Tâm Sự Truyện Tình
Gật Đầu Đi Nhé
Hết giông bão sông êm đềm, nào lạ
Sẽ ngập buồn nếu đôi ngả chia ly
Chốn quê nghèo anh ở lại em đi
Thì khi ấy nỗi sầu bi đau cứa.
Chẳng lẽ hết, quên những gì đã hứa
Mình trao nhau ngay từ thuở ban đầu
Dẫu xa xôi ngăn cách nối nhịp cầu
Anh đã tạc vào thẳm sâu ký ức.
Vẫn nhớ mãi những tháng ngày chung bước
Bao giận hờn, bao ấm ức hờn ghen
Gọt lệ buồn đôi lúc ướt mi hoen
Yêu là thế dần cũng quen: Em bảo.
Ừ vẫn biết chỉ là tình hư ảo
Vậy mà sao cứ khổ não khi xa
Vẫn nao lòng bao nhung nhớ thiết tha
Đêm thao thức bóng người ta ẩn hiện.
Thôi đừng nhé nói những điều ngụy biện
Bởi con tim có giấu kín được đâu
Thấy em buồn anh gửi gắm đôi câu
Đừng quay gót hãy gật đầu đi nhé.
Và rất muốn ngắm em cười e lệ
Lời tự tình luôn thỏ thẻ bên tai
Mãi nồng nàn dù nắng nhạt chiều phai...
Trung Dũng
[image]
http://up.anhso.net[/image]
Vọng Tiếng Còi Tầu
Biết đến bao giờ lại gặp em
Nhịp đời năm tháng con đường quen
Trung thu vẫn thế, rằm vẫn thế
Kỷ niệm đong đầy đâu dễ quên.
Thấm thoắt thời gian năm tiếp năm
Ngày dài đằng đẵng đợi về thăm
Mấy mùa lá rụng hoa tàn nở
Lối cũ giờ sao thấy xa xăm.
Chỉ biết trách mình bởi từ lâu
Hững hờ chẳng một phút cho nhau
Dù em không nói lòng nghẹn đắng
Vọng mãi nôn nao tiếng còi tầu.
Nhận hết về anh những lỗi xưa
Đã khiến em buồn xa ướt mưa
Mong nhé thôi em đừng hờn nữa
Cất tiếng gọi lòng em sẽ thưa.
Trung Dũng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.07.2011 15:01:48 bởi Trần Trung Dũng >
Đêm Trường
Lâu rồi không ghé thăm em
Vui đâu chẳng thấy, buồn thêm thật nhiều.
Phải chăng đấy gọi tình yêu
Làm cho khắc khoải những chiều nhớ mong.
Bồi hồi ra ngóng, vào trông
Thủy triều lên xuống dòng sông lững lờ.
Bến đây năm đợi tháng chờ
Thuyền còn xa lánh hững hờ nữa chăng?
Tím trời gió kéo mây giăng
Đêm rằm nay chắc ánh trăng sẽ mờ.
Trách chi nhau cái dại khờ
Có không biết giữ bây giờ về đâu.
Ngập lòng nặng trái tim đau
Thâm quầng khoé mắt, âu sầu làn môi.
Vẳng đưa nhạc khúc đơn côi
Đứt rời cung bậc buông rơi lá vàng.
Chiêm bao luôn miệng gọi nàng
Ánh đèn leo lét chợt choàng hư vô.
Chỉ đành gửi gắm vào thơ
Mong quên được cảnh bơ vơ đêm trường.
Trung Dũng
Mong Muốn
Thơ buồn gửi gắm viết vậy thôi
Chứ đâu ngăn cách tình đôi nơi
Bão giông rồi hết trời lại nắng
Đến hẹn phượng hồng thắm nét môi.
Cũng như người khác kể tình yêu
Thơ phú mênh mang giữa biển chiều
Nhấp nhô anh giống muôn ngọn sóng
Bờ cát lăn dài theo tháng năm.
Mong muốn làm thơ để cùng vui
Quên hết đắng cay nhận ngọt bùi
Ẩn trong câu chữ là tâm trạng
Mưa nắng đi qua những cuộc đời.
Ước sao luôn thắm mãi nụ cười.
Trung Dũng
Vần Yêu
Biết anh thích viết dòng thơ buồn
Em về giữ lấy hết vần thương
Tìm nhau quanh quẩn trên khuôn chữ
Tìm nhau lạc mất một chặng đường
Biết anh còn đó mang lời yêu
Vượt ngàn hải lý đến một chiều
Bên em lưu luyến hoài hai đứa
Gần nhau thôi chỉ những vần yêu
Anh hãy viết đi nhiều thật nhiều
Bài thơ nghiêng nắng bóng xiêu xiêu
Yêu em như biển dâng tình sóng
Yêu anh bờ cát đợi muôn chiều
Hồng Quế
Liệu Có Hết Mưa
Đất Việt mùa này luôn ướt mưa
Buồn dâng khóe mắt lối đi xưa
Thiếu em trống vắng, dòng nước chảy
Còn lại mờ nhòe tiếng võng đưa.
Ngẫm nghĩ tại sao chỉ những mưa?
Tìm đâu ánh nắng buổi ban trưa
Một màu mây xám khung trời thấp
Trơ trụi thông già lá lưa thưa.
Sức sống ngày nào nay ở đâu?
Với tay mỏi rã cánh chim câu
Có chăng sắp nảy mầm non mới
Trời sẽ cao xanh thắm một màu.
Trung Dũng
Mưa Hoài Không Dứt
Anh biết vì sao trời hay mưa
Những lần mình gặp sớm về trưa
Mưa như không dứt buồn xa vắng
Chực chờ hai đứa gió buốt lùa
Trời khiến mưa về trơn lối đi
Cho mình ở lại tiếc thương ghì
Đừng đi anh nhé mưa đừng tạnh
Không có đường nào tên biệt ly
Nếu mưa như thế có sao đâu
Em sợ gì mưa tí tách sầu
Mưa rơi nước mắt làm thơ ướt
Là lúc thơ em ghép tình đầu
Hồng Quế
Vần Yêu
Biết anh thích viết dòng thơ buồn
Em về giữ lấy hết vần thương
Tìm nhau quanh quẩn trên khuôn chữ
Tìm nhau lạc mất một chặng đường
Biết anh còn đó mang lời yêu
Vượt ngàn hải lý đến một chiều
Bên em lưu luyến hoài hai đứa
Gần nhau thôi chỉ những vần yêu
Anh hãy viết đi nhiều thật nhiều
Bài thơ nghiêng nắng bóng xiêu xiêu
Yêu em như biển dâng tình sóng
Yêu anh bờ cát đợi muôn chiều
Hồng Quế
Suối Ngàn Muôn Thuở
Muốn gặp lắm nhưng em ơi mưa quá.
Gót chân trần cứ trực ngã, đường trơn
Thế nên đành gậm nhấm nỗi cô đơn
Phương trời ấy em có buồn xa vắng?
Cây héo úa khi bầu trời không nắng
Rét run người khi tuyết trắng còn rơi
Trống trải lòng khi hai đứa đôi nơi
Hoa kém sắc và nụ cười đâu thấy.
Em ơi! Nhớ mình trao nhau từ đấy
Tấm chân tình đốt cháy tháng ngày qua
Lời ngọt ngào em giành tặng thiết tha
Thật xao xuyến những bài ca tình ái.
Như con sóng vỗ bờ yêu mãi mãi
Nụ hôn đầu ngọt mê mải làn môi
Ấm áp lòng em đã viết cùng tôi
Một tình sử giữa biển đời mơ mộng.
Em đánh thức con tim và nhịp sống
Cho thêm vui cho lay động tâm hồn
Cảm ơn em say ngây ngất cung đàn
Tình chan chứa như suối ngàn muôn thuở.
Trung Dũng
Lâu Đài Tình Ái
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.07.2011 18:09:06 bởi Trần Trung Dũng >
Có Nhớ Anh
Chỉ viết cho em được mấy dòng
Ngập buồn như giá lạnh mùa đông
Cây xanh héo úa vì hạn hán
Chim chiều mỏi cánh chạy bão giông.
Không viết được nhiều em buồn không?
Làm sao nói hết được trông mong
Em ơi đừng nhé làm hoa khóc
Vẫn thế tặng nàng một dòng sông.
Hình bóng mùa xuân luôn trong anh
Nỗi nhớ ngời lên ánh trăng thanh
Trao nhau ngày ấy lời hẹn ước
Ươm hạt, đâm chồi lá lên xanh.
Viết chẳng được nhiều có nhớ anh?
Trung Dũng
Suối Ngàn Muôn Thuở
Muốn gặp lắm nhưng em ơi mưa quá.
Gót chân trần cứ trực ngã, đường trơn
Thế nên đành gậm nhấm nỗi cô đơn
Phương trời ấy em có buồn xa vắng?
Cây héo úa khi bầu trời không nắng
Rét run người khi tuyết trắng còn rơi
Trống trải lòng khi hai đứa đôi nơi
Hoa kém sắc và nụ cười đâu thấy.
Em ơi! Nhớ mình trao nhau từ đấy
Tấm chân tình đốt cháy tháng ngày qua
Lời ngọt ngào em giành tặng thiết tha
Thật xao xuyến những bài ca tình ái.
Như con sóng vỗ bờ yêu mãi mãi
Nụ hôn đầu ngọt mê mải làn môi
Ấm áp lòng em đã viết cùng tôi
Một tình sử giữa biển đời mơ mộng.
Em đánh thức con tim và nhịp sống
Cho thêm vui cho lay động tâm hồn
Cảm ơn em say ngây ngất cung đàn
Tình chan chứa như suối ngàn muôn thuở.
Trung Dũng
Lâu Đài Tình Ái Gửi Những Vần Thơ
Giờ mình xa xa lắm phải không anh
Anh xứ lạ em quê nhà hun hút
Nhớ về anh thầm mong anh hạnh phúc
Biết khi nào có dịp gặp lại nhau
Ở bên em nắng cũng đã phai màu
Heo may hú chiều về sương ướt đẩm
Em vẫn đó trông bên kia xa thẳm
Bóng người anh hôm ấy khuất ngàn xa
Ngày đã lạnh thương hàng cây vàng lá
Buồn lại về thêm thu nữa vắng nhau
Gói trong tim bao kỷ niệm ngọt ngào
Dòng chữ viết nghẹn ngào không thành nét
Có nhớ về em thu nào đã hẹn
Gửi vần thơ theo gió chút hương đời
Em ngồi đợi bút chờ say câu chữ
Ngọt, thơm, bùi...còn mãi ở trong nhau
Hồng Quế
Có Nhớ Anh
Chỉ viết cho em được mấy dòng
Ngập buồn như giá lạnh mùa đông
Cây xanh héo úa vì hạn hán
Chim chiều mỏi cánh chạy bão giông.
Không viết được nhiều em buồn không?
Làm sao nói hết được trông mong
Em ơi đừng nhé làm hoa khóc
Vẫn thế tặng nàng một dòng sông.
Hình bóng mùa xuân luôn trong anh
Nỗi nhớ ngời lên ánh trăng thanh
Trao nhau ngày ấy lời hẹn ước
Ươm hạt, đâm chồi lá lên xanh.
Viết chẳng được nhiều có nhớ anh?
Trung Dũng Biết Làm Sao ?
Em biết anh dạo này bận lắm
Nam bắc ngược xuôi chiều sáng băn khoăn
Mưa mưa mãi trời không có nắng
Bút mực nằm khờ lem luốt vầng trăng
Em biết anh tưng bừng bên chiều vắng
Có mình em chờ gió hát thu phong
Và mình em ngồi hát khúc nhạc lòng
Mùa thương cũ nằm vùi trong trí nhớ
Em biết anh quên tình trong trang vỡ
Của hôm nào mình viết tặng cho nhau
Em không trách thời gian đã phai màu
Dù rất nhớ biết làm sao anh hở ?
Hồng Quế
Ấm Áp Tình Người
Mong muốn em ơi cuối mỗi chiều
Gót hài ghé lại góc vườn yêu
Cho hoa khoe sắc trong chiều tím
Cho gió xôn xao hát thật nhiều.
Đừng trách anh đi bỏ vắng nhà
Gối chồn, chân mỏi dặm đường xa
Làm sao quên chứ dòng lưu bút
Gói trọn nồng nàn những cánh hoa.
Cũng vì anh đấy thiếu trông nom
Bờ dậu vườn hồng vắng vẻ hơn
Bởi thế mưa rơi buồn nhỏ lệ
Đợi hoài chẳng đến tại đường chơn?.
Nào anh có được vui cùng ai
Áp lực hàng ngày trĩu nặng vai
May em vẫn có lời chia sẻ
Nồng ấm tình người chẳng nhạt phai.
Trung Dũng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.11.2013 10:44:57 bởi Trần Trung Dũng >
Để Cùng Cảm Nhận
Ra thế em ơi anh hiểu rồi
Vậy mà vội trách trời mưa rơi
Thảo nào giá buốt khi chiều xuống
Gặp gỡ muốn trao lại nghẹn lời.
Thôi đừng buồn nhé chuyện chia ly
Kẻ ở ngậm ngùi, tiễn người đi
Nhìn nhau không nói lòng mặn đắng
Lệ cứ dâng trào hoen khóe mi.
Hãy nói đi em, nói thật nhiều
Để cùng được cảm nhận tình yêu
Cho là chỉ viết bằng câu chữ
Cũng sẽ làm anh thấy mọi điều.
Anh muốn nghe em gọi một câu
Mà chờ đợi mãi có thấy đâu?
Phôn kia nhắn báo dù một tiếng
Muôn cánh hoa khoe thắm sắc màu.
Trung Dũng Chỉ Tại Trời Mưa
Anh nói hiểu rồi có chắc không?
Có phải xa nhau nghẹn cả lòng
Ừ thì mưa lớn em tin vậy
Suy nghĩ làm chi sẽ bận lòng
Chỉ tại vì mưa nên xa nhau
Mưa vẫn còn mưa tự thuở nào
Em về ướt áo nhòa môi mặn
Là biết xa rồi chỉ khát khao
Dẫu nói thật nhiều cũng vậy thôi
Phập phồng lo sợ mưa cuốn trôi
Hai hôm trời nắng sao em đã
Sợ quá anh ơi sắp mưa rồi!
Dẫu đường trơn trợt những ngày mưa
Anh đi để lại những ngày xưa
Đừng quên phone gọi về thương nhớ
Chờ anh sớm tối đã về chưa?
Lam Hồng Minh Thiếu chú Dũng bài thơ rũ rích tới hôm nay mới trả vì mắc đi xa mới về đây chú ơi! Chúc vui nè!
Ấm Áp Tình Người
Mong muốn em ơi mỗi từng chiều
Gót hài ghé lại góc vườn yêu
Cho hoa khoe sắc trong chiều tím
Cho gió xôn xao hát thật nhiều.
Đừng trách anh đi bởi vắng nhà
Gối mỏi, chân chồn dặm đường xa
Làm sao quên chứ dòng lưu bút
Gói trọn nồng nàn những cánh hoa.
Cũng tại vì anh thiếu trông nom
Bờ dậu, vườn cây chịu cô đơn
Thế nên mưa xuống buồn rơi lệ
Đợi mãi em tôi cuối lối mòn.
Nào anh có được vui cùng ai
Áp lực hàng ngày trĩu nặng vai
May em vẫn có lời chia sẻ
Nồng ấm tình người chẳng nhạt phai.
Trung Dũng
Ấm Áp Tình Em
Tội nghiệp anh tui khóc ngậm ngùi
Than dài thở vắn chẳng gì vui
Em đây thức quá lòi con mắt
Chậm rì ì ạch cũng ngược xuôi
Nếu anh biết thế đừng trách em
Còng lưng nhức mỏi ráng tay mềm
Vẫn hoài không đủ mơ và mộng
Cho nên mưa ướt ở bên thềm
Sức người cũng khác anh biết chưa ?
Mê thơ mà chết tội cũng vừa
Chết thì không chết mà em lết
Buồn thỉu buồn thiu gió đong đưa
Anh cố vui nha đừng với ai
Uống rượu bằng thơ thì cứ say
Đừng hun với hít bầm môi tím
Chỉ em thương nhớ với nồng cay
Hồng Quế
Bửa nay thơ HQ dzậy đó nha...Chú Dũng ráng đọc giùm mà đừng khen giùm...Dạ, cám ơn chú ạ! chúa nhật vui nha chú!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.08.2011 07:59:09 bởi DongSuoiNgot >
Trích đoạn: DongSuoiNgot
Ấm Áp Tình Em
Tội nghiệp anh tui khóc ngậm ngùi
Than dài thở vắn chẳng gì vui
Em đây thức quá lòi con mắt
Chậm rì ì ạch cũng ngược xuôi
Nếu anh biết thế đừng trách em
Còng lưng nhức mỏi ráng tay mềm
Vẫn hoài không đủ mơ và mộng
Cho nên mưa ướt ở bên thềm
Sức người cũng khác anh biết chưa ?
Mê thơ mà chết tội cũng vừa
Chết thì không chết mà em lết
Buồn thỉu buồn thiu gió đong đưa
Anh cố vui nha đừng với ai
Uống rượu bằng thơ thì cứ say
Đừng hun với hít bầm môi tím
Chỉ em thương nhớ với nồng cay
Hồng Quế
Bửa nay thơ HQ dzậy đó nha...Chú Dũng ráng đọc giùm mà đừng khen giùm...Dạ, cám ơn chú ạ! chúa nhật vui nha chú!
Nói Dùm Ta Nhé
Cũng chỉ đợi em rượu nồng say
Tâm hồn bay bổng ngược cành cây
Ngại gì hun hít bầm môi tím
Thiên hạ dường như vẫn thấy đầy.
Có gì tội nghiệp đâu em ơi
Thở ngắn, than dài cho nhẹ vơi
Bao nhiêu sầu não cùng năm tháng
Theo gió bay đi khắp mọi nơi.
Đổi gam từ chú cháu - em anh
Biết hiểu sao đây thôi cũng đành
Trăng tròn rồi khuyết luôn là thế
Thì có xá chi mỏi tay anh.
Chẳng rõ mê thơ được bao nhiêu
Nhưng thấy mê em thật là nhiều
Thơ ơi nói giúp cùng ta nhé
Phải chăng như thế gọi tình yêu.
Trung Dũng
Dăm Chữ Quên Sầu
Em làm cơn mưa nhỏ
Lung linh những nụ hồng
Anh xin làm cơn gió
Hát ru tình mênh mông.
Em ơi còn nhớ không?
Tháng ngày dài gặp gỡ
Êm đềm như dòng sông
Chảy về nơi bến nhớ.
Vậy mà em lại nỡ
Bao hò hẹn quên về
Phải chăng còn giang dở
Những buộc ràng thôn quê.
Em không buồn chia ly?
Em không sầu xa cách?
Để kẻ ở người đi
Rồi sinh ra hờn trách.
Trăng lên rồi trăng khuất
Hoa nở xong úa tàn
Riêng con ong tìm mật
Vẫn hàng ngày lang thang.
Dẫu biết rằng thời gian
Một đi không trở lại
Còn anh chờ tri âm
Mong hoài, mong đợi mãi.
Đừng làm anh sợ hãi
Sóng gió vững tay chèo
Gặp nhau người từng trải
Giận hờn sẽ vơi theo.
Trung Dũng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.09.2011 13:59:36 bởi Trần Trung Dũng >
Trích đoạn: Trần Trung Dũng
Dăm Chữ Quên Sầu
Em làm cơn mưa nhỏ
Lung linh những nụ hồng
Anh xin làm cơn gió
Hát ru tình mênh mông.
Em ơi còn nhớ không?
Tháng ngày dài gặp gỡ
Êm đềm như dòng sông
Chảy về nơi bến nhớ.
Vậy mà em lại nỡ
Bao hò hẹn quên về
Phải chăng còn giang dở
Những buộc ràng thôn quê.
Em không buồn chia ly?
Em không sầu xa cách?
Để kẻ ở người đi
Rồi sinh ra hờn trách.
Trăng lên rồi trăng khuất
Hoa nở xong úa tàn
Riêng con ong tìm mật
Vẫn hàng ngày lang thang.
Dẫu biết rằng thời gian
Một đi không trở lại
Còn anh chờ tri âm
Mong hoài, mong đợi mãi.
Đừng làm anh sợ hãi
Sóng gió vững tay chèo
Gặp nhau người từng trải
Giận hờn sẽ vơi theo.
Trung Dũng
Làm Sao Quên Sầu ?
Đã bao giờ anh vắng
Những cơn mưa sầu thương
Tình thơ nào cay đắng
Xin còn ru mộng thường
Đã bao giờ anh quên
Chuyện tình thơ nỗi buồn
Dòng chữ nào chông chênh
Đưa mưa chảy về nguồn
Những ngày xưa thân ái
Khi nắng hồng chưa phai
và ngàn năm còn đó
Chờ người in dấu giày
Những khi buồn chia ly
Biết vì đâu anh hỡi
Em tìm đâu chân lý ?
Gỡ tội anh tuyệt vời...
Em về gió mong manh
Chờ mây miền viễn xứ
Như chưa lần xa cách
Mà sao vội tương tư
Hương Quế
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.09.2011 17:24:52 bởi DongSuoiNgot >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: