MONG MANH NỖI NHỚ
Ta luôn ước mình trở lại ngày xưa
Vui hồn nhiên mỗi buổi chiều trên cỏ
Cánh diều vu vơ bay ngút ngàn trong gió
Để tâm hồn ta mãi dâng cao
Ta vẫn ước mình là những vì sao
Xa tít tắp tận chân trời vẫn sáng
Toả hơi ấm cho nhân gian bình nặng
Cõi vĩnh hằng ta che trở trong tim
Mong manh ơi sao vẫn mãi đi tìm
Vì anh ko còn bên tôi nữa
Không có anh muôn nghìn lời hứa
Cũng hoá thành mây gió chôi đi
Ta muốn ta là cơn gió thầm thì
Bên tai anh khi nỗi buồn ùa đến
Và ta sẽ là một bờ bến
Lặng thầm trong trái tim anh
Dòng thời gian vội vã lướt nhanh
Ta cứ bước lên quên cả lối
Hoàng hôn buông mình cho bóng tối
Bao trùm lên cả không gian
Con đường nhỏ giờ cũng hoá thênh thang
Bước khập khiễng cứ nghiêng về một phía
Nơi ko anh, cõi lòng hoang vắng thế
Mong manh chờ - mong manh cả giấc mơ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.05.2008 19:18:31 bởi Cobekodangyeu >