Ngày Lễ Tình Nhân* Ngước mắt trông lên tờ lịch cũ,
Ngày mai ngày lễ của tình nhân.
Còn em có nhớ về thăm xóm,
Bên ấy tuy xa cũng rất gần.
Bao năm có lẽ lâu rồi nhỉ,
Bụi bám, vườn xưa rụng cánh hồng.
Bãi cát như dày thêm đá sỏi,
Nghe hồn anh đọng lớp rêu phong.
Tất bật người ta vui sắm sửa,
Rừng xanh chim mãi kiếm tha mồi.
Vườn anh con sẻ gầy thui thủi,
Lớp vữa tường bong trơ đá vôi.
Em có quà không đem gởi tặng,
Cho anh bên gác nhỏ không người.
Như bao trai gái thời đương lớn,
Lại đến tìm nhau với nỗi vui.
Em có gởi về trong tiếng gió,
Mùi hương của những đóa mai gầy.
Của bao mộng ước vừa ươm nở,
Một góc trời Xuân chim én bay.
Anh đợi em về bên cánh cửa,
Biết em vẫn thích bụi lan rừng.
Anh thầm mong mỏi chờ hoa nở,
Ngày lễ tặng em hoa kết chung.
Chẳng biết vì sao trời trở lạnh,
Phải chăng từ độ ấy xa em?
Bụi lan trước cổng giờ khô héo,
Hai cánh hoa khô rụng trước thềm.
Anh biết lấy gì đem gởi tặng,
Cho em ngày lễ của bao người.
Ngoài lòng anh với tình không hẹn,
Nỗi nhớ dệt nên mây trắng trôi.
Một mình ngang phố anh thầm hỏi,
Nơi ấy phương trời em nhớ không?
Thầm gọi tên anh dù một tiếng,
Để anh mơ lại giấc mơ hồng.
Nỗi buồn không đợi soi chân tóc,
Biển rộng thênh thang đất với trời.
Đêm khép đôi mi dài lạnh lẽo,
Phương nào chợt lóe ánh sao rơi.
Tiếng guốc ai vang ngoài xóm nhỏ,
Hình em trong ảo ảnh sương mờ.
Xin em ngọn lửa thiêng mầu nhiệm,
Thắp sáng đời anh một ước mơ.
28 tháng 4, 1996
Nguyễn Phan Nhật Nam
* Lễ Valentine của Hoa Kỳ.