Sao Như (của Nguyễn Gia Linh)
Ly cà phê Bên ly cà phê đắng Ngồi nhớ chuyện ngày xưa Cuộc đời đâu trầm lặng Theo gió tạt mưa đùa ? * Ngớ ngày bên xóm nhỏ Lầm lủi bước ra đi Trên đường đời bỡ ngỡ Chưa biết nói năng gì * Nhìn người uống cà phê Vui buồn dua nhau kể Thấy hoang lạnh tư bề Phủ vây thân nhỏ bé * Thèm bếp lửa than hồng Với tình người rộng mở Để sưởi ấm cõi lòng Đã bao ngày vụn vỡ Nguyễn Gia Linh Bordeaux, ngày 09-10-2001
Hồi âm Bất ngờ nhận được thư người cũ Tưởng đã xa rồi thuở mộng mơ Năm tháng bụi đường, vai áo rủ Nào hay hình bóng chẳng phai mờ * Mỗi đứa đi theo mỗi nẻo đường Tâm hồn từng trải với phong sương Mấy lần dừng lại nơi xa vắng Đâu biết cùng ai tỏ ngọn nguồn * Trót đem lý tưởng đi vào mộng Ngỡ sẽ làm nghiêng ngửa đất trời Nào hay chẳng thấy bao kỳ vọng Chỉ có riêng mình với biển khơi * Nhìn bóng hoàng hôn lịm cuối trời Ánh hồng rạng rỡ giữa ngàn khơi Một hình ảnh đẹp thêm huyền diệu Sưởi ấm hồn ta cuối đoạn đời * Cầm bức thư người nhớ đến nhau Nắng mưa chưa hẳn đã phai màu Tâm tình ngày cũ còn chôn dấu Giờ đã trở về, lấp khổ đau * Vui mừng nối lại khúc đàn tơ Kỷ niệm bao giờ cũng đẹp thơ Người hỡi ! Dù cho xa cách nữa Cùng nhau ta hẹn ngắm trăng mờ Nguyễn Gia Linh Bordeaux, ngày 22-10-2001
Hoa dị thảo Em có phải là loài hoa dị thảo Sống hồn nhiên nhưng sắc sảo mặn mà Bước vào đời không một chút kiêu sa Nét giản dị chan hòa trong khóe mắt * Tiếng em nói ngọt ngào và thanh thoát Giọng oanh vàng réo rắt tận trời cao Khi nhẹ nhàng trải rộng đến ngàn sao Lúc êm dịu đưa hồn vào cõi mộng * Môi thắm đỏ căng đầy bao nhựa sống Khóe miệng cười như giam lỏng hồn ta Làn môi xinh còn mời gợi thiết tha Ai có thể tránh xa miền cảm lụy ? * Anh đắm đuối nhìn cành hoa thiên lý Mái tóc cài óng ả chấm bờ vai Như muôn ngàn cánh bướm chập chờn bay Theo gió nhẹ vào lâu đài tình ái * Đôi chân mềm bước trên thềm cỏ dại Cỏ nghiêng đầu hãnh diện ngắm nhìn theo Như ngọn cỏ trên triền núi lưng đèo Anh chờ đợi gió heo mai thổi lại Nguyễn Gia Linh Bordeaux, ngày 05-03-2002
Ông Đồ Gió bấc theo về với chúa Xuân Ông đồ, tóc bạc, dáng bâng khuâng Cầm nghiên, mực đọng nghiêng trời đất Vẫy bút, rồng thiêng dậy núi rừng Đôi liễn, chữ vàng treo ngọc điện Câu hoành, nét đỏ dán hoàng cung Ngày nay phố vắng người qua lại Hối tiếc thời xưa, thuở vẫy vùng Nguyễn Gia Linh Bordeaux, ngày 18-07-2002
Hoa Rung Cảm Lòng tôi vẫn mến vạn loài hoa Lá biếc đài tươi, sắc mặn mà Hãy ngắm cành Hồng trong nắng sớm Nên nhìn cánh Phượng lúc sương sa Mai, Đào rực rỡ, mùa Xuân đến Cúc, Thọ tưng bừng, tiết Hạ qua Tôi thấy loài Hoa Rung Cảm nhứt Là Hoa Biết Nói ở bên ta Nguyễn Gia Linh Bordeaux, ngày 14-03-2003
Giấc mộng Vu Sơn Vội gì anh, hãy cùng em chung chén Hết ly nầy mới nói chuyện chia tay Em xin anh ở lại suốt đêm nay Để em được đáp bồi trong muôn một * Anh nhìn xem ngoài trời mưa nặng hột Như xót thương cho phận bạc má hồng Sợ đêm dài tẻ lạnh với phòng không Thiếu hơi ấm của người chung mộng tưởng * Vào đây anh, gởi lòng theo cộng hưởng Trong đêm khuya, chiều rộng với chăn dài Tấm thân nầy sẽ sưởi ấm lòng ai Cánh tay nọ kéo dài giây thương nhớ * Sát vào em để nghe từng hơi thở Trái tim mềm cùng gõ nhịp yêu đương Anh nghe chăng sóng vỗ giữa đại dương Như cuốn hút hồn em vào biển động * Em chới với như thuyền nan dậy sóng Em van xin nhưng cổ nghẽn hơi rồi Anh nào nghe sóng cuộn dậy liên hồi Cứ tiếp tục phóng thuyền sang bến mộng * Trong khoảnh khắc nghe vang ngàn tiếng trống Muôn ngàn sao sáng rực cõi trời hồng ... Mở mắt nhìn, giữa trời lạnh đêm đông Anh đã thả hồn say trong giấc điệp Nguyễn Gia Linh Bordeaux, ngày 06-03-2002
Duyên mới, tình xưa Em gởi cho anh cánh thiệp hồng Báo tin Hồng Hạnh sắp theo chồng Hai hai năm chẳn rồi anh nhỉ Kỷ niệm ngày xưa, anh nhớ không? * Nhớ lại hôm nào mới gặp nhau Sân trường, phượng vĩ sắc hương chào Trời xanh lấm tấm màu hoa đỏ Trải rộng hồn em vạn ánh sao ! * Tên anh nổi tiếng Lê Hồng Phong (*) Gương mặt suy tư chiếm được lòng Thêm với tánh tình luôn trải rộng Dễ gây cảm mến khách quần hồng * Một buổi trưa hè, bể bánh xe Thẫn thờ dẫn bộ dưới hàng me Mồ hôi nhuể nhoại trông thê thảm Chiếc áo bà ba đã ướt nhòe * Anh đến thật gần thăm hỏi em Lên xe anh chở, dắt xe kèm Đến hiên lề nhỏ anh dừng lại Bên bác già nua, nước, khóa kềm * Thế rồi mình đã mến thương nhau Cái tuổi học trò mộng biết bao Năm mới thi vào trường Đại học Đắp xây mơ ước với ngàn sao * Niềm tin gởi trọn ở nơi anh Dâng hiến đời mình với tuổi xanh Cái buổi giao mùa xao xuyến lạ Đổi thay cuộc sống quá yên lành * Em báo tin mừng đến với anh Lắng lo hòa lẩn mộng hương lành Nhưng rồi tất cả vào hư ảo Với buổi chia tay ở Bến Đình (**) * Anh hứa ra đi sẽ gởi về Niềm tin chung thủy, đạo phu thê Hỡi ơi ! tin nhạn sao biền biệt ! Có phải vì anh quá não nề? * Em quá đau buồn trong tủi hận Cuộc đời giờ có cũng như không Thương con măng sửa trong cay đắng Thiếu vắng tình cha sưởi ấm lòng * Em nguyền ở vậy để nuôi con Dầu có chờ anh đến mỏi mòn Vẫn biết đàn ông luôn bạc bẽo Nhưng vì Hồng Hạnh giữ lòng son * Giờ đây con trẻ sắp đi xa Nó chính là con của chúng ta Con sắp theo chồng trong hận tủi Vì chưa biết rõ mặt cha già (*) Trường Trung học Pétrus Ký cũ (**) Bãi đánh cá ở Vũng tàu Nguyễn Gia Linh Bordeaux, ngày 11-06-2002
Duyên kiếp Thẫn thờ nhận được bức thư em Bao độ hoa mai nở trước thềm Hai mấy năm rồi mau quá nhỉ Tưởng chừng chuyện cũ mới qua đêm * Thư tình vừa viết ở trong mơ Thức dậy trong tim đã ngóng chờ Có phải tình mình giao cách cảm Hay vì anh quá dệt đường tơ * Mấy năm theo đuổi bút cùng nghiên Là những ngày vui ướp mộng hiền Nhìn mái tóc thề bên mép áo Suốt đời không thể dễ nào quên * Những tưởng dòng đời mãi mãi trôi Ngờ đâu sóng gió loạn tơi bời Anh đành xếp áo thư sinh lại Từ giã người yêu, vượt núi đồi * Áo trận sờn vai rách tả tơi Anh về người cũ đã đi rồi Hỏi thăm xóm nhỏ người ta bảo Cánh nhạn chiều xưa giạt cuối trời * TRước mắt anh, khung trời sụp đổ Chỉ còn hình ảnh một màu tang Anh đi trời đất chừng nghiêng ngửa Chỉ thấy hai bên liễu sắp hàng * Thế rồi cuộc sống vẫn buồn trôi Anh cũng xuôi theo, chẳng ngậm ngùi Những tưởng quên rồi bao kỷ niệm Ngờ đâu sóng dậy tận ngàn khơi * Con gái đều lòng đến hỏi anh Ba ơi ! ba biết lá thư xanh Của người bạn học ba năm trước Cũng muốn duyên con được tác thành * Bả là má ruột của anh Nhân Người đã cùng con ước nguyện rằng Học hết năm nầy, thi tốt nghiệp Sẽ đem mâm lễ đến cầu thân * Anh lặng nhìn con, miệng mỉm cười Quên mình chỉ nghĩ đến con thôi Dầu sao em sẽ là Mẹ ... của Con gái đầu lòng của chính tôi Nguyễn Gia Linh
Bordeaux, ngày 18-07-2002
Chiều buồn Chiều nay gió cuốn sang sông Sao nghe thấm lạnh trong lòng Nhớ thương quay về dĩ vãng Những ngày đơn lẻ chờ mong * Nhìn xem nước chảy xuôi dòng Ngổn ngang trăm mối, cánh hồng bay xa Đâu đây còn ánh trăng tà Mà người năm cũ đã xa mất rồi * Ngồi nghe tí tách mưa rơi Trong tim sóng hận tơi bời Gió mưa sao làm cản trở Để rồi tan vỡ đời tôi * Đường đi mấy ngả sông hồ Tả tơi mưa gió, biết chờ ai đây Sương khuya còn áng trăng gầy Tình nồng ai nỡ để ray rứt lòng * Chiều nay lá úa trôi sông Sao nghe mắt lệ quanh vòng Phải chăng ai về xóm cũ Ẩm bồng con trẻ,... còn trông... đợi gì! Nguyễn Gia Linh Bordeaux, ngày 19-11-2001
Chiến sĩ vô danh Trời âm u trong một chiều khói lửa Tiếng sấm gầm hòa lẫn tiếng bom rơi Dòng nước chảy sao như dòng suối đỏ Xác thây người ngã gục khắp nơi nơi * Anh là ai, nằm yên không cử động ? Người lính cộng hòa, anh dũng hiên ngang Hay chiến binh trong một mùa giải phóng Vượt núi rừng tiêu diệt kẻ xâm lăng * Anh có biết tại vì sao anh chết Vì quê hương, vì dòng giống Lạc Hồng ? Hay chỉ vì một mưu đồ cá biệt Đem đau thương tàn tạ khắp non sông * Anh nằm yên mà hồn anh muốn nói Người giết anh cùng chủng tộc màu da Tại vì sao những người chung nguồn cội Gieo thương đau tan tác khắp sơn hà ? * Anh nằm đó mà hồn anh tức tưởi Anh đã oai hùng gìn giữ biên cương Anh xứng đáng được nhiều người ca ngợi Sao họ đành kết tội :"kẻ vong loàn" * Nào ai biết nơi đâu là ranh giới Để phân chia chủ nghĩa với chánh tà Ai là người đem niềm tin đổi mới Hay chỉ tiêng mình hưởng thụ xa hoa Nguyễn Gia Linh Lisbonne, ngày 13-01-2002
Ai hiểu lòng em ? Thức trắng nhiều đêm, ...viết giã từ Đau buồn khi biết phải chia tay Anh ơi ! Có hiểu đời con gái Không thể vì ai mãi đợi chờ ? * Anh nhớ boa lần em nhắn nhủ Chuyện mình khi đẹp nước cùng non Thân em dù ở chân trời cũ Vẫn cố chờ anh đến mỏi mòn * Đâu có dừng chân nghỉ lại nhà Đâu buồn nghĩ đến chuyện phong ba Anh nào hiểu được đời con gái Chỉ nghĩ riêng mình... quá xót xa * Em hiểu tình anh thế đủ rồi Đò xưa bến cũ phải chia đôi Em đành nhắm mắt theo chồng lạ Vì cánh chim bay... mãi cuối trời ! * Đôi lúc dừng chân, anh có nghĩ Làm sao giữ vẹn được ân tình ? Làm sao mãi trọn lòng chung thủy ? Khi chính lòng anh, nghĩ tới anh * Cất bước nhưng lòng không thể quên Bao đêm trằn trọc một mình em Tâm tư sầu nặn ra câu hỏi Người ấy, đôi khi nghĩ đến mình * Khổ đau khi biết trả lời Không Tình nghĩa từ đây giữ với chồng Gom hết ân tình, thư cũ lại Đốt lên sưởi ấm... gối cùng chăn Nguyễn Gia Linh Trên chuyến xe lửa Paris-Bordeaux, ngày 20-01-2001
Mưa Mưa, gió rơi từ xa Xót xa trong chiều tà Ngẫn ngơ hồn cô lữ Mưa, tiếng mưa rơi buồn than Mênh mang theo chiều gió Bỡ ngỡ giữa thêm hoang Ai nhớ thương người xưa buồn đau trong cô đơn Càng vất vưởng nghe mưa Từng ... cơn Em, tiếng chia ly vừa loan Thốt ra sao bàng hoàng Sóng đau buồn lên mắt Em ! giấc mơ xưa đành tan Thương yêu đâu còn nữa Lơ lửng nơi rừng hoang Mưa đến đem sầu vương Màn đêm sao thê lương Hồn trống rỗng trong sương Chiều ... buông Nguyễn Gia Linh
Xuân Xuân, gió xuân reo đùa vui Xoá tan bao bùi ngùi Nắng Xuân hồng đôi má Xuân, đóa hoa xuân hồng tươi Hương thơm theo cành lá Tỏa khắp phương ngàn xa Xuân thắm tươi ngàn cây Vườn xuân hương thơm say Người thiếu nữ ngây thơ Hoài ... mơ Xuân, líu lo chim rền vang Khúc ca sao nồng nàn Tiếng reo mừng trong gió Xuân, nắng Xuân xây đời hoa Kim cương trên cành lá Thắm gởi hương tình xa Hoa lá rung lời ca Trời xanh trong bao la Lòng thiếu nữ mơ xa Ngày ... hoa Nguyễn Gia Linh
Về quê ăn Tết Mai mốt quen rồi, Về ở bển luôn Nhạc sĩ Phố Thu (Một thoáng Hương quê) Nhìn đám thuỳ dương đứng thẳng chào Vui tươi mừng đón khách phương nao Từ xa trở bước thăm quê cũ Quen mái nhà xưa, mấy ngõ rào Mùa Xuân thắm đượm nhánh mai, đào Phe phẩy tâm hồn, gây xuyến xao Có phải vẫy vùng trong sóng nước Hay về bay lượn giữa trời cao Bao cô gái trẻ khoe hương sắc Hồng tím hoa cà trong nắng Xuân Nhộn nhịp mừng vui, ngày hội Tết Reo vang theo pháo nổ tưng bừng Lâu lắm mới nhìn lại cảnh quê Nghe bao thương nhớ rủ nhau về Bờ ao, bụi trúc, mùi hoa bưởi Đưa đẩy hồn quên cảnh não nề Có sống những ngày nơi chốn xa Mới nghe nhung nhớ chuỗi ngày qua Tiếng hò giã gạo đêm trăng sáng Tiếng mái chèo khua quậy bóng ngà Đã biết trong lòng không thể quên Nên bao hình ảnh vẫn kề bên Chỉ mong đến lúc mai vàng trổ Là lúc nhạc lòng nhẹ trỗi lên Nguyễn Gia Linh Bordeaux, ngày 24-03-2003
Nỗi niềm Nghe giọt mưa đều nhịp trước song Sao như sóng cuộn ở trong lòng Phải chăng tiếng hú xuôi theo gió Hay tại hồn ta thả ngược dòng Tâm sự đầy vơi tìm kẻ sớt Nỗi niềm ray rứt biết ai đong Nhìn trăng, trăng lặn vì giông bão Đâu hiểu thế nào chuyện đục trong ! Nguyễn Gia Linh Bordeaux, ngày 31-03-2003
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: