Đoạn kết
Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 16 bài trong đề mục
ngay xua 290595 29.04.2008 06:07:57 (permalink)
Ngày...tháng...năm...
Ngoài trời mưa vẫn đang rơi, ngày càng nặng hạt.
Vậy mà họ vẫn đến với nhau. Có lẻ những lúc trời mưa người ta cần nhau nhiều hơn để sưởi ấm cho nhau.
Anh lại về trễ với một lý do không cần hỏi mình cũng biết. Đơn giản và lạnh lùng, vô cảm làm sao.
Anh đến với cô ấy mang hơi ấm vào ngày mưa lạnh lẽo bỏ tôi bơ vơ một mình trong căn phòng trống vắng.
Nước mắt lăn dài mặn đắng bờ môi khao khát yêu thương. Lại một đêm nữa tôi ngồi đợi anh về như bổn phận phải vậy. Bóng đêm trải dài héo hắt nhạt nhoà...Mưa vẫn rơi...Gió hú từng cơn...Bầu trời một màu đen đáng sợ...lại khóc và chờ...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.05.2008 05:26:00 bởi ngay xua 290595 >
#1
    ngay xua 290595 30.04.2008 06:27:09 (permalink)
    Ngày...tháng...năm...

    Mình vừa nhìn thấy anh gọi cô ấy là gì nhỉ? À phải rồi: cưng. Lời lẻ anh viết cho cô ấy sao mà nghe êm ái, dịu dàng và đằm thắm thế, mình cứ ngỡ nhìn sai, anh đã thành một người khác hẳn khi bên cô ấy sao? Cô ấy có thể làm được điều mà mình mong ở anh dễ như thế sao? Mình không thể tin được.
    Thư của anh tuy ngắn gọn nhưng chứa đựng đầy yêu thương, chăm sóc. Tính anh vẫn thế vẫn là anh ngắn gọn, ý nghĩa, quan tâm và chân thật. Mình đã yêu anh vì lẻ đó kia mà. Mình không thể chịu nổi khi anh lại vẫn ân cần nhưng đối với người khác.
    Mình còn nhớ có một lần mình kể anh nghe về một đồng nghiệp nam trong cơ quan rất âu yếm gọi vợ là cưng. Vợ chồng họ vẫn chưa có con tuy lớn tuổi nên họ vẫn như đôi vợ chồng son. Anh cười bảo mình:" em muốn anh gọi thế sao? Nghe nó sến sao ấy." Vậy mà giờ anh anh dành sự yêu thương đó cho cô ấy. Mình thật sự bất ngờ và...Anh đã khác hẳn. Người ta có thể sống hai mặt được sao?
    Mình biết nói gì nữa khi mọi chuyện đã như thế này.
    Mình không thể kìm nổi nước mắt lại rơi...thế cũng tốt. Người ta bảo khóc sẽ thấy thoải mái hơn cố kìm nén. Nhưng mình phải khóc bao lâu nữa...đêm đã khuya, anh và con đang ngon giấc...mình lại thao thức...mong trời mau sáng để đi làm mà quên đi.
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.04.2008 06:28:53 bởi ngay xua 290595 >
    #2
      ngay xua 290595 01.05.2008 00:30:09 (permalink)
      Ngày...tháng...năm...

      Mình vẫn mãi thắc mắc cô ấy là ai? Cô ấy như thế nào? Tình cảm hai người đã đến đâu...
      Cô ấy chắc hẳn là một người xinh đẹp, trẻ trung, nhí nhảnh, tự tin, và gì gì nữa...
      Cô ấy chắc phải khác mình, nếu không sao anh lại có thể phải lòng như thế?
      Hay cô ấy có một sức hút lạ kì gì đó làm anh không thể cưỡng lại? Mà cô ấy cũng thật là...biết anh đã có gia đình rồi mà sao vẫn chấp nhận quen anh? Hay chính cô không biết được bí mật này anh đang giấu? Vậy anh thật tài.
      Bao nhiêu câu hỏi không có câu trả lời cứ lởn vỡn trong đầu mình làm mình không ngủ được từ lúc mình phát hiện ra một sự thật cay đắng này. Còn nỗi đau nào hơn thế không? Chỉ vì tính tò mò của mình mà nên nỗi, bây giờ mình biết trách ai đây? Tại sao mình lại lục lọi email riêng của anh kia chứ? Tại sao anh lại lấy mật mã dễ để mình biết được? Tại sao anh không xoá thư? Tại sao và tại sao? Anh có biết mình đã phát hiện không? Hay anh cũng đang giả vờ như mình? Anh có hiểu tâm trạng mình lúc này không?
      ...yêu em yêu em mà sao vẫn cứ gian dối...người ơi em vẫn tin, tin tình yêu anh chân thành...tiếng hát da diết tha thiết cất lên làm át đi bao suy nghĩ trong mình. Lời bài hát chân thật mà cay đắng quá. Ai nỡ mở bài hát này vào lúc tâm trạng mình rối bời thế không biết...mặn đắng bờ môi...
      #3
        ngay xua 290595 01.05.2008 06:41:56 (permalink)
        Ngày...tháng...năm...

