DUYÊN
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 5 của 10 trang, bài viết từ 61 đến 75 trên tổng số 141 bài trong đề mục
ThanhThanhKhiet 30.08.2010 08:30:30 (permalink)
0

Trích đoạn: duyennhan

Về đây vùi lấp một phiên tình
Quên đời lang bạt giữa hư vinh
Trăng duyên thềm cũ soi đơn lẻ
Bến mộng thuyền xưa ghé một mình
Phố vắng còn đâu màu mắt đẹp
Vườn thưa nào thấy nét môi xinh
Đợi mùa thu đến gom ngàn lá
Đắp cao nỗi nhớ Tiểu Thanh Đình
NB

 
Mối tình đẹp
 
Rạng ngời nét đẹp Tiểu thanh Đình
Ánh mắt  luôn cười môi thắm xinh
Có phải trăng vàng  thương bóng lẻ
Cho nên thu đến nhớ riêng mình
Mây trôi hữu ý tìm bờ mộng
Gió cuốn  vô tình chôn bả vinh
Bến hẹn bay cao vùng nguyệt sáng
Nghê thường khúc nhạc ngợi ca tình
 
Thanh Thanh Khiết
30.8.2010
 
 
#61
    ThanhThanhKhiet 04.09.2010 16:32:58 (permalink)
    0
    quote:

    Trích đoạn: duyennhan


    quote:

    Hết rồi

    Dà Lạt chiều nay lất phất mưa
    Đường trơn em trượt anh nhìn chưa?
    Bàn tay ấm nóng đâu còn nữa !
    Để đỡ em lên như thủa xưa...

    Thanh Thanh Khiết


    Chốn cũ đêm nay rắc rắc mưa
    Ta đến từ lâu , em vẫn chưa
    Trăng tan, trăng lặn..ta còn đợi
    Em có còn không như thuở xưa?
    NB


    Trăng thu
     
    Sương sa nặng hạt tựa như mưa
    Giết chết trăng thu ai biết chưa?
    Trời đất u buồn tươm giọt lệ
    Tìm đâu bóng  nguyệt của mùa xưa
     
    Thanh Thanh Khiết
    4.9.2010
    #62
      duyennhan 05.09.2010 10:38:20 (permalink)
      0
      Em đi gió ngược bay tà áo
      Ỡm ờ phơi phóng thịt da tươi
      Tôi đang rất thực trong hư ảo
      Em cứ vô tư trước mọi người
       
      Có phải vô tình em xoay lại?
      Đứng giữa mắt tôi với nắng trời
      Tôi không cố ý nhưng tôi phải…
      Vì em trong suốt áo xiêm ơi !
       
      Em cười tươi tắn trong màu nắng
      Khích bác tim tôi lập bập rung
      Môi tôi khô dính, mồm tôi đắng
      Sao em ma quái đến vô cùng
       
      Em không mời mọc nhưng mời mọc
      Em chẳng khoe khoang vẫn khoe khoang
      Gió lả lơi đùa bên vóc ngọc
      Tôi ngơ ngẩn đứng trước son vàng

      Thế nhân mông muội từ vạn cổ
      Đến mãi ngàn sau cũng thế thôi
      ...Em rót hồn nhiên vào thịnh nộ
      Tan chiều tan gió lẫn tan tôi.
      NB10
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.10.2010 11:59:17 bởi duyennhan >
      #63
        duyennhan 06.09.2010 09:21:34 (permalink)
        0
        Anh không thể...vì anh đầy bận rộn
        Sổ thời gian dầy đặc gạch đầu dòng
        Chưa ngày nào anh hoàn tất cho xong
        Thật trọn vẹn những gì thư ký nhắc

        Anh không thể...nên anh thường vắng mặt
        Buổi cơm chiều em đợi lại dài hơn
        Có nhiều khi anh cũng bỏ quên luôn
        Em tức tưởi-đói anh hơn đói bụng

        Anh không thể...người anh nồng son phấn
        Lúc giao du bàn luận chuyện làm ăn
        Bỏ mặc em với giường chiếu bẽ bàng
        Thấm nước mắt bằng mền loan gối phượng

        Anh không thể...vì anh -lòng cao thượng !!
        Hay vị tha đồng cảm với người ta
        Chỉ có em là ích kỷ thôi mà
        Dành trọn vẹn cho riêng anh - duy nhất

        Anh không thể...những lần anh nói thật
        Tai em nghe tim em nấc từng hồi
        Anh rất gần mà lại rất xa xôi
        Anh không thể...một lần thôi...không thể !
        NB







        #64
          ThanhThanhKhiet 06.09.2010 10:24:18 (permalink)
          0
          quote:

          Trích đoạn: duyennhan


          quote:

          Hết rồi

          Dà Lạt chiều nay lất phất mưa
          Đường trơn em trượt anh nhìn chưa?
          Bàn tay ấm nóng đâu còn nữa !
          Để đỡ em lên như thủa xưa...

          Thanh Thanh Khiết


          Chốn cũ đêm nay rắc rắc mưa
          Ta đến từ lâu , em vẫn chưa
          Trăng tan, trăng lặn..ta còn đợi
          Em có còn không như thuở xưa?
          NB

          MỘNG
          Anh về Đà Lạt buổi  chiều mưa .
          Bóng dáng người xưa đã đến chưa?
          Mơ phút sum vầy ong bướm cũ.
          Mộng tình tan hợp  suối ngày xưa.
                             ichnguyen


          Đà Lạt
           
          Chiều nay Đà Lạt lại không mưa
          Nắng ấm chan hoà cảnh đẹp chưa
          Bướm trắng vờn hoa xào xạc gió
          Mộng mơ một cõi - tự ngàn xưa
           
          Thanh Thanh Khiết
          4.9.2010
           


          Có lẽ trời cao thương xót chăng?
          Để duyên tìm lại được mùa trăng
          Gió trổi mây tan trời ấm áp
          Mơ ngày tao ngộ rực hoa đăng.
          NB


          Trăng thu
           
          Trăng thu rực rỡ giữa mùa trăng
          Ánh sáng hoa đăng bì được chăng ?
          Mắt nguyệt long lanh nhìn cõi thế
          Nhân duyên khát vọng mãi giăng giăng
           
          Thanh Thanh Khiết
          6.9.2010 
           

          #65
            duyennhan 08.09.2010 13:19:53 (permalink)
            0
            Ngồi nhìn son phấn ngang qua mắt
            Cám cảnh thân ta đã chớm già
            Lo ngày xương cốt giam vào đất
            Có ai còn nhớ đến duyên ta

            Cũng còn khỏe lắm, vẫn còn yêu
            Túi thơ bầu rượu vẫn vui đều
            Mưa đông nắng hạ không ca cẩm
            Trở trời trái gió cũng chưa kêu

            Ta đang tiếc nuối đời ta ngắn?
            Chỉ mấy mươi năm đã bạc đầu
            Những lúc giật mình trong góc vắng
            Xoa cằm tặc lưỡi ...chuyện tóc râu

            Ngẫm lại tham lam đời vốn sẵn
            Chẳng ai cười cợt chuyện ta chi
            Thêm vài mươi tuổi dài hay ngắn
            Chỉ là tồn tại...đợi giờ đi.
            NB
            #66
              duyennhan 09.09.2010 10:39:29 (permalink)
              0
              Thôi bỏ hết những ân tình nhạt nhẽo
              Những yêu thương bạc bẽo của riêng người
              Ta vội viền cho đủ nét môi tươi
              Cười khinh bạc vào cuộc đời chớm héo
              Gò nắn lại một vuông hồn móp méo
              Đã từ lâu lạnh lẽo chuyện vợ chồng
              Giống như người mà có cũng bằng không
              Sống giả dối mười năm ròng giả dối
               Thôi bỏ hết những đêm buồn góc tối
              Không chăn loan, gối phụng kê đầu
              Gần mỗi ngày mà như đã xa lâu
              Quên hơi hướm góp vào nhau xan xớt
              Lời han hỏi dịu dàng càng thưa thớt
              Những tia nhìn giễu cợt cứ dày thêm
              Tách đời ra thành hai khối màu riêng
              Phong kín lại trong nỗi niềm đơn lẻ
               Thôi bỏ hết thói đời còn nặng nhẹ
              Chuyện ghen tuông như bao kẻ chung tình
              Dù đâu còn giữ được chữ trung trinh
              Khi kề cận trong mơ hình bóng khác
              Rồi vờ vịt trách hờn nhau phụ bạc
              Chì chiết nhau bầm nát bắp tim chai
              Xích tự do vào luân lí chua cay
              Ôm nuối tiếc trọn tháng ngày vô vị
               Thôi bỏ hết những mưu mô ích kỷ
              Mớ bạc vàng, đá quý,  nhà , xe
              Những chốn nơi của một thuở đi về
              Đầy ăm ắp lời hẹn thề son sắt!!!
              Ôi hương lửa đã mười năm lịm tắt
              Bếp cô đơn tình lạnh ngắt cô đơn
              Để ngày qua ân nghĩa lại khô hơn
              Mà xác tín là nệm giường trơ tróc
              Thôi níu kéo làm chi cho khổ nhọc
              Nặng oằn vai, bạc tóc - cả đời nhau
              Xa lắm rồi hố ngăn cách càng sâu
              Đời đã ngắn đành bớt màu sĩ diện
              Thôi bỏ hết từ nay ta sẽ đến
              Biển tình ta- nơi bờ bến đang chờ
              Dù muộn mằn nhưng ta lại ươm tơ
              Để dệt trọn hết giấc mơ trần tục.
              NB10
              (Trời cao ràn rụa mưa tuông
              đọc thơ nguyetthao chợt buồn riêng ta)………
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.10.2010 12:01:52 bởi duyennhan >
              #67
                ThanhThanhKhiet 09.09.2010 10:55:26 (permalink)
                0

                Trích đoạn: duyennhan

                Ngồi nhìn son phấn ngang qua mắt
                Cám cảnh thân ta đã chớm già
                Lo ngày xương cốt giam vào đất
                Có ai còn nhớ đến duyên ta

                Cũng còn khỏe lắm, vẫn còn yêu
                Túi thơ bầu rượu vẫn vui đều
                Mưa đông nắng hạ không ca cẩm
                Trở trời trái gió cũng chưa kêu

                Ta đang tiếc nuối đời ta ngắn?
                Chỉ mấy mươi năm đã bạc đầu
                Những lúc giật mình trong góc vắng
                Xoa cằm tặc lưỡi ...chuyện tóc râu

                Ngẫm lại tham lam đời vốn sẵn
                Chẳng ai cười cợt chuyện ta chi
                Thêm vài mươi tuổi dài hay ngắn
                Chỉ là tồn tại...đợi giờ đi.
                NB

                Thi Nhân
                 
                Trọng tuổi thi nhân vẫn chẳng già
                Dù cho thần chết xẹt bay qua
                Dòng trong vẫn ngọt tình bè bạn
                Lưu dấu trên đời khúc hoan ca
                 
                Sự sống hồn thơ không biết già
                Mỗi từ mỗi chữ đẹp như hoa
                Riêng tư chia sẻ niềm tâm sự
                Nghĩa cả  tình thâm mãi thiết tha
                 
                Trọng tuổi hồn thơ đâu có già
                Niềm vui ấm áp sưởi  tim ta
                Vô tư xướng hoạ lòng thanh thản
                Tóc trắng hay xanh cũng kệ  mà !
                 
                Thi nhân bao tuổi vẫn không già
                Uống chén thanh tao ngắm nguyệt nga
                Mộng thả hương thơm trong sắc lá
                Điền viên nhàn nhã trí an hoà
                 
                Thanh Thanh Khiết
                8.9.2010
                 
                Thân chúc dn vui

                 

                #68
                  duyennhan 09.09.2010 12:00:10 (permalink)
                  0
                  Em nhập vào anh em “bắt” anh
                  Quen em đấy nhé-biết sao- đành
                   mang thương tích mới- vì em đó
                  Một vết thương riêng sẽ dễ lành
                   
                  Em nhập vào anh em trói anh
                  Bằng tơ tóc rủ, nét khuynh thành
                  Anh là mạt tướng không binh, tốt
                  Nên chằng lạ gì –thua cuộc nhanh
                   
                  Em nhập vào anh em lả lơi
                  Để môi để mắt nói thay lời
                  Anh chưa cầu đạo-tâm chưa tịnh
                  Thì phải một lần yêu nữa thôi
                   
                  Ta nhập vào nhau ta xuất sinh
                  Một hạt phôi thai sắp định hình
                  Ơn trời ban phúc gieo duyên muộn
                  Cho ta gặt được một sanh linh
                  NB10
                  #69
                    ThanhThanhKhiet 11.09.2010 01:17:13 (permalink)
                    0
                    quote:

                    Trích đoạn: duyennhan


                    quote:

                    Đôi bờ

                    Chiều buông nắng nhạt bến sông nay
                    Lãng đãng mây trôi thấy xót thay
                    Bến mộng bao ngày khêu nỗi nhớ
                    Bờ mơ suốt tháng gợi niềm say
                    Ngân hà vắng lặng dòng sông cạn
                    Con sóng lao xao ngọn nước đầy
                    Ô thước đâu rồi ? miền cổ tích
                    Nỗi niềm biết sẻ với ai này ?

                    Thanh Thanh Khiết
                    9.9.2010


                    Buồn lãng du
                    Bến sông nhạt nắng buổi chiều nay
                    Có người lữ khách nhẹ chân giày
                    Hoài chút hương xưa ngày li biệt
                    Cảm vài sắc cũ  buổi chia tay
                    Tần ngần bóng nước môi nghe đắng
                    Đăm đắm sương mây mắt chợt cay
                    Hởi con đò nhỏ sao chưa đến ?!
                    Để khách cô đơn với chốn này
                    NB

                    Khách lạ 
                       
                    Vườn thơ bướm lạ đến hôm nay
                    Dạo gót hài tiên vẽ  dấu giầy
                    Có phải vì thương đời bóng lẻ
                    Nên đà cám cảnh mở vòng tay
                    Vậy mà hoa khóc bờ môi đắng
                    Để nỗi nụ buồn con mắt cay
                    Cánh mỏng u sầu còn nặng gánh
                    Tạ lòng lữ khách mến nơi này
                     
                    Thanh Thanh Khiết
                    10.9.20
                    #70
                      anhtrangthu 11.09.2010 01:28:32 (permalink)
                      0
                      Trích đoạn: ThanhThanhKhiet

                      quote:

                      Trích đoạn: duyennhan


                      quote:

                      Hết rồi

                      Dà Lạt chiều nay lất phất mưa
                      Đường trơn em trượt anh nhìn chưa?
                      Bàn tay ấm nóng đâu còn nữa !
                      Để đỡ em lên như thủa xưa...

                      Thanh Thanh Khiết


                      Chốn cũ đêm nay rắc rắc mưa
                      Ta đến từ lâu , em vẫn chưa
                      Trăng tan, trăng lặn..ta còn đợi
                      Em có còn không như thuở xưa?
                      NB

                      MỘNG
                      Anh về Đà Lạt buổi  chiều mưa .
                      Bóng dáng người xưa đã đến chưa?
                      Mơ phút sum vầy ong bướm cũ.
                      Mộng tình tan hợp  suối ngày xưa.
                                       ichnguyen


                      Đà Lạt

                       

                      Chiều nay Đà Lạt lại không mưa

                      Nắng ấm chan hoà cảnh đẹp chưa

                      Bướm trắng vờn hoa xào xạc gió

                      Mộng mơ một cõi - tự ngàn xưa

                       

                      Thanh Thanh Khiết

                      4.9.2010

                       


                      Có lẽ trời cao thương xót chăng?
                      Để duyên tìm lại được mùa trăng
                      Gió trổi mây tan trời ấm áp
                      Mơ ngày tao ngộ rực hoa đăng.
                      NB


                      Trăng thu

                       

                      Trăng thu rực rỡ giữa mùa trăng

                      Ánh sáng hoa đăng bì được chăng ?

                      Mắt nguyệt long lanh nhìn cõi thế

                      Nhân duyên khát vọng mãi giăng giăng

                       

                      Thanh Thanh Khiết

                      6.9.2010 

                       



                      Mùa thu đang đến và đã đến
                      Lòng người có biết mấy đổi thay
                      Quy luật trăng thu giờ hiện diện
                      Buồn vui đâu dám ở nơi này
                      ATT
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.09.2010 01:30:01 bởi anhtrangthu >
                      #71
                        hoamocmienthang3 11.09.2010 12:19:08 (permalink)
                        0
                        Nếu xưa mình đừng xa nhau
                        Môi thắm sẽ không nhạt màu
                        Mỗi lần nhìn mưa hiên vắng
                        Em sẽ không buồn thương đau

                        Nếu trước ta đừng yêu thương
                        Dù cho mỗi đứa một đường
                        Em sẽ không sầu chiếc bóng
                        Gởi nhớ theo người tha hương

                        Nếu đời không còn có thơ
                        Lấy chi gói ghém đợi chờ
                        Lấy chi giải bày tâm sự
                        Lấy chi thêu thùa ước mơ

                        Nếu đừng trách nhau lỗi lầm
                        Ta sẽ không hoài ăn năn
                        Nếu như...nếu như... tha thứ
                        Ta sẽ không còn...xa xăm
                        NB

                         
                        Nếu có thể thứ tha nhau
                        Liệu mình còn như xưa được
                        Đường quen mùa thu rải bước
                        Tiếng vọng rơi vào nỗi đau
                         
                        Tô lên đôi môi nhạt màu
                        Hoàng hôn không hương không phấn
                        Dõi chờ phía ngoài hiên lặng
                        Bóng người ngày nào xa xôi
                         
                        Yêu thương đắm đuối một thời
                        Vỡ tan một lần lầm lỡ
                        Đem mùa trút cả vào thơ
                        Nghẹn ngào từng giây nhung nhớ
                         
                        Duyên trời đành sao dang dở
                        Nắng chia bóng ngả đôi đường
                        Người thương kẻ sầu chiếc bóng
                        Kẻ khóc người buồn tha hương
                         
                        Nếu như có thể tha thứ …
                        Tình xưa nhạt nhoà khói sương
                         
                         HMMT3 
                        #72
                          duyennhan 12.09.2010 10:56:13 (permalink)
                          0
                          Cát vun từng hạt từng hạt
                          Triệu năm góp nhặt thành hồn
                          Thế nhân gọi là sa mạc
                          Mênh mông, mênh mông, mênh mông

                          Mỏi mê một đời phiêu bạt
                          Đôi chân còn lối miệt mài
                          Ta giống như là hạt cát
                          Đang bay, đang bay, đang bay

                          Cát tụ nhau thành sa mạc
                          Người tụ nhau lại thành đời
                          Ta tụ vào ta - vẫn cát
                          Cát trôi, cát trôi, cát trôi...
                          ...
                          NB
                          #73
                            ThanhThanhKhiet 12.09.2010 23:21:25 (permalink)
                            0
                            quote:

                            Trích đoạn: duyennhan

                            Khách lạ 
                               
                            Vườn thơ bướm lạ đến hôm nay
                            Dạo gót hài tiên vẽ  dấu giầy
                            Có phải vì thương đời bóng lẻ
                            Nên đà cám cảnh mở vòng tay
                            Vậy mà hoa khóc bờ môi đắng
                            Để nỗi nụ buồn con mắt cay  
                            Cánh mỏng u sầu còn nặng gánh
                            Tạ lòng lữ khách mến nơi này

                            Thanh Thanh Khiết

                            Hạnh ngộ
                            Lãng tử nhàn du ghé đến đây
                            Hạnh ngộ tri âm ở chốn này
                            Thuyền mộng, giai nhân khua nước - sóng
                            Bến mơ, lữ khách khoả sương - mây
                            Lãng đãng nắng tà vương má thắm
                            Mênh mang gió thoảng chải mi đầy
                            Ngã lưng thảm cỏ chiều đang rụng
                            Cõi hồn ngây ngất một cơn say.
                            NB10


                            Hoài niệm
                             
                            Chiều thu vội bước đến nơi đây
                            Cảnh cũ xung quanh vẫn thế này
                            Mấy thủa thuyền  mơ mưa đợi gió
                            Bao phen bến mộng nắng chờ mây
                            Cát lầm nước cuốn hoa  phiêu dạt
                            Sóng cuộn dòng trôi mắt lệ đầy
                            Rượu ái tình nồng hương đọng ngát
                            Bao năm phảng phất mãi còn say
                             
                            Thanh Thanh Khiết
                            12.9.2010 
                             
                            #74
                              ThanhThanhKhiet 12.09.2010 23:29:21 (permalink)
                              0
                              quote:

                              Trích đoạn: duyennhan

                              Dã Quỳ
                              Em cứ vàng đi - em cứ tươi
                              Để tôi luôn thấy mắt em cười
                              Long lanh hơn nắng soi vào nước
                              Ngọt ngào như mật phết lên môi

                              Em cứ vàng đi- cho gió đông
                              Mang theo rét mướt ghé cô phòng
                              Tôi đang đơn lẻ tôi đang lạnh
                              Chờ một bàn tay nhóm bếp hồng
                              ..
                              NB


                              Lời Dã quỳ
                               
                              Rực rỡ  hoàng hoa giữa đại ngàn
                              Vô ưu thả mộng chốn rừng hoang
                              Đêm trăng nguyệt sáng  em thành bướm
                              Tấu khúc nghê thường lúc xuân sang
                               
                              Chẳng được là hoa của tháng  đông
                              Cho nên không thể tới cô phòng
                              Để mang nồng  ấm cho ai đợi
                              Hỏi người quân tử có buồn  không ?
                               
                              Thanh Thanh Khiết
                              12.9.2010
                              #75
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 5 của 10 trang, bài viết từ 61 đến 75 trên tổng số 141 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9