VANG BÓNG MỘT THỜI
Ngày xưa Tiểu Hổ vì ... quá ngoan
Cho nên thầy Trạc chịu đòn oan (à quên, chịu tiếng oan)



.
Từ ngày "Yếm án" kia sáng tỏ
Đường tu thầy chẳng bớt gian nan.
Rồi thầy tự ... kết liễu đời mình.
Người ta cứ bảo, tại ... hận tình.
Con không tin thế đâu thầy ạ !
(Nhưng ... mãi đến giờ vẫn u minh).
Kể từ ngày ấy chùa tan hoang.
Khế với cà chua cũng úa tàn.
Tiểu chẳng còn nơi mà nương tựa
Đường trần gió bụi phải lang thang...
hu hu hic hic hic hu hu...