Nhân chuyện
LẠC VẬN vừa rồi, chợt nhớ lại một giai thoại về... thi sĩ BÙI GIÁNG làm thơ lạc vận , xin kể lại ở đây
Một buổi nọ thi sĩ bướng BÙI GIÁNG nhà ta gặp 2 nữ thi sĩ THU BA và THU BỒN , nghe 2 bà rôm rả khen ngợi lẫn nhau đến rác cả tai
Một chập sau 2 bà đề nghị xin thi sĩ bướng ứng khẩu cho mấy câu thơ, để kỷ niệm buổi gặp gỡ hôm ấy
Bùi tướng nói :
-Thơ tui dở lắm, xin chi, toàn là thơ lạc vận, lạc quẻ không à
Các bà nằn nì xin mãi, Bùi tướng bèn ứng khẩu tặng luôn cặp câu lục bát như thế này :
Thu Ba ca ngợi Thu Bồn Thu Bồn sướng quá, rờ MÁ Thu Ba !!! Hai bà dãy nảy lên :
-Thơ chi không có vần điệu gì hết dzị
Bùi tướng cười khè khè đáp lại :
-Thì đã bảo tui dở, toàn mần thơ lạc vận không à.... Mấy bà có giỏi thì cứ việc sửa lại cho nó ăn vận đi... Khè khè khè
Hai bà ngẫm nghĩ một lát, chợt hiểu ý thâm của Bùi tướng , chỉ còn biết... đỏ mặt... tía tai
Chẳng biết chuyện thật hay đùa... Âu cũng là một giai thoại vậy
:):):)