TẠ TỪ
BỀNH BỒNG SƯƠNG KHÓI Duyên xưa rơi mất dọc đường Nơi nào trong cõi vô thường mênh mông Hình như ở cuối dòng sông Có loài hoa trắng bềnh bồng khói sương Chắc yêu lắm bóng u hương Hai con chim mộng trên đường tìm nhau Mơ hoài một giấc chiêm bao Trăm năm còn mãi niềm đau ngậm ngùi Mưa chiều rơi giọt buồn vui Chỉ mong người nhớ ngọt bùi vấn vương Phố chiều như vẫn còn thương Hàng cây lặng lẽ đêm trường ngóng trông Nếu mai trong chốn bụi hồng Nghe lời nhắn gọi thấy lòng rưng rưng Băn khoăn nhặt cánh hoa rừng Còn thương còn nhớ trong từng giấc mơ… Xuân Mai
TA CHỈ LÀ TA Đây quán trọ nhiều lần ta đến Bao cuộc vui đàn hát linh đình Ta yêu lắm bao lời thương mến Ta ngỡ ta giữa những thân tình Ta nào thấy trong từng ánh mắt Từng nụ cười gian dối xum xoe Ta chỉ thấy trong lòng ngây ngất Xung quanh ta nhiều lắm bạn bè Rồi một ngày ta buồn, buồn lắm Buồn thật buồn không hiểu vì sao Nhánh hoa đời vẫn còn tươi thắm Chim hót dài ru mộng chiêm bao Thà như thế! cũng đành như thế! Cõi phù du còn ngóng trông gì Hoàng hôn tới một đời bóng xế Chốn vô thường biết nói năng chi… Xuân Mai
RỒI CŨNG XA NGƯỜI Một ngày phù du nghe đời xa vắng Trên bến sông nào ai biết đục trong Bờ xưa hoang vu ngóng chờ chút nắng Trao hết cho người sưởi ấm mùa đông Một ngày lìa nhau nghe lòng trăn trở Ta thấy phận mình còn đó long đong Đời trôi qua nhanh bao lần nhung nhớ Còn vấn vương gì người đã qua sông Một ngày mộng mơ ta vừa chợt thấy Người đã đi rồi đời nhuốm tàn phai Hoàng hôn chơi vơi lời ru hôm ấy Rời giấc mơ nào trong một chiều say Rồi một ngày mai không còn lo lắng Nhìn đóa hoa đời thơm ngát mùi hương Suối nguồn lung linh rừng mơ im ắng Nhớ lắm một thời ấm áp yêu thương… Xuân Mai
BAO NĂM QUA Bao năm qua một đời cay đắng Kiếp sông hồ như đám mây trôi Ta thấy ta lạc miền hoang vắng Quê hương mình sao quá xa xôi Bao năm qua làm thân lữ khách Nay về thăm đồng lúa ngày xưa Nghe tiếng ai như hờn như trách Khúc ruột này đã bán hay chưa Bao năm qua lòng đau như cắt Biển quê hương đã mất từ lâu Bờ cát dài phơi mình vắng ngắt Thuyền im hơi chưa biết về đâu Bao năm qua rừng hoang tan tác Con chim buồn hót gọi hoài mong Dòng sông quê đâu còn xanh mát Chết lâu rồi người biết hay không Bao năm qua giặc ngoài quan tái Ta từng đêm thao thức dưới trăng Thương xót lắm núi rừng biên ải Quân thù còn nuôi mộng xâm lăng… Xuân Mai R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.09.2016 13:27:28 bởi Nguyệt Hạ >
ÁO VÔ THƯỜNG Bao nhiêu năm vật vờ Trong hư không mịt mờ Hạt bụi hồng rơi xuống Làm kiếp người ngu ngơ Lang thang qua cõi nào Bơ vơ đêm nghẹn ngào Rừng xưa loài chim trắng Tiếng hót chiều xanh xao Nghe mưa khuya tự tình Ta thương cho phận mình Còn say vùi quán vắng Giấc mộng sầu phiêu linh Con sông xưa cạn nguồn Nghe hoang vu đời buồn Đồng hoang nào khô cháy Ngóng chờ ngày mưa tuôn Hoàng hôn về cuối đường Nắng vàng vọt rơi nhanh chùm hoa trắng trên cành Khao khát giọt thân thương Một hôm ngồi giữa trời Kéo về những sợi thương Dệt nhanh áo vô thường Mặc những ngày rong chơi… Xuân Mai R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.09.2016 13:29:11 bởi Nguyệt Hạ >
TA ĐI TÌM Ta đi tìm một chút hương thơm Trên rừng xưa nghe tiếng ru buồn Lời tha thiết trong chiều im vắng Đóa hoa sầu rụng dưới mưa tuôn Ta trông chờ trăng sáng lung linh Khi hoàng hôn xóa dấu chân người Giọt sương nào ngậm ngùi rơi xuống Gió ru buồn lòng nhớ khôn nguôi Ta lên đồi thấy đám mây xanh Trôi về đâu góc biển chân trời Ta còn đây một mình một bóng Lặng lẽ nhìn chiếc lá vàng rơi Ta mong gì trong giấc chiêm bao Bên dòng sông vẳng tiếng ai sầu Thuyền xa lắc trôi hoài không bến Cõi vô thường nào biết tìm đâu… Xuân Mai
ĐÊM THU
Đêm thu em bước qua cầu Trôi dòng nước đục về đâu chiều tà Vàng rơi buồn góc hiên nhà Đâu đây còn chút hương xa êm đềm Em đi gót nhẹ sương đêm Giọt nào làm ướt vai mềm áo xưa Trăng soi bóng liểu đong đưa Có người ở giữa vườn thưa ngóng chờ Bên song gởi mộng vào mơ Bóng ai đáy chén ngây thơ thuở nào Em về trong giấc chiêm bao Nhớ người dưới cội hoa đào ngủ say… Xuân Mai
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.10.2016 12:20:24 bởi Nguyệt Hạ >
LỠ BƯỚC Em hát lên thương đời viễn xứ Đường bơ vơ chỉ một mình thôi Nơi quê xa phận người lữ thứ Lời yêu xưa chắc đã quên rồi Em cố quen đêm dài lạnh giá Hồn miên man đếm giọt sầu rơi Nghe đâu đây tiếng người vội vã Bỏ mặc em lạc bến sông đời Em hát lên bao lời tha thiết Mặc mưa về ướt lạnh hồn côi Trong cô đơn ru lời nuối tiếc Nhớ một thời áo trắng tinh khôi Em bước trên con đường xa lắc Chỉ mong về bến đổ bình yên Con thuyền trôi chở đầy nước mắt Xin đừng chìm giữa chốn vô biên Em hát lên dạ khúc hương sầu Trong những chiều ấp ủ tình sâu Nghe trong tim dường như khô héo Thương phận mình chưa biết về đâu Em cố vui lệ chảy ngược dòng Cánh hoa nào héo úa trôi sông Xin ơn đời một lần sau cuối Thương em còn lỡ bước chiều đông….. Xuân Mai R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.10.2016 12:21:57 bởi Nguyệt Hạ >
LÊN CHÙA Có chàng lãng tử lên chùa Câu kinh chưa thuộc già nua mất rồi Quên bao mộng ước xa xôi Nghe hồi chuông đổ bồi hồi tà dương Thấy chùm hoa tím trong vườn Nghe như còn đó mùi hương năm nào Lạnh lùng ngọn tháp vươn cao Hồn trăm năm cũ lung linh giữa trời Cũng đành xuống núi người ơi Biết mình còn vướng nợ đời trần ai Hoàng hôn ghi dấu tàn phai Non đoài xa lắc đường dài quạnh hiu… Xuân Mai
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.10.2016 09:46:14 bởi Xuân Mai >
CHÌM DƯỚI PHONG BA Ai nghe chăng ngút trời tiếng khóc Bao nhiêu người mới chết hôm qua Lũ còn đang dâng tràn cuồn cuộn Xót thương người hồn phách trôi xa Ai thấy không những dòng lệ nóng Của dân nghèo trong lũ miền trung Cũng có đám con hoang ngạo mạn Nỡ thay lòng ngoảnh mặt quay lưng Không cần nghe những lời gian dối Cũng không cần câu nói điêu ngoa Chỉ mong nghìn trái tim nhân ái Cứu bao người chìm dưới phong ba... Xuân Mai
ĐÊM DÀI QUÁ! Đêm dần trôi im nghe tiếng gió Lặng lẽ nhìn chiếc lá vàng rơi Một mình con nghẹn ngào lệ đổ Biết làm sao! Không biết mẹ ơi! Như chiếc lá mùa đông lay lắt Ngày qua ngày mẹ đã mòn hơi Chắc từng đêm mưa dài lạnh ngắt Mẹ khóc thầm gọi mãi con ơi! Đêm khuya vắng đèn vàng hiu hắt Con chim buồn đơn độc bay ngang Nghe tiếng rao trên đường se thắt Thương một đời mẹ sống gian nan Đêm dài quá! Sao đêm dài quá! Mẹ nằm đau đã mấy đêm ngày Con chỉ biết nguyện cầu phép lạ Thao thức hoài cho hết đêm nay... Xuân Mai R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.12.2016 09:51:33 bởi Nguyệt Hạ >
CON ĐƯỜNG CŨ Con đường cũ hay ta đã cũ Mà sao nghe lạ bước chân về Hàng cây xưa bây giờ xơ xác Lá me buồn rơi xuống cơn mê Một chiều thu! Ngày ta trở lại Thẩn thờ nhìn con phố mưa bay Có bóng ai trong từng hạt nhỏ Còn y nguyên thuở tóc trâm cài Con đường cũ nằm im trăn trở Chờ ta về kể chuyện trăm năm Chuyện một người xa rồi vẫn nhớ Trở về đây tìm chút hương thầm Nhìn chiếc lá rời cành bay mất Ngậm ngùi thương áo lụa qua sông Nghe hoàng hôn ru lời hiu hắt Xa lắm rồi! Người nhớ hay không… Xuân Mai R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.11.2016 03:14:42 bởi Nguyệt Hạ >
DƯỚI CỘI ĐA GIÀ Nghe hồn bay về đâu Hoang vắng cõi ta bà Đêm dài dưới cội đa Tôi ngồi một mình tôi Nghe đời trôi chậm trôi Hiu hắt giấc thanh bình Canh tàn theo hồi kinh Không còn ai chờ mong Bao giờ sang mùa đông Thương chiếc lá xa cành Cây chờ ươm mầm xanh Ai chờ hứng giọt sương Như chừng có sợi thương Vương chiếc áo nâu sồng Mơ màng cuối dòng sông Tôi về trong hoàng hôn... Xuân Mai
MỘNG LIÊU TRAI
Em tôi mắt liếc duyên ngầm Làm ai xao động âm thầm luyến thương Vai mềm còn ướt hạt sương Chiều xưa hôm ấy còn tương tư hoài Em đi vào mộng liêu trai Hồn tôi ngơ ngẩn gót hài đêm mơ Mùa qua phố vắng ai chờ Áo nàng bay nhẹ ngây thơ vào đời Thu tàn nhìn lá vàng rơi Em về nhặt hết đem phơi nắng chiều Bổng dưng trời đổ mưa nhiều Làm trôi nguyện ước lòng hiu hắt sầu Em trông chờ đến mưa ngâu Để người thương ở hai đầu gặp nhau Để em trong giấc chiêm bao Biết chờ, mong, nhớ, nôn nao gặp người… Xuân Mai
CÒN MỘT MÌNH TA Một mình như loài chim nhỏ Nhọc nhằn dưới nắng ban trưa Lang thang trên đồng hoa cỏ Mong chờ mây xám gọi mưa Một mình mơ về trăng khuyết Treo trên cành liễu u sầu Lung linh ánh vàng rơi xuống Ngậm ngùi dưới đáy hồ sâu Một mình chơi vơi bờ mộng Bên hòn đá cuội trầm ngâm Rừng thu trong chiều gió lộng Bóng người lạc lối trăm năm Một mình ru lời thương nhớ Gửi vào hoài niệm ngày xưa Nhắn người đang còn bên đó Thuyền mơ rời bến hay chưa... Xuân Mai
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: