Đêm đen ở Miawaddy
nqbinhdi 18.04.2008 13:00:37 (permalink)
0
ĐÊM ĐEN Ở MIAWADDY
truyện ngắn của Pardon Sakda (Thái Lan)
(từ bản tiếng Anh "Black Night at Miawaddy", trong tập Short Story International No.6 - Tales by the World's Great Contemporary Writers Presented Unabridged, International Cultural Exchange, USA, 1978)


Dân ca hát rằng: "Nếu con người ném cái bao chứa đựng nỗi muộn phiền của mình vào một cái bình chung rồi sau đó chọn hú họa lấy ra từ đó một cái thì họ sẽ lại chọn đúng phải chính cái bao của mình".
 
 
Anh đã thận trọng suốt cả cuộc hành trình để tránh bị nhận ra. Sau khi vượt qua đỉnh đồi có cái đồn với tháp canh tạo nên hẳn một thế giới khác biệt vùng biên giới, chiếc xe buýt lao sầm sập xuống trên các sườn dốc cheo leo xung quanh thông mọc đầy thành những đám dày. Mặt trời đang lơ lửng trên các ngọn cây đã tụt xuống phía sau đám cành lá, chiếu những chùm tia lấp lóa vào mắt hành khách. Đôi lần chiếc xe đảo lên con đường đang làm dở, mà đến khi hoàn thành sẽ là xa lộ Á Châu nối Thái Lan và Miến Điện, sau đó lại đảo xuống con đường cũ, để lại đằng sau xe những đám mây bụi hoàn toàn tương phản với các tán lá xanh xung quanh. Cuối cùng, xóc bần bật trên con đường rời khỏi rặng núi, chiếc xe vào tới Mae Sod.
Mae Sod đối với người không quen thuộc thì có vẻ giống như bất kỳ một cái làng cỡ trung bình nào khác, trông như một xóm nhà nằm tản mác. Tuy vậy, khu chợ của nó thì đông đúc, các ngôi nhà và các cửa hiệu nghẹt những người là người, thật y như một cái đõ ong nhớn nhác. Đó hoàn toàn không phải là một thị trấn biên giới nhỏ bé bình lặng như mới thoạt nhìn.
Chiếc xe buýt dừng lại cạnh khu chợ và Korn trút một hơi thở dài nhẹ nhõm. Chuyến đi chán ngắt rút cục cũng đã kết thúc. Anh đã lo lắng suốt trên xe, thực ra không đến nỗi quá sợ rằng bất cứ lúc nào chiếc xe cũng có thể văng ra khỏi con đường xảo trá và đâm xuống vực, mà là lo sợ một kẻ nào đó đã đang bám đuôi mình. Tại trạm kiểm soát cuối cùng trước Mae Sod, anh dường như đã mất tinh thần khi chiếc xe buýt bị chặn lại để kiểm tra, thậm chí cho dù viên cảnh sát chỉ quan tâm tới hàng hóa mà chiếc xe chở theo và y chỉ ném một cái nhìn lướt qua đám hành khách.
Trước lúc xuống xe, Korn đã nhờ người tài xế chỉ đường cho anh tới khách sạn Mae Mei. Đó chính là nơi anh đã được thu xếp để gặp Ong Tone, người liên lạc Miến Điện của mình. Xốc cái bọc của mình lên vai, anh gọi một chiếc sam-lô* và về tới khách sạn không đầy năm phút sau.
Trả tiền sam-lô xong, anh đi vào khách sạn và đặt bọc đồ lên bàn. Một gã đàn ông trung niên đang bận rộn tính toán sau quầy bước tới.
"Ngài cần một phòng phải không ạ?"
Korn không trả lời mà nêu ra một câu hỏi khác.
"Quanh đây có một ai là Ong Tone, người Miến Điện, từ bên kia biên giới tới nhắn nhe gì không?"
"Ồ, thưa có, quãng hai hôm trước ạ. Ông ta có để lại một mẩu tin đây. Nếu như có một ai tới hỏi han về ông ta thì ông ta sẽ đợi ở chỗ thường lệ". Gã ném về phía Korn một cái nhìn khác. "Đó là nhắn cho ngài, tất nhiên là thế chứ ạ".
Chàng trai gật đầu.
"Cám ơn. Làm ơn xếp dùm cho tôi một phòng. Chỉ phòng đơn thôi...".
"Được thôi, thưa ngài. Xin ngài bước theo lối này, lên trên gác ấy".
Korn được đưa vào một phòng về phía tay phải. Đó là một phòng trọ y như những phòng trọ tỉnh lẻ khác. Bồn rửa mặt, phòng tắm và một cái giường mà chẳng có thứ nào sạch sẽ cả. Mọi cố gắng xem ra đã được làm để giữ sạch sẽ, song bụi và rác vẫn cứ lồ lộ ra.
"Ngài ở lại đây có lâu không ạ?" - tay quản lý khách sạn hỏi.
"Hiện giờ thì tôi cũng chưa biết được". Korn nói. "Tôi sẽ cho ông biết sau".
"Xin cứ rung chuông, nếu ngài cần bất kỳ cái gì. Xin sẵn lòng phục vụ ngài". Tay quản lý khách sạn nói trước khi đi xuống.
Korn đóng cửa, cởi bỏ quần áo và vã nước qua hai vai từ cái bình đá trong phòng tắm. Sau đó anh mặc lại quần áo rồi rời khách sạn.
Anh nhắm thẳng tới con sông Mei, con sông tạo nên đường biên giới tự nhiên giữa Thái Lan và Miến Điện.
Từ khu chợ tới sông Mei quãng độ sáu ki-lô-mét. Tới đó thì trời đã sụp tối hẳn. Korn thả bộ đều đều dọc con đường dẫn anh qua trại cảnh sát kiểm tra biên giới và sân bay. Ban đêm đã thuộc về mặt trăng gần tròn đang lên dần trên các ngọn cây với vẻ đẹp rạng rỡ. Ở sát bờ sông, Korn đã có thể phân biệt được trạm kiểm tra Miawaddy của Miến Điện như khắc chìm vào bóng đêm ở xa xa phía bờ bên kia. Đằng sau đó hiện lên một tháp nhà thờ nom như dát bạc dưới ánh trăng non.
 
----------
*) Sam-lô: tiếng Anh trong bản gốc là samlor, là loại xe ba bánh có gắn máy như xe túc túc, tiếng Thái lan kêu là sảm-lố.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.04.2008 00:16:42 bởi nqbinhdi >
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9