Tủ thơ lưu - Hoangau
Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 16 của 57 trang, bài viết từ 226 đến 240 trên tổng số 854 bài trong đề mục
kimrbl 02.08.2008 15:52:10 (permalink)
0

Trích đoạn: hoangau

"TIẾN XA"
 
Có một đôi trai gái
Trên ghế đá vườn hoa.
Chàng thanh xuân phong độ
Nàng dịu dàng thướt tha.

 
Họ thì thầm trò chuyện
Tay cầm tay rụt rè.
Chiếc túi xinh đặt giữa
Cũng tò mò lắng nghe.

 
Mắt chìm vào trong mắt
Hoa tình dâng men say
Chiếc túi xinh đặt giữa
Rớt khi nào không hay.

Môi tìm môi đắm đuối
Tay ...  không còn cầm tay.
Chợt giật mình thảng thốt
Nàng vội lùi ra ngay.

 
Chiếc túi lại đặt giữa.
Nàng thỏ thẻ tỏ bày
" Mới quen nhau, đừng vội
TIẾN XA như thế này ... !!! "


 

(hoangau)



 
Nhớ đời
 
Có anh chàng chán vợ
Đi tìm gái bán hoa
Loáng thoáng nghe người ta
Chỗ này...và chỗ nọ...
 
Chỉnh trang anh đóng bộ
Không quên mang nhiều tiền
(Đã đi chơi với em
Phải ga lăng chứ bộ )
 
Vòng vèo qua mấy chỗ
Chửa vừa ý một ai
Cô dày phấn đỏ môi
Cô hình hài tàn tạ...
 
Còn phân vân lưỡng lự
Thoáng vừa thấy một em
Thon thả mặt trái xoan
Với bộ đồ kín đáo...
 
Miệng gọi chân bước rảo
Sợ ai hớt tay trên
Đây đúng thực sinh viên
Con nhà lành tử tế
 
Chẳng cò kè bớt giá
Hẹn bãi đáp gặp nhau
Dù đã phóng rất mau
Mà nàng đà tới trước
 
Thỏ thẻ giọng thật mượt
Tắt đèn đi anh ơi
Đang hừng hực trong người
Tay lần mò sờ soạng
 
Bỗng đèn ai bật sáng
Cùng tiếng quát rợn người
Khôn hồn hãy nghe lời
Tiền đâu nôn ra hết
 
Mặt mày anh xám ngoét
Kèm một chút ngượng ngùng
Em đâu phải là nàng
Mà là tên đực rựa
 
Và cũng từ buổi đó
Bỏ ý định tòm tem
Dù sao vợ ở bên
Méo tròn thì vẫn có...
 
kimrbl
Liên Thơ 07.08.2008 19:19:08 (permalink)
0
    Lại tương tư 
    Em là bong bóng xà phòng

Tôi xin là chút nắng hồng ban mai

     Làm ngời lên sắc em cười

Làm làn môi ấy hé lời nhớ mong

     Đừng làm con sáo sang sông

Dù sáo sổ lồng tôi vẫn quặn đau

     Nếu mà ta bén duyên nhau

Tay áo tôi rộng sáo vào sáo ơi     "1"

     Nắng mưa đâu chỉ tại trời

Tháng bảy mưa tại vì tôi nhớ nàng

     Vợ chồng Ngâu hợp mới tan

Còn tôi với nàng đã gặp nhau đâu

     Bao giờ mới phải lòng nhau

Để nàng cởi yếm bắc cầu tôi sang

     Sông Tương cứ chảy bẽ bàng

Để mặc một chàng cứ đứng ngẩn ngơ

     Đâu là thực?

                      Đâu là mơ?

Lẽ nào tôi chết bên bờ sông Tương

 
                      5- 8 -2008

                       Anh đồ

"1" Vàng ảnh vàng anh

     Có phải vợ anh
     Chui vào tay áo

            Tấm Cám
 
  
 
Ai Là....
            
                                    MâyChiều. 

    Ai là bong bóng xà phòng
Để anh ước nguyện nắng hồng ươm mơ
   Để Ngâu rớt xuống giọt thơ
Để anh ôm mối tương tư giọt buồn.
   Hỡi cô nàng ấy nơi mô
Giật mình đánh tiếng bắc cầu sông Tương
   Có thương thì hãy chung đường
Đừng vui thì đậu, khi buồn lại bay
   Ai ơi có tỏ có hay
Đừng để chàng ''chết '' bên này sông Tương....
(Mâychiều sẽ nhờ cả chị Thái Anh gọi hộ nữa. Mong  ''thợ thơ '' đừng giận Mâychiều vì đã lanh chanh nhé )
  
    Em là bong bóng xà phòng
Chút tình bảy sắc ngời trong nắng hồng.

  Đất trời khoáng đạt mênh mông

Bay cùng ngọn gió cho lòng thảnh thơi.

 
    Xin đừng gọi sáo người ơi

Sáo không biết hót những lời nhớ mong.

   Vui buồn sáo vẫn sang sông

Sáo không trú ngụ trong lồng ... áo đâu  ...

 
    Sông Tương dù cạn dù sâu

Lòng người đã bắc chiếc cầu Quán Thơ.

     Cho dù là thực là mơ

Cũng xin đừng chết bên bờ sông Tương
 

                hoangau * 7/8/2008
 Ừ thì đành vậy nhỉ,cho c
hị nói giúp nỗi lòng "người ta "nhé em cưng!
   Cho tôi gửi chút...
   Bao giờ em sáo  sang sông
Cho tôi gửi chút gió nồng đưa dâu
   Phòng mai nóng nực cháy lòng
Thay cho chiếc quạt xua đi bực buồn...
 
   Bao giờ em sáo sang sông
Cho tôi gửi chút lửa hồng đưa theo
   Phòng mai giá lạnh não lòng
Thay cho máy sưởi gọi nồng nàn ơi!
              Lê Minh Liên Thanh Thơ
                    Hoàng hôn,7/8/2008
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.08.2008 19:26:21 bởi Liên Thơ >
hoangau 08.08.2008 22:49:59 (permalink)
0

Trích đoạn: Liên Thơ

    Lại tương tư 
    Em là bong bóng xà phòng

Tôi xin là chút nắng hồng ban mai

    Làm ngời lên sắc em cười

Làm làn môi ấy hé lời nhớ mong

    Đừng làm con sáo sang sông

Dù sáo sổ lồng tôi vẫn quặn đau

    Nếu mà ta bén duyên nhau

Tay áo tôi rộng sáo vào sáo ơi     "1"

    Nắng mưa đâu chỉ tại trời

Tháng bảy mưa tại vì tôi nhớ nàng

    Vợ chồng Ngâu hợp mới tan

Còn tôi với nàng đã gặp nhau đâu

    Bao giờ mới phải lòng nhau

Để nàng cởi yếm bắc cầu tôi sang

    Sông Tương cứ chảy bẽ bàng

Để mặc một chàng cứ đứng ngẩn ngơ

    Đâu là thực?

                     Đâu là mơ?

Lẽ nào tôi chết bên bờ sông Tương


                     5- 8 -2008

                      Anh đồ

"1" Vàng ảnh vàng anh

    Có phải vợ anh
    Chui vào tay áo

           Tấm Cám
 
 
 
Ai Là....
            
                                  MâyChiều. 

   Ai là bong bóng xà phòng
Để anh ước nguyện nắng hồng ươm mơ
  Để Ngâu rớt xuống giọt thơ
Để anh ôm mối tương tư giọt buồn.
  Hỡi cô nàng ấy nơi mô
Giật mình đánh tiếng bắc cầu sông Tương
  Có thương thì hãy chung đường
Đừng vui thì đậu, khi buồn lại bay
  Ai ơi có tỏ có hay
Đừng để chàng ''chết '' bên này sông Tương....
(Mâychiều sẽ nhờ cả chị Thái Anh gọi hộ nữa. Mong  ''thợ thơ '' đừng giận Mâychiều vì đã lanh chanh nhé )
  


    Em là bong bóng xà phòng

Chút tình bảy sắc ngời trong nắng hồng.

  Đất trời khoáng đạt mênh mông

Bay cùng ngọn gió cho lòng thảnh thơi.

 
    Xin đừng gọi sáo người ơi

Sáo không biết hót những lời nhớ mong.

   Vui buồn sáo vẫn sang sông

Sáo không trú ngụ trong lồng ... áo đâu  ...

 
    Sông Tương dù cạn dù sâu

Lòng người đã bắc chiếc cầu Quán Thơ.

     Cho dù là thực là mơ

Cũng xin đừng chết bên bờ sông Tương
 

                hoangau * 7/8/2008

 Ừ thì đành vậy nhỉ,cho c
hị nói giúp nỗi lòng "người ta "nhé em cưng!
   Cho tôi gửi chút...
   Bao giờ em sáo  sang sông
Cho tôi gửi chút gió nồng đưa dâu
   Phòng mai nóng nực cháy lòng
Thay cho chiếc quạt xua đi bực buồn...
 
   Bao giờ em sáo sang sông
Cho tôi gửi chút lửa hồng đưa theo
   Phòng mai giá lạnh não lòng
Thay cho máy sưởi gọi nồng nàn ơi!
              Lê Minh Liên Thanh Thơ
                    Hoàng hôn,7/8/2008
 

 
He he
Chị đừng tặng gió cho em
Chắc là chim sáo chỉ thèm ... chuối thôi 
Còn lửa hồng nữa, trời ơi
Lửa thêm tí gió để ... thui sáo à ???
Hà hà
 

hoangau 08.08.2008 23:30:09 (permalink)
0
Kính Báo
 
Từ nay trút áo cà sa
Bỏ chuông bỏ mõ theo Hoa về làng
Xin gửi lời chào cả làng
Chùa không còn Tiểu bẽ bàng mình Sư./.

(Trạc Tuyền)


Thầy đừng ... trút áo, thầy ơi, 
Giữa bầy tín nữ ...
                 ...  lôi thôi cực kỳ ... !!!

Nếu thầy bỏ của chạy đi ,  í quên, bỏ chùa mà đi
Cà chua, khế, ... chẳng còn gì nữa đâu ...
 
[sm=mecry.gif]     [sm=mecry.gif]     [sm=mecry.gif]

(hoangau)

 
Chỉ còn có mỗi hoa ngâu
Thèm chua tiểu biết làm sao bây giờ?
 
(kimrbl)
 

Đổi thay
(Tng Tiểu Hổ)

 
Ngày xưa em đẹp em xinh
Sao giờ lại giống yêu tinh thế này?
Suốt ngày nhăn nhó mặt mày
Nết sư tử hiện là đây hả trời?
Anh yêu quý của em ơi
Ba mươi năm trải cuộc đời là bao
Thời gian nhan sắc tàn hao
Tâm huyết hư tổn làm sao giữ gìn?
Cái thời em đẹp em xinh
Nụ hồng chớm nở in hình ban mai
Tâm hồn trong trắng khoan thai
Tình yêu đường mật ngọt lời bên nhau
Trao anh trọn mỗi duyên đầu
Trái tim yêu chứa muôn mầu mộng mơ
Tình yêu như một áng thơ
Như vầng trăng ngọc đêm rằm sáng trong
Yêu anh càng thắm lửa lòng
Nhưng mà cuộc sống có đâu chiều lòng
Lời các Cụ anh nhớ không
Phụ nữ "vượt cạn" ai đong được nào
Không những nhan sắc tàn hao
Chuyện cơm áo cũng biết bao bận lòng
Việc gia đình lại việc công
Đôi vai trĩu nặng vì chồng vì con
Làm sao tránh được mỏi mòn
Làm sao giữ được nét "giòn" như xưa
Trải bao dãi gió dầm mưa
Thì em vẫn thấy mình chưa có già
Tình chồng vợ - nghĩa mẹ cha
Em xin tỏ thực ba hoa làm gì
Anh có giỏi làm quan đi
Để em ăn diện kém chi với đờu
Thôi thôi anh đã hiểu rồi
Tại anh hèn kém vợi tôi nhọc nhằn
Kiếp sau tôi quyết học hành
Làm quan to để cho mình rảnh rang

 
Ngày ngày thánh thót dịu dàng
Mát ruột nghe tiếng vợ sang nhất mình ./.

(Trạc Tuyền)
 
 
Thơ này thầy viết tặng con ???
Đọc xong mấy lượt mắt tròn như bi  
Thầy ơi doạ dẫm làm chi 
Thầy còn doạ nữa con ... đi theo liền ...
Nghe đâu thầy giỏi ... chạt tiền
Con xài tiền giỏi là ... hên quá chời  !!! [sm=hugs.gif]
 
(hoangau)

 
hoangau 08.08.2008 23:40:29 (permalink)
0
Một cách tiếp cận khác với bài ca dao
                  Tát nước đầu đình


Tôi đã đọc bài bình của bạn Trần thanh Xuân về bài ca dao này. Ở bài viết ấy, bạn Trần thanh xuân tiếp cận bài ca dao theo hướng đây là một lời tỏ tình . Trong bài viết này tôi muốn cùng các bạn tiếp cận bài ca dao theo một hướng khác đó là đây là một lời cầu hôn
     Trong cộng đồng cư dân người Việt có lẽ không có cái gì gắn bó, thân thiết hơn là mái đình làng. Đình là nơi mọi người gặp gỡ, trò chuyện. Là nơi thỉnh  thoảng một chiếu chèo được trải ra và trong tiếng trống chèo rộn rã, trong một góc khuất nào đó , dưới gốc đa, hay bên bờ ao ngan ngát hương sen có những đôi trai gái chẳng biết gánh chèo đang hát tích gì vì họ đang mải nhìn nhau và nói với nhau những câu vu vơ vô nghĩa. Mái đình luôn luôn là nơi bắt đầu của những mối tình thơ mộng
                                        Qua đình ngả nón trông đình
                               Đình bao nhiêu ngói thương mình bấy nhiêu
Ở đây, trong bài ca dao này, mái đình lại một lần nữa hiện lên hư ảo , thấm đẫm mầu cổ tích
                                        Đêm qua tát nước đầu đình
Vâng! Chỉ có trong cổ tích mới có một chàng trai ra đầu đình tát nước. Cạnh đình lấy đâu ra ruộng cho chàng trai tát nước? Trong cấu trúc của một làng Việt cổ đình luôn luôn nằm ở trong làng. Sau khi qua cổng làng một vài trăm thước là  đến đình làng nằm trên một bãi đất rộng. Nên chắc chắn rằng : đầu đình chẳng bao giờ có mảnh ruộng nào đâu. Chàng trai vác gầu ra đấy không phải để tát nước. Chàng đang ngóng chờ. Viết đến đây, tôi bỗng cảm thấy thương cho những cô gái, chàng trai của chúng ta ngày xưa quá. Tình yêu!Một tình cảm đẹp đẽ thế, thiêng liêng thế. Mãnh liệt thế, thế mà họ luôn luôn phải dấu kín trong lòng. Chàng trai muốn ngóng người yêu phải giả vờ vác gầu đi tát nước. Nhưng tôi cũng yêu quá sự kín đáo, nhuần nhị trong cách thể hiện tình cảm của những đôi trai gái ngày xưa. Tình yêu là một tình cảm tinh tế, nó không phải là thứ để phô bầy. Ban ngày, mỗi khi đi qua công viên, nhìn những đôi trai gái ôm nhau, tôi tự hỏi :Liệu có bao giờ họ đọc ca dao?
                                                   Bỏ quên chiếc áo trên cành hoa sen
Chàng trai bỏ quên chiếc áo?Không phải đâu. Chàng cố tình đ ấy. Chàng có làm gì đâu mà phải cởi áo. Có một điều chắc chắn rằng đêm hôm đó cô gái không ra. Nếu cô gái ra thì bài thơ đã xoay theo một hướng khác. Mà không hiểu sao, tôi lại luôn nghĩ rằng đêm đó cô gái cũng ra đấy nhưng nấp ở một chỗ mà không dám gặp. Có lẽ chàng trai cũng có ý nghĩ giống tôi chăng nên chàng trai quyết địnhcởi áo để lại hay chàng trai nhớ đến câu hát đắm đuối của một miền quan họ?
                                                   Yêu nhau cởi áo trao nhau
                                               Về nhà dối mẹ qua cầu gió bay    
Điều đó hãy để cho trí tưởng tượng của chúng ta làm nốt phần việc của mình. Chàng vắt chiếc áo lên cành hoa sen và về nhà. Tôi đã đọc ở đâu đó một bài viết nói rằng có một loại hoa sen có cành. Tôi thì tôi chưa bao giờ gặp. Còn các bạn đã gặp chưa?Chắc rằng chàng trai của chúng ta cũng chưa gặp. Cành sen ấy chỉ có trong cổ tích. Chàng trai về nhà mà trong lòng đinh ninh rằng  sau khi mình đi khuất, cô gái sẽ hiện ra cầm về vì thế hôm sau, khi gặp cô gái chàng trai đã hỏi ngay
                                                   Em được thì cho anh xin
                                              Hay là em để làm tin trong nhà
Một câu hỏi nhưng mang đầy tính khẳng định. Thật là một chàng trai tinh tế. Chàng biết chắc nhưng vẫn hỏi. hỏi mà không đợi câu trả lời. Bởi vì để cho cô gái trả lời là hỏng việc. Tôi nghĩ rằng hai câu này chàng trai phải nói liền một mạch để biểu lộ cho cô gái rõ ý định cầu hôn của mình. Ngày xưa trai gái khi đã trao tín vật cho nhau điều đó đồng nghĩa với việc hôn nhân đã được khẳng định. Thật thương cho chàng trai của chúng ta quá. Tín vật của người ta phải là một chiếc vòng ngọc, một đôi hoa tai hay ít ra cũng là một vật gì đó có giá trị. Đằng này tín vật của chàng là một chiếc áo mà thậm chí còn là một chiếc áo chẳng lành. Nếu là bạn, liệu bạn có dám dùng một chiếc áo như thế để làm vật minh chứng cho tình yêu của mình? Tôi thì tôi không dám. Thế mà chàng trai của chúng ta dám. Sao vậy? Vì chàng biết chắc rằng nàng sẽ nhận
                                       Chồng em áo rách em thương
                           Chồng người áo gấm xông hương mặc người
Ôi! Tình yêu ấy mới đẹp làm sao, mới mãnh liệt làm sao. Ai đó còn không tin “Một mái nhà tranh hai trái tim vàng “ xin hãy đọc bài ca dao này. Không có một lời nói về cô gái, nhưng cô gái Việt vẫn hiện lên với tất cả vẻ đẹp nhuần nhị ,kín đáo và không kém phần mãnh liệt. Nhà thơ dân gian tài hơn chúng ta nhiều
                                       Áo anh sứt chỉ đường tà
                                Vợ anh chưa có mẹ già chưa khâu
                                       Áo anh sứt chỉ đã lâu
                                Mai mượn cô ấy về khâu cho cùng
Trong cả bài thơ bốn câu này là bốn câu khó bình nhất bởi một lẽ chúng ta khó lòng lý giải bốn câu này một cách chặt chẽ. Nếu họ đã yêu nhau, không có lí gì cô gái không biết gia cảnh của chàng trai. Vậy việc gì còn phải trình bầy gia cảnh của mình? Tôi không cho rằng đây là sự giới thiệu về hoàn cảnh của mình mà đây là chàng trai nói cho cô gái của chúng ta biết tại sao chàng muốn cưới. Mẹ anh đã già rồi , mắt đã kém không vá được áo cho anh nữa kể cả chỗ dễ vá nhất. Tục ngữ ta có câu “Khéo vá vai, tài vá nách”. Đấy là những chỗ khó vá nhất còn tà áo là nơi ghép giữa thân sau và thân trước nó chỉ là một đường thẳng, ai cũng vá được thế mà mẹ cũng không vá được . Nhưng ẩn sau cái già, đến mức mắt kém là cả một khát vọng muốn có con dâu và cháu nội của những bà cụ thôn quê. Điều này thì cô gái quá rõ
                                       Mai mượn cô ấy về khâu cho cùng
Ai cũng nghĩ rằng đây là một lời tỏ tình đầy kín đáo,thơ mộng , tinh tế của chàng trai. Nhất là ta có thể khai thác vào hai từ “Cô ấy”. Nhưng nếu theo hướng bài thơ là một lời cầu hôn thì ta buộc phải nghĩ khác. Đây là lời bà mẹ nói với con trai của mình. Chàng trai muốn cho cô gái biết : mẹ anh cũng đồng ý. Chính mẹ đã dục anh đến cầu hôn . Chàng trai thật tinh tế và kín đáo. Chàng chỉ nói vừa đủ cho người đối thoại với mình hiểu một cách xa xôi. Còn một ai đó có nghe được cuộc nói chuyện này cũng không thể mang nó ra mà chế giễu .Tôi lại nhớ đến một câu trong bài Vội vàng của Nguyễn Bính
                                       Em nghe họ nói mong manh
                               Hình như họ biết chúng mình với nhau
Thật thương cho những đôi trai gái ngày xưa quá .Tình yêu của họ luôn bị những hủ tục đe dọa,chà đạp
     Phần còn lại của bài thơ  không có gì nhiều để nói
                                       Khâu rồi anh sẽ trả công
                              Đến khi lấy chồng anh sẽ giúp cho
                                       Giúp em một thúng xôi vò
                              Một con lợn béo, một vò rượu tăm
                                       Giúp em đôi chiếu em nằm
                             Đôi chăn em đắp đôi chằm em đeo
                                      Giúp em quan tám tiền treo
                             Quan năm tiền cưới lại đèo buồng cau
Đó chỉ là những thứ cần phải có trong một đám cưới ngày xưa. Nhưng ở đây chúng ta phải lưu ý một điều
Chàng trai sắp xếp rất thứ tự. Đầu tiên là những thứ dành cho nhà gái : một thúng xôi vò, một con lợn, một vò rượu. Tiếp theo là những thứ dành cho cô gái :đôi chăn, đôi chiếu, đôi chằm. Các bạn có thấy không ,những  thứ thuộc về cô gái cái gì cũng là một đôi cả .Phải chăng chàng bắt buộc phải có nàng  để thành một đôi? Tôi nghĩ nhiều về câu “Lại đèo buồng cau”trong câu cuối cùng. Theo như tôi biết thì không phải nộp cau cho làng. Còn cau nhà gái thì chỉ phải mang đến lúc ăn hỏi còn khi cưới thì không. Vậy thì tại sao lại “Lại đèo buồng cau”?Phải chăng đây là buồng cau chàng thêm vào. Chàng trai muốn cả làng chia vui với hạnh phúc của mình?
    Bài viết đến đây kết thúc. Điều cuối cùng tôi muốn nói với các bạn và với ban điều hành của diễn đàn là viết một bài bình nghiêm túc mất rất nhiều công sức. Phải suy ngẫm lật đi lật lại bài thơ, đặt ra nhiều giả thiết, nhiều tình huống. Phải tra cứu , đọc ,hỏi những vấn đề mình chưa biết.  Tôi không biết bạn Trần thanh Xuân viết bài của bạn mất bao nhiêu thời gian . Còn tôi từ lúc nảy ra ý định viết bài này đến khi viết những dòng cuối cùng này mất gần trọn ba ngày. Với một công sức như thế mà phải đăng  bài viết vào chỗ vắng như chùa bà đanh thì tủi cho người viết lắm. Vả lại bình thơ là cho người yêu thơ mà còn ai yêu thơ hơn những người làm thơ? Vậy mà phải mang nó đến chỗ những người không yêu thơ thì tủi cho thơ lắm 
                                       
                                       (Nguyễn Thế Duyên)
 
 
Hoàn toàn nhất trí với anh Nguyễn Thế Duyên (từ đây xin phép được viết tắt là NTD cho ...ngắn ạ   ), bài ca dao này không đơn thuần chỉ là lời tỏ tình, mà còn là lời cầu hôn, một lời cầu hôn chân thành, nghiêm túc và có phần hơi đường đột.

Đêm qua tát nước đầu đình

"Cạnh đình lấy đâu ra ruộng cho chàng trai tát nước? Trong cấu trúc của một làng Việt cổ đình luôn luôn nằm ở trong làng. Sau khi qua cổng làng một vài trăm thước là  đến đình làng nằm trên một bãi đất rộng. Nên chắc chắn rằng : đầu đình chẳng bao giờ có mảnh ruộng nào đâu." (NTD)  Chắc chắn chàng ra đó không phải để tát nước. Cô gái ơi, chàng ra đó để nhớ cô đấy !
 
Bỏ quên chiếc áo trên cành hoa sen
 
"Quên" - chắc chắn là không "quên" rồi, mà quên cái áo thì lại càng không. "Chàng có làm gì đâu mà phải cởi áo !" (NTD). Đúng thế, mà không cởi thì lấy áo nào ra nữa mà "quên". "Quên chiếc áo" chỉ là cái cớ, là một lý do "chẳng ai biết đấy là đâu" mà chàng trai khịa ra để "dẫn dụ" cô gái tiếp chuyện chàng, có lý do để nghe thông điệp của chàng.
 
Em được thì cho anh xin
Hay là em để làm tin trong nhà.
 
Câu ca dao ẩn chữ "nếu" đi, nhưng ta đều biết là "nếu em được thì cho anh xin". Vu vơ thế thôi, nhưng "ngây thơ vô (số) tội" lắm đấy ! Chàng trai yêu cô, nhưng chưa chắc chắn cô có yêu mình hay không (ngày xưa trai gái tìm hiểu nhau khó khăn lắm chứ đâu phải "đường thông hè thoáng" như bây giờ, nên chàng cũng đang dè dặt lắm), nên phải thăm dò trước đã. Cô không nhặt được cái áo là chắc chắn rồi, nhưng nếu cô không có tình cảm với chàng thì sẽ giãy nảy lên ngay, còn nếu cũng cảm mến chàng thì ắt là đang bổi hổi bồi hồi bỏ xừ, sáng suốt đâu ra mà phản đối nữa. Chàng trai thấy cô chẳng nói gì, thế này là diễn biến tình hình "có lợi cho cách mạng" rồi đây, nên bắt đầu chuyển sang "tấn công" tới tấp:
 
Áo anh sứt chỉ đường tà
Vợ anh chưa có, mẹ già chưa khâu.
Áo anh sứt chỉ đã lâu

Cả anh và cô đều ở cùng làng, làm sao cô lại không biết gia cảnh của anh mà phải kể lể. Áo sứt chỉ ở chỗ dễ khâu như thế, mà sứt đã lâu như thế, mà mẹ lại "chưa khâu" ! "Chưa khâu" chứ không phải "không khâu được". "Chưa khâu" là để nhường cho người khác, để bắt anh "phải kiếm người khác về mà khâu cho" chứ ! Thế nên anh phải :

Mai mượn cô ấy về khâu cho cùng.

Cái áo sứt chỉ chỉ là một cái cớ thôi, điều chàng trai muốn nói với cô chính là anh đang cần bàn tay chăm sóc của một người con gái. "Ai cũng nghĩ rằng đây là một lời tỏ tình đầy kín đáo,thơ mộng , tinh tế của chàng trai. Nhất là ta có thể khai thác vào hai từ “Cô ấy”. Nhưng nếu theo hướng bài thơ là một lời cầu hôn thì ta buộc phải nghĩ khác. Đây là lời bà mẹ nói với con trai của mình. Chàng trai muốn cho cô gái biết : mẹ anh cũng đồng ý. Chính mẹ đã giục anh đến cầu hôn . Chàng trai thật tinh tế và kín đáo. Chàng chỉ nói vừa đủ cho người đối thoại với mình hiểu một cách xa xôi. Còn một ai đó có nghe được cuộc nói chuyện này cũng không thể mang nó ra mà chế giễu ". (NTD).
Đến như chúng ta, đã quen với kiểu tỏ tình "nếu yêu thì phải nói" (*) mà nghe đến đây còn không thể không mềm lòng được, nữa là cô gái. Vả lại, từ đầu đến cuối bài ca dao chỉ toàn là lời nói của chàng trai, có thấy cô gái phản đối tiếng nào đâu. Chứng tỏ cả "chiến lược" và "chiến thuật" của chàng trai là hoàn toàn đúng đắn.

"Phần còn lại của bài thơ  không có gì nhiều để nói
                                       Khâu rồi anh sẽ trả công
                              Đến khi lấy chồng anh sẽ giúp cho
                                       Giúp em một thúng xôi vò
                              Một con lợn béo, một vò rượu tăm
                                       Giúp em đôi chiếu em nằm
                             Đôi chăn em đắp đôi chằm em đeo
                                      Giúp em quan tám tiền treo
                             Quan năm tiền cưới lại đèo buồng cau
Đó chỉ là những thứ cần phải có trong một đám cưới ngày xưa. Nhưng ở đây chúng ta phải lưu ý một điều
Chàng trai sắp xếp rất thứ tự. Đầu tiên là những thứ dành cho nhà gái : một thúng xôi vò, một con lợn, một vò rượu. Tiếp theo là những thứ dành cho cô gái :đôi chăn, đôi chiếu, đôi chằm. Các bạn có thấy không ,những  thứ thuộc về cô gái cái gì cũng là một đôi cả .Phải chăng chàng bắt buộc phải có nàng  để thành một đôi? Tôi nghĩ nhiều về câu “Lại đèo buồng cau”trong câu cuối cùng. Theo như tôi biết thì không phải nộp cau cho làng. Còn cau nhà gái thì chỉ phải mang đến lúc ăn hỏi còn khi cưới thì không. Vậy thì tại sao lại “Lại đèo buồng cau”?Phải chăng đây là buồng cau chàng thêm vào. Chàng trai muốn cả làng chia vui với hạnh phúc của mình?" (NTD)

Tôi chợt nhớ đến một câu của anh NTD trong bài bình lần trước:" “Ý tại ngôn ngoại ” đó chính là cái hay, cái đẹp của cổ thi ". Ca dao chính là kết tinh của tâm hồn và trí tuệ dân gian, và chính vì hội tụ được những cái hay, cái đẹp đó nên sức sống của nó sẽ còn mãnh liệt đến muôn đời.   
  
    (hoangau)
 
 
Bạn Thế Duyên kính mến!

Đông Hưng rất khoái khi đọc những bài bình của Bạn, hóm hỉnh lắm. Và tán đồng ý đề nghị của Bạn với Ban Quản Trị Thư Quán...Sao không để song song với Mục Thơ sáng tác là Mục Phân tích, Bình Thơ nhỉ, nó đâu phải là những ca phẫu thuật thông thuờng mà sợ đau. Còn cao cả hơn phẫu thuật thẩm mỹ ấy chứ; Ai đã thuởng thức tác phẩm của họ sẽ thấy cái đẹp ngấm sâu vào tâm hồn, không dễ quên ngay như khi nhìn thấy gương mặt đã qua thẩm mỹ. Phải không!

      (donghung)
 
 
Gửi Hoangau và Donghung
Cám ơn hai người đã để lại những nhận xét. Viết mà không có người hồi âm, chia sẻ thì tủi thân lắm và cô đơn lắm. Tôi là người sẵn sàng nhận những lời chê mình(tôi thật lòng đấy). Bạn Trần thanh Xuân có góp ý cho tôi trong bài bình đăng trong mục ca dao tục ngữ làm tôi rất vui. Chia sẻ, tranh luận làm ta lớn lên. Tôi xin tặng hai bạn một câu nói nổi tiếng 
Ai chê ta đúng người ấy làm thầy ta, ai khen ta đúng người ấy là bạn ta, ai nịnh ta người ấy là kẻ thù của ta

          (Nguyễn Thế Duyên)

 
hoangau 09.08.2008 00:01:51 (permalink)
0
Người thương anh ở đâu rồi
Vắng thơ, em cũng bồi hồi nhớ anh

 Lục bát em viết hổng rành
Câu từ cứ đứng loanh quanh vấp hoài
Thất ngôn chỉ biết lai rai
Ngũ ngôn em viết kéo dài trang thơ
Yết Hậu em đứng đẫn đờ
Chờ anh đi đến hoạ thơ vui cùng
Anh thường đi đứng lung tung
Hết mở trang mới săn lùng web thơ
Để em cứ đứng bơ vơ
Một mình đất khách biết giờ anh đâu
Người ta thơ hoạ nhịp cầu
Còn em thơ xướng lầu bầu mình thôi
Anh đi anh cũng đi rồi
Em về em nhớ.. hơi người em thương

(nguoitoithuong)


Vì người nên mắt đẫm sương.
Khi về nhớ phải ... bồi thường cho em !!!

(hoangau)



Phạc phờ mắt mũi lem nhem
Vào trang thơ ấy nói kèm vài câu
Ngờ đâu nàng lại âu sầu
Bảo rằng ta thốt những câu tệ lòng!
 
Giờ đây nàng thốt tiếng không
Vượt ngàn thiên lý khó hòng gặp nhau
Coi như tạo diện đỗi màu...
Đời này hợp ý xa nhau cũng gần!
 
Cạnh bên nhưng khó kết thân
Ví như gặp mặt nhiều lần cũng xa!

(Lyenson)
 
 
Thú điền viên

Về quê trồng đậu trồng cà
Dưới nương hoa cỏ trên là tán cây
Mùa nào thức ấy sẵn đây
Bạn thăm, ta tiếp, ngày ngày bình thơ
*
Xa rồi ngày tháng vật vờ
Tranh nơi phố thị, phạc phờ tấm thân
Vui cùng cây cỏ gió trăng
Nàng thơ diễm lệ tuyệt trần nơi đây
*
Hơn thua chi chuốc hao gầy
Về đây nhàn nhã, tuyệt thay tình người!

(LYênSơn)
 
 
 Về quê trồng đậu trồng cà ...
... VAC có cả gà cả heo.
Đêm đêm cá quẫy ao bèo.
Nàng thơ diễm lệ mè nheo thơ tình  .
 
Thảo nào anh cứ nín thinh
Về đây hưởng thụ một mình điền viên.
Nguoitoithuong quá buồn phiền
Thấy người xướng hoạ liền liền, tủi thân. 
 
Xa nhau hợp ý cũng gần  (ý thơ lyenson)
Nên anh phơi phới những lần xa nhau...
 
(hoangau)
 
 
... mạng nơi tôi đang online phập phù quá, vừa chậm vừa bị rớt hoài...Xin hẹn lúc về nhà sẻ ...
(Lyenson)


Mạng mẽo phập phù, biết kêu ai.
Đã chậm như sên lại rớt hoài.
Hẹn lúc về nhà thì anh sẽ ...
Thỏa nỗi mong chờ  ...ai  với  mai 

   
(hoangau)
 
 
Mạng phù máy phập bởi vì ai?
Vì bởi chân ai cứ chạy hoài
Từ Việt sang Miên, qua Miến Điện...
Vì chờ, vì đợi gõ mòn tay...

(Lyenson)
 
 
Mạng phù máy phập tại ... quốc gia
Hàng nó lởm hơn hàng nhà ta 
Hội nhập toàn cầu rồi có khác
Ba nước cùng nghe một tiếng "khà"  
 
(hoangau)
 

Mạng phù máy phập bởi vì xa
Anh đi có nhớ nơi quê nhà
Có người trông ngóng mình anh đó 
Phập phù cũng phải nhắn qua loa

chả nhắn giề.. chả bít đâu mừ lần...

(nguoitoithuong)
 
 
hoangau 09.08.2008 00:06:51 (permalink)
0
Khai trương MAI HOA SƠN TRANG!

...  một ngày thật bình yên - ngày đặt biệt nhất trong năm ngày mùng tám tháng tám năm hai ngàn lẻ tám...
 
(nguoitoithuong)



CHÚC MỪNG       CHÚC MỪNG       CHÚC MỪNG
 
SƠN TRANG đã chính thức khai trương
Chúc mừng bạn nhé nguoitoithuong !!!
MAI HOA rực rỡ trong màu nắng
Cánh mỏng bồi hồi long lanh sương...
 
Hoa Ngâu chí choé đến mở hàng
Rượu bia chẳng có mà đem sang.
Vụng về kết một chùm thập cẩm
Hoa đỏ lá xanh với lòng vàng
...
 
 
[sm=flower2.gif][sm=flower2.gif][sm=flower2.gif]                   [sm=flower2.gif][sm=flower2.gif][sm=flower2.gif]
[sm=flower2.gif]                    [sm=flower2.gif]       [sm=flower2.gif]                   [sm=flower2.gif]
[sm=flower2.gif]                                [sm=flower2.gif]                              [sm=flower2.gif]
[sm=flower2.gif]                           [sm=heartbeat.gif] [sm=rose.gif] [sm=heartbeat.gif]                         [sm=flower2.gif]
     [sm=flower2.gif]                [sm=cwm38.gif]     [sm=rose.gif][sm=rose.gif]     [sm=cwm38.gif]                [sm=flower2.gif]   
            [sm=flower2.gif]                     [sm=rose.gif] [sm=rose.gif]                       [sm=flower2.gif]        
   [sm=flower2.gif]                   [sm=rose.gif]                    [sm=flower2.gif]
   [sm=flower2.gif]                            [sm=flower2.gif]
   [sm=flower2.gif]          [sm=flower2.gif]
   [sm=flower2.gif]
 
nguyễn thế duyên 09.08.2008 22:27:37 (permalink)
0
Họ Nguyễn, tên anh gọi Thế Duyên
Không "ác liệt" nhưng cũng chẳng hiền  
Thơ văn dào dạt đầy xúc cảm
"Duyên thế" từ giờ gọi thay tên ...
 

(hi hi, cái mũ nồi đỏ đội lệch duyên thế, cái kính tụt lên tụt xuống duyên thế, khuôn mặt bầu bĩnh duyên thế, đôi mắt tròn xoe duyên thế, bộ ria ...   )

 
"Duyên Thế" mà sao chẳng bén duyên?
Ông Tơ bà Nguyệt nói hộ xem
Tên tôi nên gọi là gì nhỉ?
Bà nguyệt gật gù, gọi : Vô Duyên

hoangau 11.08.2008 18:43:12 (permalink)
0

Trích đoạn: nguyễn thế duyên

Họ Nguyễn, tên anh gọi Thế Duyên
Không "ác liệt" nhưng cũng chẳng hiền  
Thơ văn dào dạt đầy xúc cảm
"Duyên thế" từ giờ gọi thay tên ...
 

(hi hi, cái mũ nồi đỏ đội lệch duyên thế, cái kính tụt lên tụt xuống duyên thế, khuôn mặt bầu bĩnh duyên thế, đôi mắt tròn xoe duyên thế, bộ ria ...   )


"Duyên Thế" mà sao chẳng bén duyên?
Ông Tơ bà Nguyệt nói hộ xem
Tên tôi nên gọi là gì nhỉ?
Bà nguyệt gật gù, gọi : Vô Duyên


 
"" đây có nghĩa là "vào"
Chăm online sẽ ào ào duyên vô.
 

 
 
hoangau 11.08.2008 18:46:45 (permalink)
0
Vương tình
 
Ai đã gửi tình theo gió bay
Vương vào chẳng biết phải sao đây
Tri âm tìm bạn chia phiền muộn
Tri kỷ chọn người sẻ đắng cay
Sợ phận cô đơn duyên chẳng trọn
Lo tình ly biệt  nghĩa  còn say
Tình vương người vẫn đâu chửa thấy
Khao khát mong  ngày tay trong tay
kimrbl


NỢ TÌNH
 
Đã tưởng tình theo cơn gió bay
Mà sao thổn thức nghẹn tim này.
Hôm nao say mộng tình êm ả
Nay phải dỗ lòng nuốt đắng cay.
Hiu hẩm số trời không át có
Bẽ bàng duyên phận tỉnh vờ say.
Tâm đầu cứ tưởng tày Tử - Bá    (*)
Hứng chút bụi trần đã lung lay.
 
------
(*) Tử Kỳ - Bá Nha
hoangau



Hận tình
 
Hận ai hẹn ước để gió bay
Oan cừu nhớ mãi nỗi đau này
Ao ước duyên  xe thành trái ngọt
Nôĩ niềm tình vỡ chịu đắng cay
Gía đừng gặp gỡ đâu hoài vọng
Âu phải biệt ly để càng say
U sầu chả biết bao giờ dứt
Thất tình cái số sống lắt lay
kimrbl

Buộc tình

Chẳng mặc cho tình theo gió bay
Dây tơ chỉ thắm trói tim này.
Trước mặt cung đàn nên mật ngọt
Sau lưng tiếng sáo tạo men cay.
Phong lưu phút chốc say mà tỉnh
Chính trực muôn đời vẫn cứ say.
Dẫu có bão giông hay chớp giật
Buộc rồi chặt lắm chẳng hề lay.

mai77
 
 
Kệ tình
 
Thôi mặc cho tình theo gió bay
Bao năm rách nát trái tim này
Ảo vọng mơ màng hoa cùng trái
Tỉnh ra đối mặt đắng và cay
Phận dở duyên ôi vay sầu muộn
Kiếp hèn số hẩm mượn rượu say
Nuốt lệ để rồi quên đi hết
Kệ đời với cuộc sống lắt lay
kimrbl

 
 
hoangau 15.08.2008 23:58:22 (permalink)
0
Lần đầu Thu (ATT) đến Sài gòn
Ngơ ngơ ngẩn như con gà rừng
Xung quanh náo nhiệt tưng bừng
Đường đi lạ hoắc biết dừng đâu đây
Thế là nhớ đến chỗ này
Vào ngay thư quán tỏ bày đôi câu
...
Lại về trong mấy ngày sau
Sẽ ghi cảm tưởng nhiều câu rõ ràng...
anhtrangthu


 
         Người đâu chim chích lạc rừng
        Là thượng khách đựơc đón mừng khắp nơi
        Ai cũng hồ hởi vui cười
        Cháo Trăng Thu ở trên trời giá lâm...

     kimrbl  


Chị bảo đi vắng một tuần
Em đang thấp thỏm, biết gần hay xa.
 
Vào Sài Gòn, thích quá ta !!!
Anh em mừng đón ... con gà khắp nơi !!!
 
Chị ơi cảnh giác chị ơi
Cháo Trăng Thu ngọt gấp đôi ... cháo gà...

hoangau

 
Chào các bạn thơ

ATT đã về đến HN nhưng hiện đang bị ốm, sẽ trả lời các bạn sau, đừng giận nhé
Chúc các bạn vui!

anhtrangthu


Chị ơi đau ốm thế nào
Vừa đi du hí về sao ốm liền !!!
Hay là gặp các bạn hiền
Hoá thành ... cháo, hoặc bị xiên nướng ồy ???  
 
Yên lòng uống thuốc chị ơi
Cho mau khỏi để trả lời bạn thơ.
Có ai đang ngắc ngoải chờ ...
 

  hoangau


Lâu nay vắng anhtrangthu
Sân chùa nào cũng tối mù, đen thui
Mau về đi nhé chị ui
Hay mai mốt vẫn đen thui, tối mù ...?
 

hoangau


Anhtrangthu bỏ đi đâu
Hay là ai bắt lưu câu trong nhà
Quán không người dọn xác xơ
Bao người đang ngóng đang chờ từng giây...
kimrbl


hoangau 16.08.2008 00:06:25 (permalink)
0
 
Biết ai ai biết biết ai
Gái ngoan mơ chỉ chồng tài làm thơ
Em chờ từ từ bấy đến giờ
Gặp anh Thành Dũng em quơ lấy liền
Không mơ lắm bạc nhiều tiền
Chỉ mơ đối họa so tiên kém gì
Thành Dũng ơi ưng em đi
Hoa Ngâu em dẫu làm Dì cũng cam
Việc nhà Chị Cả lo toan
Đôi ta xướng họa cứ tràn cung mây
 
Em mà lỡ mất mối này
Thì theo Thầy Trạc ngày ngày niệm kinh
Giận anh đấm gẫy chày kình
Khua dồn tiếng mõ thất kinh hãi hùng
 
Chỉ vì anh tính lừng khừng
Nên duyên mình lỡ nên đường chia đôi
Nhớ anh em gọi Dũng ơi
Sao anh chẳng đoái những lời thiết tha./.

(Chạt tiền thiền sư)
 
Chắc thầy ... tẩu hoả nhập ma
Bụng thầy thầy cứ tưởng là bụng ...con.
Người ta tung tẩy núi non
Con thì đồng rộng vẫn còn cuồng chân.
Xưa thầy tính việc như thần
Sao giờ ... quẫn trí, khổ thân vậy thầy .
 
Hay là ... con định thế này
Thầy tu gắng hết kiếp đây, con chờ !!!
 
  

hoangau


Tâm s cùng Tiểu Hổ
 

Khổ thân thầy quá Tiểu Hổ ơi
Ngày mai bị đuổi khỏi chùa rồi
Sãi bà d dằnn sư t
Bảo đi đi cho khuất mắt tôi
 

Nào thầy có mắc tội chi đâu
Chỉ soạn kinh thư niệm trong đầu
Đêm nằm ý mê nói nhảm
Bà ấy tưởng ăn vụng giấu nhau
 

Tiểu Hổ ơi hãy bênh sư thầy
Đàn bà ai cũng "dễ mấy tay"
Chắc lúc nổi cơn con cũng vậy
Hầm hầm quắc mắt : hãy biến ngay./.
Chạt Tiền thiền sư


Nhớ

Tự nhiên thấy nhớ người tôi thương
Nhớ ánh trăng thu rọi sân trường
Nhớ đóa hoa sen hồng nắng sớm
Nhớ hương ngâu ngan ngát vấn vương

Biết là như vậy tội mình thôi
Đêm về thui thủi giấu lệ rơi
May mà không nằm mơ nói nhảm
Mụ chằn nghe thấy chắc...Răng rơi./.
Chạt Tiền thiền sư


              14/8/2008


Đính kèm (1)

_____________________________

"Về đây với tình yêu và nỗi nhớ
Với tình đời êm ả giữa trời mơ
Hãy về đây ta dệt trọn tình thơ
Về đây nhé xẻ chia lời ngọt đắng!"

Liên Thơ


Đoá hoa sen đã đến toả hương.
Chỉ còn trăng với nguoitoithuong
Chẳng biết phiêu du nơi nào nhỉ.
Sao nỡ bắt thầy mãi vấn vương.
 
Khốn khổ thân thầy, nhớ trò yêu  (*)
Trong mơ cũng chẳng dám ... làm liều  ...
Anhtrangthu hỡi, nguoithuong nữa
Mau đến kẻo thầy  ... ốm rồi ... tiêu ! 
 
---
(*) Ở đây dùng từ "trò" không thích hợp lắm. Trên quan điểm của thầy thì phải dùng từ "tiểu", thầy nhở. Nhưng mà "tiểu yêu" thì dễ bị hiểu nhầm lắm, phải hông thầy !!! . Thôi con cứ viết thế cho nó lành thầy ạ !
  hoangau
 
hoangau 25.08.2008 12:22:05 (permalink)
0

.......






hoangau 25.08.2008 12:30:44 (permalink)
0

YÊU
        (thơ vui)
Yêu là chết trong lòng một nửa (câu này có đạo thơ một chút)
Nhưng mà tui thì chết rất nhiều
Bởi con tim luôn rạo rực vì yêu
Đập nhiều lắm nên chết vùi gần nửa...
 
Nửa còn lại vẫn yêu tiếp tục
Nên chết gần hết cả con tim
Ngày mai...ai còn nhớ đến tìm
Chắc tôi đã chìm sâu vào địa ngục.!
             Thái Anh

Thế nhưng tôi chẳng bao giờ hậm hực  
Vì tôi đã được chìm trong địa_ngục_yêu.
Tim ở nơi đây dù mẻ ít hay nhiều
Vẫn tươi rói trong suối_tình_vĩnh_cửu.

Chị yên tâm đi, ở đó đông vui lắm !
hoangau

Trái tim kia nhiều lần chết nửa
Cứ chết rồi nó lại hồi sinh
Bởi tim yêu luôn giữ trong mình
Sự mãnh liệt của lòng tin yêu đó.
anhtrangthu

Thế là khi đã vào địa ngục
Trái tim mình lại tiếp tục được yêu.?
Hoa Ngâu ơi.!
Như vậy tim lại chết thêm nhiều
Bởi chốn ấy... chắc yêu cuồng giữ lắm
           Thái Anh

Trái tim bé nhỏ xinh xinh
Mà sao lại chứa chuyện tình gớm ghê.?
Chết tình bao lượt thảm thê
Mà sao vẫn sống đề huề tim ơi.! 
          Thái Anh

Yêu là chết trong lòng một nửa
Sao người không sợ vẫn cứ yêu
Từ tuổi thiếu nhi chưa kịp lớn
Đến lúc hoàng hôn bóng xế chiều...
kimrbl

Yêu là chết...mà nhiều người thích chết
Cứ lao vào cái chết cuồng sy
Bởi con tim nó chẳng màng chân lý
Chỉ biết yêu...rồi chết cũng cam lòng
                 Thái Anh

Vì phải chết nhiều lần như thế
Nên con tim mới sống mãi đến giờ.
Tim cằn cỗi thì chẳng bao giờ chết
Nhưng chỉ nhận cho mình được những giọt sương khô.

hoangau

Không yêu tim nó khô cong
Không mơ ,không mộng...nỗi lòng quạnh hiu
Thà rằng được chết vì yêu
Còn hơn khô héo tiêu điều xác ve...
                     Thái Anh



<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.08.2008 16:03:33 bởi hoangau >
kimrbl 25.08.2008 12:37:10 (permalink)
0
 
Trích đoạn: Trạc Tuyền

CHUYỆN THẦY TRẠC SANG CHÂU PHI

Tiên không muốn gặp...lại thích gặp da đen.?
Bộ độ này thầy đã phát điên
Nếu mà không điên thì hâm hấp
Mới rời tiên...để đi tìm Thái Anh.
T.A

            Thật đấy.

Có điên mới đi tìm Thái Anh
Chứ tỉnh thì Đà Nẵng quanh quanh
Hà nội -Sài gòn gần gấp vạn
Khối nơi mộng ước đón duyên lành

Em ơi đừng có mà làm cao
Kẻo rồi lâm cảnh chuột leo sào
Lại cuống cẳng lên tìm bà mối
Các thêm ba trăm lạng tính sao?

"Ba trăm lạng": Thời Cụ Nguyên Du tiêu tiền vàng chứ không phải tiền giấy hay kim loại như bây giờ đâu nhé.



Hoa Ngâu nhắn thầy Trạc
 
Thầy Trạc từ bỏ chốn thiền
Theo lời nhắn gọi đi tìm Thái Anh
Để chùa xơ xác vắng tanh
Còn thầy vui đậu đất lành châu Phi
Hoa Ngâu ngồi khóc tỉ ti
Thầy ơi thầy hỡi thầy đi đâu rồi
Tu hành gần suốt một đời
Người vừa gọi đã xa rời chúng con
Nhớ thầy con thấy rất buồn
Hay là con cũng sang luôn cùng thầy? 


   
 


Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 16 của 57 trang, bài viết từ 226 đến 240 trên tổng số 854 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9