thơ Như Đồng
nhudong 20.04.2008 09:28:05 (permalink)
0

Nỗi nhớ

Anh nhớ hôm đầu tiên gặp gỡ
Em là công chúa
Dáng vàng vóc ngọc kiêu sa .

Anh nhớ trong đem vũ hội
Em là tiên nữ
Anh bơ vơ giữa những người .

Rồi một hôm
Em là cô gái
Bên anh chân thật hiền lành .

Nỗi nhớ chìm sâu trong mắt
Nỗi nhớ cồn cào trong tim
Nỗi nhớ vàng phai mái tóc
Nỗi nhớ tím một góc trời .

Người đi , người đi càng sâu nỗi nhớ
Người đi nhớ người, anh nhớ em .

1994

 
http://home.xitrum.net/nhudong
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.04.2008 22:38:17 bởi nhudong >
#1
    nhudong 20.04.2008 10:44:02 (permalink)
    0

    Con hổ


    Trước đây vào năm 1996 báo Văn Nghệ thành phố HCM có tổ chức cuộc thi thơ về đề tài Vịnh con hổ ..Như Đồng viết bài này hưởng ứng nhưng không gửi dự thi .


     


    Sinh ra nơi núi thẳm
    Quê hương là rừng sâu
    Một tiếng gầm vang
    Khiếp sợ muôn loài
    Chúa sơn lâm ngày ấy chính là ta .


     


    Một phút sa cơ
    Giữa phố phường
    Đem thân chúa tể làm trò đùa vui
    Bao nhiêu huynh đệ
    Bao nhiêu bạn bè
    Thịt tan thành rượu
    Xương tan thành thuốc
    Vuốt nanh làm của cho người lòng tham
    Tấm thân đáng giá ngàn vàng
    Mới nên dòng họ trên đường diệt vong .


     


    Bao năm dâu bể
    Ta về đây
    Ơi con người hỡi con người
    Núi trơ hốc đá khô cằn
    Rừng ơi đâu hỡi còn đâu hỡi rừng .


     


    1996
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 20.04.2008 11:03:23 bởi nhudong >
    #2
      nhudong 20.04.2008 10:58:17 (permalink)
      0

      Tự cảm

      Núi đứng chi cao để một mình nuối tiếc .
      Chim bay cho xa để rồi chim mệt lã
      Nắng cứ kiêu căng cũng để rồi lầm lỡ
      Gió khổ một đời không bỏ nỗi thói ba hoa .

      Thuyền đã đi rồi thuyền về với biển
      Mây trôi lang thang mây cũng đến cuối trời
      Ngày đã tắt rồi ngày về yên nghỉ
      Em đã đi rồi còn ta với ta .

      1994

       
      http://nhudong.blogspot.com/
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.04.2008 01:03:09 bởi nhudong >
      #3
        nhudong 20.04.2008 11:06:48 (permalink)
        0

        Thơ Như Đồng
        Những người đồng hương

        Những người đồng hương
        Quê nhà túng bấn nên làm ăn xa
        Đường xa mệt mỏi , phố xá lần dò
        Chiều nay phiêu dạt đến nhà ta đây .

        Những thân phận lỡ làng
        Những cuộc đời chắp vá
        Hiểu biết không cần đến nơi
        Nghề nghiệp không cần đến chốn
        Vừa là ghế vừa là mâm
        Thênh thang ngồi giữa nền nhà lai rai .

        Sông hiền biển lặng
        Tưởng là bặt tăm
        Nào đâu tông tích đi theo suốt đời .

        Ta - con đò nơi dòng sông
        Ta - lưỡi cày nơi gốc rạ
        Ta - vách đá chơ vơ của núi đồi hoang phế
        Một thời xưa tang tóc của núi sông .
        Trời xanh ơi cứ cao chi cao quá
        Và trần thế cứ lô nhô không hết những nỗi buồn .

        Rượu đã cạn dần nơi đáy túi
        Cơn say đã tỉnh lại rồi
        Ta còn câu thơ …
        Đọc với quê hương với bạn bè .

        1998


        <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.04.2008 09:17:43 bởi nhudong >
        #4
          nhudong 20.04.2008 11:42:29 (permalink)
          0

          Thơ Như Đồng
           
          Thơ viết cho em
                                                        Bài thứ nhất
           
          Ta cảm ơn Thượng Đế vì đã sinh ra em
          Vũ trụ quanh ta tối đen em là đóm sáng .
           
           
          Ta cúi mặt đi trong đắng cay
          Em ngẩn trong kiêu sa thất vọng
          Vụt khỏi tầm tay của hai ta là sa mạc lòng người
          Mênh mông cách biệt là biển đời oan trái .
           
           
          Ta đi
                  Không ngoái lại
          Nhưng
                    Ngàn năm sau
                    Vạn năm sau
          Ta không quên .
           
          1992
           
           
           
           
           Thơ viết cho em
                                                bài thứ hai

          Có những lúc có những kẻ vác dao nhảy bổ vào tôi
          Người mà tôi không hận thù .
           
          Có những lúc có những kẻ bạt tai tôi
          Người mà tôi chưa hề quen biết .
           
          Có những lúc có những kẻ đòi nợ tôi
          Người mà tôi không hận thù .
           
          Trong lúc khốn cùng
          Em chết thay tôi
          Từ nhát dao của những kẻ vô tình .
           
          Tôi đưa em về một xứ đảo hoang vu
          Ở đó chỉ có tôi và em
          Tôi chôn em trong chiếc hòm pha lê nước mắt
          Tôi chôn em trong những câu thơ .
           
          Tôi xây cho em những lâu đài cao ngất
          Bằng hình bóng của em .
          Tôi đào cho em những vưc sâu ngăn cách
          Nơi tận cùng trái tim .
           
          1994
           
           
           
          Thơ viết cho em    
                                                   Bài thứ ba
           
          Anh muốn tặng em món quà
          Nhưng anh không có gì quí giá để tặng em
          Nếu như anh có một điều ước
          Anh tặng em điều ước đó
           
           
          Anh viết tặng em những câu thơ
          Câu thơ thì vụng về bất lực
           
           
          Anh theo em cho hết một đời anh
          Nhặt những hòn sỏi in dấu chân em
          Anh theo em vào giấc ngủ
          Với mùi hương em để lại bên đường .
           
          1994
           
           
           
           
           
           
           
           
          Thơ viết cho em
                                                                Bài thứ tư
           
          Xin em tha thứ cho đôi bàn chân tôi lấm láp dẫm lên
                                                            tấm tthảm sạch nhà em .
          Tha thứ cho những ngày tháng gian nan làm cho 
                     khuôn mặt tôi nhiều bui bặm hằn lên những vết
                                                                 chai gân guốc .
          Chiếc hôn đầu làm em hoảng sợ , em đau .
           
           
          Món quà mà tôi tặng cho em
          Không phải là đóa hoa mềm mại .
          Hạnh phúc mà tôi dành cho em
          Không phải là ngôi nhà ấm áp .
          Trong cái nhìn trần trụi
          Là tình yêu tôi .
           
           
          Cảm ơn một lần em đến bên tôi
          Là hạnh phúc lớn lao là vực sâu mất mát
          Bên kia dốc của một đời
          Tôi đợi em hoài mà không thấy em đâu .
           
          1995 
            
            
                               
            
            
           

          Thơ Như Đồng
           
          Thơ viết cho em
                                                        Bài thứ nhất
           
          Ta cảm ơn Thượng Đế vì đã sinh ra em
          Vũ trụ quanh ta tối đen em là đóm sáng .
           
           
          Ta cúi mặt đi trong đắng cay
          Em ngẩn trong kiêu sa thất vọng
          Vụt khỏi tầm tay của hai ta là sa mạc lòng người
          Mênh mông cách biệt là biển đời oan trái .
           
           
          Ta đi
                  Không ngoái lại
          Nhưng
                    Ngàn năm sau
                    Vạn năm sau
          Ta không quên .
           
          1992
           
           
           
           
           Thơ viết cho em
                                                bài thứ hai

          Có những lúc có những kẻ vác dao nhảy bổ vào tôi
          Người mà tôi không hận thù .
           
          Có những lúc có những kẻ bạt tai tôi
          Người mà tôi chưa hề quen biết .
           
          Có những lúc có những kẻ đòi nợ tôi
          Người mà tôi không hận thù .
           
          Trong lúc khốn cùng
          Em chết thay tôi
          Từ nhát dao của những kẻ vô tình .
           
          Tôi đưa em về một xứ đảo hoang vu
          Ở đó chỉ có tôi và em
          Tôi chôn em trong chiếc hòm pha lê nước mắt
          Tôi chôn em trong những câu thơ .
           
          Tôi xây cho em những lâu đài cao ngất
          Bằng hình bóng của em .
          Tôi đào cho em những vưc sâu ngăn cách
          Nơi tận cùng trái tim .
           
          1994
           
           
           
          Thơ viết cho em    
                                                   Bài thứ ba
           
          Anh muốn tặng em món quà
          Nhưng anh không có gì quí giá để tặng em
          Nếu như anh có một điều ước
          Anh tặng em điều ước đó
           
           
          Anh viết tặng em những câu thơ
          Câu thơ thì vụng về bất lực
           
           
          Anh theo em cho hết một đời anh
          Nhặt những hòn sỏi in dấu chân em
          Anh theo em vào giấc ngủ
          Với mùi hương em để lại bên đường .
           
          1994
           
          http://nhudong.vnweblogs.com/
            
            
            
            
            
            
            
           
          Thơ viết cho em
                                                                Bài thứ tư
           
          Xin em tha thứ cho đôi bàn chân tôi lấm láp dẫm lên
                                                            tấm tthảm sạch nhà em .
          Tha thứ cho những ngày tháng gian nan làm cho 
                     khuôn mặt tôi nhiều bui bặm hằn lên những vết
                                                                 chai gân guốc .
          Chiếc hôn đầu làm em hoảng sợ , em đau .
           
           
          Món quà mà tôi tặng cho em
          Không phải là đóa hoa mềm mại .
          Hạnh phúc mà tôi dành cho em
          Không phải là ngôi nhà ấm áp .
          Trong cái nhìn trần trụi
          Là tình yêu tôi .
           
           
          Cảm ơn một lần em đến bên tôi
          Là hạnh phúc lớn lao là vực sâu mất mát
          Bên kia dốc của một đời
          Tôi đợi em hoài mà không thấy em đâu .
           
          1995 
           
          http://nhudong.blogspot.com/ 
           
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 29.04.2008 22:54:31 bởi nhudong >
          #5
            nhudong 23.04.2008 09:05:06 (permalink)
            0

            Tác phẩm này đã được tạp chí Thế Giới Mới và báo Giáo Dục Thời Đại đề cử giải Hội Nhà Văn Việt Nam 1994 
             
            http://nhudong.blogspot.com/ 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 29.04.2008 22:41:14 bởi nhudong >
            #6
              nhudong 23.04.2008 09:08:24 (permalink)
              0

              Đây là tập thơ có những cống hiến vô giá cho những giá trị về nhân dân , dân tộc và tổ quốc Việt Nam được xuất bản ở trong nước . Nó là những đóng góp to lớn của nhà xuất bản Trẻ


              #7
                BĂNG NGUYỆT 25.04.2008 07:55:13 (permalink)
                0
                Thơ nhiều vậy mà hong cho bn đọc...xí wá chừng nhen......
                #8
                  nhudong 30.04.2008 00:48:29 (permalink)
                  0


                  Thơ viết cho em
                  Bài thứ 6


                  Em nhận của tôi quả tim mà không có một tín hiệu
                  phản hồi
                  Em lặng im mà tôi thì chờ đợi
                  Tôi đi tìm em và nhận ra trái tim mình
                  Báu vật mà em không nhận ra
                  Tôi đặt trái tim bên dòng đời xuôi ngược
                  và …
                  Tôi đi

                  1995


                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.04.2008 00:59:05 bởi nhudong >
                  #9
                    nhudong 30.04.2008 00:56:02 (permalink)
                    0

                    Thơ viết cho em
                    Bài thứ 7

                    Một chiều...
                    Em đến bên tôi
                    Em trong sáng thiêng liêng còn tôi bụi bờ quá
                    Thương em
                    Tôi buồn .


                    Một chiều em đi với tôi
                    Bụi bám vào tóc em , gió lùa vào mắt em
                    Nhìn em tôi muốn khóc .


                    Một chiều …
                    Tôi mong chờ và tôi chạy trốn
                    Tôi đứng bên góc phố
                    Nhìn em khuất cuồi đường .


                    Một ngày kia tôi hóa kiếp
                    Và em sẽ lãng quên
                    Chỉ còn trái tim tôi nơi giữ mãi
                    Tình yêu của em .

                    1995

                    #10
                      HoangThienThanhTu 30.04.2008 05:56:46 (permalink)
                      0
                      Chào bạn nhudong,

                      Tôi là người đọc thơ của bạn từ bài thơ đầu tiên mà bạn đã post vào vnthuquan, cảm xúc của bạn cuống quít vào hồn người với những dồn dập tha thiết. Rất vui mỗi lần thấy topic của bạn lên trang đầu. Chúc bạn luôn sáng tác mạnh. Tôi xin được làm đọc giã ngoan của bạn nhé!
                      #11
                        nhudong 11.11.2008 15:09:09 (permalink)
                        0
                        Mẹ - Tôi – Em và Tổ Quốc .

                        Mẹ sinh ra tôi
                        Mẹ nghèo như nơi sinh ra mẹ .

                        Mẹ - Đã qua những non cao của hận thù , đã qua những dòng sông nước mắt .
                        Mẹ - Nơi tích lủy sự đau thương bảo tàng của sự mất mát .
                        Mẹ nuôi tôi
                        Trong xác xơ của mồ côi trong lầm than của góa bụa .
                        Tôi lớn khôn
                        Trong què quặt của nhân tâm, trong tật nguyền của đạo đức .

                        Và tôi …
                        Công dân của một nước nghèo đứa con của một miền đói khổ .
                        Tôi lưu lạc
                        Mang nỗi buồn xứ sở
                        Đời tôi chắp vá , đời tôi cút côi
                        Tôi đi trần trụi giữa đời tôi đi .

                        Và em …Em trong trắng
                        Tôi dành dụm nhưng chỉ mua cho em một đôi giày bé bỏng
                        Giày của tôi mong manh mà đường đời thì chênh vênh gai gốc.
                        Em ngã rồi em ơi .
                        Và Tổ Quốc Tôi học những điều thiêng liêng về Tổ Quốc
                        Tổ Quốc nghèo
                        Bên đời tủi nhục em có thương Tổ Quốc
                        Thần tượng thì cao siêu ngôi nhà thì đổ nát .
                        Tôi qua những phố phường
                        Và …
                        Một chiều kia tôi chết bên đường
                        Có chăng chỉ mình em khóc tôi .

                        1994
                        #12
                          nhudong 11.11.2008 15:30:41 (permalink)
                          0

                          Trích đoạn: nhudong


                          Nỗi nhớ

                          Anh nhớ hôm đầu tiên gặp gỡ
                          Em là công chúa
                          Dáng vàng vóc ngọc kiêu sa .

                          Anh nhớ trong đem vũ hội
                          Em là tiên nữ
                          Anh bơ vơ giữa những người .

                          Rồi một hôm
                          Em là cô gái
                          Bên anh chân thật hiền lành .

                          Nỗi nhớ chìm sâu trong mắt
                          Nỗi nhớ cồn cào trong tim
                          Nỗi nhớ vàng phai mái tóc
                          Nỗi nhớ tím một góc trời .

                          Người đi , người đi càng sâu nỗi nhớ
                          Người đi nhớ người, anh nhớ em .

                          1994

                           
                          http://home.xitrum.net/nhudong


                           
                          Bài thơ cho Tổ Quốc tôi
                          Bài thứ nhất .

                          Tôi là công dân của một nước nghèo
                          Là chàng trai của một nước nghèo

                          Bên kia sự khổ đau và nghèo nàn là Tổ Quốc tôi
                          Con đường dài của chiến tranh và hận thù là dân tộc tôi .
                          Núi đồi mênh mông xơ xác là mồ của cha tôi
                          Nước xanh mặn mòi sông biển là nước mắt của mẹ tôi .

                          Tổ Quốc tôi
                          Có một thời …
                          Người dũng cảm bị nghiền nát bởi chiến tranh .

                          Dân tộc tôi
                          Một dân tộc anh hùng một dân tộc nghèo khổ
                          Ba mươi năm qua Mẹ buồn đau về một cuộc chiến tranh
                          Một cuộc chiến tranh được tiến hành bằng xương máu của người Việt Nam .
                          Chiến tranh đi qua người ta người ta xây dựng tượng đài cho Mẹ từ những vỏ đạn của chiến tranh trên khắp miền đất nước .
                          Lòng Mẹ là những giọt nước mắt của quê hương ,là những vành khăn tang của xứ sở .
                          Chiến tranh đã thành dĩ vãng
                          Lòng Mẹ vẫn còn đau .

                          Anh chờ em
                          Dưới những cao ốc xa hoa
                          Sương thấm ướt xác thân anh lạnh buốt
                          Anh viết ra thành những câu thơ
                          Để mai kia
                          Nhớ mãi một thời
                          Từ nỗi đau của một nước nghèo và sự trắng trong của người đẹp .

                          1995 .



                          #13
                            Chuyển nhanh đến:

                            Thống kê hiện tại

                            Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                            Kiểu:
                            2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9