TẠ TỪ
XA RỒI MỘNG MỊ Đàn chim trắng Buồn trong đêm vắng Muốn bay về Quên những cơn mê Quên mắt môi Bóng nhỏ trên đồi Áo thu vàng Giọt lệ đài trang Loài hoa cỏ Trong đời bé nhỏ Dưới trời ngâu Không biết về đâu Nhớ xa xôi Chiều ấy qua rồi Bến sông buồn Gió gọi mưa tuôn Người đi mất Trong chiều hiu hắt Ai có về Mơ mộng ngô nghê Đêm chưa qua Mờ ánh trăng tà Mộng xa rồi tôi lại là tôi… Xuân Mai
GIỌT BUỒN TRĂM NĂM Trăm năm hồn mình rơi xuống Chìm sâu dưới một dòng sông Trăm năm vẫn còn luống cuống Thấy mình trên một nhánh rong Trăm năm đá buồn rêu phủ Ngàn xưa cách biệt nhân gian Tịch liêu giữa dòng nước lũ Mơ gì những chuyến đò ngang Trăm năm sông đời vẫn chảy Trôi nhanh về chốn hư không Sông ơi! Nhắn dùm bên ấy Hẹn về cuối một mùa đông Trăm năm khô cằn suối nhỏ Chờ mong từng giọt mưa rơi Thương ai chìm trong bụi đỏ Trên đường thiên lý mù khơi Trăm năm nghe lời kinh khổ Chờ mong từng giọt bao dung Giọt thương hãy vào quán trọ Giọt buồn tan giữa mông lung… Xuân Mai R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.02.2017 12:49:12 bởi Nguyệt Hạ >
VỀ THÔI EM NHÉ Tôi nhớ ngày xưa em áo trắng Ngây thơ e ấp cuối sân trường Ngọn gió thu về chiều nhạt nắng Ai đón em rồi trong nhớ thương Tôi thấy hôm nào em tóc ngắn Về thăm lối nhỏ dáng kiêu kỳ Một chút mơ màng như xa vắng Trong mắt nai buồn lạnh ướt mi Quán vắng em ngồi mơ cõi xa Ngoài kia phố thị đã lên đèn Nhạc sầu ru điệu buồn thiên cổ Ru mãi tình xưa nghe thiết tha Về thôi em nhé! Đường xa lắm Đừng hỏi vì sao mắt lệ sầu Về thôi giữ nét kiêu sa ấy Trong trái tim hồng ta có nhau… Xuân Mai
TRĂNG VỠ
Nhớ xưa một chút tình ngây dại Một chút cuộc đời, một chút thơ Tặng nhau một chút tình thơ ấy Gửi lại cho người những giấc mơ Bao lần lỗi hẹn trong lầm lỡ Bỏ mặc đời say những đêm tàn Đêm tàn theo ánh trăng vừa vỡ Trăng vỡ đi rồi mộng cũng tan Tỉnh giấc mộng cuồng ta chợt khóc Trên môi còn đọng nét hoang đàng Nửa cuộc đời qua trên mái tóc Còn in trong mắt những ngày hoang Chiều nay ta bước trên đường vắng Vai nặng hành trang kiếp phong trần Nhớ mãi bóng người khăn áo trắng Tình buồn phong kín biệt nhân gian… Xuân Mai
XA ĐƯA NGHÌN TRÙNG
Người đi bỏ lại nhớ thương Về miền viễn xứ hồn vương vấn hồn Biển xanh chìm dưới hoàng hôn Người ơi thôi nhé! đừng buồn nhớ ai Lìa nhau. Gió khóc. Mưa dài Giọt nào làm ướt vai gầy kiêu sa Đêm nghiêng theo gió trùng xa Làm rơi nhúm đất quê nhà mang theo Giữa trời còn mảnh trăng treo Dịu hiền dõi bóng quê nghèo xa xôi Đành như bèo dạt mây trôi Ngậm ngùi ngấn lệ mắt môi nhạt màu Người ơi! đừng tiếc gì nhau Cũng đừng nức nở nghẹn ngào nhớ xưa Mặc ai bật khóc dưới mưa Trong ngày ly biệt xa đưa nghìn trùng… Xuân Mai
QUÁN TRỌ BUỒN Chiều qua sông con đò quay lại Đón một người chìm nổi bên kia Hỡi người ơi! xin đừng nghi ngại Ta với người không nỡ cách chia Chiều hư vô nghe lời than khóc Rừng hoang xưa mất lối chim về Bờ sông vắng có người si ngốc Mong chờ người từ cõi trầm mê Chiều bơ vơ nơi miền xa thẳm Một mình ta vời vợi hư không Nghe tiếng ai còn tha thiết lắm Nhớ con đò vừa mới sang sông Đêm cô liêu rơi dòng lệ nóng Rồi ngủ quên dưới ánh trăng tà Đêm bơ vơ còn ai mong ngóng Quán trọ buồn đâu chỉ mình ta… Xuân Mai
NGƯỜI ẤY
Chiều ấy xa rồi em còn nhớ? Có thấy trong lòng rộn rã chăng Có thấy hoa đời vừa chớm nở Say đắm lời ai ru dưới trăng Xưa đón nhau về qua lối nhỏ Đêm thu trăng rụng mái hiên nhà Tay nắm trong tay chừng bỡ ngỡ Đôi mắt còn vương bao thiết tha
Ngày ấy qua rồi em biết không? Người đi bỏ lại bến sông buồn Nhớ lắm một chiều ai lỗi hẹn Ai còn đứng đợi dưới mưa tuôn Người ấy hình như vẫn nhớ thương Ngơ ngẩn cuồng si cõi mộng thường Vẫn ngóng vẫn chờ ai trước ngõ Khi nắng chiều phai rớt trên đường... Xuân Mai
AM THIỀN THANH VẮNG Cùng lên trên đỉnh hoang vu Thăm người bằng hữu ẩn tu núi rừng Nghe con chim hót đón mừng Bên bờ suối nhỏ lưng chừng dốc nghiêng Rì rào tiếng suối triền miên Suối ơi! Ta đến am thiền thân thương Về đây thắp nén tâm hương Chỉ mong tìm thấy con đường tâm linh Hoàng hôn không ngại tử sinh Hoa Nghiêm thiền định vạn nghìn lối đi Chim trời muôn dặm thiên di Tùy duyên biệt nghiệp sá gì đường xa Tạ từ lòng nặng thiết tha Quanh đây chỉ thấy la đà bóng mưa Đứng trên thềm đá rêu xưa Ngẩn ngơ chiếc lá mới vừa rụng rơi... Xuân Mai R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.03.2017 04:14:34 bởi Nguyệt Hạ >
MỘT MÌNH Quán đời buồn hiu hắt Nhớ hoài những ngày qua Giọt lệ nào ngơ ngác Trôi theo giọt mưa sa Nhắn người còn bên đó Bơ vơ lạnh chiều đông Qua đi bao mùa nhớ Đêm xưa ấm hương nồng Quán khuya ai ngồi khóc Một mình ly rượu cay Uống ngụm sầu ngây ngốc Mong ai về đêm nay Thương ai xưa rời bến Còn hối tiếc đời nhau Có bao giờ nhớ đến Đêm chia ly nghẹn ngào Ngắm trăng mơ ngày cũ Bồi hồi nhớ mùa xưa Lời ru tròn giấc ngủ Người ơi! về hay chưa?….. Xuân Mai
VỀ THÔI Con đò trôi mất chiều lạc lối Chưa quay về được bến ban đầu Lối xưa hun hút mờ sương khói Chắc sẽ không còn nhớ đến nhau Ai còn trông ngóng gì bên đó Nghe chăng câu hát vẳng trên đồi Đường quê xa lắm nhiều mưa gió Sao đứng một mình ngắm sông trôi Ai còn mơ đến nhành hoa trắng Khô rơi lặng lẽ cuốn theo dòng Trôi vào trong bến bờ hoang vắng Day dứt dêm tàn trong nhớ mong Ai còn vương vấn sầu trong mắt Đêm mơ chìm đắm khúc sông nào Vùi say trong những chiều hiu hắt Nghe thấy đời mình đã hư hao….. Xuân Mai
XE THƠ Xe thơ người chở bán rong Thơ ai trên đó đôi dòng mộng mơ Mộng đời ai gởi vào thơ Như vào cõi nhớ, như chờ đợi ai Thơ người định bán cho ai Bao nhiêu một mớ, có ai mua rồi? Người ơi có thấy bồi hồi Nghe hồn thơ gọi xa xôi vọng về Người ơi đừng khóc ủ ê Đừng quên hẹn ước lời thề năm xưa Thơ tôi người nhận hay chưa Xin đừng quên mất chiều xưa năm nào Chiều xưa như giấc chiêm bao Quên rồi hẹn ước bên nhau kiếp này Thơ người từng khúc vơi đầy Như dòng suối mộng, như mây chiều tà Người ơi tôi vẫn thiết tha Vẫn còn thương nhớ xót xa thơ người… Xuân Mai
TA VẪN CÒN MƠ Ta mơ về một chiều đông Em vui ấm áp trong lòng Không còn lang thang đói rách Không còn mưa gió long đong Ta mơ về một mùa xuân Trao nhau thương nhớ vô ngần Cho dù ngày mai xa cách Cho dù còn lắm gian truân Ta mơ về một dòng sông Trôi qua bao cánh ruộng đồng Cho đời thơm lừng bông lúa Người ơi còn đó hương nồng Ta mơ người lại về đây Đang đi xa lắm nơi này Dấu đời theo mưa trôi mất Bờ xưa hoang phế bao ngày Ta mơ một điệu xàng xê Đêm vui ca dưới trăng thề Nhớ hoài câu hò tha thiết Ai chờ ai bến sông quê…. Xuân Mai R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.04.2017 13:26:01 bởi Nguyệt Hạ >
NGỦ ĐI EM Ngủ đi em! cho đời quên hết Bao muộn phiền từ những ngày qua Ta vui lắm cuộc tình ngốc nghếch Dù mai này mình có chia xa Ngủ đi em! mơ ngày hôm ấy Trong quán chiều ngồi hát tình ca Nghe thương lắm một đời héo hắt Lời ru buồn còn mãi trong ta Ngủ đi em ! ta vào cõi nhớ Trong mộng này mình sẽ tìm nhau Thôi em nhé, đừng hờn trách nhé Đừng u sầu trong giấc chiêm bao Ngủ đi em! mơ ngày mai tới Ta sẽ về tìm mảnh tình rơi Trời hôm nay sao nhiều mây xám Xin mưa đừng làm ướt em tôi Ngủ đi em! xuân về qua ngõ Trong giấc nồng cành nhớ đầy hoa Ngày hôm qua em còn bên đó Nay bên này nghe tiếng hoan ca….. Xuân Mai
HUYỀN KHÔNG SƠN THƯỢNG
Đường lên dốc núi nhiều hoa trắng Mây nhuộm rừng xanh bóng xa mờ Mưa bụi rơi dài quanh lối vắng Con chim buồn hót gọi hồn mơ Có cây cầu nhỏ qua sông nhỏ Xa khuất người đi dưới mây sầu Manh áo bạc màu mùi sương cỏ Rửa tay dòng nước dưới chân cầu Có phải người về từ bên ấy Xin hỏi quên gì nơi bến sông? Đừng nhớ đừng chờ ai bên đấy Bụi trần đừng vướng áo nâu sòng Nhặt cánh hoa rừng bên góc núi Mang chút bụi trần lên sơn môn Thiền sư đứng lặng bên bờ suối Nghe gió thở dài trong hoàng hôn Ngõ trúc vẫn xanh chờ ai đó Cổng thiền, xin hỏi được vào không? Tôi biết mình mang nhiều bụi đỏ Sợ làm vấy bẩn cửa Huyền Không Chậm bước tôi tìm tôi lặng lẽ Băn khoăn ngơ ngác đứng bên lề Như có giọng người nghe khe khẽ Từ hư không đó gọi tôi về…. Xuân Mai
RU EM
Em tôi chập chững vào đời Chân son vấp ngã bên đồi mộng mơ Một mình đứng dậy ngẩn ngơ Lệ rơi lã chã dại khờ bơ vơ Đường xa sương khói mịt mờ Quê nhà xa lắm bến bờ chơi vơi Thương em như chiếc lá rơi Lạnh lùng trôi giữa dòng đời oan khiên Em về từ chốn vô biên Hồn côi lưu lạc nơi miền hoang vu Để cho tôi nợ lời ru Cùng nhau mơ cõi thiên thu xa vời Ru em gởi mộng cho đời Xin em hãy ngủ, à ơi! nghẹn ngào Ngoài kia gió cuộn mưa rào Giọng hò say đắm, lệ trào bờ mi…. Xuân Mai
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: