Thế là đã xong một ngày làm việc bận rộn. Chuẩn bị đi học, hình như mình còn học nốt tuần này nữa thôi, sẽ lại bước vào thời kỳ high pressure. Chán thật, hôm nay vừa hoàn thành báo cáo, nghĩ rằng mình sẽ rảnh rang một chút, lại chợt nhớ đến biết bao nhiêu bài tập đang đợi mình.

phải chăng cuộc sống của mình luôn như vậy?
Trưa đi ăn cơm với chồng, trên đường đi về có một chiếc váy xinh ơi là xinh. Chồng cứ khuyến khích mình mua, vì công nhận mình mặc đẹp thật hihi

. Nhưng cuối cùng thì mình lại ko mua, nó là váy ko có tay nên ko tiện mặc đi làm, mà nếu mặc đi chơi thì mình thích mặc quần hơn.

Nghĩ lại mà vẫn thấy thích, chắc mình sẽ đi mua vải và may một cái vậy. Dạo này tự nhiên lại thích mặc váy, thích điệu đà. Hì nhưng mà mình thấy mặc váy mình xinh hơn mà.
Hôm nay sẽ là ngày cuối cùng mình viết nhật ký dưới cái tên này. Mình ko thích cái tên này nữa. Nó làm mình buồn quá. Lúc nãy mẹ vừa gọi điện, có thể tối nay mình sẽ nói chuyện với em trai, sẽ nói rõ mọi chuyện với nó. Đúng là nó cũng đáng trách, nhưng mình cũng sai, sao hôm đó mình lại nóng tính như vậy nhỉ? Nghĩ lại mình thấy thật ân hận, cũng đáng cho mình phải suy nghĩ suốt một tuần vừa qua. Thật sự mình đã ko muốn làm như vậy.
Tạm biệt my name. À ko, vĩnh biệt. Đây là lần cuối cùng rùi. Mình sẽ bước sang một trang mới, với cái tên mới. Cố gắng lên H nhé.