Ko phải riêng tôi là người chịu áp lực. Tôi hiểu điều đó. Ngày hôm nay anh đã nói chuyện với tôi, chia sẻ với tôi những gì anh đang suy nghĩ và dự định. Tôi chỉ có thể nghe và chia sẻ ý kiến của tôi. Có vậy thôi. Tôi ko thể giúp được anh ngoài việc mong rằng anh sẽ thành công.
Mấy năm qua rồi nhưng anh vẫn phải loay hoay với chuyện khó khăn của cuộc sống. Anh muốn thay đổi cũng đúng và tôi cầu chúc cho anh có được lựa chọn tốt nhất cho mình.
Nhưng tôi thấy lo lắng. Anh có quá nhiều dự định, những tham vọng của anh cũng nhiều. Nhưng tôi luôn thấy bất ổn, dường như có một cái gì đó đang đi chệch ra khỏi con đường mà đáng lẽ nó nên đi. Hơn nữa, có lẽ bởi vì tôi cảm thấy những tham vọng đó không được xây dựng trên nền tảng vững chắc. Tôi hiểu Anh cảm thấy chán công việc, có lẽ bởi học hành tiêu tốn tiền bạc và thời gian của anh, và vì học hành mà có thể anh bị giảm lương, và anh cảm thấy khó khăn. Tôi đoán vậy, bởi anh luôn là trụ cột trong gia đình, bởi gánh nặng của gia đình đè nặng trên vai anh. Khi anh có một đứa con, anh đã cảm thấy cuộc sống là gánh nặng. Khi anh có đứa con thứ 2, có lẽ thực sự anh cảm nhận được sự khó khăn của cuộc sống, nhất là trong thời kỳ hiện nay. Nhưng nói thực, anh cũng nên nhìn lại, cái gì thay đổi được thì nên thay đổi. Tôi cảm thấy lo lắng. Đúng là như vậy. Tôi lo cho anh, cho con anh và cả gia đình của anh. Tôi đã chứng kiến và thực sự nếu là tôi, tôi ko thể và không bao giờ để mình bị rơi vào trường hợp đó. Khi mình có con, mình cần phải có trách nhiệm với nó và cần phải dành dụm cho nó. Tôi không nói anh ko có trách nhiệm, anh là người rất có trách nhiệm, nhưng tôi nghĩ nếu anh có thể thay đổi được, hãy nên thay đổi. Một gia đình cần phải có một quỹ savings, để dành đó để đề phògn bất cứ chuyện gì có thể xảy ra. Cho dù mình có kiếm ra được bao nhiêu tiền, người vợ là người cần phải quán xuyến và cần phải là quỹ tiết kiệm của cả gia đình. Chi tiêu hợp lý cũng là một cách để làm cuộc sống bớt khó khăn hơn.
Tôi nghĩ như vậy và chỉ muốn góp ý với anh nhưng tôi không thể nói với anh trực tiếp những điều này sau bao chuyện đã xảy ra. Từ chiều đến giờ tôi cứ suy nghĩ mãi, tôi chẳng biết phải làm thế nào. Nếu tôi nói với anh, có thể anh sẽ nghĩ cuộc sống của tôi khác anh, tôi có phải lo lắng những chuyện như anh đâu mà tôi hiểu... Biết vậy thôi, tôi sẽ cầu mong cho anh thành công.