TẠ TỪ
MẤT DẤU XƯA RỒI Mơ hoài trong giấc hư không Môi thơm nở cánh sen hồng Hoa đời tặng nhau một đóa Ru người ấm lạnh mùa đông Nắng vàng rơi đáy sông sâu Long lanh trên nhánh rong sầu Soi đời người như cuội đá ngủ vùi không biết về đâu Thôi đành lên chốn sơn khê Băn khoăn quên lối quay về Nghe đời buồn như chiếc lá Rơi hoài trên khúc sông mê Chim buồn mỏi cánh tha hương Lang thang khắp nẽo vô thường Một chiều bay qua đồi vắng Nghe lòng như nhớ như thương Biết còn gặp nữa hay thôi Bao năm mất dấu xưa rồi Ai về bên kia dòng nhớ Lặng nhìn xa bóng đò trôi…… Xuân Mai
MẸ ƠI Mẹ già lặng lẽ chờ trông Đứa con đã mấy năm không về nhà Lệ buồn ướt áo chiều qua Mờ đôi con mắt xót xa thân gầy Nghe chừng ai hát đâu đây Xưa ru con ngủ đêm say giấc nồng Bao giờ dứt đám mưa giông Mẹ như con vạc xuống đồng ruộng sâu Rồi ngày mẹ bạc mái đầu Đứa con khôn lớn đi đâu bến nào Mẹ chờ trong giấc chiêm bao Thấy con về đến nghẹn ngào lệ rơi Mẹ ngồi nhìn cánh chim trời Chìm trong nỗi nhớ chơi vơi một mình Chiều nay mẹ lại ra đình Nguyện cầu con trẻ an bình phương xa…. Xuân Mai R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.08.2015 00:07:10 bởi Ct.Ly >
BÊN ĐƯỜNG PHIÊU BẠT Giang hồ dừng gót chân phiêu bạt Bằng hữu cùng nhau chén rượu nồng Ngày mai trên bước đường lưu lạc Biết còn gặp lại nữa hay không? Ngày đó bạn về vui chiến thắng Còn tôi thất trận phải xa quê Chiều nay hội ngộ bờ sông vắng Không say không mệt sẽ không về Uống cạn chén này thêm chén nữa Cùng nhau quên hết chuyện ngày qua Quên hết đau thương mùa binh lửa Đừng nhắc làm chi thêm xót xa Tôi sẽ nhớ hoài bờ sông lở Chiều say bên những gốc hương tràm Ru thấu lòng nhau bài vọng cổ Điệu buồn day dứt đất phương Nam Quăng chén rượu đầy rồi ngơ ngác Thấp thoáng đâu đây bóng mẹ già Mùi khói đốt đồng bay thơm ngát Mẹ ơi! thương nhớ lắm quê nhà…. Xuân Mai r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.06.2015 07:02:30 bởi Huyền Băng >
ÁNH MẮT ẤY Ánh mắt ấy làm ai xao xuyến Sau một lần gặp gỡ ngày qua Đêm chia tay sao còn lưu luyến Còn muốn nghe em hát tình ca Ánh mắt ấy hôm nao còn đó Đưa ai vào trong giấc chiêm bao Làm sao quên chiều nơi quán nhỏ Say lắm rồi uống cạn đời nhau Ngày hôm đó ngồi nghe em hát Lòng say theo từng nốt nhạc ru Tôi thấy thương nụ cười hiu hắt Nhốt hồn ai trong cõi mộng du Ánh mắt ấy như hờn như dỗi Chỉ thoáng qua nhưng nói bao điều Tim ai run nghe hồn bối rối Mấy ngày xa như mới ban chiều…. Xuân Mai
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.06.2015 21:39:40 bởi Xuân Mai >
TRONG CHIỀU HIU QUẠNH Cảm ơn con sáo sang sông Để cho tôi thấy mình không là mình Sáo ơi đừng có chùng chình Cũng đừng quay lại, đừng nhìn chốn xưa Chốn xưa trời đổ cơn mưa Hạt nào trên lá đong đưa nhánh sầu Chiều nay trên bến giang đầu Mình tôi uống cạn một bầu rượu mơ Bỗng nghe tiếng hát ầu ơ Giật mình viết mấy câu thơ tặng đời Hình như có tiếng ai cười Từ trong mộng ảo bóng người trăm năm Chỉ là một chút hương thầm Mà sao ngơ ngẩn trầm ngâm bên đường Hồn mơ trong cõi vô thường Thấy con bướm trắng yêu thương hoa đời Hoa đời từng cánh rụng rơi Mang theo hồn bướm về nơi nào rồi Cũng đành tôi lại tìm tôi Trong chiều hiu quạnh bồi hồi nhớ xưa.... Xuân Mai r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.06.2015 07:00:24 bởi Huyền Băng >
BUỒN THEO CHIẾC LÁ
Lá vàng rơi nhẹ ven sông Hồn ai trôi giạt giữa dòng thiên thu Lá ơi nhắn gởi lời ru Thương em từ độ vàng thu năm nào Ai về giữa giấc chiêm bao Hồn nhiên em nhẹ bước vào đời tôi Ước gì tròn mộng lứa đôi Để tôi ru trọn, để thôi nghẹn ngào Lá ơi đừng vội rơi mau Theo tà áo trắng rơi vào sân ai Một mình nhìn chiếc lá bay Thấy đời hiu quạnh chiều phai úa tàn….. Xuân Mai
HÃY CỨ MONG CHỜ Đời quẳng ta rơi bên vệ đường Sống như loài cỏ dại buồn tênh Vẫn xanh non đón chờ nắng sớm Tặng cho đời một chút yêu thương Còn nhớ chi bao nhiêu chuyện buồn Trong những chiều day dứt hồn ai Thôi đừng mơ trăng chìm đáy nước Thương ai còn trong gió mưa tuôn Nhờ gió mang đi bao muộn phiền Chỉ mong đời say ngủ bình yên Hoa ngày xưa vẫn còn thơm ngát Con bướm nào bay lượn ngoài hiên Đời cứ trôi nhanh qua từng mùa Xuân hạ về chỉ thấy buồn đau Thu vừa sang ngồi gom lá úa Chờ đông về sưởi ấm đời nhau Ôi tìm đâu ngày tháng ngọt ngào Nghe tiếng đời đồng vọng xa mơ Ôi tìm đâu đường xưa nhung nhớ Dù bao lâu ta vẫn mong chờ….... Xuân Mai
CÒN GẶP NHAU KHÔNG? Ngày ta đi tiếng đời nghe rất lạ Lời ru nào man mác nhớ mênh mông Chim mồ côi quên hót chiều gọi bạn Bến xưa nào lạnh lắm giữa mùa đông Còn mơ chi những chiều phai nắng hạ Xa lắm rồi qua mấy bận mưa giông Hàng phượng đỏ rưng rưng trong cõi nhớ Tiếng ve sầu hát mãi khúc chờ mong Hồn thư sinh mơ hoài bao mộng mị Rơi xuống đời chìm dưới bến long đong Nhiều năm qua muốn về thăm cố quận Còn nợ người lâu lắm trả chưa xong Nhiều đêm say ngủ vùi nơi quán trọ Ta thấy mình nhớ lắm một dòng sông Những chiều mưa gởi hồn về nơi ấy Nhớ lời ru tha thiết mãi trong lòng Còn chi đâu mà mơ cánh môi hồng Thôi cũng đành như gió cuốn mây trôi Đứng bên đời chờ mong ngày hội ngộ Bên kia đời biết còn gặp nhau không?...... Xuân Mai
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.07.2015 13:04:34 bởi Xuân Mai >
MẸ SẼ ĐƯA CON VỀ Bao nhiêu năm! qua rồi mùa chinh chiến Mẹ chờ trông sao không thấy con về Trong chiêm bao con vẫn cười rạng rỡ Hẹn sẽ về dù qua mấy sơn khê Như vậy đó mà tin con biền biệt Chén cơm chiều mẹ nuốt làm sao trôi Mảnh vườn xưa vẫn chờ con trở lại Giờ tan hoang đã mất dấu xưa rồi Ngày tháng qua mây phủ đầy trên tóc Những chiều buồn mẹ nhớ lắm con ơi Ai có nghe trời già sao cũng khóc Mưa đầy trời từng giọt nhớ nặng rơi Thà mẹ biết con không về vĩnh viễn Đã nằm yên nơi một góc quê hương Mẹ sẽ cố đưa con về quê cũ Sợ hồn hoang vất vưởng ở bên đường…. Xuân Mai
THU VỀ RỒI….. Thu về rồi một sớm sương mai Lá vàng bay hiu hắt u hoài Xin tặng người hoa đời một đóa Nụ tươi hồng khoe sắc thương ai Thu về rồi cởi áo thư sinh Đi tìm đâu một cõi an bình Thấy mùa đông rừng xưa trụi lá Quay trở về dừng gót phiêu linh Thu về rồi hàng cây bỗng nhớ Nhớ những ngày ai đón ai đưa Phố chiều xưa lên đèn vội vã Sợ ai về trong bóng đêm mưa Thu về rồi vàng sân gió cuốn Mưa vẫn còn ngăn gót chân son Nhớ ngày xưa có người ngóng đợi Bên góc vườn hoa tím ven sông Thu về rồi cùng ai hò hẹn? Nhớ một thời xa lắc quanh đây Nghe ai ru nửa chừng nấc nghẹn Nghe tàn phai rơi xuống nơi này Thu về rồi người xa vời vợi Thương ai còn bên đó mơ xa Bến xưa đây ai chờ ai đợi Thu về rồi còn lại mình ta…. Xuân Mai
CÚC VÀNG NGÀY ẤY Xưa gặp nhau tình cờ Hai đứa chừng như mơ Hẹn nhau từ kiếp trước Chờ lâu đến bây giờ Ta gặp nhau muộn màng Hai đứa cùng mơ hoang Không còn mưa trong mắt Không còn đời lang thang Ta gặp em ngồi chờ Đôi mắt buồn như thơ Vai gầy ôm tóc ngắn Lung linh dưới trăng mờ Ta đợi nhau một đời Hai đứa cùng chơi vơi Cúc vàng như mộng ảo Bỗng về giữa đời tôi Xin gọi nhau là mình Quên hết đời hư vinh Về thăm bờ suối vắng Ngắm hoa đời tươi xinh….. Xuân Mai
HOA ĐỜI RỤNG XUỐNG Leo lên trên đồi xưa vắng Rừng khô ngập lá vàng rơi Đâu đây có loài hoa trắng Thương ai chờ hết một đời Đếm hoài bao nhiêu sợi nhớ Trên mái tóc màu sương pha Bao năm trong lòng cứ ngỡ Quên rồi những cuộc tình xa Đêm xưa hoa đời rụng xuống Hồn hoang lặng lẽ rơi theo Bơ vơ một mình luống cuống Lạc loài dưới ánh trăng treo Nếu đời không mang lầm lỗi Sao day dứt hoài trăm năm Xin người một lần sám hối Xin người một lần ăn năn….. Xuân Mai
THÔI VỀ ĐI NHÉ Bên rừng hoang vắng Có bầy chim ngoan Trên cành phơi nắng Thương đời đa đoan Trên đồng khô ấy Trâu già trông mưa Gặm hoài cỏ cháy Nhớ ngàn năm xưa Ngang qua bụi cỏ Trên bờ hoang vu Thấy con sâu nhỏ Chìm dưới mưa thu Sương mù trên núi Dốc đời cheo leo Thấy người lúi húi Lạnh đời gieo neo Thôi về đi nhé Đừng nhớ xa xôi Đừng chờ nữa nhé Ngày ấy qua rồi..... Xuân Mai
NGÀY TA LANG THANG Ngày ta lang thang rời bến sông đời Bỏ gánh tang bồng theo đám mây trôi Bao nhiêu năm qua chìm trong mộng ảo Đứng lại bên đường mặc gió mưa rơi Rừng xưa hoang vu rụng đóa hoa sầu Chiếc lá xa cành không biết về đâu Bầy chim thiên di nhớ ngàn năm trước Cũng muốn quay về để biết thương nhau Còn nghe đâu đây loài dế giun nào Ru hoài một đời khúc hát buồn đau Hình như ai đang nhìn nhau tha thiết Mong ánh trăng lành soi sáng đời sau Còn bao nhiêu năm về đến quê nhà Phủi hết bụi hồng cười một mình ta Dòng sông oan khiên chưa từng quay lại Ngọn suối vô thường đón bước chân xa….. Xuân Mai
MỘT ĐỜI LẬN ĐẬN Khuya rồi em ngủ chưa? Hay vẫn còn trăn trở Quên lời anh nhắc nhở Buồn vẫn còn như xưa Tay em xưa nhỏ nhắn Mắt cười giấu lo âu Cùng anh nhiều lo lắng Đi vào đời của nhau Khuya rồi em ngủ chưa? Hay vẫn còn than thở Làm sao nguôi nỗi nhớ Giọt ngắn dài theo mưa Anh còn trong mộng ảo Quên mất lời yêu thương Mình em trong giông bão Loanh quanh một con đường Thương em đời gian khó Thương anh đời lông bông Cùng nhau trong mưa gió Thương ta còn long đong….. Xuân Mai
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: