Một mình
Thay đổi trang: 123 > | Trang 1 của 3 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 36 bài trong đề mục
Vulnerable 22.04.2008 18:42:47 (permalink)
Trời mưa to quá, như thế này biết khi nào về được nhỉ. Bình thường mình hay tự hào về nơi làm việc, híc, vì nhiều đồ ăn. Còn hôm nay mưa thế này, ngập hết cả xe rùi, chẳng biết tự hào với ai nữa. Xấu hổ quá... hì.
Cái tên mới này của mình nghe... là lạ. Kệ, mình thích là được. Đó là tên bài hát của Roxette, bình thường mình ko thích Roxette cho lắm, nhưng bài này thì khác.
Vulnerable (adjective): able to be easily physically, emotionally, or mentally hurt, influenced or attacked  Vulnerable có thể là dễ bị tổn thương, dễ gặp nguy hiểm, dễ bị xúc động… nhưng cái dễ ở đây không phải là sự dễ dãi, mà ẩn chứa một sự yếu ớt từ bên trong, về mặt cảm xúc, tâm lý.

Vì thế mà mình thích cái tên này, thích bài hát của Roxette. She's so vulnerable. Và mình cũng thế. Đã có nhiều chuyện buồn xảy ra với mình, và khi một mình chống trọi lại mình cảm thấy mình già thêm, bản lĩnh thêm và cũng nội tâm hơn nữa. Và từ giờ trở đi, mình ko để mình bị tổn thương chút nào nữa H nhé, H mà bị tổn thương nữa thì cuộc sống sẽ ra sao nhỉ? Mà thôi, ko nghĩ đến chuyện đó nữa, sẽ ko bao giờ xảy ra đâu.

Tạnh mưa rùi, đi về thôi. Tối nay sẽ thức khuya học bài, mình lụt mất rùi, mà việc đó đồng nghĩa với việc mất tiền đó, biết ko H? để dành tiền đó cho K của mình đi, nhớ chưa.

#1
    Vulnerable 23.04.2008 00:34:57 (permalink)
    Ngồi học bài một mình, tự dưng nghĩ lung tung rồi muốn vào đây viết một chút gì đó của ngày hôm nay. Tổng kết lại hôm nay mình đã làm được gì nhỉ?
    1. Làm xong báo cáo quý rồi, cũng đã nộp xong. Hỳ hục mãi mới gửi mail được, may quá, nếu không phải dầm mưa mà đi gửi báo cáo, chắc giờ này H ko thể ngồi tâm sự với nhật ký được nữa rùi.
    2. Tranh thủ làm xong một câu bài tập lúc ở công ty. Cứ tình hình này chắc mình sẽ ko mất tiền để extension cho 2 môn này đâu nhỉ. Mà đó là điều chắc chắn rùi, dạo này H đóng tiền học lần 2 nên hết tiền rồi, làm sao mà có tiền để extension, đành phải cố gắng học thui.
    3. Tối về bà ngoại ăn cơm, rùi họp cả nhà lại để bàn chuyện cưới vợ cho em trai. Nó bây giờ sướng thế, có các anh chị lo cho nên cũng đỡ vất vả. Thế là cuối tháng này lại được đi chơi rùi, vừa kết hợp đi chơi nhà vợ chưa cưới của nó, vừa đi nghỉ mát luôn. Thích thật. Mà mình cũng đã giảng hoà với nó rồi, làm cho mình suy nghĩ và buồn suốt một tuần qua, nhưng giờ mọi chuyện êm đẹp và mình cảm thấy vui rồi.
    4. Một chuyện... chẳng biết nói thế nào. Sáng hôm nay, nhìn thấy lần lượt các nick của anh sáng đèn, một lát rùi offline. Mình đoán chắc là anh online để xoá nick của mình... Chả biết nói sao nữa, giờ đây chẳng liên quan đến mình. Đúng là vulnerable, H nhỉ. Giờ đây trong mắt anh, mình là người có lỗi. Mà ko phải giờ đây, mà là từ khi chia tay anh thì mình luôn là người có lỗi. Mình có muốn thanh minh ko nhỉ? Ko, cũng chẳng có gì để thanh minh cả, vì cũng có ai hiểu chuyện của mình và anh đâu. Tự trong tâm mình, mình cảm thấy mình ko làm sai, ngay cả bây giờ. Chỉ có điều mình ko nên nói nặng lời với anh như vậy, bởi lẽ nói ra những điều đó chỉ để làm khổ nhau thôi. Nhưng cách nói của anh làm mình phải nói, mình ko thể chịu được. Và giờ đây, mọi chuyện stop. Cũng tốt, anh có thể toàn tâm toàn ý lo cho gia đình của anh, đừng vướng bận gì nữa. Như thế tốt hơn cho anh. Không phải mình ko buồn, nhưng nếu buồn để mọi chuyện tốt đẹp lên đối với mọi người, mình sẽ làm. Nhưng sao anh có thể nghĩ mình tầm thường? anh có quyền đó sao? thực sự mình cảm thấy rất ấm ức trong lòng. Mình đã làm tất cả vì anh, trong một thời gian ko hề ngắn, ngay cả anh cũng thừa nhận những gì anh làm, tại sao lại nói rằng em tầm thường. Mình thật ko thể chịu đựng được khi nghĩ đến những gì anh đã nói. Giá như mình có thể gạt bỏ những suy nghĩ này ra khỏi đầu, nó luôn gặm nhấm mình. Đã bảo là H ko được để bị tổn thương nữa mà. Nói mãi rồi, cố gắng lên đi. Người đó có xứng đáng để H nghĩ đến vậy ko? 
    Thôi quyết định học bài. Ko nghĩ lung tung nữa, giờ là 11h30 rùi, phải làm xong 3 câu để còn nộp nhé. Plan cho H đấy, chưa xong chưa đi ngủ. Ok? Okie
    #2
      Vulnerable 25.04.2008 19:17:39 (permalink)
      Mấy ngày rùi ko viết nhật ký, bận bịu quá mà. Hôm nay lại đi học nữa, tối về ko biết mình có còn sức để làm bài tập ko nữa. Cứ nghĩ đến đống bài tập đó là mình lại sốt hết cả ruột gan. Biết làm sao bây giờ, mấy ngày nay ko làm được chút gì cả, nghe mọi người nộp bài ầm ầm. Ngất luôn. Lụt đến đâu rồi nhỉ? có vẻ đến tai rùi......
      Công ty tổ chức đi thăm Nghĩa trang Trường Sơn vào 30-4. Mình cũng rất muốn đi, nhưng để 2 bố con ở nhà mình lại ko đành. Đi 3 ngày thôi, mà chắc mình cũng chỉ đi được lần này nữa thôi, năm sau bận bịu như thế chắc chắn là ko đi được rồi. Hôm qua nói chuyện với bố nhóc, có vẻ là không muốn cho mình đi lắm. Mình cũng hiểu mà, để suy nghĩ xem thế nào. Tại mình còn có một số việc phải làm trong chuyến đi đó.
      Dạo này lúc nào mình cũng cảm thấy stress. Đêm thức khuya, sáng dậy sớm đi chợ, rùi đi làm cả ngày, tối lại đi học. Khổ thân H quá. Hôm nay, em bé trong phòng làm ko đúng, tự nhiên mình mắng nó. Mình thấy mình sai, lỗi của nó ko đến mức bị mắng như thế. Chả hiểu mình làm sao nữa. Dạo này tự nhiên trở nên gắt gỏng. Chắc mình phải xin nghỉ phép ở nhà để thư thái đầu óc mới được. Nhưng mà ở nhà thì lại phải làm bài tập. Ui chán!!!!!!!!!!!!
      Một ngày sắp hết, một tuần cũng sắp hết. À, hôm nay đến ngày mình được lấy váy. May từ lâu quá rùi, chẳng biết mặc có đẹp ko nhỉ. Mà bây giờ mình đi học, chắc phải để mai mới đi lấy được rồi. Thôi để tuần sau mặc vậy. Ít ra thì cũng có một chút vui trong ngày hôm nay.
      Mệt. Đói. Và đi học........
        
      #3
        Vulnerable 27.04.2008 01:22:56 (permalink)
        Đau dạ dày. Học bài. Mệt mỏi. Một mình. Chẳng có chút gì vào đầu. Hy vọng sáng mai sẽ tốt đẹp hơn. Good night.
        #4
          Vulnerable 28.04.2008 01:30:58 (permalink)
          Mười giờ mới đi học về, ăn chút cơm, nghỉ ngơi một chút rồi cho K đi ngủ. Mệt nhoài người. Giờ thì lại ngồi đây học bài. Mình đã làm xong được 4 bài, nộp rồi mà chưa có điểm. Bây giờ mình chẳng quan tâm xem có được điểm cao ko nữa, chỉ cần qua thôi. Mình sẽ cố gắng hoàn thành hết bài tập của một môn, nếu môn kia ko thể xong được thì cũng chỉ phải thi lại một môn thôi. Dạo này càng nghĩ càng thấy mình tệ thật, chẳng ngoan ngoãn chút nào, học ko vào đầu.
          Giờ đây mới chỉ đi được 1/3 quãng đường gian nan của cái bằng master này. Nhưng dù sao mình cũng đang và sắp thực hiện được mục tiêu đặt ra là có bằng thạc sỹ trước năm 30 tuổi. Mình còn một mục tiêu nữa, năm sau chắc sẽ thực hiện nốt. Năm sau chắc sẽ vất vả đây. Mà mình có định học Doctor ko nhỉ? Hì, học xong chắc chẳng có nơi nào mời mình làm việc cả....
          Mình vẫn chưa quyết định xem có đi TS ko? thực sự mình rất phân vân. Mai mình sẽ quyết định vậy. Bây giờ tập trung vào làm bài tập, còn 2 bài nữa là xong môn này. Cố gắng hôm nay sẽ làm xong, chắc ko được, thôi đành cố gắng làm xong trước 30/4 vậy. Tuần sau nữa là welcome GS rùi. Mệt thật. Dạo này mình gầy đi nhiều, mọi người trong lớp bảo sao mình mệt mỏi thế, hay đi kiểm tra lại sức khoẻ xem có vấn đề gì ko? Mình chẳng muốn đi kiểm tra, mình cảm thấy thế nào mình biết mà. Chỉ tại tâm trí mình ko vui, cộng thêm những stress của công việc và học hành. Hy vọng dần dần sẽ khoẻ hơn. Tạm thời lúc này thôi.
          #5
            Vulnerable 06.05.2008 13:17:40 (permalink)
            Đi chơi gần một tuần, về đến nhà thì bị ốm. Mà mình ko ốm mới lạ, trong vòng 5 ngày mà đi gần 2 ngàn 500 cây số, rong ruổi trên ô tô. Thật là một kỷ lục đáng nhớ trong cuộc đời của H. Có biết bao điều mới lạ trong chuyến đi, biết bao kỷ niệm. Nhưng đáng nhớ nhất có lẽ là lúc xe bị tai nạn, nếu lúc đó xe ko phanh lại được, ko biết giờ này mình ra sao nhỉ? Chỉ một tích tắc nữa thôi, có lẽ giờ mình đang nhìn ngắm mọi người từ trên thiên đường. Mà chắc gì mình đã được lên thiên đường, có khi là địa ngục thì sao? hì hì. Chắc là ko, vì mình đâu có mong muốn ai phải đau khổ vì mình đâu, mình luôn mong cho mọi người được hạnh phúc mà. Nói thật là mình còn rất nhiều việc phải làm, mình muốn được trông thấy K trưởng thành, muốn cho K một đứa em, muốn cho bố K được hạnh phúc, và muốn cả những điều hạnh phúc cho người khác nữa. Thế nên, mình chưa muốn lên thiên đường. Con cảm ơn ông trời đã cho con được ở lại. Lúc ngồi trên xe sau khi tai nạn, mình đã nghĩ rất nhiều điều, liệu rằng nếu lúc đó mình chết, anh có biết ko nhỉ? hay anh chỉ nghĩ rằng mình ko online nữa, giữa mình và anh làm gì còn mối liên hệ nào đâu. Mình có ra sao thì cũng chẳng liên quan gì đến anh nữa? Mình toàn nghĩ vớ vẩn thôi, chẳng có điều gì xảy ra hết. Cũng chẳng ảnh hưởng đến ai cả.  
            Điểm lại xem mình đã đi được những đâu nhỉ? Ngã ba đồng lộc, nghĩa trang trường sơn, thành cổ quảng trị, địa đạo Vĩnh mốc, Đà nẵng, hội an, các lăng ở Huế, Đại nội, chùa Thiên Mụ, chùa Non nước, cửa khẩu Lao Bảo, bước một chân sang Lào.... ui trời, ko thể kể hết được. Thế nên giờ về mới ốm, ốm ko bò dậy được. Thế nhưng nếu năm sau có điều kiện, mình sẽ lại đi tiếp, đi để khám phá, để tìm hiểu và thoả mãn chính mình. Cho dù về nhà lại ốm.
            Cuối tuần này GS sang rồi, bài tập còn chất đống lên, thế mà tự dưng lại lăn quay ra ốm. Chán thật. Chiều mình phải đi làm thôi, cố gắng lên để tối về còn ngồi làm bài tập. Hết hạn mức rồi ốm ạ. Ông GS thật là quá quắt, hết tháng này mới là deadline, thế mà bắt mình nộp bài trong tuần này. Mình sẽ cố gắng hết sức vậy.
             
             
            #6
              Vulnerable 09.05.2008 02:14:18 (permalink)
              Một ngày mới nữa rồi. Giờ đã là 1h sáng. Mới làm được một câu, còn một câu nữa. Hôm qua thức đến 4h sáng, mệt rã rời cả ngày. Hôm nay cố gắng xong lúc 3h thôi, mai đi làm mệt lắm. Mà sao số mình đen thế, cứ khi nào bận thì tất cả mọi việc dồn cùng vào 1 lúc. Đã bận làm bài tập, tự nhiên công ty lại trở chứng đi kiểm tra thực tế, làm mình mất cả tuần nay chuẩn bị các báo cáo. Ui trời, biết thế này ko đi chơi 30-4 nữa, ở nhà làm bài tập cho xong. Bây giờ mới thấy mình thật khổ. Ốm mấy ngày nay, bệnh xoang của mình lại tái phát rồi, ngồi học bài mà dùng hết cả hộp giấy. Tuần sau thi xong đi khám lại vậy. Tuần này mình ko có thời gian.
              Trưa nay bực mình ghê, vào đây, viết rất nhiều, viết lúc nghỉ tay ko muốn làm báo cáo nữa. Thế mà mạng chập chờn, làm mất hết của mình. Rõ ghét. Cả ngày hôm nay toàn chuyện bực mình, phải về đến nhà mình mới cảm thấy thoải mái. Mà ko bực mình sao được, tại mình bị stress quá đấy mà. Cả ngày ngủ được có 3 tiếng, 4h chui vào giường sau khi đánh vật cho hết bài tập một môn, rồi 7h dậy đánh vật với K, đến công ty đánh vật với đống báo cáo.  Lạy chúa tôi, mình cũng tự cảm thấy rằng mình phi thường. Thế cũng tốt, dạo này mình chẳng có thời gian để nghĩ ngợi, chẳng có thời gian để làm bất kỳ việc gì khác ngoài làm việc và học hành. Chẳng phải suy nghĩ, chẳng để tâm đến bất kỳ điều gì. Nhưng túm lại cũng chẳng biết như thế có tốt ko nữa? Mặc kệ cho thời gian trôi qua.
              Ngày mai lại bắt đầu giống như ngày hôm nay.
              Ngày mai lại đi làm sớm.
              Ngày mai lại tất bật hoàn thành báo cáo.
              và lại học bài cho đến khuya thế này.
              Guồng quay của cuộc sống.
              Mình rất tò mò biết mặt ngang mũi dọc của ông GS này, xem gớm ghiếc đến thế nào mà sao hắc xì dầu với sv vậy. Cũng chẳng còn xa nữa, cuối tuần này thôi. Mình chả welcome ông ta tẹo nào. Cố gắng làm bài tập tốt, thi final điểm kém một chút cũng được.
              Sáng nay đi làm, mệt mỏi quá, muốn thay đổi không khí. Và mình xịt nước hoa. Lọ nước hoa anh tặng. Đã muốn cất nó vào tủ, bởi nó gợi lại cho mình những điều mà thực tâm mình ko muốn nghĩ đến. Nhưng cũng chẳng ích gì, thà đối mặt còn hơn.
              Thôi học bài, ko nghĩ linh tinh nữa. Xong sớm, ngủ sớm.
               
              #7
                Vulnerable 10.05.2008 01:29:54 (permalink)
                Buồn ngủ quá. Lúc nãy một ly coffee rùi, giờ đến nước trà xanh. Thế mà vẫn buồn ngủ. Xong một câu rồi, chắc hôm nay mình sẽ được ngủ sớm. Ngày mai còn nhiều việc phải làm nữa, cũng nên ngủ sớm thôi. Hôm nay mới xong được 2 bài, còn 6 bài nữa. Mình sẽ phải thức khuya thế này đến giữa tuần sau. Mệt thật đó. Mình sắp gục mất rồi. Cố gắng lên, xong bài tập rồi.... tiếp tục ốm.
                #8
                  Vulnerable 13.05.2008 00:45:14 (permalink)
                  Đã bảo là ko vào đây, thể rùi lại vẫn muốn viết một cái gì đó. Hôm qua chán ghê, mình buồn ngủ nên đã vào đây, viết rất dài, viết tất cả những cảm nhận về anh chàng professor da đen như hòn than và diệt sinh viên như dũng sỹ. thế mà cuối cùng mạng chập chờn, mất hết, mất sạch. Mình lại tay trắng, nên chẳng muốn viết lại nữa. ngán ngẩm quá.
                  Hôm nay bắt đầu nghỉ làm ở nhà, học đến trưa thì lăn ra ngủ. Mệt thật, gian nan quá, đêm thì toàn 3-4h mới đi ngủ, sáng vẫn 7h dậy, trưa phải tranh thủ ngủ, để tối lại tiếp tục. Mình sẽ cố gắng, sẽ quyết tâm. Thế nên chỉ vào đây một chút thôi, phải làm bài tập đã em nhé. Em hư quá đấy H ah.
                  Nhìn lại, mình cũng chẳng biết nghĩ thế nào, , giờ đây cũng chẳng liên lạc nữa rồi. Cứ để như vậy đi, đừng suy nghĩ nữa.
                  Going on and going on!
                   
                  #9
                    Vulnerable 14.05.2008 01:52:29 (permalink)
                    Chẳng có ai trong thư quán, ngoài mình. Mà cũng đúng thôi, làm gì có ai thức khuya như mình đâu. Tối nay đi học về, cảm giác như mình sắp ngất. Ngày xưa, hồi học đại học, có một lần mình cũng thức khuya nhiều quá, khi ngồi nhặt rau cho mẹ xong, đứng dậy thì lăn ra ngất. Giờ đây, mình ko thể ốm được. Mai thi final rồi, hôm nay anh chàng giáo sư đen xì xì thật... dã man. Anh ta cho những 4 bài tập take home, lại còn 1 bài discussion tại lớp và một bài thi tại lớp. Khủng khiếp quá, may mà mấy hôm nay mình xin nghỉ làm, nếu không chắc là trượt vỏ chuối vì ko làm kịp mất.
                    Cố gắng làm xong nốt câu hỏi ngày mai rồi đi ngủ. Mà sao anh ta thich culture thế, cả mấy câu đều làm về chủ đề đó, chán chết. Tại Văn hoá Việt nam mình bây giờ mai một hết rồi, nhất là văn hoá doanh nghiệp. Biết viết cái gì đây, chẳng lẽ "vạch áo cho người xem lưng"? Thôi đành bịa vậy, nhưng mà như thế là rất unethical, unhonest. Biết làm sao đây? thôi học bài đi, còn ngủ sớm, sáng mai dậy cày tiếp. Chúc mọi người ngủ ngon.
                    #10
                      Vulnerable 15.05.2008 11:31:25 (permalink)
                      Ui la la. Thi xong rùi.
                      Sung sướng quá.
                      Cảm giác như mình được giải thoát mặc dù vẫn phải tiếp tục làm bài tập.
                      Mục tiêu đến cuối tuần này phải làm xong. Hơi bị khó, nhưng vẫn phải đặt plan thôi.
                      Anh chàng giáo sư này thật dã man, đúng là phải dùng từ đó mới hợp. Buổi hôm trước cho đề thi về nhà, mọi người hý hửng về nhà làm để mang đến lớp chép. Cuối cùng đến lớp ông ta bắt cả lớp cất sạch sách vở, ngồi tự viết. May mà tự nhiên lúc làm bài tập mình viết bằng tay, chứ công nghệ cao mà đánh máy như mọi người thì teo luôn, chẳng nhớ được. Mà câu hỏi thì cover cả cuốn sách dầy cộp. ơn trời, mình cũng nhớ được kha khá. Còn có cái để viết. Viết in vietnamese đã khó, viết bằng English nữa chứ. Dã man thật.
                      Hôm nay đi làm lại rồi. cảm giác mệt mỏi vẫn còn. Suốt một tuần ngủ mỗi ngày 4-5 tiếng. Đêm qua mình ngủ thật ngon. Giờ đây mình sẽ ngủ ngon. Tất nhiên là thế.
                       
                      #11
                        Vulnerable 16.05.2008 16:55:16 (permalink)
                        Chiều qua đi lấy quần áo may từ trước hôm đi TS. Tất cả mọi cái đều bị rộng. Ngạc nhiên quá nên cô bé ở tiệm may lấy thước đo lại số đo của mình. Ui trời, ko thể tưởng tượng mình lại gầy nhanh thế. Mình cũng nghĩ mình gầy, nhưng ko thể nghĩ là nhiều thế. Nhưng mình cũng sẽ lại người nhanh lắm, chỉ cần nghỉ ngơi và ăn uống đầy đủ thôi. Giờ đây mình được nghỉ học rồi, sẽ đỡ mệt hơn rất nhiều.
                        K cũng sắp nghỉ hè rồi. Chắc năm nay mình sẽ cho K đi đâu đó. Thái Lan chẳng hạn. Cả gia đình sẽ đi một chuyến. Mình sẽ lên kế hoạch. Năm sau chắc mình chẳng đi được, nên phải tranh thủ thôi.
                        Phải tranh thủ cả thời gian này mình đang được nghỉ học nữa. Nhưng cũng phải đợi sau khi mình hoàn thành hết bài tập. Thôi cố gắng lên.
                        #12
                          Vulnerable 20.05.2008 01:21:09 (permalink)
                          Hôm nay ta lại một mình với ta. Đêm khuya quá, im lặng đến ghê người. Ngày hôm nay thật buốn. Ông trẻ ở quê mất. Vậy mà bố mẹ mình, các cậu và dì đều lấy cớ rằng bận việc quá, ko thể về, chỉ gửi tiền phúng viếng. Mình ko thể hiểu được, ông mất rồi thì cần gì tiền phúng viếng của mọi người. Cho dù lúc trước ông ra ngoài này chữa bệnh, mọi người cũng chăm sóc ông chu đáo. Nhưng mà giờ đây ông mất đi, ông sẽ đỡ tủi thân biết bao khi mọi người có mặt. Cho dù đường xá xa xôi, nhưng ông là em của bà ngoại, là người cậu mà mẹ và các cậu yêu quý. vậy mà giờ đây ông mất, mọi người có thể vô cảm đến vậy? Mình ko thể hiểu và càng ko thể thông cảm được. Mọi người có nghĩ rằng cách đối xử như vậy sẽ làm gương cho bọn trẻ như tụi mình? Giả sử các con cháu cũng đối xử như thế, bố mẹ và các cậu có thấy đau lòng ko?
                          Cá nhân mình thấy thật thanh thản vì hôm đi TS mình đã ghé thăm ông. Mình đã được gặp ông lần cuối. Cho dù chỉ là một chút thời gian ngắn ngủi. Dù mình không được tiếp xúc với ông nhiều, nhưng mình biết ông là người em mà bà ngoại rất yêu quý, và mình cũng yêu quý ông. Ông bị bệnh nặng, ra ngoài này chữa bệnh mà vất vả quá. ông sống mà trong người lúc nào cũng đau vì bệnh. Ông ra đi theo bà ngoại, ở nơi đó mình tin ông sẽ cảm thấy được giải thoát. Cầu mong là như vậy.
                           
                           
                          #13
                            Vulnerable 20.05.2008 01:28:43 (permalink)
                            Ui trời, sao mình viết mãi mà nhật ký ko sang được trang 2 nhỉ? Ngày mai kỷ niệm đầy tháng của nhật ký đây. Đêm mai mình sẽ làm một bữa tiệc linh đình chăng, nhật ký? Để xem tâm trạng ngày mai của tớ thế nào đã. Tớ thấy mệt mỏi, nhật ký ạ. Đôi khi tớ cảm thấy như tớ đang đi lạc đường, một con đường mịt mùng. Tớ cảm thấy mình cô đơn, mặc dù tớ biết bên cạnh có rất nhiều người yêu thương tớ. Những lúc như vậy tớ chẳng biết mình phải làm gì nữa. Tớ chỉ có thể tin rằng :"Ngày mai trời lại sáng". Tớ sẽ tự tìm ra con đường cho tớ, con đường bên cạnh những người tớ yêu thương.
                            Hôm nay tớ vừa submit 2 bài. Chắc là tớ sẽ bị điểm kém mất. Một câu sai rồi, đương nhiên tớ bị trừ điểm. Ông GS hắc xì dầu này ko bao giờ chấm điểm cao cho những người nộp muộn, trong đó có tớ. Thế nên tớ biết là tớ chết chắc rồi. Lại càng buồn hơn.
                            #14
                              Vulnerable 20.05.2008 01:35:16 (permalink)
                              Ngày mai tớ quyết tâm cho nhật ký sang trang mới. Tự hứa đấy. Promise you!
                              Ngày mai tớ lại có biết bao việc phải làm.
                              Sáng đưa K đến trường. Mai K được đi xem xiếc. Chưa bao giờ K đi mà ko có bố mẹ. Cũng nên để cho nó tự lập. Tớ biết thể. Nhưng mà vẫn có một chút lo lắng. K đã nhớ được địa chỉ nhà, nhà bà ngoại, số đt của nhà, của mẹ và của bà ngoại. như vậy cũng bớt lo hơn. Mai mình sẽ dặn dò cô giáo vậy.
                              Đến công ty. Mình còn rất nhiều việc phải giải quyết. Dạo này mình chẳng thích cách làm của bà ktt một chút nào, thật khó chịu. Mọi thứ đều muốn áp đặt. Mình bật lại tanh tách. Tại chị ta thôi. Cho dù thế nào mình vẫn làm theo lẽ phải. Mình được học đầy đủ mà. Có thể kinh nghiệm mình thua bà ta, nhưng mình biết mình làm thế nào là đúng.
                              Chiều mai sẽ đi sửa lại đống quần áo may hôm trước. gầy đi thật là phiền phức. Hết tuần này sẽ được nghỉ ngơi cho lại sức. Sẽ hết học mà. Nghĩ đến lúc đó mà vui.
                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > | Trang 1 của 3 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 36 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9