TẠ TỪ
HỒN LÃNG TỬ Một mình ta giữa trời mây xám Nghe sóng gầm gào phía sau lưng Nụ cười kiêu bạc, nhìn say đắm Bóng ai thấp thoáng ở ven rừng Đứng lại chân đồi nghe gió hát Như lời biển cả vọng ngàn năm Gót chân lưu luyến Hòn Đá Bạc Lãng tử còn mơ cõi xa xăm Nhớ thuở ông cha đi mở đất Nơi đây chắc có dấu chân người Ta thấy hồn xưa còn quanh quất Ngạo nghễ chiều say nhoẻn miệng cười Thương lắm bài ca thời phiêu bạt Trên đường xa xứ hành phương nam Xin tạ ơn người dòng máu Lạc Ta chợt thấy mình nợ trăm năm…. Xuân Mai
CHẮC GÌ ĐÃ QUÊN
Bao giờ thôi hết thương đau Chìm trong nỗi nhớ nao nao nghẹn ngào Đêm về trong giấc chiêm bao Tìm quên trong cõi mơ nào xanh xao Chim rừng còn nhớ non cao Qua triền mây xám bay vào nơi xưa Trong chiều về đến hay chưa Sương rơi ngăn lối trời mưa mịt mờ Hoa rừng bên suối ngẩn ngơ Thương con chim nhỏ bơ vơ dòng đời Lặng nhìn chiếc lá vàng rơi Trên bờ hoang dại nghe lời phôi pha Trời buồn rớt hạt mưa sa Bên sông thấy bóng đò xa bến chờ Người đi bỏ lại ngây thơ Ta về nghe thấy mộng mơ phai tàn….
Xuân Mai
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.09.2015 17:33:14 bởi Xuân Mai >
TƯỞNG NHƯ MỚI HÔM QUA Ngày xưa khi em mười chín Tuổi hồng mơ mộng tơ vương Anh làm mưa giông ngăn kín Riêng cho em một con đường Ngày xưa đường về em bước Thấy anh chờ cuối hàng cây Rưng rưng đôi dòng lệ ướt Vui mừng chim sáo còn đây Rồi xưa em may áo cưới Theo anh về chốn bình an Em ca anh đàn bên suối Ru nhau khúc nhạc nồng nàn Anh nghe lòng mình ngây ngất Trong hồn trái mộng còn xanh Hôm nay anh đàn em hát Nhạc xưa nuôi nấng mộng lành Bao năm hương đời thơm ngát Tưởng chừng như mới hôm qua Chỉ cần nhìn nhau trong mắt Tưởng mình mới cưới hôm qua…. Xuân Mai
VỀ LẠI RỪNG THU Rồi có một ngày Ai về trong ngóng đợi Đợi chờ ai Lạc bước cuối mùa thu Chiếc lá vàng khô Vẫn còn rơi xào xạc Gót chân nào Đạp trên lá chiều nao Rồi có một ngày Nghe lời ai nấc nghẹn Đợi ngày mai Cuội đá có cần nhau? Bóng nắng chiều thu Vẫn còn rơi vàng vọt Cánh chim hồng Gọi ai nhớ gì không? Rồi có một ngày Nai về thương nhớ lại Trong sương mù Ngơ ngác giữa rừng thu Nhìn nắng chiều rơi Mà tim đau chới với Thu xa rời Mặc người nhớ chơi vơi…... Xuân Mai
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.11.2015 09:27:23 bởi Xuân Mai >
TÔI MUỐN MỘT MÌNH Tôi muốn một mình Lang thang bên đường hoa cỏ Nhọc nhằn dưới nắng ban trưa Chỉ mong mây xám mau về Hoa chờ cỏ đợi trời mưa Tôi muốn một mình Đêm mơ một vầng trăng khuyết Treo trên cành liểu u sầu Long lanh sợi vàng rơi xuống Chìm dần dưới đáy hồ sâu Tôi muốn một mình Mong gió về ru thương nhớ Gởi vào hoài niệm xa xưa Nhắn ai vẫn còn bên đó Thuyền mơ rời bến hay chưa Tôi muốn một mình Ngủ say bên bờ suối mộng Bên hòn đá cuội ngàn xưa Nhìn theo chiếc lá khô vàng Thấy nhành hoa tím đong đưa….. Xuân Mai
TÀN THU Rừng thu chìm sâu trong cơn mưa Vàng rơi buồn thương nghe xa xưa Dòng sông trôi mất bóng ai rồi Thuyền đi về đâu qua lau thưa Ngoài kia còn mưa không thu ơi! Lòng ai chìm sâu trong chơi vơi Chừng như nghe tiếng bước chân về Hoài mong vòng tay xưa buông lơi Ngoài hiên lời heo may ru ai Mà nghe đời trôi trong mơ phai Hàng cây khô lá đứng trông chờ Người ơi! về chưa trong đêm nay Về đâu tìm nhau trong mưa giông Người ơi! còn thương yêu hay không Làm sao qua hết giấc mơ này Buồn nghe mùa thu rơi bên sông….. Xuân Mai
XIN NGƯỜI Xin người một lọn tóc mây Để còn nhớ lại những ngày bên nhau Lời ru trong giấc mơ nào Lòng nghe ấm lại nao nao mộng thường Xin đời một chút yêu thương Để tôi đi hết đoạn đường trầm luân Chén xưa đã cạn mấy tuần Người ơi! có thấy bâng khuâng nụ hồng Nhớ hoài một buổi chiều đông Có người may cặp áo hồng tặng nhau Chỉ chờ ngày trổ buồng cau Mà sao xa cách đã bao năm rồi Thôi về nhặt lá vàng rơi Chờ heo may đến viết lời nhớ xưa Buồn gom sợi nắng lưa thưa Nhìn theo chiếc lá đong đưa lìa cành… Xuân Mai
THÔI HẾT MƠ HOANG Đưa bước chân ai qua cầu Trong lòng nghe nhớ chơi vơi Ai ngóng trông ai đêm sầu Thương hoài một cánh hoa rơi Đừng mong chờ ai bên đó Người còn mê đắm xa vời Còn đâu trăng khuya đường nhỏ Thôi đành quên hết người ơi Thôi hết mơ hoang đêm dài Nghe đời rơi xuống long đong Ai thấy ai trong u hoài Ai còn lặng lẽ bên sông Về thôi lòng nghe bối rối Người còn đang ngóng đang chờ Bờ xa mưa giăng đầy lối Ai còn thương nhớ mà mơ Như đám mây bay ngang trời Tan rồi trong nắng mênh mông Xin chút hương xưa bên đời Mang về sưởi ấm đêm đông….. Xuân Mai
LỜI THƯƠNG NHỚ Sợi vàng theo những hạt mưa Rơi trên áo mỏng lưa thưa giọt buồn Con chim hót gọi chiều buông Thấy ai ngồi khóc bên nguồn nước sâu Một mình rong ruổi vó câu Dừng chân cuối bến giang đầu xa khơi Vì sao đêm ấy trăng rơi Vì sao trăng rụng chìm trôi giữa đời Đợi chờ thêm nữa tôi ơi Dù quanh đây chỉ lá rơi cuối mùa Heo may đùa giọt nắng thưa Còn trong cõi nhớ áo xưa hoa cà Mịt mù sương khói hôm qua Con đò rời bến trôi xa mất rồi Chiều nay ngồi hát mình tôi Lời thương lời nhớ bồi hồi nhớ thương….. Xuân Mai
TA SẼ TÌM NHAU Em nghe gì đêm buồn lẻ bóng Ngoài hiên kia gió khóc mưa sầu Nhớ xa xôi, rơi dòng lệ nóng Lâu lắm rồi người đã về đâu? Đêm chưa tàn canh dài thê thiết Làm sao quên bóng dáng trong lòng Chốn hư vô chắc người không biết Em thấy mình chìm giữa dòng sông Em cố vui trên đường thiên lý Nụ cười tươi ngạo với đời này Ai xô em bao lần ngã quỵ Nên mất rồi ánh mắt thơ ngây Em xa người, thương mình côi cút Ngày trôi qua, nhớ lắm xưa nào Đốt cho anh hương trầm nghi ngút Biết bao giờ ta sẽ tìm nhau….. Xuân Mai R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.11.2015 12:51:49 bởi Nguyệt Hạ >
MÀ THÔI Ta muốn trở về nơi cuối bãi Tìm mảnh trăng gầy rớt đâu đây Trong đêm trừ tịch năm xưa ấy Nơi người bỏ mất tuổi thơ ngây Mà thôi! ta chỉ là viên đá Đã thương hòn sỏi kế bên rồi Ngàn năm sỏi đá say đời cạn Quên trăng ngày ấy quá xa xôi Quên cả một đời trong gió bụi Quay về thương lắm mảnh tàn y Còn lại một mình trên dốc núi Nhớ chiều xưa tiễn bước người đi Một chút ngậm ngùi còn sót lại Trên môi còn đọng nét tang bồng Thôi đành đếm lại bao thương nhớ Đã mất từ lâu trên bến sông…….. Xuân Mai
NHỚ LỜI THẦY DẠY Thầy tặng con trái tim màu hồng Biết yêu đời trong cõi sắc không Thương em thơ trên đường lam lũ Thương mẹ già mỏi mắt chờ trông Thầy dạy con biết yêu ruộng đồng Yêu núi rừng, yêu những dòng sông Đêm xa khơi yêu bờ cát trắng Lâu lắm rồi thương nhớ biển đông Thầy dạy con biết yêu cội nguồn Yêu ngàn năm hồn nước Văn Lang Nhưng hôm nay có người quên mất Sống một đời như đứa con hoang Thầy dạy con sống cho thật thà Giữa chợ đời còn lắm điêu ngoa Chân bước đi không cần cúi mặt Trong vô thường ta vẫn là ta…… Xuân Mai
CHỈ LÀ CHIÊM BAO Ta như loài chim trắng Bay ngơ ngác trong chiều Mong đi tìm chút nắng Thương đời mãi quạnh hiu Ta như loài chim trắng Mơ trên đám mây ngàn Xưa trong chiều im vắng Hót dài giữa rừng hoang Ta xin làm con suối Trăm năm giấc mơ màng Nhìn thu vàng lưng núi Nhớ một đời lang thang Người ơi! Xin hãy biết Mình chẳng nợ gì nhau Không còn chi nuối tiếc Đời chỉ là chiêm bao Người ơi! xin hãy nhớ Đời, quán trọ dừng chân….. Xuân Mai
NGÀY ẤY QUA RỒI Về đi nhé, hỡi em! chiều nhạt nắng Chắc không ai còn nhớ quán bên đường Ly rượu cạn say vùi đêm trống vắng Quên lâu rồi bao lời nhớ lời thương Bao nhiêu năm một mình trên ngọn sóng Áo hồng xưa bạc phếch bụi đường xa Đêm từng đêm nghẹn ngào dòng lệ nóng Hai con khờ rấm rứt khóc đòi cha Mùa xưa đó, đã lâu, giờ quên lãng Trái tim non đầy sẹo đã khô rồi Xa diệu vợi mong gì cơn gió thoảng Bay ngang đời trong chiều lá vàng rơi Bao nhiêu năm gượng cười cao giọng hát Cố tìm quên trong những khúc tình ca Ai chờ ai ngậm ngùi chiều biển khát Thương ai còn quay quắt một đời hoa….. Xuân Mai
CHIÊM BAO Em đi rớt lại môi cười Rơi vào tim nhỏ khiến người ngây ngô Hồn mơ hoài chiếc lá khô Trên vai áo lụa bên hồ mộng xưa Tay buồn đếm sợi nắng trưa Treo trên cành liễu đong đưa trái sầu Ngậm ngùi đứng lại bên cầu Thấy đôi chim nhỏ nghiêng đầu bên nhau Về thôi! nhặt cánh hoa đào Hôm qua rụng xuống rơi vào nhớ mong Lang thang giữa chốn bụi hồng Thấy người áo mỏng nghe lòng băn khoăn Đêm trôi vằng vặc dưới trăng Thuyền ai lờ lững hỏi rằng về đâu Ánh vàng chìm đáy sông sâu Say rồi ngủ bến giang đầu chiêm bao…. Xuân Mai
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: