết rằng mưa nắng một kiếp người
Khi tròn, khi khuyết trăng cũng thế
Anh biết mà em :phải xa xôi.
Chiều buông vẫn khúc hát đưa nôi
Sông Hằng êm ái lững lờ trôi
Cầu xin đừng nhé làm giông bão
Cho sóng tràn dâng đất lở bồi.
Trung Dũng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.06.2011 10:04:58 bởi Trần Trung Dũng >
Em Còn Đợi Anh Ơi Em Còn Đợi
Anh cố ý kéo mây che thật thấp
Lén nhìn em đang đứng đợi bồi hồi
Hay tự biết anh làm gì có lỗi ?
Mà ngại ngần mà nhắn gửi xa xôi...
Anh cố ý viết bài thơ "Em Ơi Có Đợi"
Thử lòng em có quay lại nhìn anh
Ừ..một chút mà mắt đã long lanh
Thêm chút nữa chắc mưa rơi tầm tã
Anh có nghe lời thì thầm của lá
Hạ xanh rì trưa nắng ngập bờ vai
Lá nói với em những ngày xưa thân ái
Tim còn ghi từng khoảnh khắt chứa đầy
Em còn đợi anh ơi em còn đợi
Nắng bốc hơi vầng mây xám tan mau
Còn đợi anh tìm vần chữ ngọt ngào
Như một thuở tình xuân trao say đắm
Em còn đợi anh ơi...em còn đợi...
Hồng Quế r
Chết anh rùi! làm sao bây chừ huh ? 
Anh nhớ bỏ bài thơ qua trang của em mí chịu nhe!
Anh Biết Mà Em
Anh biết lắm hết mưa, trời lại nắng.
Hết sầu vương, hết cay đắng: Ngọt bùi.
Hết mây giăng, lồng lộng thắm xanh trời
Hoa khoe sắc nở nụ cười rạng rỡ.
Anh biết lắm lúc tâm hồn bỡ ngỡ
Sẽ bão giông, sẽ làm khổ tháng ngâu.
Nhưng cuộc đời chẳng lẽ mãi đớn đau
Khi thế giới thay đối đầu: Đối thoại.
Anh biết lắm, nhiều khi lầm phải, trái
Chút giận hờn rằng thông thái là ta
Đến một ngày lòng rộng mở vị tha
Sẽ ấm áp bản tình ca lại hát.
Con sóng xóa vết chân trần trên cát
Hoàng hôn rơi nghe khúc nhạc thanh bình
Chuyện hợp tan đã thấu lý, đạt tình.
Theo năm tháng kéo chúng mình gần lại.
Giá ngày trước đừng đôi lần khờ dại
Lá vàng rơi cho tê tái lòng nhau
Đừng nặng nề nếu trót lỡ đôi câu
Anh biết lắm trăng trên đầu thật sáng.
Trung Dũng
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.06.2011 10:13:22 bởi Huyền Băng >
Bồi Hồi Trong Ta
Giá như còn mãi tuổi thơ
Thì đâu hết những mộng mơ, dỗi hờn.
Giá như đừng có ngập buồn
Thì đâu lệ ướt làm mòn bờ mi.
Giá như đừng có quay đi
Thì vòng tay ấm ôm ghì bờ vai.
Nhưng rồi giờ biết trách ai
Đường xưa chung bước, chia hai ngõ về.
Em đi rợp bóng chân đê
Anh nhìn theo hút mà nghe ngậm ngùi
Hoàng hôn khuất cuối chân trời
Hình em vẫn đó bồi hồi trong ta.
Trung Dũng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.06.2011 15:21:37 bởi Trần Trung Dũng >
Em & anh
Trăng khuyết giữa bầu trời
Chở thuyền thơ rong chơi
Muôn năm không lạc lối
Đường đi dù xa xôi
Rồi những đêm thượng tuần
Khoác áo màu bạch vân
Treo mình trên cành lá
Dõi mắt nhìn thi nhân
Ánh vàng trăng thả sân
Thi nhân ngồi uống rượu
Tay tiên chọn từng vần
Gửi lời trong muôn ý
Tình trăng và thi sỹ
Không gấm vóc lụa là
Vô tư như cây cỏ
Tâm hồn thơm hương hoa
Tình trăng và thi sỹ
Ngàn đời còn say mê
Dù đêm qua nguyệt thực
Niềm thương vẫn tràn trề
Em không thể là nguyệt
Anh chẳng phải thi nhân
Tình ta mong giống vậy
Hạnh phúc đẹp muôn phần
Thanh Thanh Khiết
Chúc TTD luôn vui
Trích đoạn: Trần Trung Dũng
Nỗi nhớ
Nỗi nhớ ngàn năm chuyện thế nhân
Vương buồn mỗi lúc ánh trăng lên
Nhìn mây lẩn khuất bên gương nguyệt
Giọt lệ thành sương rơi ướt đêm
Trời vì nỗi nhớ làm giông gió
Đất khóc thương cây chịu nắng mưa
Biển nhớ dòng sông sinh muối mặn
Triều dâng con nước sóng đong đưa
Riêng em nỗi nhớ đâu vương bận
Mà mỗi đêm về giấc vẫn êm
Không như trời đất luôn thay đổi
Nỗi nhớ cho mình nặng yêu thêm
Bùi Thanh Thanh Khiết
2.6.2011
Êm Đềm Con Sóng
Đừng trách em ơi chuyện ở đời
Nóng lạnh thường ngày giống nhau thôi
Bao la , bát ngát vui bè bạn
Nghe gió, nhìn mây, ngắm bầu trời.
Nhưng vẫn giành riêng những ngọt bùi
Biết rằng mưa nắng một kiếp người
Khi tròn, khi khuyết trăng cũng thế
Anh biết mà em :phải xa xôi.
Chiều buông vẫn khúc hát đưa nôi
Sông Hằng êm ái lững lờ trôi
Cầu xin đừng nhé làm giông bão
Cho sóng tràn dâng đất lở bồi.
Trung Dũng
Êm đềm Chúng mình đã bén duyên tơ Trái tim khờ dại dòng thơ dỗi hờn Bao đêm nguyệt lặng vương buồn Bầu trời đẫm nước sương còn đọng my Bước hoang khi ấy mây đi Giá như gió cản chắc gì lòng xa Bây giờ cây lại nở hoa Câu thương câu nhớ chan hoà lá reo Niềm tin anh dựng lều yêu Sông Ngân em bắc cầu kiều đón anh Từ nay trời sẽ trong lành Ngọt bùi ta mãi mãi dành riêng nhau !./ Thanh Thanh Khiết 5.6.2011
Chúc TTD luôn vui
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.06.2011 04:01:35 bởi Viet duong nhan >
...
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/48400/174191B373174474BA86C7C47A02366A.jpg[/image]
Trích đoạn: ThanhThanhKhiet
Em & anh
Trăng khuyết giữa bầu trời
Chở thuyền thơ rong chơi
Muôn năm không lạc lối
Đường đi dù xa xôi
Rồi những đêm thượng tuần
Khoác áo màu bạch vân
Treo mình trên cành lá
Dõi mắt nhìn thi nhân
Ánh vàng trăng thả sân
Thi nhân ngồi uống rượu
Tay tiên chọn từng vần
Gửi lời trong muôn ý
Tình trăng và thi sỹ
Không gấm vóc lụa là
Vô tư như cây cỏ
Tâm hồn thơm hương hoa
Tình trăng và thi sỹ
Ngàn đời còn say mê
Dù đêm qua nguyệt thực
Niềm thương vẫn tràn trề
Em không thể là nguyệt
Anh chẳng phải thi nhân
Tình ta mong giống vậy
Hạnh phúc đẹp muôn phần
Thanh Thanh Khiết
Chúc TTD luôn vui
Trăng Và Thơ
Trăng đêm nay thật sáng
Nàng thơ cũng thật hiền
Thì thầm nghe gió thoảng
Như là em ở bên.
Tiếng dương cầm thôi miên
Bâng khuâng lời tình khúc
Tan dần màn sương đêm
Đóa hoa Quỳnh chợt thức.
Giọt trăng vàng từng lúc
Len lỏi dưới hiên nhà
Thơ bồng bềnh khóm trúc
Reo từng vần thiết tha.
Em vội vã tim ta
Em bồi hồi xao xuyến
Rạng rỡ và kiêu sa
Nồng nàn và trìu mến.
Thơ cùng trăng quyến luyến
Chung bước trên đường đời
Xô hoài con sóng biển
Dạt dào muôn ngàn khơi.
Trung Dũng
Hai ta !
Hai ta uống nước cùng nguồn
Hai ta dõi mắt lệ tuôn mỗi chiều
Hai bờ cuộn sóng dòng yêu
Hai đầu thương nhớ gợi nhiều bâng khuâng
Cúc vàng gọi nắng vào xuân
Hoa mai đã nở trắng ngần vườn em
Tình ai ngọt rượu nồng men
Tình ai lửa cháy đã chèn nhốt đông
Mênh mông sông nước mênh mông
Tháng ngày em đứng đợi trông tương phùng
Thanh Thanh Khiết
8.6.2011
[image]
http://up.anhso.net[/image]
Bâng Khuâng Chiều Nhớ
Em ơi nhé: Bản tình ca anh viết
Cứ mỗi lần mình cách biệt xa xôi
Áng mây chiều như thấp xuống quanh tôi
Cùng chia sẻ một quãng đời trống vắng.
Phải chăng đấy một khoảng trời tắt nắng?
Bỗng mờ che vầng mây xám hanh hao.
Lá cây rừng nghèn nghẹn tiếng lao xao
Em có biết nỗi ước ao gặp gỡ.
Xa xa mãi lòng trào dâng luyến nhớ
Mà lúc gần chỉ nức nở hờn ghen
Thời gian dần cũng sẽ trở thành quen
Hoàng hôn xuống mặt trời lên ngày mới.
Và nơi ấy từng giờ anh ngóng đợi
Nước thủy triều con sóng gọi đò xa.
Anh tin rằng em chắc cũng ngâm nga
Lời âu yếm bản trường ca tình ái.
Trung Dũng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.06.2011 10:23:24 bởi Trần Trung Dũng >
Thương nhau
Thương nhau trồng lại hàng cau
Bỏ bùa trầu úa trở màu tươi xanh
Thương nhau vớt chút nắng hanh
Ủ tim ấm lại gối cành bến mơ
Thương nhau rót mật hoà thơ
Bút rơi từng nét ngẩn ngơ thả hồn
Thương nhau chân cứng đá mòn
Mảnh chiều hẹp lại vẫn còn thương nhau
./
Thanh Thanh Khiết
11.6.2011
Vắng Em
Vắng em gió lạnh tràn về
Mưa rơi sầu nhớ tái tê lòng người.
Câu thơ viết được nửa vời
Ngập buồn hoa lá ru hời bâng khuâng.
Không còn hương sắc của xuân
Tím màu chờ đón, mờ dâng sương chiều.
Vắng em nghiêng ngả cánh diều
Nghẹn lời tiếng sáo, đìu hiu thu vàng.
Bước chân như thấy vội vàng
Tìm về nơi ấy có hàng dừa xanh
Lam chiều khói quyện mái tranh
Hình như em cũng đợi anh nóng lòng.
Trung Dũng
Trích đoạn: Trần Trung Dũng
Vắng Em
Vắng em gió lạnh tràn về
Mưa rơi sầu nhớ tái tê lòng người.
Câu thơ viết được nửa vời
Ngập buồn hoa lá ru hời bâng khuâng.
Không còn hương sắc của xuân
Tím màu chờ đón, mờ dâng sương chiều.
Vắng em nghiêng ngả cánh diều
Nghẹn lời tiếng sáo, đìu hiu thu vàng.
Bước chân như thấy vội vàng
Tìm về nơi ấy có hàng dừa xanh
Lam chiều khói quyện mái tranh
Hình như em cũng đợi anh nóng lòng.
Trung Dũng
LẶNG LẼ ,,,,THU SẦU
Thu nay, ôi chỉ một mình ta
Thu đến, Thu đi vẫn gợi là
Heo may lạnh lẽo từng hơi thở
Đêm vắng ,ru hồn tựa bóng ma
Ta vẫn chờ người ...người có hay
Chim chiều thảng thốt mỏi cánh bay
Ôm sầu , lặng lẽ ngàn sao rụng
Cuối trời thương , nhớ thủa nào khuây ...!
THUYTIEN ---HDYC
TT góp với bạn mấy vần thơ buồn nhé
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu: