TẠ TỪ
PHẢI CHĂNG? Phải chăng người về từ cõi nhớ Lặng nhìn xác bướm đã dần khô Đâu đó nụ hoa tình mới nở Rạng ngời trong ánh nắng hư vô Phải chăng ta còn yêu màu tím Bùi ngùi nghe lại khúc hoan ca Như có ai cười môi chúm chím Nhắc trong tim nhỏ áo hoa cà Phải chăng đời trôi trong mộng ảo Ta về khi nắng nhuộm hoàng hôn Hẹn sẽ cùng nhau về thay áo Lên ngàn ca hát với chim muôn Phải chăng mưa buồn trên đỉnh núi Cũng đành trôi mất dấu chân xưa Chiều vắng ai ru lời tiếc nuối Trăm năm còn đó chút duyên thừa Có phải người về từ bên đó Dốc núi chiều nay có mưa tuôn Đường xa vai áo màu bụi đỏ Sầu rơi trên từng nhánh sông buồn…. Xuân Mai R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.12.2015 02:19:46 bởi Nguyệt Hạ >
NẺO VỀ XA THẲM Hồn mơ theo đám mây bay Ôm ghì đỉnh núi mới hay đông về Đêm say chìm đắm trong mê Ngủ vùi dưới ánh trăng thề lung linh Muốn về nghe một câu kinh Cánh chim chiều muộn một mình bơ vơ Chạnh lòng như tỉnh như mơ Giữa dòng nước đục thẫn thờ nhớ xưa Trăng nhìn cành liểu đong đưa Thấy con sâu nhỏ mới vừa ngủ say Giật mình rơi xuống trần ai Hóa con bướm trắng lạc loài mù sương Ta đi hơn nửa dặm trường Bỗng dưng lạc lối con đường còn xa Mênh mông giữa cõi ta bà Nẻo về xa thẳm mình ta bước dài…. Xuân Mai
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.12.2015 14:30:25 bởi Xuân Mai >
CHIỀU NAY Chiều nay trên đồi im vắng Thấy người còn đứng lơ ngơ Đường xa trời chưa tắt nắng Sao còn ngơ ngác như mơ Chiều nay ai còn nuối tiếc Mưa làm ướt áo thơ ngây Làm cho buồn đôi mắt biếc Nghe đời hiu hắt phôi phai Chiều nay ai vừa đi mất Ánh vàng lấp loáng bên sông Vì sao người rơi nước mắt Ai còn lỡ bước long đong Chiều nay bên đời lạc lối Bước vào mộng ảo mờ xa Hoàng hôn dần sâu đêm tối Ta vừa đánh mất đời ta Đường đi chắc là xa quá Nẻo về nào sẽ ngang qua Cho dù đường quen hay lạ Gót mòn chỉ một mình ta…. Xuân Mai
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.12.2015 22:11:16 bởi Xuân Mai >
EM BIẾT KHÔNG Em biết không! Mình chỉ là cỏ dại Ôm đời nhau qua năm tháng trôi dài Ta bỗng thấy đường đi còn xa ngái Cánh hoa nào sẽ rơi xuống nay mai Em biết không! Mình chỉ là đá cuội Bao ngàn năm nghe chim hót trên nguồn Ta đã thấy nhiều mây mù quanh suối Ai nghẹn ngào nghe gió réo mưa tuôn Em biết không! Mình chỉ là hạt bụi Đã từ lâu rơi trong quán trọ này Ai đã khóc nhiều đêm buồn tiếc nuối Vạn lý sầu treo trên đám mây bay Em biết không! dù mình đến nơi nào Hãy cùng vui sưởi ấm cuộc đời nhau Đưa nhau lên trên đỉnh đồi xưa vắng Ru ngậm ngùi quên hết nỗi niềm đau Em biết không! Mình còn chút mơ này Để còn mong còn nhớ những chiều say Trong chiêm bao ta hóa thành đôi bướm Bay chập chờn quay quắt sợ ngày mai….. Xuân Mai r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.01.2016 10:38:15 bởi Huyền Băng >
ĐƯỜNG VỀ Bao nhiêu năm lạc bước bên đời Lang thang hoài giữa chốn trần ai bao nhiêu năm mộng quá xa vời Bỗng một ngày hồn thấy tàn phai Nghe hoang vu chìm dưới mưa sầu Đêm ngậm ngùi không biết về đâu Hôm xưa ai còn dưới chân đồi Đưa một người về chốn xa xôi Theo mây trôi về phía giang đầu Để thấy mình chìm dưới mưa tuôn Đêm đêm nghe tiếng dế ru buồn Thương một đời buốt giá đêm sâu Tôi mong tôi quên hết ưu phiền Mong người về đến bến bình yên Quên duyên xưa qua mất lâu rồi Trên đường về còn lại mình tôi….. Xuân Mai
DÙ Ở PHƯƠNG NÀO Ngày đó em đi phố xưa u hoài Có đám mưa sầu xóa dấu chân ai Ngày đó em đi về đâu xa quá Bỏ lại nơi này xác lá vàng bay Đừng khóc chi em héo hon thân gầy Ngõ vắng bây giờ rét mướt hàng cây Tỉnh giấc mơ hoang đêm còn ngơ ngác Đứng lại bên đời đánh mất thơ ngây Rồi sẽ bao năm sống trong đợi chờ Như gốc thông già nhớ lắm chiều mơ Còn đó câu ca chiều ru thương nhớ Lặng lẽ trên đồi hát khúc ngu ngơ Còn khoát trên vai áo xưa bạc màu Xin cám ơn người lo lắng đời nhau Ngày mai ra đi về miền xa đó Ta sẽ tìm nhau dù ở phương nào….. Xuân Mai
ĐỪNG QUÊN NHÉ Ta biết đời ta loanh quanh lạc lối Quên mất đường nào tìm đến bên nhau Ta biết đời ta bao nhiêu lầm lỗi Ai đợi ai chờ trong giấc chiêm bao Ta biết vì sao em đi ngày ấy Thương nhớ nào nguôi từ lúc chia ly Ta biết chiều qua em buồn biết mấy Gió gọi mưa về tiễn một người đi Gió ơi gió! Nhớ ai mà gió khóc Mưa buồn ai mà mưa đổ tuôn rơi Mưa ướt đẫm chiều rơi trên mái tóc Rơi đầm đìa giọt lệ đắng trên môi Gió ơi gió! Có thương loài hoa trắng Sao quên về mê mãi kiếp rong chơi Hồng nhan ơi! Chưa về thăm xóm vắng Có một người hồn lạnh buốt chơi vơi….. Xuân Mai r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.01.2016 10:35:36 bởi Huyền Băng >
NGHE TIẾNG XUÂN VỀ Cho nhau một chút ngọt ngào Xuân về sưởi ấm đời nhau Con chim vui hót trên cành Thấy người áo mới xôn xao Chiều nay ai về thương nhớ Mơ hoài một giấc chiêm bao Thấy mình như đang bỡ ngỡ Xuân như chợt đến hôm nào Cho nhau một chút tươi hồng Trong lòng rộn rã tình ơi Nôn nao một khúc xuân nồng Quên rồi nước mắt vừa rơi Chiều nay hoa đời thơm ngát Nghe chừng hạnh phúc đâu đây Ta cùng vui trong tiếng hát Yêu sao một bóng thân gầy Cho nhau trọn hết xuân này Cho dù mưa gió ngày sau Đưa nhau qua bến vơi đầy Cho đời quên hết thương đau….. Xuân Mai r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.01.2016 10:34:12 bởi Huyền Băng >
BẾN BỜ XƯA Bao nhiêu năm làm thân viễn xứ Trời bao la sương trắng mây mờ Đôi mắt nào tiếc người năm cũ Ai nghẹn ngào còn nhớ còn mơ Ai có nghe đời vui rộn rã Mà sao ta đứng lại bên đời Sao vẫn hát bài ca buồn bã Ở bên này nhớ lắm người ơi Ta về đây làm thân tượng đá Hồn bay lên trên đám mây trời Ôi! Mưa chiều làm rơi chiếc lá Đêm ngậm ngùi ngấn lệ rơi rơi Ta về đây bờ xưa lộng gió Đò trôi mau trên nhánh sông dài Ôi! Sông dài mình ta đứng đó Từng giọt buồn nhớ lắm đời ai…. Xuân Mai
TRÔI QUA MIỀN NHỚ Ai còn trong mù sương Nâng niu đóa vô thường Ngỡ ngàng trên đồi mơ Nghe thơm ngát mùi hương Khi trời mưa vừa tan Ai ra đi muộn màng Thương màu nắng rụng rơi Trôi theo chuyến đò ngang Ai còn mong chờ ai Nghe hiu hắt chiều nay Uống cạn chén rượu cay Đang còn mong chờ ai Thôi người đi về đi Mang theo hết tình si Có một cánh vạc bay Mơ màng theo người đi Còn chi đâu người hỡi Hai chúng mình chia xa Ai còn đang ngóng đợi Mơ trong chiều phôi pha Hồn trôi qua miền nhớ Trên bến đời mưa giông Thương người bao lầm lỡ Ta vẫn hoài nhớ mong….. Xuân Mai
VẪN CHỜ CON VỀ Mẹ già rồi tóc bạc như mây Vẫn thường mơ về chốn quê nghèo Đôi mắt buồn thương đời xa xứ Khi trong chiều nhìn đám mây bay Mẹ ngồi nhìn trời mưa bong bóng Giọt buồn rơi hiu hắt thân gầy Gió ru mưa làm nghiêng nỗi nhớ Tưởng quê xa đang ở phương này Mẹ còn ngồi rơi lệ đêm nay Thương đàn con chinh chiến chưa về Đêm biên thùy trời đông băng giá Nhớ mặc vào áo ấm mẹ may Mẹ bùi ngùi buồn thương con lắm Núi rừng cao sương muối rơi đầy Chiến hào đêm làm sao sưởi ấm Mẹ nhớ con, lo lắng đêm ngày Mẹ ngồi chờ con trở về đây Sẽ cùng nhau thăm lại quê nhà Lâu quá rồi làm người xa xứ Đưa con về quỳ trước mộ cha….. Xuân Mai
NHỮNG NGÀY QUA Ta cùng nhau dạo bước trong đời Cho tiếng lòng ru giấc chiêm bao Đêm từng đêm như thấy ai cười Mơ những ngày vui lắm bên nhau Có nhiều khi mình cũng say rồi Say những lần ca hát nghêu ngao Nghe lời ai say đắm ngọt ngào Quên mất chiều hôm ấy mưa rơi Thôi về đi! Chiều nhuốm mây hồng Đôi mắt nào lưu luyến rưng rưng Hoàng hôn trôi đưa người xa khuất Ai thở dài lặng lẽ quay lưng Thôi về đi! Đừng nói thêm gì Trên lối về mây xám mênh mông Hình như mưa nghiêng về bên đó Xin hỏi người lạnh lắm hay không Nay về sau còn nhớ môi cười Xin nhớ hoài hôm ấy rong chơi Cho dù mai người có xa người Đóa hương đời thơm ngát người ơi…. Xuân Mai
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2016 12:09:34 bởi Xuân Mai >
NỤ CƯỜI CỦA MẸ Thương lắm mẹ già móm mém Hàm răng rụng mất lâu rồi Giấu buồn trong đôi mắt kém Nụ cười nuôi nấng hồn tôi Thương lắm mẹ già tóc trắng Giờ như chiếc lá khô giòn Suốt đời long đong mưa nắng Một mình lo lắng đàn con Giờ đây đàn con khôn lớn Trong giấc mơ dài trăm năm Còn bao nhiêu lần nhung nhớ Mẹ cô đơn dưới trăng rằm Rồi trong chiều đông hiu hắt Nghe tiếng con về bên sông Chờ mong lâu rồi không thấy Mẹ đau xót lắm trong lòng…. Xuân Mai
THƯƠNG LẮM ĐỜI AI Đò trôi trên nhánh sông xưa Ai về say giấc mơ màng Còn đâu chiếc lá đong đưa Rơi trên thềm vắng đông sang Về đi đừng mãi lang thang Đêm hồng quấn quýt hương đời Buồn chi một cánh hoa rơi Úa tàn trong những đêm hoang Người sao rời bến sang ngang Đi về trong cõi vô thường Đời như mây khói mênh mang Khóc cười rơi nhẹ giọt sương Chờ nhau cuối bến sông thương Ai còn đang mộng hoang đường Còn mơ khúc hát trăng xưa Bên bờ lau trắng lưa thưa Người ơi đông đến đêm nay Trên cành chiếc lá khô nào Vừa rơi trong giấc chiêm bao Giật mình thương lắm đời ai…. Xuân Mai
CHỜ NHAU Mùa xưa còn lại chút này Gởi người áo trắng thơ ngây ngày nào Đêm về ru giấc chiêm bao Nhớ chiều hôm ấy nôn nao đợi chờ Người ơi sao đứng ngẩn ngơ Mắt buồn vời vợi lệ mờ bên sông Chiều rơi nhè nhẹ gió đông Đường xưa còn đó chờ mong người về Xa rồi ngàn dặm sơn khê Cành thương vẫn đợi người về đơm bông Mong người như cánh sen hồng Đừng như tôi đã chìm trong bụi trần Hôm qua một chiếc lá vàng Bơ vơ rơi xuống miên man thầm thì Ru hoài khúc hát chia ly Thương người xa xứ ra đi chưa về….. Xuân Mai
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: