Sao Như (của Nguyễn Gia Linh)
Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 14 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 201 bài trong đề mục
Nguyen Gia Linh 02.05.2008 16:58:13 (permalink)
0
Lời nói đầu
 
 
Một nhà văn và nhà thơ nổi tiếng, anh Nguyễn Tấn Bi, hiện giờ đang định cư tại Mỹ, đã từng nói với tôi: "Chúng mình đã mang chứng bệnh trầm kha khá nặng, khó mong tìm ra thuốc chửa, đó là bệnh nhớ nhà, nhớ nước". Tôi cũng tin như vậy nên sau mấy tập thơ và Truyện thơ dài, tôi lại gởi cho các bạn tập thơ Sao Như, nói lên tình cảm của một kẻ sống nơi xứ lạ quê người với đầy đủ tiện nghi, vẫn thấy mình thiếu thốn một cái gì, vẫn muốn quay về với những kỷ niệm xa xưa. Có thể, một số bạn cho rằng tôi đã sống đầy đủ quá rồi, bây giờ muốn tìm lại những gì mà tôi không còn có nữa, chỉ tại vì con người thường đứng núi nầy trông núi nọ mà thôi, hay cũng giống như mình thấy tình cha nghĩa mẹ quá bao la khi cha mẹ không còn nữa. Trên phương diện nào đó, các bạn có lý, mặc dầu có nhiều chổ khác nhau, nhưng ở đây chúng ta không tranh luận và riêng tôi, tôi cũng chỉ muốn tìm những người VN ở hải ngoại vẫn còn thấy xúc động khi thấy cây cầu khỉ bắt ngang qua con rạch mà hai bên bờ là hàng ô rô hay hàng cây bần xanh lá, một con đường trước cổng trường với hai hàng cây dầu che bóng, một bãi biển với làn cát mịn và hàng dương thơ mộng hoặc một dòng sông dịu hiền chảy qua những vùng có lăng tẩm hay một đền thờ cổ kính còn để lại dấu tích người xưa...
 
Nếu các bạn đồng ý với tôi, xin mời các bạn đọc những vần thơ đon giản nầy để cùng nhau quay về một vùng đất thân yêu.
 
 
Bordeaux, ngày 24 tháng 4 năm 2003
 Nguyễn Gia Linh
#1
    Nguyen Gia Linh 02.05.2008 17:04:48 (permalink)
    0
    Sao như
     
     
     
     
    Cũng dòng sông bên hàng cây xanh lá
    Nước lững lờ chưa biết chảy về đâu
    Đường nên thơ quanh khu nhà sang cả
    Sao như mình lạc giữa chốn rừng sâu
    *
    Cũng chiếc tàu đưa người trên sóng nước
    Khách lữ hành lặng ngắm khoảng trời xa
    Tàu êm ả như dòng đời lả lướt
    Sao như mình... chạnh nhớ chuyến đò qua
    *
    Cũng bãi biển chạy dài bên núi đá
    Bao nhiêu người hớn hở hụp đùa vui
    Họ sung sướng hưởng cảnh đời thong thả
    Sao như mình... đang sửa soạn ra khơi
    *
    Cũng cổng trường đưa trò vào lớp học
    Trên con đường dẫn đến cuộc đời mơ
    Các em nhỏ khòm lưng vì sách tập
    Sao cháu con mình... thất thểu bơ vơ?
    *
    Cũng đèn điện chói chang trong thành phố
    Nhộn nhịp mừng ngày Quốc khánh vẻ vang
    Người ta vui tưởng niệm ngày sáng sủa
    Sao như mình... đi lỡ chuyến đò ngang
    *
    Cũng sân khấu, cũng đèn màu rực rỡ
    Bao diễn viên đang để hết tâm hồn
    Họ hát lên một chuyện tình nức nở
    Sao như mình... tưởng nhớ giọng Trà Ôn
    *
    Cũng giọng hát, cũng tiếng đàn lảnh lót
    Bao nhiêu người sung sướng vỗ tay khen
    Mình thấy thiếu một cái gì man mác
    Như giọng hò gặt lúa giữa đêm trăng
    *
    Còn đâu nữa, tiếng võng đưa kẽo kẹt
    Tiếng ầu ơ tha thiết giữa đêm trường
    Lòng vẫn nhớ niềm vui ngày cận Tết
    Sao như hồn... trở lại với quê hương
     
    Nguyễn Gia Linh
    Lisbonne, 12-11-2002
    #2
      Nguyen Gia Linh 03.05.2008 17:31:56 (permalink)
      0
      Đoàn tụ
        
       
      Hoạ bài Mưa chiều của Duy Linh
      Viết theo tâm tình của nhửng ngày một mình nơi đất khách
       
      Em ơi  Gió lạnh, về mau
      Đừng cho gió thấm xuyến xao vào hồn
      Xa xôi những buổi hoàng hôn
      Quê người nghe buốt tim đơn rã rời
      *
      Thương em chốn cũ chơi vơi
      Dạn dày sương sớm, buồn ơi đêm về
      Anh nguyền giữ vẹn câu thề
      Xin em đừng để ngày về mất nhau
      *
      Tháng ngày chờ đợi qua mau
      Không cho mưa nhạt hết bao thư hồng
      Dòng thư gói trọn tấm lòng
      Để em tin tưởng, phòng không đợi chồng
      *
      Ngày đêm kết đóa hoa hồng
      Anh về tặng kẻ thu đông đợi chờ
      Dám đâu để dạ hững hờ
      Cho người mòn mỏi, mịt mờ tin nhau
      *
      Xa nhau là vạn niềm đau
      Ngày anh trở lại xôn xao phố phường
      Cho đời biết rõ tình thương
      Những người ướp mộng bình thường tuổi xuân
      *
      Mây trời lơ lửng mấy tầng
      Mắt em dệt mộng bâng khuâng buổi đầu
      Dòng sông cuốn hết nỗi sầu
      Dấu chân mình bước in sâu hai người
       
       
      Nguyễn Gia Linh
      Bordeaux, ngày 14-07-2002
      #3
        Nguyen Gia Linh 04.05.2008 14:43:55 (permalink)
        0
        Cuộc đời
         
         
         
        Tôi nghe lành lạnh ở bên sông
        Nỗi  nhớ niềm thương, tận cõi lòng
        Có phải những ngày xuôi lối cũ
        Theo về trong gió với hư không ?
        *
        Người đã đi qua một chuyến đò
        Tôi về lật lại mấy tờ thư
        Dể ghi trong trí bao câu nói
        Để nhắc trong tim tiếng giã từ
        *
        Từ ấy quên lần trong cuộc sống
        Gió mưa lau hết chuyên ngày qua
        Đàn con nhỏ dại nay khôn lớn
        Lo đắp xây chồi, tuổi trổ hoa
        *
        Ngờ đâu một sớm người ta đến
        Nghe thấm làm sao kỷ niệm xưa
        Nếu biết đời người luôn hứa hẹn
        Đâu còn nhớ lại buổi chiều mưa
        *
        Nhìn thấy người ta đang khổ đau
        Nói năng mà lệ cứ tuôn trào
        Bảo tôi ngoảnh mặt làm sao được
        Khi tiếng đàn xưa vẫn ngọt ngào
        *
        Đứng trước cảnh tình sao khó xử !
        Thương người không thể dể làm ngơ
        Nhưng tình năm cũ còn chi nữa
        Khi đám con thơ mãi đợi chờ
        *
        Tôi có khuyên người lau nước mắt
        Chuyện đời không thể giống ta mơ
        Nên về sửa lại, trang hoàng khác
        Rồi sẽ theo như ý đợi chờ
        *
        Tôi nghĩ đường đi với cảnh đời
        Làm sao tránh được lúc mưa rơi
        Mấy ai thấy mãi trời tươi đẹp ?
        Khi tuyết quanh mình rớt tả tơi
         
        Nguyễn Gia Linh
        Lisbonne, 14-10-2002
        #4
          Nguyen Gia Linh 07.05.2008 14:56:10 (permalink)
          0
          Em hết muốn
           
           
           
          Em hết muốn sống cuộc đời bay nhảy ?
          Bước loạn cuồng theo sống nhạc lung linh
          Hay em muốn những tâm tình thoải mái
          Em hãy về... và trở lại cùng anh !
          *
          Em hết muốn sống rày đây mai đó ?
          Chưa hết đêm đã mong mỏi ngày xanh
          Không còn muốn những mối tình dang dở
          Em hãy về... và trở lại cùng anh !
          *
          Em hết muốn, những cao lương mỹ vị ?
          Chỉ thấy ngon bí luộc với dưa hành
          Cơm đạm bạc nhưng lòng sao thỏa ý
          Em hãy về... và trở lại cùng anh !
          *
          Em hết muốn ở nhà cao cửa rộng ?
          Chỉ muốn nghe mưa dột mái nhà tranh
          Lấy tình người để tìm ra lẽ sống
          Em hãy về... và trở lại cùng anh
           
           
          Nguyễn Gia Linh
          Lisbonne, 25-10-2002
          #5
            Nguyen Gia Linh 08.05.2008 20:24:23 (permalink)
            0
            Tìm đâu ?
             
             
             
            Tôi nhắm mắt thấy hình cong chữ S
            Chập chờn bay theo gió bão nắng mưa
            Tôi mường tượng ngày vui như hội Tết
            Trước sân nhà mai nở cánh vàng đua
            *
            Tôi chợt thấy Ải Nam Quan tang tóc
            Nguyễn Phi Khanh vẫn khẳng khái khuyên con
            Kìa phương Nam vượt rừng sâu nước độc
            Đem thanh bình về cho cả giang sơn
            *
            Tôi lại thấy dòng Hát giang nức nỡ
            Nơi trầm mình bực nữ kiệt anh thư
            Trống Mê Linh, giục toàn dân hớn hở
            Cùng đứng lên đuổi sạch gót quân thù
            *
            Tôi nghe tiếng Bạch Đằng giang dậy sóng
            Quân Ngô Quyền cùng Hưng Đạo khởi công
            Bọn Bắc man không còn đường để sống
            Xác thây người, trôi lấp cả dòng sông
            *
            Tôi lại thấy rừng Chí Linh bốc khói
            Lửa hung tàn đâu thắng lửa hy sinh
            Đuổi quân Minh và giữ yên bờ cõi
            Sau mười năm mới sống được yên lành
            *
            Tôi lại nghe tiếng đàn ca lảnh lót
            Người ta mừng đã xâm chiếm trời Nam
            Người ta say vì rượu nồng môi ngọt
            Đâu hay rằng Nguyễn Huệ đã ra quân
            *
            Toàn dân ta đã bao lần đuổi giặc
            Đem thương yêu no ấm đến dân lành
            Đã luyện rèn một tinh thần bất khuất
            Không thể nào lòn cúi bọn hôi tanh
             
             
            Nguyễn Gia Linh
            Lisbonne, 25-10-2002
            #6
              Nguyen Gia Linh 10.05.2008 15:47:52 (permalink)
              0
              Ngày về quê cũ
               
                                                             Hoạ bài : Tình hoài hương  của Duy Linh
               
               
               
              Hướng về cõi trời xanh mây trắng
              Sao nghe lòng trĩu nặng nhớ thương
              Từ ngày cất bước ly hương
              Đêm đêm vẳng tiếng thê lương gọi về
              *
              Liễu gầy buông mái tóc thề
              Dang tay đón đợi người vê với nhau
              Tình xưa giờ vẫn rạt rào
              Hương quê giờ vẫn dạt dào tin yêu
              *
              Những khi nắng sớm mưa chiều
              Lật trang nhật ký gợi nhiều ước mơ
              Mẹ hiền gởi mấy vần thơ
              Làm sao quên tiếng ầu ơ đầu đời !!
              *
              Ánh hồng vừa rực cuối trời
              Gởi ta hình ảnh tuyệt vời phương xa
              Cung tiêu qua ngón tay ngà
              Ví von réo rắt cho ta quên sầu
              *
              Người ơi ! Chắc chẳng còn lâu
              Hết phà Rạch Miểu bắt cầu đợi mong
              Ta về dệt khúc tơ lòng
              Để làm sống lại dòng sông bến đò
               
               
              Nguyễn Gia Linh
              Bordeaux, ngày 07-06-2002
              #7
                Nguyen Gia Linh 12.05.2008 20:08:31 (permalink)
                0
                Pháo hồng
                 
                Nếu biết rằng tôi đã có chồng
                   Trời ơi người ấy có buồn không ?
                    TTKh
                 
                 
                Em hỡi ! Sao em vội lấy chồng
                Em còn giữ lại những gì không ?
                Chiều mưa ngày ấy bên hiên nhỏ
                Em đã trao anh mấy nụ hồng !
                *
                Không thể nào quên kỷ niệm xưa
                Anh đi lặng lẽ giữa mưa đùa
                Đi tìm trở lại hương tình cũ
                Sao thấy bên đường, gió đẩy đưa !
                *
                Cánh hồng phượng vĩ đã mờ phai
                Đưa tiễn người đi đấp mộng dài
                Lối nhỏ bờ đê còn giữ lại
                Dấu mòn thương nhớ, bước chân ai ?
                *
                Hồ sen nước phẳng cũng buồn theo
                Đâu ngón tay thon vớt cánh bèo ?
                Đâu gót chân ngà khua dậy sóng ?
                Mây buồn mờ đọng nước trong veo
                *
                Chim hởi cho tôi gởi mấy lời
                Chúc người cất bước vượt trùng khơi
                Đấp xây đài mộng trên thương nhớ
                Hạnh phúc, yên vui suốt cuộc đời
                 
                 
                Nguyễn Gia Linh
                Bordeaux, ngày 07-05-2002
                #8
                  Nguyen Gia Linh 13.05.2008 21:03:35 (permalink)
                  0
                  Đường ta đi
                   
                   
                   
                  Đã xa quê, còn xa người thương nhớ
                  Gởi đôi dòng về bến cũ đò xưa
                  Ôm trong lòng kỷ niệm những chiều mưa
                  Rồi nhốt kín tâm hồn trong cánh phượng
                  *
                  Đời không đẹp như chính mình mơ tưỡng
                  Muốn ngày nào gặt hái được thành công
                  Phải bền gan, trì chí, mặc mưa dông
                  Ta sẽ thấy chân trời thêm tỏ rạng
                  *
                  Gió sẽ thổi để cho ngàn tia sáng
                  Vượt không gian về chiều rạng tương lai
                  Dầu đang đi vẫn nhớ đến ngày mai
                  Đem ý tốt đắp xây vườn xanh biếc
                  *
                  Đặt nền tảng để luyện rèn thân thiết
                  Dùng nắng mưa để vun quén tin yêu
                  Lá muôn phương sẽ gom góp thật nhiều
                  Để đốt lửa sưởi lòng người lữ khách
                   
                   
                  Nguyễn Gia Linh
                  Lisbonne, ngày 02-11-2002
                  #9
                    Nguyen Gia Linh 16.05.2008 17:22:35 (permalink)
                    0
                    Mái nhà xưa

                    Đường đời vạn nẻo người đi
                    Dầu chân vướng phải những gì tiếc thương
                    NGL (Tiếng Lòng)



                    Mái nhà xưa vẫn còn nguyên ngói đỏ
                    Có bao giờ ngăn trở bước người đi
                    Dù trong tim còn lưu luyến những gì
                    Mà tâm tưởng mãi ghi hình ảnh diệu

                    Tôi vẫn biết khó cùng chung nhịp điệu
                    Thì gạt lòng muốn níu để mà chi
                    Đã không tin thì cứ để cho đi
                    Rồi sẽ thấy từ ly sâu sắc đậm

                    Kể từ nay trên bước đường vạn dặm
                    Cùng bạn già xướng họa với ngâm thơ
                    Tìm niềm vui trong ý đợi câu chờ
                    Không vướng mắc những thẫn thờ luyến ái

                    Tôi cứ để cho hồn người sản khoái
                    Có lo gì tranh cải với sầu than
                    Cứ cho rằng đã đến lúc dở dang
                    Nào ai hiểu tâm tình trang thục nữ ?

                    Đường muôn nẻo giữa dặm trường lữ thứ
                    Gót chân mềm quên sóng dữ bờ xa
                    Tôi vẫn tìm những ý mộng thiết tha
                    Nhưng đã hiểu thế nào là gắn bó

                    Rồi có lúc dừng chân bên đám cỏ
                    Thấy hoang tàn chạnh nhớ đến người xưa
                    Vẫn ngồi đây ngâm nhẹ những vần thơ
                    Để sưởi ấm hồn người mơ với mộng !!!


                    Nguyễn Gia Linh
                    #10
                      Nguyen Gia Linh 17.05.2008 16:38:51 (permalink)
                      0
                      Còn quên...xa rồi!



                      Ngẫm nghĩ buồn dựa bên song cửa
                      Thấy tình người như giữa bóng mây
                      Lòng ta sao mãi tù đày
                      Nhớ đêm trăng lạnh, nhớ ngày chia ly

                      Từ nỗi nhớ sầu bi cô lẻ
                      Vọng trời xa gọi khẽ tên người
                      Sương khuya bàng bạc chơi vơi
                      Gió mây thèm khóc cho đời lãng quên

                      Trên chiếc thuyền lênh đênh sóng gió
                      Làm sao tìm dấu ngỏ cùng ai
                      Lạnh lùng giữa bóng đêm dài
                      Nghe như tiếng thở than ngoài trời xa

                      Lặng lẽ bước quan hà cô lữ
                      Sóng ân tình còn giữ được đâu!
                      Mây giăng che lối trăng sầu
                      Người đi quên mấy nhịp cầu tri âm

                      Ai còn nhớ lời thăm ngõ tới?
                      Để riêng mình bóng tối cô đơn
                      Tưởng như đom đóm chập chờn
                      Mập mờ ánh sáng gió lòn lõi qua

                      Có ai nghe đường xa vọng lại?
                      Trên chiếc cầu tê tái lặng yên
                      Phải chăng người đã gọi tên?
                      Hay trong tâm tưởng còn quên...xa rồi


                      Nguyễn Gia Linh
                      #11
                        Nguyen Gia Linh 19.05.2008 15:09:20 (permalink)
                        0
                        Tình yêu và tay trắng

                        Họa bài Chiếc nhẫn hư vô
                        của Đặng Xuân Linh



                        Anh muốn tặng em một tấm lòng
                        Nghĩ hoài không biết thế nào xong ?
                        Ra đời chỉ có đôi tay trắng
                        Đủ để chung lo nghĩa mặn nồng !
                        *
                        May mắn làm sao thấy dạng hình
                        Của người em nhỏ, xóm Xuân Linh
                        Mắt trong, môi thắm, lòng không vọng
                        Chỉ ước mơ sao một tấm tình
                        *
                        Không có nhà cao với cổng tô
                        Anh đem thành khẩn đổi hư vô
                        Cùng người nguyện ước trăm năm ấy
                        Quyết chẳng cho ai phải thẫn thờ
                        *
                        Thế rồi mình đã kết duyên tơ
                        Vun quén cho đời chút mộng mơ
                        Em luyện tâm hồn, nung sắt đỏ
                        Anh đem ý chí, dẹp sương mờ
                        Nghĩa ân phối họp ngày mong ước
                        Thương nhớ hòa chan, tháng đợi chờ
                        Mới biết giàu sang đâu chắc được
                        Hai người chung sức kết duyên tơ


                        Nguyễn Gia Linh
                        Lisbonne, ngày 06-11-2002
                        #12
                          Nguyen Gia Linh 21.05.2008 15:42:45 (permalink)
                          0
                          Tiếng gọi
                           
                           
                           
                          Canh khuya văng vẳng tiếng đàn rao
                          Ai oán, không ngăn giọt lệ sầu
                          Người khải tơ lòng u uẩn quá
                          Người nghe khắc khoải giữa đêm thâu
                          *
                          Hòa theo tiếng nhịp của song lang
                          Tí tách mưa rơi tiếp giọng đàn
                          Tất cả tim lòng như trỗi dậy
                          Không ngăn dòng lệ nhớ quê hương
                          *
                          Mỗi lúc người ca xuống giọng xề
                          Mỗi lần nhắc nhở mảnh tình quê
                          Là nghe hối thúc trong tâm tưởng
                          Hãy cố tìm mau một lối về
                          *
                          Mẹ ru con ngủ hát ầu ơ
                          Kẽo kẹt đêm trường tiếng võng đưa
                          Bìm bịp thương đò kêu nước lớn
                          Để người theo nhịp mái dầm khua
                          *
                          Mỗi lúc lời ngâm lướt nhịp đàn
                          Nghe như tiếng nấc kéo dài hơn
                          Gọi người lữ khách dừng chân lại
                          Đừng để đau thương suốt dặm ngàn
                          *
                          Thấm thía làm sao bài vọng cổ
                          Nỗi buồn theo đuổi tiếng ngân nga
                          Nhắc người khắc khoải trong đêm vắng
                          Biên Ải Sầu Vương, nỗi nhớ nhà
                          *
                          Nghe Út Trà Ôn ca lảnh lót
                          Làm sao quên được tiếng song lang
                          Đường đi dầu đắng cay chua ngọt
                          Vẫn quyết về theo với xóm làng
                           
                           
                          Nguyễn Gia Linh
                          Lisbonne, ngày 10-11-2002
                          #13
                            Nguyen Gia Linh 23.05.2008 16:54:02 (permalink)
                            0
                            Anh và tôi
                             
                             
                                                                                                   Họa bài Cậu bé mồ côi của Đặng Xuân Linh và
                                                                                                   bài Một đời người của Nguyễn Tấn Bi
                             
                             
                             
                            Anh và tôi qua chuỗi ngày đen tối
                            Đã tiến lên dầu trở ngại vô vàn
                            Dầu lênh đênh, dầu sóng gió ngập tràn
                            Không nản bước, mặc thương đau đầy dẫy
                            *
                            Anh còn nhớ thuở mình lao đao ấy
                            Mới ngày nào, giờ đã mấy mươi năm
                            Xuyên thời gian vẫn còn lại dư âm
                            Cùng dấu vết của những niềm cay đắng
                            *
                            Có những lúc không tìm ra ánh sáng
                            Tưởng suốt đời hận tủi phải vương mang
                            Cũng còn may nhờ thân quyến họ hàng
                            Đã giúp đở để cho mình tiến bước
                            *
                            Đọc thư anh giừa cuộc đời ô trược
                            Vẫn sống còn nhờ chút ít thông minh
                            Biết suy tư tìm lối rẽ cho mình
                            Và cương quyết chọn con đường trong sáng
                            *
                            Anh vẫn biết không có gì đơn giản
                            Chim đại bàng muốn vỗ cánh bay xa
                            Phải không màng vật chất với phồn hoa
                            Đường ngay thẳng không bao giờ đổi ý
                            *
                            Muốn thành công phải luôn luôn trì chí
                            Dầu chông gai, chướng ngại xếp thành hàng
                            Đường ta đi thong thả chẳng vội vàng
                            Vẫn ngay thẳng, không có gì chận bước
                            *
                            Có đôi khi giật mình nhìn phía trước
                            Thấy huy hoàng ánh sáng buổi ban trưa
                            Bỏ những ngày cơ cực chấm muối dưa
                            Và những lúc băng mình trong sương gió
                            *
                            Thôi hết rồi những chuỗi ngày vàng võ
                            Đến giờ nầy đã thấy rõ tương lai
                            Đến giờ nầy mới thấy hết chông gai
                            Vì ta biết không bao giờ than thở
                            *
                            Thành công nào không gặp nhiều trắc trở
                            Ánh sáng càng rực rỡ chiếu ngày mai
                            Thì hôm qua càng thê thảm u hoài
                            Càng tê tái chuỗi ngày dài khổ sở
                            *
                            Thôi hết rồi những đêm buồn trăn trở
                            Chắc chắn rằng cùng lứa tuổi thiếu niên
                            Con cháu mình thăm viếng khắp mọi miền
                            Và sẽ sống một cuộc đời mãn nguyện
                            *
                            Chúng không thể như chúng mình dấu kín
                            Một tâm tình, sâu tận trái tim khô
                            Để những khi dừng tạm bước giang hồ
                            Ta nhắc lại khoảng đời đầy nghị lực
                            *
                            Trong cuộc sống, thế nào là hạnh phúc ?
                            Đến khi nào cùng lặng ngắm trời Tây ?
                            Hay mỉm cười nhìn viên gạch đắp xây
                            Từ những lúc chúng ta còn thơ ấu
                             
                             
                            Nguyễn Gia Linh
                            Lisbonne, ngày 12-11-2002
                            #14
                              Nguyen Gia Linh 25.05.2008 18:07:42 (permalink)
                              0
                              Trong giấc mộng
                               
                               
                               
                              Nhận được thư anh
                              Từ trong giấc mộng
                              Tưởng nghe ngàn sức sống
                              Trở về từ một cõi xa xăm
                              *
                              Vắng lặng bấy nhiêu năm
                              Sau một chiều ly biệt
                              Tưởng tình ta đã hết
                              Theo gió bụi thời gian
                              *
                              Có ngờ đâu
                              Hoa đã tàn
                              Trăng đã rụng
                              Mà người xưa còn nói nói thương thương
                              *
                              Xin gởi lại anh
                              Những gì đáng nhớ
                              Để lưu vào cuốn sổ
                              Những thành tích trong đời
                              *
                              Còn riêng em
                              Đêm đêm đành ngắm sao trời
                              Để tìm dấu vết
                              Của cõi đời ô trược
                              Chớ nào có phải đâu
                              Em tìm cầu Ô Thước
                              Để cho hai người mãi mãi chẳng xa nhau
                               
                               
                              Nguyễn Gia Linh
                              Lisbonne, ngày 14-11-2002
                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 14 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 201 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9