Tâm Sự Truyện Tình
RIÊNG MÌNH Cũng bởi đôi đường cách biệt nhau Niềm thương biển cuộn sóng dâng trào Âm thầm nuốt lệ từng đêm vắng Khắc khoải trông trời ngọn gió cao. Ấp ủ tình say tha thiết đợi Mơ màng mộng đắm ngọt ngào trao Canh dài gối lẻ người chưa thấu Chỉ biết riêng mình chấp nhận đau. Trung Dũng 11-1-2016
ĐÔI ĐƯỜNG Đông rồi trống trải chẳng gần nhau Gác lạnh đìu hiu nỗi nhớ trào Bến cũ con đò neo mãi vắng Trường xưa cánh phượng rủ hoài cao. Âm thầm hạ đón vần thơ gửi Khắc khoải xuân chờ nét chữ trao Tuyết trắng đầy hiên càng lặng lẽ Đôi đường cách biệt để lòng đau. Trung Dũng 15-1-2015
TẾT Tết đến hiên rồi lặng lẽ ghê Người đi thuở ấy vẫn chưa về Quê lòng khắc khoải chờ xa lắc Phố dạ âm thầm đợi tái tê. Gửi cánh thư hồng xuân ấp ủ Trao vần thơ biếc hạ đam mê Hàn huyên có lẽ còn lâu lắm Tết đến hiên rồi lặng lẽ ghê. Trung Dũng 16-1-2016
QUÊ NHÀ Quê nhà một bóng mãi buồn ghê Đất khách người ơi có nghĩ về Đợi lá phai màu nghe dạ đắng Trông trời nhạt sắc thấy lòng tê. Đìu hiu gác lạnh trăng sầu nhớ Khắc khoải đêm trường gió gọi mê Mấy chục xuân rồi tha thết đón Quê nhà một bóng mãi buồn ghê. Trung Dũng 17-1-2016
NGỐC
Nhớ thuở đi cùng nghĩ ngốc ghê
Nhìn nhau chỉ bẽn lẽn khi về
Bao lần muốn tặng nhành hoa thắm
Mấy bận mong đừng ngọn gió tê.
Cách nẻo không làm quên sớm đợi
Xa đường chẳng khiến hết chiều mê
Làm sao để nhắn tình xuân nhỉ
Nhớ thuở đi cùng nghĩ ngốc ghê.
Trung Dũng
18-1-2016
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2016 07:51:52 bởi Trần Trung Dũng >
XUÂN BUỒN Đợi mãi nghe lòng trống trải ghê Hoài mong nẻo ấy vẫn không về Ngày xuân nắng nhạt lòng nghe đắng Tháng tết mưa sầu dạ thấy tê. Có phải đôi đường quên mộng ước? Hay là mấy ngả hết tình mê? Vì đâu cứ lỡ ga tàu vắng Đợi mãi nghe lòng trống trải ghê. Trung Dũng 20-1-2016
LỐI NHỎ Lối nhỏ sao đành để vắng ghê Đìu hiu một bóng sớm trưa về Mong người gió lặng câu tình héo Đợi nắng mây buồn khúc nhạc tê. Mãi khổ vì thương lòng vẫn ước Hoài sầu bởi nhớ dạ còn mê Mơ màng giấc mộng từ khi thấy Lối nhỏ sao đành để vắng ghê. Trung Dũng 21-1-2016
Anh hỏi thì em xin được thưa
Nhà tui ở mãi tận Kỳ Lừa
Lạng Sơn tỉnh lỵ nơi biên ải
Anh đã tới rồi hay vẫn chưa ?
NỖI NIỀM Cách biệt người ơi nặng nỗi sầu Đây từng kỷ niệm vẫn hằn sâu Ngày trông gió lặng mi mờ xót Tháng đợi mây buồn lệ đẫm đau. Những tưởng hoa cài say vóc ngọc Thì nên mộng dệt đắm tình sau Ai dè sóng gió đôi bờ đã Ấp ủ duyên nồng chẳng thấy đâu. Trung Dũng 23-1-2016
VỊNH DẠ DÀY Bụng rát vùng trên cả tháng rồi Đau dùng nước lọc cũng đầy hơi Bia nhìn đắng miệng như dầu đốt Rượu ngó chua mồm tựa dấm sôi. Ngoảng mặt "thao trường" hờn lặng lẽ Quay đầu "chiến cuộc" trách xa xôi Lang vườn mách lẻo tìm con nhím Đốt cái dạ dày nuốt khỏi thôi. Trung Dũng 25-1-2016
TẾT BUỒN Quán mở đìu hiu chẳng khách nào Cho dù cửa rộng nắng xôn xao Đèn treo lộng lẫy bên thềm đón Nhạc để du dương cạnh lối vào. Mãi nhủ xuân về mua chậu quất Hoài trông tết gọi kiếm cây đào. Ngờ đâu ế ẩm hàng lưu bãi Pháo nổ buồn thiu mắt lệ trào. Trung Dũng 26-1-2016 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.01.2016 15:28:12 bởi Huyền Băng >
TRỐNG VẮNG Tết vắng người ta đẫm lệ sầu Theo vào giấc ngủ chẳng lần sâu Ngoài hiên tuyết trắng giường đơn lạnh Trước cửa sương mờ gối lẻ đau. Khắc khoải mong thuyền hoài bỏ bến Âm thầm đợi khách mãi về sau Nhìn hoa rực rỡ mùa xuân đến Lại khóc duyên mình biết gửi đâu. Trung Dũng 27-1-2016
GẶP MẶT Đón khách lòng vui rực nắng vàng Say cùng nốt nhạc gió ngân vang Trà thơm vẫn đợi chưa lần đến Rượu ngọt đang chờ chửa bận sang. Buổi gặp tìm thơ hoài ấp ủ Ngày thăm mở sách mãi mơ màng. Hàn huyên bẽn lẽn hồng đôi má Trước lạ sau quen cứ ngỡ ngàng. Trung Dũng 27-1-2016
HOÀNG HÔN Khắc khoải hoàng hôn chẳng thấy người Nghe lòng thổn thức những đầy vơi Xuân sang rực rỡ hoa cài lá Tết đến lung linh nắng dệt đời. Gửi chữ hoài thương còn cứ ngại Trao lời mãi nhớ vẫn sầu rơi. Đành sao để lỡ rồi ôm tủi Lặng lẽ tràn mi lệ ứa rời. Trung Dũng 29-1-2016
KHÓ Cách nhau một nửa quả đồi Mà sao biền biệt bóng người tôi mong. Bao lần cứ tự nhủ lòng Dù em kênh kiệu cũng không là gì. Cho dù gọi vẫn quay đi Con gái vốn thế thầm thì kệ ai. Biết mình chưa thể có tài Chỉ dám thoang thoảng hoa nhài chút thôi. Thế rồi bất chợt lá rơi Bâng khuâng gặp chẳng tiếng cười lại thinh. Người ta có hiểu cho mình Chữ tình muốn ngỏ cung nghinh thế nào? Trung Dũng 29-1-2016
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: