Sao Như (của Nguyễn Gia Linh)
Dặn dò Vẫn biết ra đi để lệ sầu Cho người cô quạnh suốt canh thâu Những mong năm tháng rèn hương lửa Để lúc anh về hết bể dâu Cãt bước ra đi để lệ sầu Nhưng lòng vẫn sống mối tình sâu Có qua những cảnh tình bi đát Mới hiểu cuộc đời lúc cạnh nhau Anh nhớ lại ngày cất bước đi Thương em nhỏ lệ lúc phân kỳ Sợ rằng năm tháng dài xa cách Anh sẽ quên dần buổi biệt ly Ba độ mai vàng ngắn ngủi thôi Đừng lo năm tháng hững hờ trôi Em nhìn mây trắng về phương ấy Là biết lòng anh chẳng đổi dời Mưa gió làm cay nổi đợi chờ Nhưng tằm vẫn kết mấy đường tơ Để cho năm tháng dài thương nhớ Để viết cho rồi những ước mơ Nguyễn Gia Linh Bordeaux, ngày 31-01-99
Em biết vì sao Họa bài ’ Ngọn gió nào đưa’ của Sương Mai đăng trên Tập san Tiếng Sông Hương 1999 Phần I Em biết hương gì đưa đến đây Cho anh lưu luyến nước non nầy Cho anh tơ tưởng bao ngày tháng Mà kẻ dùng hương, em có hay ? Em biết gió nào thổi tóc em Cho anh ngơ ngẩn đứng bên thềm Nhìn mây bay lượn trong sương sớm Anh thấy lòng mình ấm áp thêm Em biết tia gì đã lướt qua Giật mình anh tưởng chỉ mình ta Những mong tia mắt em gần lắm Nào ngở đâu rằng xa thật xa Em biết tình nào đưa đến đây Để anh theo dỏi dáng em gầy Để nhìn mái tóc bay theo gió Như cả vòm trời lướt dậm mây Em biết môi em đượm nắng hồng Mộng tươi vườn thắm nở đầy bông Em cười hoa bướm như ngừng lại Để đón chờ Xuân đuổi gió Đông Nguyễn Gia Linh Bordeaux, ngày 26-02-99
Em biết vì sao Họa bài ’ Ngọn gió nào đưa’ của Sương Mai đăng trên Tập san Tiếng Sông Hương 1999 Phần II Gió đông đã thổi trở về đây Se lạnh lòng ai ở chốn nầy Gợi nhớ những ngày rời bến cũ Nỗi buồn xa xứ mấy người hay ? Anh vẫn đợi chờ bóng dáng em Khi vầng trăng khuyết núp bên thềm Như nghe tiếng gọi thầm trong gió Không đợi gì em nhắc nhở thêm Mấy mùa sương gió đã trôi qua Trong cảnh quê người ta với ta Vẫn giữ bên lòng bao kỷ niệm Của người năm ấy, mặc dầu xa Anh mong sớm được trở về đây Để vẽ cho xong mí mắt gầy Để điểm tô thêm đôi nét ngọc Để người năm cũ lướt tung mây Anh gởi tặng em một cánh hồng Dầu em hơn hẳn mấy cành bông Đưa em du ngoạn trong hoa nắng Quên hết những ngày lướt gió Đông Nguyễn Gia Linh Bordeaux, ngày 26-02-99
Mưa hồng Họa bài ‘ Hoa trắng tháng tư ‘của Sương Mai đăng trên Tập san Tiếng Sông Hương 1999 Mùa Xuân đến khi hoa đào hé nở Nhớ lại ngày ‘bong bóng thổi đầy sân ‘ Tiễn em đi thực hiện giấc mơ gần Để anh sống đau buồn trong giá lạnh Ngày em đi anh trên đường cô quạnh Không hiểu mình thất thểu kiếm tìm chi Rồi thẩn thờ như đếm bước em đi, Tìm dấu vết những gì gây thương nhớ Từ hôm ấy nỗi lòng luôn mở cửa Để mưa buồn gió thảm đến cùng chia Để tâm tư cùng dòng lệ đoạn lìa Về kết lại mấy trang dài kỷ niệm Thôi hết rồi những buỡi chiều âu yếm Bóng hoàng hôn chìm lịm cuối đường xưa Cất trong tim hình ảnh của bao giờ Em ngất ngưởng giữa trời trăng cây lá Thẩn thờ đi trên con đường xa lạ Nhưng vẫn còn xác pháo đỏ từ lâu Cố mong sao thời gian bước qua mau Để thư ấy chóng bạc màu trong nắng Kể từ nay anh kết vòng hoa trắng Đặt trên mồ kỷ niệm của riêng em Cùng chôn vùi hình ảnh của hồn nhiên Theo mây khói ra đi không trở lại Nguyễn Gia Linh Bordeaux, ngày 28-02-99
Gió cuốn lá trôi Họa bài ‘Hoa rụng ‘ của Linh Chi đăng trên Tập san Tiếng Sông Hương 1999 Thu đã đến rồi đến quá nhanh Lá xanh vàng đỏ phủ trên cành Tạo nên khung cảnh thần tiên quá Ngọn gió đùa đi lá mỏng manh Gió đã mang theo những đợi chờ Gió ru cành lá dệt bài thơ Gió đùa ngọn cỏ trên sân nắng Gợi nhớ cho ai những thẩn thờ Chiếc lá lìa cành thật lả lơi Nhởn nhơ nào biết đất hay trời Bay qua bay lại như ong bướm Đâu biết phận mình quá nhỏ nhoi Sân cỏ hôm nay phủ lá đầy Như người con gái lúc tàn phai Ai còn giữ được ân tình ấy Gắng dệt cho xong giắc mộng dài Nguyễn Gia Linh Bordeaux, ngày 28-02-99
Ly rượu độc Để tưởng niệm và thông cảm tâm tình của Cụ Phan thanh Giản Ba tỉnh miền Đông ! rơi vào tay giặc Thương dân mình tiếp tục sống nhiễu nhương Biết làm sao ? Chọn lựa một con đường Đem tài sức giữ giang sơn bờ cõi ? Con vẵn biết bao tấm gương chói lọi Từ ngàn xưa vang dội đến hôm nay Trong hiểm nguy xuất hiện lắm anh tài Thà tử chiến không bao giờ khuất phục Nhưng tình thế, con cuối đầu trước bục Khấn nguyện sao chọn được một đường hay Không phải con kém đức lẫn vô tài Chỉ sợ chết, để ngoài tai tiếng khóc Con chỉ muốn tránh cho dân tang tóc Vì chính con tận mắt hiểu được người Súng đạn kia với tầm nổ xa xôi Sẽ phá vở những gì con bảo vệ Con không muốn nhìn rừng thây suối lệ Rồi cuối cùng cũng mất ba tỉnh miền Tây Tổ tiên ơi xin nhận mấy lạy nầy Tha thứ trẻ không đủ tài giữ nước Quân Vương ơi, thần dùng chung độc dược Xữ tội mình không trọn hiếu tròn trung Quốc dân ơi ! Ai là kẻ anh hùng Xin vĩnh biệt chờ kiếp sau đền đáp Nguyễn Gia Linh Bordeaux, ngày 17-01-99
Lời thầy xưa
Trở về làng con thăm thầy năm cũ Vầng trán nhăn nhưng đôi mắt hiền lành Sống đơn sơ giữa ruộng lúa đồng xanh Không vướng bận những tâm tình thay đổi Thầy vẫn muốn dầu đường muôn vạn lối Con bền lòng vượt bao nổi gian truân Giữ trong lòng mãi mãi một mùa xuân Cùng thắm đượm một mối tình dân tộc Thầy vẫn đi trên con đường sỏi dốc Bên hai hàng phượng đỏ dọc bên đường Cánh hoa hồng sáng rực một tình thương Của một kẻ suốt đời lo dạy dổ Thầy vẫn đi trên đường mòn đất đỏ Như những ngày của gió bụi sang mùa Gợi bao nhiêu kỷ niệm của ngày xưa Thuở dạy dổ những mái đầu xanh mộng Dầu gian lao vẫn đặt niềm kỳ vọng Những mầm non, quyết giục trống khai cờ Trên nẽo đường góp nhặt những thời cơ Để kiến tạo bao đợi chờ ấp ủ Những lời khuyên con vẫn còn vẹn giữ Nguyện với thầy sẽ trở lại quê xưa... Nguyễn Gia Linh Bordeaux, ngay 07-03-1999
Trăng xưa Ôm tình gói nghĩa vào thơ Gởi về cho Mẹ kịp giờ khai nguyên Mẹ thương đôi mắt diệu hiền Thâm sau biển rộng triền miên sóng dồn Sông có cạn, núi có mòn Thương con Mẹ vẫn không sờn công lao Dầu cho gió thét mưa gào Thương con chẳng quản ốm đau lạnh lùng. Ngày nay xa cách muôn trùng Qua ngàn sóng nước, qua từng mây khơi Qua thương qua nhớ từng hồi Bóng hình Mẹ yếu ngàn đời không quên Quê người giá lạnh buồn tênh Nghe vang tiếng nhịp, nghe rền cung thương Dư âm mấy khúc đoạn trường Như đưa qua bến sầu vương muôn đời Một may gió cuốn chiều rơi Để hồn về lại phương trời xa xăm Sương thủ thỉ, gió thì thầm Hỏi mình còn nhớ trăng rằm năm xưa Nguyễn Gia Linh Bordeaux, ngày 14-03-1999
Thơ Yêu Ngày mai anh bỏ làm thi sĩ Nhưng sẽ yêu em đến bạc đầu Thẩm thệ Hà Anh hứa một ngày trở lại đây Từ khi xa cách dáng em gầy Tâm tình ngày cũ còn vương vấn Đâu dể gì quên trong phút giây Anh vẫn yêu em đến bạc đầu Dùng thơ ca tụng mối tình sâu Đem mùa ly biệt xây thương nhớ Đem ánh trăng khuya giải nỗi sầu Gió nhẹ mênh mang cợt lá vàng Khêu làn sương mỏng nhốt trăng tang Tưởng đem xa cách gây tan vở Nào biết sương tan mộng chẳng tàn Anh dùng mưa gió viết lên thơ Góp lại làm men của đợi chờ Gói ghém những gì em ấp ủ Để về vẽ lại bóng người mơ Giữ lại trong em nước mắt đầy Giữ hình bóng cũ đã từng xây Để cùng nhau khóc khi tương hội Và để anh tô đậm nét ngài Nguyẽn Gia Linh Bordeaux, ngày 21-03-99
Chúc mừng Sinh Nhật Tứ Linh Sinh Nhựt Tứ Linh Văn Học của Nguyễn Gia Linh được các bạn sau đây họa hay viết thơ Chúc Mừng : Minh Hồ Đào, Đặng Xuân Linh, Mẫn Hồ, Minh Hồ, Lam Vân, Bùi Tiến, Nguyễn Thành Tài, Nguyên Trần, Mỹ Linh Hôm nay gần đến ngày Sinh Nhựt của Tứ Linh Văn Học, Gia Linh gởi cho quý TH xa gần đã và đang chia sẻ những niềm vui trong bao ngày qua, bài thơ Sinh Nhựt Tứ Linh Văn Học (01-12-2008). Quý TH có thể họa hay gởi bài khác vì bài nầy không nằm trong Thơ Xướng Họa của Tứ Linh hàng tuần. Chúc quý TH mạnh khỏe và hăng say sang tác Thân kính Gia Linh Sinh Nhựt Tứ Linh Văn Học Tứ Linh Văn Học được năm cây Thắp ngọn nến hồng sáng đó đây Trải rộng đường xa xuôi sóng nước Giăng dài xóm nhỏ lướt trời mây Thôn quê giữ vững tình lân cận Phố thị canh tân phút hiệp vầy Gởi đến những người thân quý mến Bao ngày thơ mộng sắc hương đầy Nguyễn Gia Linh Chúc Mừng Sinh Nhựt Tứ Linh Văn Học Mỗi năm thêm được một vài cây Phát triển đơm hoa kết quả đây Vườn Tứ Linh Văn Học tỏa sắc Thắm quê hương quấn quyện ngàn mây Lời thơ, truyện kể đầy nhung nhớ Bè bạn sẻ chia thỏa mãn vầy Sắp đến năm năm xin chúc phúc Trang nhà bền vững đẹp xinh đầy Minh Hồ Đào 251108 Thu Thứ năm Tứ Linh Đã dựng thông già sắc thắm cây Tứ Linh Văn học vọng nơi đây Thi nhân tứ xứ ưa bằng luật Thơ phú năm mùa tưởng gió mây Kẻ ở cùng vui điều ước muốn Người đi vẫn nhớ buổi sum vầy Ngày nầy gợi lại dòng xưa kết Tình cảm dầu sao nét đậm đầy Đặng Xuân Linh MỪNG TỨ LINH 5 TUỔI Tứ Linh Đàn Chủ dọn vườn cây, Văn nghệ lừng hương khắp đó đây. Nắng trải niềm vui quanh ngõ vắng, Gió đưa tình thắm tận chân mây. Xuân Gia kết hợp mừng luôn hảo, Duy Tấn chia xa ước lại vầy. Kỷ niệm năm năm thơ góp mặt Trang nhà mong mãi nở hoa đầy... Mẫn Hồ Năm Năm Nồng Thắm Mặc bao lá vàng đã lìa cây Cây vẫn đâm chồi mọc nhánh đây Trổ nụ hoa tình không ngớt trái Văn thơ thơm tỏa khắp trời mây Đôi khi mưa gió làm tơi tả Phong cảnh thiên nhiên chẳng đổi vầy Trang chủ Tứ Linh tồn tại mãi Mừng năm năm nồng thắm tràn đầy Minh Hồ 251108 Chúc mừng Tứ Linh Thi đàn hợp bạn được năm năm Thân hữu phương trời ghé viếng thăm Góp ý vui cười tươi trí não Gieo vần lả lướt mát can tâm Mùa thay mấy lượt thơ lai láng Tiết đổi bao phen vận bổng trầm Xướng họa trao nhau nguồn cảm hứng Giao hòa hương điệu quyện thanh âm Lam Vân Mừng Tứ Linh Năm Tuổi Tính đến bây giờ mấy chục cây
Viết trong Văn Học Tứ Linh đây.
Khi buồn gợi ý câu thời thế,
Lúc hứng reo vần chuyện nước mây.
Mừng đã năm năm còn thắm thiết;
Chúc sao mãi mãi được vui vầy,
Thơ văn xướng họa thêm phong phú,
Tình nghĩa trao nhau thật trọn đầy.
Bùi Tiến Mừng Tứ Linh 5 năm Sinh Nhựt năm năm của Tư’ Linh Vui chung xươ’ng họa chư’a chan tình Chăm vườn văn nghệ luôn tươi tô’t Ddiểm ne’t trang nhà mãi đẹp xinh Mê’n bạn sa’ chi “lời nặng bâ’c” Yêu thơ mặc kệ “ tiê’ng cầu vinh” Mong cho đàn chủ tâm an lạc Mọi bâ’t bình kia sẽ hiểu mình Nguyễn Thành Tài Năm năm thi duyên Cả một trời thơ điểm cỏ cây Năm năm Văn Học tới rồi đây Mượn câu thơ phú gieo tình ý Góp đoạn văn chương gởi bóng mây Tiền Hậu Đông Tây luôn gắn bó *** Long Lân Qui Phụng vẫn vui vầy Thi nhân là mãnh đời giao cảm Tâm huyết vị tha mãi mãi đầy Toronto Nov. 27, 2008 Nguyên Trần *** Sông Tiền, Sông Hậu, Sông Vàm Cỏ Đông, Sông Vàm Cỏ Tây là bốn con sông chính của đồng bằng miền Tây Nam Phần. Chúc mừng Sinh Nhật Tứ Linh
Trang mình sẽ được rất nhiều cây
Cứ mỗi đông sang thắp nến đây
Sắc trổ vườn hoa lay cánh bướm
Hương tràn cụm gió động vầng mây
Bao phương trời gọi xinh nền đắp
Bấy cõi lòng vươn đẹp nét vầy
Dăm chữ trao về cùng quí bác
Hoài mong sáng tỏ thoát duyên đầy
Mỹ Linh
30/11/2008
Ngày lên xe hoa Yêu một khắc để mang sầu trọn kiếp Tình mười năm còn lại mấy tờ thư Vũ hoàng Chương Cầm bức thiệp hồng, nghe lòng tê tái Thôi hết rồi những tháng dại chờ mong Người tôi yêu giờ sắp bước theo chồng Chỉ để lại xác pháo hồng tơi tả Bên vệ đường một con người gục ngã Hồn lênh đênh như chiếc lá vàng rơi Chúc mừng người theo điệp khúc chơi vơi Tôi uống cạn chén rượu mời ly biệt Hồi tưởng lại những chuổi ngày tha thiết Em dịu dàng nhẹ viết chữ anh yêu Em vui tươi với đôi má diễm kiều Khi anh bảo ‘em anh sao đẹp quá’ ‘Trên vòm trời có nhiều ngôi sao lạ Nhưng chúng mình là tất cả anh ơi Sẽ dìu nhau qua vạn bước đường đời Và đưa đến một phương trời xa lạ’ Ta sẽ qua những đoạn đường êm ả Ta sẽ vào vườn hoa lá xinh tươi Theo bước chân là muôn vạn tiếng cười Nheo ánh mắt là muôn lời chào hỏi Mà giờ đây tôi như người lạc lối Chén rượu tàn, đêm tối, gió kêu than Ai yêu đương chăn ấm giữa đêm vàng Ai rên xiết trong vòng tay ghì chặt ? Nhìn bóng mình qua ánh đèn hiu hắt Chợt thấy lòng vằng vặc bến cô liêu Đoạn đường qua trong nắng sớm mưa chiều Đã để lại trong lòng nhiều đau khổ Tiếng nhạc yêu đương, cuồng phong bảo tố Tiếng chào mừng như đạn nổ bom bay Tiếng thì thầm văng vẳng ở bên tai Như tiếng thét của một ngày tận thế Người tôi yêu, thôi hết rồi em nhé ! Em cùng ai lặng lẽ, bước đi qua Một tâm hồn vẫy chết ở rừng xa Một thân xác không còn là tôi nữa Sao trên trời, trăng treo ngoài song cửa Tiếng nhạc buồn còn lại giữa đêm thâu Ôm cô đơn với một nỗi u sầu Tôi chôn cất tình sâu vào kỷ niệm Nguyễn Gia Linh Bordeaux, ngày 01-01-98
Cay nghiệt Họa bài : Rồi một mùa Xuân của Thẩm thệ Hà Viết theo tâm tình của Thiếu phụ Nam Xương Nắng Xuân tô điểm nghĩa yêu đương Gởi gấm niềm tin suốt dậm trường Giá buốt không làm lay chuyển được Chỉ dành ấp ủ một mùi hương * Ôm con chờ đợi bóng hình ai Đâu thiết son thoa với lược cài Vì nửa vành trăng còn chiếc bóng Nửa vành theo đuổi phận làm trai * Chim hót rung rinh cánh trúc đào Liễu buồn soi bóng dáng thanh tao Nhìn con đùa giởn bên bờ suối Nghe sóng tình thương chảy dạt dào * Róc rách nước tuôn thấm cõi lòng Như thầm nhắn nhủ phút chờ mong Bạn đường còn phải dầm sương gió Biển đạn rừng tên lướt ngược dòng * Tia nắng sau cùng nhượng bóng đêm Nhìn con em chỉ bóng hình em Bảo rằng cha đến cùng con đó Hảy trút cho vơi những nỗi niềm * Con hỏi thường xuyên cha ở đâu Em đành chôn dấu lệ thâm sâu Cha con trở lại trong đêm vắng Khi bóng sương đêm xuống đỉnh đầu * Hoa nắng bừng lên tỏa khắp nhà Vui mừng khi thấy bóng ‘’người xa ‘’ Tưởng rằng con sẽ hân hoan đón Con lại bảo rằng :‘không phải cha’ / * Cha con đến tối mới về thôi Cha ở gần bên ghế Mẹ ngồi Cha lặng lẽ nhìn không tiếng nói Cha kề bên Mẹ lúc trăng rơi.... * Nào biết cuộc đời cay nghiệt đâu Sao anh không hiểu mối tình sâu Trung trinh mấy thuở giờ cay đắng Đành phải vùi theo sóng bạc đầu * Thôi kể từ nay lở phím đàn Lở cung trầm tưởng điệu du dương Nhờ anh ở lại lo con trẻ Đừng để tâm hằn những tiếc thương Nguyễn Gia Linh Bordeaux, ngày 26-03-99
Nguyễn Thái Học Mười ba tiếng : Việt Nam muôn năm ! Ngân dội trên không tựa sấm gầm Đánh thức những người say ảo mộng Chào mừng mấy bực luyện hùng tâm Quốc Dân nổi dậy xua tham nhủng Yên Báy vùng lên chống ngoại xâm Thái Học ra đi còn để lại Tấm gương trong sáng tựa trăng rằm Nguyễn Gia Linh Bordeaux, ngày 30-6-98
Ra đi Họa bài thơ của Nguyễn thị Giang trước khi tự kết liểu đời mình cùng ngày 17-06-1930 Viết theo tâm tình của vị nữ anh hùng Ra đi anh trả nợ đời Còn em ở lại nhớ người tình chung Với nhà với nước tròn trung Suốt đời anh đã một lòng hy sinh Hồn anh sóng nước mong mênh Đời em, em biết phận mình ra sao Tức thay một cánh hoa đào Không gây được gió, không gào được mây Giả từ thế giới thơ ngây Sống không tròn cuộc, cùng ngày đề tên Thế gian đã hết ưu phiền Nhưng trong lòng đất vẫn chuyên chuyện mình Kiếp sau nguyện sẽ công thành Nếu không đuổi giặc, chết vinh dưới cờ Đừng bao giờ để sa cơ Tự mình giải thoát đời thừa xót xa Đạn đồng kết liểu đời ta Việt Nam dân quốc ai mà nhớ chăng ? Nguyễn Gia Linh Bordeaux, ngày 27-03-99
Tiếng gọi thiêng liêng Hoạ bài :’’Những điệu nhớ mong’’của Mộc Lan Châu Lòng trai phơi phới say mây gió Không chép thơ sầu hận biệt ly Cất giữ trong lòng mấy điệu thơ Giả từ điệp khúc với đàn tơ Hương yêu chỉ giúp hồn mơ mộng Quên nước trào dâng ngập bến bờ * Vứt áo ra đi bỏ xóm làng Băng mình theo nhịp bước quan san Dấu đi hình ảnh dòng dư lệ Chỉ khóc than về mộng vỡ tan * Không lấy hơi men để giải sầu Nên tìm mộng ước đặt nơi đâu Gió sương không thể làm ngăn trở Kẻ quyết ra đi vượt bến đầu * Hăng hái xông pha mấy dậm ngàn Những chiều đất nước nhuộm màu tang Cố đem gió mới về thay đổi Đuổi hết đông tàn, đợi nắng sang * Nhịp khúc quân hành khách viễn chinh Anh đem sương gió đấp hương tình Tình non tình nước tình sông núi Nên hẹn cùng người kiếp tái sinh * Tiếng gọi thiêng liêng còn vọng lại Anh say chinh chiến ở biên thùy Lằn tên mủi đạn làm quên hẳn Những cảnh đau buồn buổi biệt ly Nguyễn Gia Linh Bordeaux, ngày 28-03-99
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: