"Mai anh chết em có buồn không nhỉ?"
Lời anh hỏi nghe chừng xa cách quá
Có phải đâu ta hai người xa lạ...
Anh nói thế có nghĩa tình đang chết
Đang chết dần cho anh nỗi hòai nghi
Anh không biết tình em còn hay mất
Buông lời nói sao cay đắng nghẹn ngào
"Nếu anh chết em có buồn không nhỉ?"
Anh hỏi lòng xem em có buồn không
Anh đừng cố mong em một lời đáp
Hãy tự tình đôi chút với tim anh...
>>>Chỉ những ai đã nhận ra sự hờ hững trong tình yêu mới tự hỏi như vậy,khi ta chết trên nhân gian sẽ còn lại tiếng cười lẫn tiếng khóc,những kẻ yêu ta sẽ rơi lệ...và những kẻ căm ghét ta sẽ cười...nhưng ta-ta không thể nào nghe thấy được những âm thanh ấy nữa.Tình yêu dù là một thứ tình đặc biệt thì thực tế....nó vẫn là biến thể của tình người,mà tình người đôi khi cười ra nước mắt,đôi khi ta thấy vậy nhưng không phải vậy,bởi mới có câu thế thái nhân tình.
Bài thơ của anh chỉ là lời anh tự nói với mình thôi,đúng ra không nên có một bài đối lại...nhưng vì cảm hứng....
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/45994/A0A1259DF08349AF895D38EC8FC0321F.jpg[/image]