==========================
Liên Hoàn Thập Tam Khúc
Lục Ngôn Thể
HOÀN BẠCH VÂN by Hoàng Vũ Luân & Hàn Sĩ Nguyên ==========================
-1-
Cung sầu dứt, cuộc tình phân
Trời nổi phong ba cuốn bụi trần
Quãng vắng quằn vai vẹt gót
Đường xa mỏi gối mòn chân
Tình chu nhất phiến quy hư ảo
Y cẩu song hành hoàn bạch vân (1)
Bão nổi, chớp giăng, sấm dậy
Nửa đời vang vọng tiếng đàn ngân
Hàn Sĩ Nguyên
(1)-Một chiếc thuyền tình từ hư ảo mà đến, lại trở về cùng hư ảo
Mây trắng (cho ảo giác áo trắng và chó xanh cùng trôi trong chốc lát) cuối cùng vẫn chỉ là … mây trắng
------------------------------------------
-2-
Đàn ngân, tâm lệ, sầu dâng
Chén đắng, môi khô, gót chùng
Trăng xoáy hồ thu sương bảng lảng
Gió vờn mắt biếc giọt rưng rưng
Thiên An thủ thỉ đêm cô mộ
Đại Nội trầm ngâm lối lãnh cung
Gối điệp hoàng lương hư huyễn
Tri âm vọng tiếng vô cùng
Hoàng Vũ Luân
-------------------------------------------
-3-
Vô cùng thiên địa chén giao hòa
Đàn nhỏ cung sầu giọt lệ sa
Hương thủy mênh mang dòng chảy
Nam Giao đẫm đẫm sương pha
Lung linh trăng chiếu vần thơ lạc
Lững thững thuyền trôi ánh nguyệt tà
Lạc phách, chùng tơ, cạn trí
Rưng rưng hồ rượu nẻo về xa !!!
Hàn Sĩ Nguyên
--------------------------------------------
- 4 -
Nẻo về xa khuất mắt chơi vơi
Cô nhạn nghiêng mình chắp cánh lơi
Tiêu lạc tiếng loang gió lạnh
Ngựa buồn bờm rủ đêm rơi
Một dòng hương cũ muôn năm hỡi!
Trăm nẻo bụi hồng vạn thuở ơi!
Mái đẩy Vân Lâu vọng nhớ
Luyến tình cố quận ru hời
Hoàng Vũ Luân
----------------------------------------------
-5-
Ru hời lảnh lót động ngàn lau
Vạch bụi tìm thơ người ở đâu ?
Thấp thoáng hiên Tây gót ngọc
Mênh mang biển Bắc lời châu
Đông phong nổi, khơi niềm nhớ
Dạ cổ vang, chạnh mối sầu
Gỡ đám rong rêu tìm chút dấu
Dốc đời hiu quạnh đã hèn lâu !
Hàn Sĩ Nguyên
----------------------------------------------
- 6 -
Lâu hồng mắt đỏ nhạn mù tăm
Xao xác trùng lau mạch suối ngầm
Vọng lớp phù sinh loang sóng nhớ
Xuôi bờ cỏ dại nhắn tri âm
Lục bình chao bóng say cơn gió
Hồng diệp ngậm sương lướt ánh trăng
Cạn chén tình chung lệ cạn
Phổ cầm hoàn khúc bâng khuâng
Hoàng Vũ Luân
--------------------------------------
-7-
Bâng khuâng tâm sự trải mông mênh
Sóng dậy triều dâng thuyền nhẹ tênh
Huynh đệ tình như thủ túc
Uyên ương nghĩa tựa thuỷ bình !
Canh Sằn, đất rắn hoa không nở
Điếu Vị, sông sâu mộng khó thành
Phá cách, nghịch thi, đảo phách,
Hồ trường dốc ngược thỏa bình sinh !
Hàn Sĩ Nguyên
----------------------------------------
- 8 -
Bình sinh thi mộng gửi hoa viên
Liễu thuý rủ bờ vỗ giấc yên
Bóng toả cầu chi danh lợi
Sương giăng xoá vết muộn phiền
Bể dâu biến đổi đêm tròn khuyết
Con tạo vần xoay cuộc đảo điên
“Họa hổ” bất thành tâm vẫn tại
Tri âm hạnh ngộ ấy kỳ duyên
Hoàng Vũ Luân
----------------------------------------------
-9-
Kỳ duyên kỳ ngộ chẳng cơ cầu
Nhác thấy ngoài song thoảng vó câu
Gió tốc lật manh áo vá
Sương giăng điểm bạc mái đầu
Tiếng tơ chùng, hồ rượu nhạt
Cờ lạc nước, người về đâu ?
Hồng phấn phôi pha ra bạch cốt
Vương hầu mòn mỏi hóa khô lâu !!!
Hàn Sĩ Nguyên
-----------------------------------------
- 10 -
Khô lâu trầm mặc nét hoàng hôn
Ngẫm chuyện ba sinh chẳng lệ buồn
Danh ảo phù dung, mấy vạn
Tiếng đời Kỷ-Trụ, ngàn muôn
Đêm gieo mộng, hương loang mộ
Gió vọng âm, phách gọi hồn
Đất mẹ ngọt ngào ru thập giá
Tĩnh Tâm sen nở cánh huyền môn
Hoàng Vũ Luân
----------------------------------------------
-11-
Huyền môn sen nở, tâm an bình ?
Một cõi hư hao thoắt tượng hình
Than lạnh, lạnh cung phím lỡ
Tro tàn, tàn bã hư vinh
Đốt lư trầm, khai tuyệt bút
Nâng chén rượu, phá sầu thành
Mây trắng hoàn nguyên mây trắng
Tỉnh say say tỉnh cuộc phù sinh
Hàn Sĩ Nguyên
---------------------------------------------
- 12 -
Phù sinh bảng lảng giấc cô liêu
Trăng lạnh đồng hoang ánh hắt hiu
Xương trắng tàn y cố quận
Cỏ xanh phế tích hoàng triều
Mây ngưng tụ - thân bèo ngã
Gió vũ vần - mắt nhạn xiêu
Kỳ trận mê cung, ôi tự huyễn!
Định thân nghe sáo trỗi loang chiều
Hoàng Vũ Luân
----------------------------------------------
-13-Bài kết
Chiều rơi hiu hắt bến giang đầu
Bặt tiếng từ lâu khúc Phượng Cầu
Cám cảnh tang điền thuơng hải
Cũng đành thuận thủy thôi châu
Ráng chiều nhuộm tím khung trời tím
Sóng cả khơi đau lòng biển đau
Rót chén tri giao khi tiễn biệt
Đó đây đây đó vẳng cung sầu
Trở lại từ đầu :”Cung sầu dứt, …..”
Hàn Sĩ Nguyên