        Mình vừa biết một thông tin về cô ấy. Nhà cô ấy ở hẻm Q. Ối trời, ở thành phố rộng lớn này thì biết tìm hẻm Q ở đâu chứ? Thật là đánh đố mình đây mà. Q có nghĩa gì nhỉ? Có trời mới biết được và đó là bí mật riêng của hai người sao? Mình khó chịu quá!
        Nhưng mà biết được như thế rồi sao nào? Mình sẽ làm gì? Mình sẽ theo dõi họ để đánh ghen? Để được gì cơ chứ? Đánh ghen ư? Mình chưa bao giờ nghĩ đến bao giờ. Rồi cả ba cùng xấu hổ chứ có được gì. Mình có học đàng hoàng ai lại làm vậy? Hay thuê người đánh ghen? Mình đâu có đủ tiền để thuê ai vả lại mình làm thế được gì? Anh sẽ quay lại với mình hay đó là cái cớ anh chia tay mình sớm hơn và người họ đến với nhau? Thực là nực cười.
        Có lẻ mình đành chấp nhận lặng lẽ bên anh, chăm sóc anh, theo dõi từng bước của anh thôi. Mình nhu nhược không? Mình có hèn nhát không? Hay mình quá yếu mềm để rồi mất anh ngay trước mắt?
        Trời ơ......i...trời...có ai giải toả được nỗi lòng mình đây. Mình là cái bóng bên anh sao? Biết thêm được thông tin gì là tim mình thêm đau thắt...một ngày đau khổ nữa lại trôi qua.
        #4
          ngay xua 290595 02.05.2008 01:05:06 (permalink)
          Ngày...tháng...năm...

          Gì đây? Họ làm chung trường sao? Sao mình không biết cô ấy nhỉ? Ai vậy ta? Mình lục lại những tấm hình đi chơi chung với trường anh để giải mã nhưng ngắm nghía mãi vẫn không phát hiện được gì. Chẳng thể nghi ngờ ai cả. Chán thật và xen lẫn bực tức. Vậy là cô ấy làm nhân viên trường anh đang dạy. Chắc hẳn là cô ấy mới làm không lâu, nếu không mình phải biết chớ.
          Mình có thể hỏi ai được nhỉ? T. ư? không thể vì T sẽ nói cho anh hay. Hy hỏi chị H. cũng không được, kì lắm. Điên cả đầu!
          Mình sẽ tiếp tục theo dõi xem sao, chớ biết làm sao bây giờ.
          Mình bất lực rồi sao?
          Hai người họ đang chọc tức mình thì phải. Để rồi xem sao vậy. Thôi mình đi ngủ để mai còn sức đi làm nữa. Cứ để ngày hôm nay trôi qua cho có một chút êm ái. Hãy quên đi để thanh thản mà ngủ cho ngon. Đành chịu vậy!
          #5
            ngay xua 290595 04.05.2008 05:06:34 (permalink)
            Ngày...tháng...năm...


            "Có người, yêu đem đến niềm hạnh phúc.
            Có người, yêu chỉ thấy toàn đau khổ.
            Dù hạnh phúc hay đau khổ người ta vẫn yêu.
            Tình yêu vì thế mà tồn tại.
            Con người không thể sống mà không có tình yêu."
            Nhạc sĩ họ Trịnh có những câu triết lý thật sâu sắc và chí lí. Nhưng sao hôm nay mình lại đọc được câu này nhỉ?

            Thế tình yêu của mỉnh là gì nào? " toàn đau khổ" hay "niềm hạnh phúc"? Mình đã từng yêu và được yêu đấy thôi. Mình đã hạnh phúc ngất ngây khi bên anh đấy thôi. Từ lúc quen, rồi yêu và chấp nhận làm vợ anh đến bây giờ mình đã hạnh phúc và có nhiều niềm vui rất nhiều.

            Mình còn nhớ ngày xưa khi quen anh mấy người bạn thân lo cho mình vì anh chưa quen ai quá sáu tháng. Nhưng mình nói sao nhỉ? Mình chỉ cười và bảo rằng mình sẽ làm anh thay đổi điều đó. Không phải anh lăng nhăng bay bướm mà anh nói rằng vì anh chưa tìm được đúng người để anh yêu thật sự, anh vẫn đang trong thời gian tìm kiếm. Mình đã tin anh và đến bây giờ mình vẫn tin vào tình yêu anh dành cho mình. Mình đã hạnh phúc vô cùng khi bên anh và được anh chăm sóc. Nhưng bây giờ chẳng lẻ anh lại nhận ra rằng mình cũng không phải là " một nửa của anh" hay sao mà anh lại tìm kiếm tiếp? Mình biết hỏi ai đây?
            Khi mình quyết định cưới anh là lúc mình rất bình tỉnh và hạnh phúc vô ngần. Chắc ai cũng hiểu mình và anh có tâm trạng ra sao khi có quyết định đó. Anh đã từng cãi lời Ba không quen một cô gái mà Ba cho rằng " môn đăng hộ đối" và là con bạn thân của Ba. Vậy anh chọn mình là do anh quyết định chứ đâu ai ép buộc? Mình đâu đòi hỏi gì nhiều ở anh, mình chỉ cần ở anh một tình yêu chung thuỷ mãi mãi mà thôi. Điều đó có cao và khó không nhỉ?
            Anh không rượu chè, không thuốc lá, không bài bạc. Anh chỉ có hai niềm đam mê đó là đá banh và vi tính. Ai cũng nói với mình rằng không ai sống mà không có một thói xấu nào và đảm bảo anh sẽ vướng vào một trong " tứ đổ tường". Mình chỉ cười vì mình đâu dám chắc chắn anh không phạm phải, nhưng thâm tâm mình luôn mong điều đó không bao giờ xảy ra và luôn tin tưởng anh. Vậy mà...Đầu óc quay cuồng...nhạt nhoà nước mắt...

            #6
              ngay xua 290595 05.05.2008 07:31:35 (permalink)
              Ngày...tháng...năm...

              ...
              - Khi nào em thi lấy bằng lái xe?
              - Chi vậy?
              - Khi nào thi cho anh biết để theo ủng hộ chứ chi
              - Không cần đâu
              - Xe em chạy được không? Có gì cứ nói anh biết
              - Để xem
              - Nghe nói em sắp mua xe mới phải không?
              - Ai nói thế? Chưa đâu. Mà chi vậy anh?
              - Khi nào đi mua cho anh theo xem nhe
              - Để có ý kiến hả?
              - Cũng hay phải không?
              - Còn lâu lắm

              ...

              Anh quan tâm đến cả việc cô ấy có thi bằng lái xe có được không và cả xe cô ấy thế nào. Anh quan tâm mọi thứ đến cô ấy sao? Nhưng cô ấy có vẻ không cần đến sự chăm sóc của anh thì phải? Cô ấy chat với anh nghe không tình cảm gì lắm, chỉ có anh luôn ân cần lo lắng. Thế đấy! Mình đang rất cần anh chăm sóc đây mà sao anh không hiểu?
              Mình nhớ khi mình đi thi bằng lái xe anh cũng đã quan tâm và đi theo chăm sóc như thế nào. Chẳng lẻ việc đó lại lập lại sao? Mình không dám nghĩ tới cảnh này chút nào. Anh hẹn cả giờ để lên mạng chat với cô ấy nữa kìa. Những lúc đó anh đi ra ngoài không ở nhà dù nhà có kết nối. Họ dù xa nhau nhưng  lúc nào cũng thấy gần gũi, còn mình? Mình ở ngay bên cạnh anh nhưng thấy xa vời vợi,  trống vắng, buồn tênh.
              Lòng mình se thắt...
              #7
                ngay xua 290595 05.05.2008 14:38:49 (permalink)
                Ngày...tháng...năm...

                Hôm nay là sinh nhật mình. Anh bảo gia đình mình chiều sẽ đi ăn nhà hàng. Mình thấy vui vui. Anh vẫn còn nhớ ngày sinh của mình sao? Vậy mà mình nghĩ rằng anh đâu còn nhớ gì đến mình cũng như gia đình bé nhỏ của anh nữa. Sống chung với gia đình vợ mà anh đi mãi nên mọi người không được hài lòng. Mình không biết nói lí do gì về sự vắng mặt thường xuyên của anh. Mình có thể nói dối được không? Vì sao phải làm thế?
                Đứa con bé nhỏ thích chơi cùng ba, nhưng khi anh về thì con đã đi ngủ. Thời gian anh dành cho cô ấy nhiều hơn thời gian anh ở nhà.
                ...Đôi khi anh ở nhà nhiều thấy mình sao vô dụng...
                Gia đình này, căn nhà này đối với anh là vô nghĩa sao anh? Chỉ khi ở bên cô ấy anh mới thật sự là anh sao? Cô ấy làm gì khiến anh trở nên có ích và mạnh mẽ? Bây giờ, mình không quan trọng cũng không sao nhưng còn hai con cũng vô nghĩa hay sao? Làm sao anh có thể nói lên điều đó với cô ấy chứ? Cô ấy sẽ nghĩ mình thế nào? Cô ấy sẽ nghĩ anh đã chán mình? Mình không thể hiểu được bây giờ anh muốn gì nữa. Mình không còn tâm trạng vui vẻ để mừng sinh nhật nữa rồi. Anh thật sự vui khi chúc mừng sinh nhật mình không hay chỉ vì nghĩa vụ?
                Sinh nhật buồn!
                #8
                  ngay xua 290595 07.05.2008 05:41:50 (permalink)
                  Ngày...tháng...năm...

                  - Mẹ ơi, Ba đâu rồi?
                  Đứa con đang chơi chợt hỏi làm mình bỗng giựt mình. Phải rồi, anh đâu nhỉ? Hôm nay là thứ Bảy nên anh bảo anh đi đá banh. Mình nghĩ anh cũng nên thể thao một chút biết đâu anh sẽ không nhớ cô ấy. Nhưng sao đã qua giờ trưa lâu rồi mà anh vẫn chưa về? Một trận đấu tập luyện đâu thể lâu như thế? Mình biết anh đam mê đá banh lắm, nhưng đâu thể có sức mà đá hoài suốt ngày không nghỉ chứ.
                  Mình còn nhớ một lần mình đã khóc vì đá banh. Anh mê đá banh mà bỏ mình tự phải đi xe bus một mình đi học dù đường khá xa. Anh đã hứa với mình rằng không tham gia mà đưa mình đi học, nhưng rồi anh không thể cưỡng lại được. Mình đã khóc vì nghĩ đối với anh đá banh quan trọng hơn mình. Mấy ngày liên tiếp mình giận không nhìn anh dù anh đã hết lời trình bày nguyên nhân. Thế đấy, " yêu một người là phải biết yêu luôn cả tính xấu của người".
                  Anh chưa về, anh đi đâu? Anh hẹn gặp cô ấy cả ngày nghỉ luôn sao? Anh ơi...anh nên nhớ ở nhà có hai con đang đợi anh và cả vợ nữa. Lại đợi anh...
                  #9
                    ngay xua 290595 09.05.2008 07:13:59 (permalink)
                    Ngày...tháng...năm...

                    Hôm nay HTV chiếu phim "Ghen". Bộ phim gồm nhiều phim ngắn có nội dung tình huống khác nhau nhưng đều xoay quanh về " ghen". Tập phim nào cũng mang nhiều nỗi đau, giận hờn, trách móc. Phim nói về một công ty tư vấn hôn nhân chuyên giải quyết mọi vấn đề nảy sinh trong hôn nhân mà nhất là chuyện ngoại tình. Nhân viên rất nhiệt tình và rất gần gũi với khách hàng, lắng nghe và tìm hiểu để giải quyết vấn đề theo cách riêng của công ty. Nhưng tập phim cuối là đau khổ và buồn nhất vì chính giám đốc công ty tư vấn cho người lại vướng vào cảnh dở khóc dở cười phải tự giải quyết vấn đề của chính mình không được. Còn đau đớn nào hơn khi biết chồng mình ngoại tình với chính khách hàng của mình chứ.
                    Mình buồn thật sự khi xem những bộ phim đó. Mình đã khóc. Không phải mình khóc cho nhân vật mà mình khóc cho chính mình. Mình đang gặp phải vấn đề chưa biết giải quyết ra sao. Mình đã từng nghĩ tìm đến công ty tư vấn hoặc thám tử tư để theo dõi. Nhưng mình đã không làm vì nghĩ rằng tự nhiên đi kể chuyện xấu cho người khác nghe. Vả lại mình sợ rằng phí cao quá mình không thể trả nổi và liệu như vậy có ổn không. Nếu như anh biết có người theo dõi anh thì sẽ ra sao? Có lẻ mình lo cho người khác nhiều hơn chính bản thân mình thì phải. Nhưng đành chịu vì tính mình là thế. Và mình đã nguyện yêu anh, theo anh suốt đời rồi mà. Mình đâu thể làm anh mất mặt trước mọi người được. " Xấu chàng hổ thiếp" mà.
                    Mình đang sống vì ai?
                    #10
                      ngay xua 290595 18.05.2008 05:57:36 (permalink)
                      Ngày...tháng...năm...

                      Hôm nay mình bị té xe. Chân bị trầy xước một ít nhưng đau nhiều làm mình đi khập khểnh. Anh hỏi qua loa có lệ  rồi còn trêu mình vì tội cẩu thả. Đối với anh không cẩn thận mới gây ra tai nạn, chứ anh không nghĩ một nguyên nhân nào khác. Lúc đó mình làm sao ấy nhỉ? Mình đang suy nghĩ về anh và cô ấy nên không xử lý kịp khi có người băng qua đường. Tuy không ai bị thương gì ngoài mình nhưng mình buồn và xấu hổ lắm. Mọi người giúp mình đứng dậy và khuyên mình nên cẩn thận.
                      ...
                      - Tiệm net gần nhà em nghỉ à?
                      - Em phải qua tiệm bên đường.
                      - Em qua đường cẩn thận vì đường đó đông xe lắm đó. Em nhớ đi từ từ thôi, không gì gấp đâu, anh đợi mà.
                      - Ừ, biết rồi.

                      ...
                      Thế đấy! Anh quan tâm đến sự đi đứng của cô ấy, còn mình anh luôn nghĩ mình là người đểnh đoảng nên mới gây ra chuyện. Thật là...Cô ấy đâu cần sự chăm sóc của anh như mình, nhưng sự đời trớ trêu làm sao. Người cần sự yêu thương quan tâm thì phải buồn đau nhìn người không muốn được hưởng  trọn vẹn và  đầy đủ.
                      Mình cố lê chân đau lên giường, đi ngủ để quên đi nỗi đau đang dồn nén trong tim, nước mắt chực trào...

                      #11
                        ngay xua 290595 20.05.2008 07:32:46 (permalink)
                        Ngày...tháng...năm...

                        Có người bảo rằng " chết là hết" liệu đúng như vậy không? Có người lại bảo" chết là bước sang một thế giới khác để sống tiếp". Mình chẳng hiểu thế nào cả.
                        Một chị trong cơ quan vừa bị bệnh mất để lại hai đứa con. Nhìn cảnh anh chồng vừa buồn vừa phải chăm hai con sao mà xót xa quá. Nhưng rồi anh ấy buồn được đến bao giờ? Một tháng. Một năm hay mười năm thậm chí suốt đời anh ấy sẽ không lấy vợ nữa? Liệu bao nhiêu người làm được như vậy? Hai con còn nhỏ nếu như cha đi thêm bước nữa thì chúng phải sống trong cảnh mẹ ghẻ con chồng. Rồi khi những đứa em cùng cha khác mẹ ra đời thì liệu chúng còn được thương yêu chăm sóc nữa hay không? Hay người mẹ đó chỉ giả tạo để lấy lòng ba chúng? Không hiếm những trường hợp mẹ ghẻ thương yêu con chồng thật sự nhưng liệu được bao nhiêu người tốt như vậy?
                        Nếu con của mình gặp phải người xấu thì sao? Chúng sẽ ra sao? Mình không dám nghĩ tới. Mà mình sao lại hèn nhát chạy trốn trách nhiệm thiêng liêng làm mẹ để giải thoát cho nỗi đau của riêng mình. Người đời sẽ nói gì và làm sao con mình có thể sống yên ổn. Mình là người ích kỷ nếu như quyết định vậy. Không thể được. Mọi việc đều có thể gỡ đừng nên cắt đứt khi chưa cần thiết- mình đã đọc ở đâu rồi nhỉ. Mình phải tìm được một cách giải quyết tốt cho mọi người. Mình phải thật bình tĩnh. Bình tĩnh. Bình tĩnh.
                        #12
                          ngay xua 290595 31.05.2008 02:39:51 (permalink)
                          Ngày...tháng...năm...

                          ...
                          - Hôm nào em đi thư viện nhớ gọi anh nhe
                          - Anh lấy thẻ rồi à
                          - Lấy rồi, muốn đi với em thì phải làm sớm chứ
                          - Vậy sao?

                          ...
                          Họ đang hạnh phúc làm sao! Đi đâu cũng đi cùng, kể cả đi thư viện. Vậy anh quyết định học cao học là vì cô ấy sao? Vì muốn ở gần và có lý do đi cùng cô ấy nên anh có kế hoạch vậy sao? Cô ấy học gì nhỉ? Anh còn quan tâm đến cả việc cô ấy học hay nghỉ khi trời mưa nữa cơ đấy. Anh sợ rằng cô ấy bị ốm khi đi học mưa, còn con của anh bệnh sao anh không lo lắng mà về sớm? Anh đang suy nghĩ và hành động gì vậy, hở anh? Em thật sự không thể hiểu anh. Mình đã khuyến khích anh khi anh có quyết định đi học. Mình cố gắng sắp xếp việc cơ quan, việc nhà để anh chu toàn việc học mà không lo nghĩ vì vướng bận. Trong khi đó anh lại tìm mọi thời gian rảnh để được ở bên cô ấy và lo lắng cô ấy hơn cả gia đình bé nhỏ này. Buồn xiết bao!

                          ... Em nhớ nghỉ học khi trời mưa nghen vì đi học lại càng khổ hơn vì bệnh sẽ nghỉ nhiều hơn đấy...
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 31.05.2008 02:43:51 bởi ngay xua 290595 >
                          #13
                            ngay xua 290595 01.06.2008 15:03:03 (permalink)
                            Ngày...tháng...năm...

                            " Đàn ông năm bảy lá gan
                            Lá ở cùng vợ, lá toan cùng người"
                            " Sông bao nhiêu nước cho vừa
                            Trai bao nhiêu vợ cũng chưa thoả lòng"

                            Những câu ca dao ý nghĩa đau lòng quá. Dẫu có đúng nhưng không ai muốn nghe cũng như không ông nào muốn nhận là đúng.
                            Đàn ông là người dễ thay lòng khi " có mới nới cũ"? hay họ chỉ " ham của lạ"? Đối với họ yêu vợ vẫn yêu nhưng quen và có thể yêu thêm cũng được. Đó là tính cách chung hay vì Thượng đế đã lỡ quên bỏ vào Adam tính đèo bồng đó? Có phải " cái lạ bằng tạ cái quen" không? Sao chua chát và cay đắng thế? Nhưng không lẻ trên thế gian rộng lớn này không có một người đàn ông nào thực sự chỉ biết có mỗi một người phụ nữ để yêu hay sao? Biết than trách ai đây? Kêu trời, trời có nghe? Kêu gia đình, mọi người có hiểu và thông cảm? Kêu anh, anh có quay về?

                            ...Mong cho thời gian qua nhanh sớm mai thấy anh trở về...

                            #14
                              ngay xua 290595 01.06.2008 20:50:18 (permalink)
                              Nói cùng anh (Xuân Quỳnh)

                              Em vẫn biết đấy là điều đã cũ
                              Chuyện tình yêu, quan trọng gì đâu:
                              Sự gắn bó giữa hai người xa lạ
                              Nỗi vui buồn đem chia sẻ cùng nhau

                              Em đâu dám nghĩ là vĩnh viễn
                              Hôm nay yêu, mai có thể xa rồi
                              Niềm đau đớn tưởng như vô tận
                              Bỗng có ngày thay thế một niềm vui

                              Điều hôm nay ta nói, ngày mai
                              Người khác lại nói lời yêu thuở trước
                              Đời sống chẳng vô cùng, em biết
                              Và câu thơ đâu còn mãi ngày sau

                              Chẳng có gì quan trọng lắm đâu
                              Như không khí, như màu xanh lá cỏ
                              Nhiều đến mức tưởng như chẳng có
                              Trước cuộc đời rộng lớn mênh mang

                              Nhưng lúc này anh ở bên em
                              Niềm vui sướng trong ta là có thật
                              Như chiếc áo trên tường, như trang sách
                              Như chùm hoa mở cánh trước hiên nhà

                              Em hiểu rằng mỗi lúc đi xa
                              Tình anh đối với em là xứ sở
                              Là bóng rợp trên con đường nắng lửa
                              Trái cây thơm trên miền đất khô cằn

                              Đó Tình yêu em muốn nói cùng anh
                              Nguồn gốc của muôn ngàn khát vọng
                              Lòng tốt để duy trì sự sống
                              Cho con người thực sự Người hơn.
                              #15
                                Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 16 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9