Đoạn kết
Ngày...tháng...năm...
Ngoài trời mưa vẫn đang rơi, ngày càng nặng hạt.
Vậy mà họ vẫn đến với nhau. Có lẻ những lúc trời mưa người ta cần nhau nhiều hơn để sưởi ấm cho nhau.
Anh lại về trễ với một lý do không cần hỏi mình cũng biết. Đơn giản và lạnh lùng, vô cảm làm sao.
Anh đến với cô ấy mang hơi ấm vào ngày mưa lạnh lẽo bỏ tôi bơ vơ một mình trong căn phòng trống vắng.
Nước mắt lăn dài mặn đắng bờ môi khao khát yêu thương. Lại một đêm nữa tôi ngồi đợi anh về như bổn phận phải vậy. Bóng đêm trải dài héo hắt nhạt nhoà...Mưa vẫn rơi...Gió hú từng cơn...Bầu trời một màu đen đáng sợ...lại khóc và chờ...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.05.2008 05:26:00 bởi ngay xua 290595 >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: