TẠ TỪ
CHIÊM BAO Chờ ai mở cổng chiêm bao Hồn ta nhè nhẹ bước vào tìm nhau Mộng ơi! Đừng vội qua mau Để ta đi hái trăng sao tặng người Chiều qua lệ ướt đôi ngươi Thương sao ánh mắt, nụ cười liêu trai Ta như cánh bướm vờn bay Nhìn hoa nở muộn lắt lay dòng đời Hình như ngày ấy mưa rơi Nghe ai tha thiết những lời dấu yêu Hồng nhan nửa bước quạnh hiu Lối xưa một bóng liêu xiêu phận mình Ta say khúc hát hương tình Để mai còn nhớ bóng hình trong mơ Trải lòng qua mấy vần thơ Mộng ơi! Ta vẫn đợi chờ mộng ơi!..... Xuân Mai
CŨNG ĐÀNH THÔI NHÉ Sao ta hoang tưởng xa vời Ngỡ mình trả được nợ đời trên vai Mê man trong cõi trần ai Bao năm nhìn lại tóc phai mấy lần Tìm đâu một chút ân cần Chỉ mong sưởi ấm tha nhân giữa dòng Dù mai về chốn hư không Hồn côi gợn chút bụi hồng vấn vương Quên rồi một giấc vô thường Quên luôn bến hẹn mù sương một đời Cũng đành thôi nhé người ơi Hoàng hôn giục giã chơi vơi dặm ngàn Dọc đường thấy nhánh hoa vàng Thấy con bướm trắng mơ màng lượn quanh Thấy khu rừng mộng xanh xanh Nghiêng tai nghe tiếng vô thanh gọi người….. Xuân Mai
HỒN THƠ DẠI VỀ ĐÂU ? Ngày con được sinh ra Đêm khuya vắng u buồn Dưới hiên nhà lạnh vắng Ngoài trời đang mưa tuôn Mẹ ơi! mẹ nơi nao? Cha ơi! cha phương nào? Trong cõi đời hiu hắt Con lạc loài về đâu? Đời trôi chậm trên nôi Chúng con quá dại khờ Những mẹ hiền mái ấm Yêu lắm đàn con thơ Chiều mưa nặng hạt rơi Thương em nhỏ lìa đời Nghẹn ngào rơi nước mắt Thấy phận mình chơi vơi Dù sao con cũng biết Chúng con là Si- đa Nên ngậm ngùi tha thiết Mong đời đừng lánh xa Dù sao con cũng biết Sẽ không còn bao lâu Con hóa thành cát bụi Hồn thơ dại về đâu?…. Xuân Mai
NGÀY ĐÓ Ngày đó em tôi ngây thơ Trôi giạt giữa dòng Nghe đời hiu hắt Tìm đâu bến bờ Ngày đó em tôi bơ vơ Rơi lệ thẫn thờ Con thuyền không bến Còn mong ngóng chờ Ngày đó không như em mơ Đêm buồn xé lòng Thương loài hoa dại Chìm trong bụi hồng Ngày đó em trong chiêm bao Một giấc mộng gầy Trên đường xa vắng Sầu nhớ đong đầy Em bây giờ nghe đời im ắng Cánh hoa nào tươi thắm như xưa Em nhớ lắm một thời hạ trắng Ta nhìn nhau say đắm trong mưa Em bây giờ ơn người chút nắng Mùa đông về sưởi ấm môi thơm Quên khúc hát nghẹn ngào cay đắng Ru đời nhau trong những chiều hôm….. Xuân Mai
TRĂNG SẦU Trăng sầu rơi rụng trên bờ mộng Tôi nhặt mang về một mảnh thôi Muốn say một chút trăng xưa ấy Để nhớ thương hoài chốn xa xôi Nơi ấy có dòng sông lạnh vắng Có ai thương nhớ lắm đời nhau Có một con thuyền trôi lặng lẻ Theo trăng biền biệt mất về đâu Bỗng thấy đời ai như chiếc lá Vàng rơi nhè nhẹ dưới sương mờ Tôi cũng rơi vào trời quên lãng Chỉ nhớ chiều xưa trên bến mơ Thôi hãy về đi đừng khóc nữa Đừng nhớ mong gì chốn mưa bay Quên rồi nơi ấy buồn đau lắm Đừng đợi trăng về trong đêm say…. Xuân Mai
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.07.2016 23:52:45 bởi Huyền Băng >
TÔI MƠ Tôi mơ thấy một dòng sông xưa lắm Chảy quanh đời nhìn sỏi đá bên nhau Ngàn năm qua và ngàn năm sau nữa Biết còn không bờ hoa cỏ hôm nào Tôi mơ thấy nhiều mảnh đời bất hạnh Bước vào đời trong ánh mắt bao dung Xin cảm ơn những tấm lòng độ lượng Tưới cây đời xanh mãi đến khôn cùng Tôi cũng biết đời không nhiều tri kỉ Trái tim kia thương lắm trái tim này Để bên này không thấy mình lạc lõng Và bên kia không đơn độc đêm ngày Tôi cũng biết mình chỉ là hạt bụi Không mong gì bay lượn giữa trời cao Chỉ biết mơ, biết cười và biết khóc Rồi ngủ vùi ôm mộng dưới trăng sao…. Xuân Mai r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.07.2016 23:50:42 bởi Huyền Băng >
CHIỀU NAY
Chiều nay! nhớ mùa khói lửa Biên cương chìm dưới cơn mưa Áo trận nhuộm hồng lần nữa Bạn thân nằm chiến trường xưa Chiều nay! thấu lời biển khóc Lặng nhìn xác cá nằm phơi Mây xám ngang trời tang tóc Biển quê hương chết thật rồi Chiều nay! thấy lòng cay đắng Mắt sầu ngóng phía đông xa Thương anh hùng trên đảo vắng Không về mấy chục năm qua Chiều nay! Giữa trời gió lộng Hồn thiêng đất nước vọng về Nghe tiếng biển gầm trên sóng Gọi người tỉnh giấc ngủ mê….. Xuân Mai
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.07.2016 14:06:45 bởi Nguyệt Hạ >
CÒN NHỚ CÒN THƯƠNG Chiều hôm xưa lang thang phố vắng Thấy em buồn nhẹ gót chân son Hàng cây già rung rinh hoa trắng Rơi xuống hoài từng cánh cong cong Bàn tay suông lùa trong tóc rối Sợi ngắn dài quấn quýt tim ai Hoàng hôn rơi chìm trong mờ tối Ngơ ngẩn nhìn theo bóng trang đài Chiều mưa rơi làm em ướt áo Quán bên đường chỉ một mình tôi Tình ca buồn ru con chim sáo Nghe thấy lòng nhung nhớ xa xôi Nhìn mưa rơi lòng nghe héo hắt Thương ai còn lạc bến hoang vu Ngày mai kia người nơi xa lắc Nhớ gì không chiều ấy sương mù Nhìn hoa kia chìm trôi sông lạnh Ngọn gió nào ru kiếp tha hương Tôi thấy em một đời hiu quạnh Tôi thấy mình còn nhớ còn thương….. Xuân Mai
CHỈ CÒN TRONG MƠ Lâu lắm rồi một chiều mưa ly biệt Kể từ ngày hai đứa vội xa nhau Tôi đã thấy mắt em buồn thê thiết Bước chân đi mà nức nở nghẹn ngào Bao nhiêu năm người ơi tôi đã biết Áo thư sinh ngày đó chớm yêu rồi Lòng xao xuyến thương thầm đôi mắt biếc Ngẩn ngơ nhìn bóng nhỏ mặc chiều trôi Bao nhiêu năm dòng sông đời vẫn chảy Bao nhiêu lần hội ngộ trong chiêm bao Đành thôi nhé dẫu một đời nhớ mãi Tóc dài ơi! giờ lưu lạc phương nào Rồi từ đó đường đời bao cách trở Chưa quay về thăm lại bến ngày xưa Cố nhân ơi! nếu còn thương còn nhớ Xin một lần ru lại khúc chiều mưa….. Xuân Mai
NỒNG NÀN TRĂM NĂM Hương hoa thơm ngát đồng xanh Một đàn bươm bướm lượn quanh dập dìu Lạc vào thung lũng tình yêu Áo hồng ôm ấp diễm kiều bóng ai Hoàng hôn nhuộm tím nào hay Mộng mơ chầm chậm gót hài bên nhau Qua rồi ngày tháng thương đau Quên ngày mưa xám giăng màu cô liêu Xa xa sương khói lam chiều Đồi thông ru hộ bao điều trao duyên Miên man chiếc lá rơi nghiêng Đêm đen se lạnh niềm riêng nhớ người Long lanh ánh mắt tươi cười Lòng son ấm áp khôn nguôi mộng vàng Đưa nhau rong ruổi dặm ngàn Thương loài hoa trắng nồng nàn trăm năm….. Xuân Mai
CÒN MƠ CHÚT NẮNG Chiều rơi trên dốc đá Ru đời khúc tàn phai Giọt sầu theo chiếc lá Ướt lạnh mềm hai vai Chiều âm u gió núi Tiếng người hát à ơi Ai về trong tiếc nuối Hạt bụi nào chơi vơi Đời trôi trên sông vắng Một mình giữa hoàng hôn Chỉ còn mong chút nắng Sưởi ấm ngày mưa giông Ai đang trong cõi nào Bao năm mơ bạc đầu Con đường xa xôi quá Dài đến ngàn năm sau Xin cho nhau một lần Quên đi bao lỗi lầm Nghe đời đang khao khát Còn ngóng chờ trăm năm…. Xuân Mai
NHỚ LẮM MẸ ƠI! Ngày ấy con đi trời mưa lạnh Một sáng u buồn trên bến sông Đò trôi xa khuất bờ hiu quạnh Bóng mẹ mờ xa bao nhớ mong Chân bước vội vàng con bật khóc Mẹ ơi! thương lắm dáng hao gầy Gió se se lạnh trời thương nhớ Làm sao quên được chốn quê này Rồi một chiều mưa con trở lại Mẹ vẫn ngồi đây thương nhớ con Đôi mắt mờ đi vì ngóng đợi Nghe tiếng ai về bên kia sông Con đã về đây người có biết Bao năm chờ đợi mỏi mòn trông Tóc phai màu nhớ đường xa lắm Con đã về rồi đêm chớm đông Nước mắt mẹ hiền rơi ướt áo Ôm con thương nhớ đã bao ngày Bàn tay gầy guộc run run vuốt Tấm áo đêm nào mẹ thức may…. Xuân Mai
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.08.2016 08:29:51 bởi Nguyệt Hạ >
MỘT GIẤC MƠ GẦY Chiều nghe ai khóc trên đồi Còn đây thân xác tả tơi Thuyền mơ xa bến lâu rồi Buồn trông chiếc lá vàng rơi Đường xa ta đứng bên lề Tìm đâu bóng dáng ngày thơ Chiều qua ta thấy ta về Mộng bay theo cánh diều mơ Người ơi sao chết im lìm Vùi chôn xuống dưới mộ sâu Ngày mai ta sẽ đi tìm Hồn hoang không biết về đâu Còn ai trong giấc mơ vàng Đường khuya yêu quái đầu thai Rừng xưa khô lá điêu tàn Chim ơi! Đừng khóc đêm ngày Làm sao qua hết đêm sầu Làm sao an giấc mộng sâu Rồi mai giông tố tơi bời Ta không còn thấy mặt trời… Xuân Mai
GHI KHẮC LỜI CHA Hờn vong quốc! Bùi ngùi căm hận Phụ thân ơi! Con trẻ thương người Ải Nam Quan! Đau buồn thân phận Nghiêng trời Nam! giặc bắt cha rồi Con phải chăng nam nhi chí cả? Quay về đi! Đất nước đang chờ Khóc làm chi cho thêm nhục nhã Mau tìm ngay minh chủ dựng cờ Ta sẽ chết ngậm hờn phương bắc Hồn thiên thu mảnh đất nam này Muốn thấy con oai hùng đánh giặc Đừng giống ta thân phận lưu đày Con có biết lòng dân bùng cháy? Nuốt nhục nhằn trên đất quê hương Không hề tiếc máu hồng tuôn chảy Đã bao đời nhuộm thắm biên cương… Xuân Mai
TA MUỐN QUÊN Ta muốn quên người trong tim ta Mà sao nghe đau buốt linh hồn Ta chia tay một chiều thu vắng Hẹn tìm nhau cuối bến sông buồn Ta muốn quên người nơi xa xôi Sầu trong đêm lạnh giá mong chờ Trong cơn mơ ngậm ngùi nuối tiếc Con thuyền trôi xa khuất quên bờ Biết tìm đâu người xưa mắt biếc Đóa hoa nào ngan ngát u hương Chiều băn khoăn bao lời tha thiết Dưới mưa hồng ai nói yêu thương Biết tìm đâu người xưa áo tím Ngắm lá vàng trôi dưới mưa rơi Chiều hư vô thôi đừng mơ nữa Đáy sông đời sâu lắm người ơi Ta muốn ta một đêm lang thang Ngày mai xin dừng bước giang hồ Trong hơi thu nghe hoàng hôn đến Nghe ngoài kia vọng tiếng con đò… Xuân Mai
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: