Tâm Sự Truyện Tình
TRƯA HÈ Trưa hè mất điện nóng ran Mồ hôi thánh thót từng hàng nhẹ rơi. Nhìn ra đầu ngõ bồi hồi Mong hoài ngọn gió đâu rồi chẳng reo. Mở phanh cửa, cuốn rèm treo Chỉ thấy mây trắng vẫn đeo đỉnh trời. Ve sầu ra rả không ngơi Rã rời tay quạt tưởng trôi lá rừng. Bao giờ cái nắng mới ngừng Cho hoàng hôn xuống đón mừng chiều sương Lời ca hát khúc miên trường Quên trưa hè nhớ người thương tỏ tình. Trung Dũng 29-9-2015
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.09.2015 20:02:22 bởi Trần Trung Dũng >
BỜ XA Chẳng biết vì sao “ấy” bỏ rồi Âm thầm lối nhỏ một mình thôi Tìm thăm phượng dỗi hoa sầu rụng Đợi đón ve hờn gió kệ trôi. Phố cũ vô tình đau lỡ dở Sương mờ lạnh lẽo xót đơn côi Dường như đã tắt niềm hy vọng Sóng vỗ bờ xa cát khó bồi. Trung Dũng 30-9-2015
MAI Ghé lại vườn thơ cửa đóng rồi Nghe lòng thấp thỏm mãi không thôi Hiên chờ nguyệt khuyết bờ vai lạnh Ngõ đợi sương mờ ánh mắt côi. Muốn gọi lo nàng thao thức dỗi Đành thôi kệ gió quẩn quanh bồi Mai ngày đẹp nắng xuân tìm nữa Để hết trên đường chỉ mỗi tôi. Trung Dũng 01-10-2015
MỘNG VỠ (ngũ độ thanh) Ấp ủ không thành mộng vỡ tan Tình duyên tưởng đã, lại phong hàn Ly đành lệ tủi quên người đến Biệt phải mi sầu hãi khách sang. Lặng lẽ đêm chờ trăng chán tỏ Âm thầm nỗi nhớ dạ buồn mang Đàn ôm nức nở lời yêu cũ Kỉ niệm còn đây mãi gió tràn. Trung Dũng 02-10-2015
TÌNH TAN (ngũ độ thanh) Nỡ biệt sao người để bấy lâu Nhìn hoa lệ ứa đẫm mi sầu Lời thương đã hết tình phai nhạt Tiếng gửi không còn nghĩa đậm sâu. Ủ rũ thân tàn đau kiếp phận Tiêu điều lá rụng khổ ngàn câu Đời ai nói dễ tìm chung thủy Mới hiểu đêm nằm ngẫm giọt châu. Trung Dũng 03-10-2015
ĐÂU RỒI MỘT THUỞ Ngoảnh mặt người ơi nghĩ được gì Con đường một thuở sánh vai đi Bàn tay nắm chặt lòng mơ ước Ánh mắt nhìn say bụng muốn ghì. Có phải tình xa làm cách biệt? Hay là mộng cũ khiến chia ly? Niềm tin hụt hẫng xuân tàn úa Kỉ niệm phai dần lệ nuốt suy. Trung Dũng 05-10-2015
CHỈ HÃI NGƠ (ngũ độ thanh) Khổ khiến đôi lần gặp đã mơ Xinh người yểu điệu giống nàng thơ Chiều say khắc khoải thầm luôn gọi Biển nhớ triền miên lặng vẫn chờ. Hỏi ngõ không lời thưa gió lạnh Nhìn sông chẳng sóng lượn sương mờ Mây hồng phảng phất thuyền như đã Cắm lại con sào chỉ hãi ngơ. Trung Dũng 05-10-2015
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.11.2015 13:10:52 bởi Trần Trung Dũng >
NGƯỜI DUYÊN LỠ Ngõ gọi người ta cứ tảng lờ Đem lòng giận dỗi trút vào thơ Tàn thu lá rụng chiều phai nhớ Hết hạ ve buồn phượng chán mơ. Mãi lặng hiên chờ không kẻ đến Luôn thầm bến đợi chửa lần ngơ Thời gian mặn đắng câu tình phụ Vẫn cố tình trao để chuốc ngờ. Trung Dũng 06-10-2015
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.10.2015 11:04:42 bởi Trần Trung Dũng >
TRÁCH NHẦM Chẳng biết người ta bụng nghĩ gì Bao lần đến gọi cứ quay đi Buồn thiu lối cũ bàn tay nắm Chán nản đường xưa ánh mắt ghì. Tiếng nhớ đang còn không lẽ biệt Xuân chờ vẫn thế nỡ nào li Cung đàn thổn thức chiều mưa mãi Gặp gỡ vô tình khiến phải suy. Trung Dũng 07-10-2015
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.10.2015 13:48:49 bởi Trần Trung Dũng >
LẠC LOÀI
(ngũ độ thanh)
Rã cánh đường xa nhạn lẻ bầy
Thương tìm bạn hữu khắp ngàn mây
Dầm sương mỗi sớm chờ duyên ngộ
Trải gió từng đêm đợi nghĩa vầy
Lặng lẽ kêu đàn nơi biển Bắc
Âu sầu gọi tổ phía rừng Tây
Mòn hơi sức cạn tình đâu nữa
Ngõ vắng mình ên tủi phận gầy.
(Camloan Le) TÀN XUÂN
(ngũ độ thanh)
Đìu hiu một bóng mỏi vai gầy
Ước mãi chung đường biệt nẻo tây
Đã hỏi tan đàn - mong muốn hợp
Hoài trông vỡ mộng – khát khao vầy.
Người đi lặng lẽ say làn gió
Kẻ đợi im lìm rã áng mây
Lối cũ bao ngày đau nhỏ lệ
Tàn xuân gọi chẳng én theo bầy.
Trung Dũng
08-10-2015
MUỘN Cũng khổ làm trai ngốc được gì Con hiền vợ thảo lại quay đi Trăng buồn chẳng níu thành chia biệt Gối lạnh không thay khiến chán ghì. Nhớ biết sao còn câu giận dỗi Thương rồi lại để tiếng từ ly Bây giờ mới thấu đường đôi ngả Cô quạnh một mình đã muộn suy. Trung Dũng 09-10-2015
TÂY HỒ THẤP THỎM Nhớ thuở tay cầm gió liễu đan Hồ tây rực rỡ áng mây vàng Môi hồng ấp ủ mong chiều xuống Mắt biếc mơ màng đợi sóng chan. Cách biệt ba lần xuân chửa tới Chia lìa bốn bận hạ chưa sang Ai làm mộng vỡ đường đôi ngả Mất ngủ đêm dài dạ bất an. Trung Dũng 12-10-2015
THÔI ĐÀNH Chửa thoát đời trai nhuốm bụi trần Ôm sầu lặng lẽ giữa muôn dân Đông về trống trải không giường ấm Tết đến âm thầm chẳng bạn thân. Ngược bắc chưa thành duyên lặn lội Xuôi nam vẫn phải mộng xoay vần Nghe chừng chịu kiếp chờ may rủi Phận hẩm thôi đành kệ mỹ nhân. Trung Dũng 14-10-2015
THẦM TÊN GỌI (ngũ độ thanh) Dẫu phải đường xa kệ phó làng Duyên tình gửi lại gói hành trang Mơ về lối cũ người thương đợi Mộng khỏi sương mờ nỗi nhớ mang. Bến lỡ xin đừng tan bọt biển Xe chờ hãy cố vượt đèo ngang Từng đêm thắp lửa thầm tên gọi Dẫu phải đường xa kệ phó làng. Trung Dũng 15-10-2015
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.10.2015 09:11:26 bởi Trần Trung Dũng >
LẠC (ngũ độ thanh) Đìu hiu giọt tủi nắng phai tàn Nẻo cũ bây giờ vắng dạ lan Vẫn đợi xuân về hương tỏa ngấm Không ngờ hạ mãn gió làm tan. Môi hồng giục giã mong hoài gửi Lửa ấm mơ màng đợi mãi đan Ước hẹn hoa tình trao tưởng đã Nào hay lạc mất giữa mây ngàn. Trung Dũng 16-10-2015
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 101 bạn đọc.
Kiểu: