TẠ TỪ
BA MƯƠI NĂM Ba mươi năm chợt thấy đời mình Như cơn mơ buồn giấc mộng say. Hôm qua kia ngồi khóc một mình, Thương em yêu màu tóc đã phai. Ba mươi năm tôi ngoảnh lại nhìn. Thân bơ vơ nửa kiếp cuồng điên. Tôi yêu em oan nghiệt tội tình. Em xa tôi về chốn bình yên. Ba mươi năm chối bỏ phận mình, Tôi long đong giữa chốn trần ai. Mang trong tim chỉ một bóng hình, Em xa tôi hoang vắng đường mây. Con tim đau rỉ máu vì người, Cho ai kia mắc nợ đời sau. Cho tôi xin một chút ngọt ngào, Ru hồn về cõi nhớ tìm nhau.... Xuân Mai
EM CÒN NHỚ KHÔNG Chiều về trên bến sương mờ Ai còn đứng lặng bên bờ sông quê Thôi đành gói lại cơn mê Người ơi có biết đường về quạnh hiu Một mình bóng ngã liêu xiêu Nhớ bao kỷ niệm hắt hiu cõi lòng Nhớ xưa lửa trại đêm đông Áo em nhuộm ánh lửa hồng kiêu sa Bập bùng tiếng trống xa xa Tiếng loa vang vọng lời ca trên đường Khói cay mờ mịt sân trường Em tôi gục xuống bên đường kẽm gai Dìu em bước vội bên này Chờ tan khói lửa khuya nay mình về Nhớ chiều xuân đó não nề Em tôi không biết sẽ về nơi đâu? Bơ vơ nhỏ giọt lệ sầu Ngập ngừng quay gót cúi đầu nhớ thương Thôi đành từ biệt quê hương Làm thân viễn xứ lòng vương vấn lòng Cho dù người biết hay không Bờ tây vẫn nhớ bờ đông muôn trùng….. Xuân Mai
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.05.2014 23:02:10 bởi Xuân Mai >
CHÙM THƠ LỤC BÁT EM TÔI
Em tôi mắt liếc duyên ngầm Hồn tôi xao động âm thầm luyến thương Vai mềm còn ướt hạt sương Chiều xưa hôm ấy còn tương tư hoài Em là cô gái liêu trai Làm tôi lịm chết hồn bay tìm về….. NGƯỜI ƠI! Người đi khuất nẽo phương xa Sao còn nhắn nhủ cho ta đợi chờ. Chỉ mong tìm gặp trong mơ Như ngày xưa ấy bên bờ sông quê. Hẹn nhau rồi sẽ trở về Người ơi ! biền biệt bến mê nơi nào?.... CHỜ NHAU Ba năm lận đận người ơi Một ngày ai khóc bên trời mưa ngâu. Ai đi bỏ mặc ai sầu, Phương trời xa thẳm tìm đâu bây giờ. Một mình ngóng đợi bơ vơ, Con chim chết gục còn mơ người về.... Xuân Mai
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.05.2014 20:06:15 bởi Xuân Mai >
NGƯỜI LÍNH GIÀ Người lính già chiều ra bờ biển vắng Đôi mắt buồn trông ngóng phía đông xa Thương con lắm trong đoàn quân áo trắng Cùng quân thù chiến đấu những ngày qua Người lính già chiều nhớ mùa chinh chiến Biên giới mờ chìm dưới những cơn mưa Vai áo trận nhuộm hồng trong khói lửa Giặc chạy rồi nhớ mãi chiến trường xưa Người lính già chiều lặng nghe biển động Nghe hồn thiêng đất mẹ vọng về đây Lời sông núi từ ngàn xưa đồng vọng Thấm vào tim dòng máu Việt phương này…. Xuân Mai 17/05/2014
CHÙM THƠ IM LẶNG NHÉ Ôi bờ sông xưa Luôn hiện về Khi hồn ta trôi về ngày xưa ấy. Có hàng dừa nghiêng muôn đời còn đó Nghe chúng mình nói chuyện yêu nhau. Trong hoàng hôn hai đứa vẫn chưa về Nhìn dòng sông chầm chậm chảy về đâu? Gió có buồn không, ru lời tha thiết Sông có nghe không, lời ai nói yêu ai. Im lặng nhé, sông đừng cho ai biết Chuyện bên bờ có hai đứa yêu nhau.... BẾN SÔNG XƯA
Còn tấm hình hài xin làm tượng đá. Riêng ta phiêu bồng trời rộng bao la. Ôi! mây chiều làm cay mắt quá, Ta chợt cúi đầu rơi lệ xót xa. Rồi ta sẽ về ngủ bến sông xưa, Bổng thấy được tình mình như sông rộng. Ôi! sông rộng nên ta đành lở bước, Em có còn nước mắt khóc tình xưa.... HỒN VIỄN XỨ
Lòng bơ vơ thương đời viễn xứ. Trời xa xôi sương trắng xa mờ. Đôi mắt nào còn tưởng còn mơ Nên cúi mặt khóc người năm cũ. Em thấy không đời còn rộn rã, Mà sao ta đứng lại bên đường? Sao vẫn hát bài ca buồn bã? Bao năm rồi xa cách người thương? Xuân Mai
DÙ SAO THÌ VẪN NHỚ Tôi nhớ lắm ngày chúng mình gặp gỡ Nơi vùng quê xa lắm ở ven sông Vàm Cỏ buồn lục bình chiều than thở An Thới sầu bên dòng nhớ mênh mông Tôi nhớ lắm ngày chúng mình lăn xả Trên đồng xanh lưng ướt đẫm mồ hôi Mơ nhiều lắm trong niềm vui hối hả An Hòa ơi! Thương nhớ mãi trong tôi Tôi nhớ lắm ngôi nhà chiều nhạt nắng Hàng liểu buồn ủ rũ nhánh đong đưa Soi bóng nước ngẩn ngơ lòng xa vắng Chờ người đi không biết đã về chưa Tôi nhớ lắm nhiều đêm ly rượu cạn Chúng mình vui trong tiếng nhạc lời ca Sương khuya lạnh bên hồ sen cùng bạn Kể chuyện đời và chuyện nhớ quê xa Tôi nhớ lắm làm sao mà quên được Những người em, người bạn thân yêu Giờ xa cách đời trôi về phía trước Bạn thân ơi! Tôi vẫn nhớ thương nhiều…. Xuân Mai 25/05/2014
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.05.2014 13:28:39 bởi Xuân Mai >
ĐÊM MƠ Hôm xưa em bước qua cầu Một mình khóc dưới trời ngâu chiều tà. Lá rơi vàng góc hiên nhà Gởi người một chút hương xa êm đềm. Em về gót nhẹ sương đêm Lệ rơi làm ướt vai mềm áo xưa. Trăng soi bóng liểu đong đưa Có người đợi giữa vườn thưa, trăng mờ. Bên song mộng gởi vào mơ, Bóng ai đáy chén ngây thơ thuở nào, Em đi vào giấc chiêm bao, Nhớ xưa dưới bóng hoa đào ngủ say. Đêm về một thoáng mưa bay, Ai giăng màu xám làm mây rơi buồn, Hóa thành mấy đám mưa luồng, Trôi theo ngọn gió về nguồn suối mơ…. Xuân Mai
HÒA BÌNH TRONG TIM EM Một mình em xuống phố Trong dòng người mênh mông Nụ cười tươi rạng rỡ Trên môi son hoa hồng Thương em, cô gái nhỏ Mắt ngời sáng long lanh Trong đêm mùa hạ đỏ Yêu hòa bình mong manh “Em là người dân Việt Em yêu lắm hòa bình Nếu ai cùng như thế Xin ôm em vào mình ” Em vẫn cười rạng rỡ Một mình đi trong đêm Làm tôi rơi nước mắt Hòa bình trong tim em... XUÂN MAI
GIÃ TỪ Có nàng áo trắng Bên đời mong manh Mắt em long lanh, nụ cười xa vắng Lạc loài mỏi cánh, Chim trời băn khoăn, Đêm trên rừng vắng, Nhớ người dưới trăng. Vẫn còn nghe gió Nói lời yêu thương, Ru ta lên đường, buồn vương ngọn cỏ. Mai ta lên đường Trời ướt mù sương Lạnh mềm vai áo. Bụi mờ biên cương... Xuân Mai
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.06.2014 21:38:43 bởi Xuân Mai >
XIN ĐỪNG QUÊN NÚI Đôi chim bên rừng hoang vắng Kêu lên tiếng hót u buồn Bay ngang qua triền mây trắng Đường về gió hú mưa tuôn Đôi chim quay về không kịp Chim non đang đói kêu mồi Trưa nay có loài dã thú Phá tan ổ nhỏ kia rồi…… Chim ơi! thôi đừng than khóc Chiều thiêng bên suối mây ngàn Chim non chắc về nơi ấy Ngủ rồi trong cõi bình an Bơ vơ đi tìm khắp chốn Núi cao mây phủ lưng chừng Bay qua đỉnh đồi hoang phế Khóc thương tổ ấm bên rừng Chim ơi! Xin đừng quên núi Lang thang tìm lối đi về Ngủ yên trên cành ven suối Hồn trôi vào nhánh sông mê…. Xuân Mai 06/06/2014
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.06.2014 15:28:49 bởi Xuân Mai >
EM TÔI Em tôi mắt liếc duyên ngầm, Hồn tôi xao động âm thầm luyến thương. Vai mềm còn ướt hạt sương, Chiều xưa hôm ấy còn tương tư hoài. Em là cô gái liêu trai Hồn tôi ngơ ngẩn gót hài đêm mơ Mùa đi qua phố ai chờ áo vàng bước nhẹ ngây thơ vào đời Thu về nhìn lá vàng rơi Em đi nhặt lá về phơi nắng chiều Bổng dưng trời đổ mưa nhiều Làm trôi chiếc lá, lòng hiu hắt sầu Em mong trời không mưa ngâu Để hai người ở hai đầu gặp nhau Để em trong giấc chiêm bao Biết chờ, mong, nhớ, nôn nao gặp người Một hôm em gởi nụ cười Tặng nhành hoa tím cho người em yêu Xưa mơ bóng dáng yêu kiều Hồn ai trôi giạt trong chiều bơ vơ…. Xuân Mai
NHỚ NGƯỜI XA XỨ Xứ người, ai đang khóc Trong sương rơi chiều hoang Lặng nhìn dòng sông tuyết Lòng trôi vào mênh mang Ôi! chiều xưa không nắng Bên sông buồn mưa sa Bóng người còn mong ngóng Khói lam chiều xa xa Một mình trong đêm vắng Thương ai cuối chân trời Gởi người cành mai trắng Nở trong chiều ba mươi Mùa đàn chim đi mất Ai bơ vơ mùa đông Làm ai rơi nước mắt Nhớ ai chiều mưa giông Làm sao quên được gió Đưa mây về với người Nhắn dùm ai nơi đó Có ai buồn không nguôi….. Xuân Mai
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.06.2014 00:30:05 bởi Xuân Mai >
MƠ XƯA
Ngày đó mình như đôi bướm trắng Dưới trăng dạo bước níu tay người Bên bờ suối mộng chiều hoang vắng Long lanh đáy nước mắt ai cười Em nói lời yêu trong nỗi nhớ Thấm vào tim nhỏ rộn yêu thương Dấu chân còn đậm mùi sương cỏ Say đắm lời ru giấc mộng thường Tất cả đâu rồi em của tôi Ngày xưa em nói sẽ quay về Mấy chục năm chờ trong cõi nhớ Mộng mị làm chi quá xa xôi Có nhớ xin về nơi chốn xưa Hỏi trăng người ấy có về chưa Dấu xưa chắc cũng còn vương vấn Bóng ai thương lắm mấy cho vừa.... Xuân Mai
NGƯỜI CÓ VỀ KHÔNG? Ai đi qua phố chiều thu ấy Có thấy nhà ai hoa lá bay Và một bóng người đang lặng lẽ Mặc gió về hôn lên tóc mây Một chút nắng chiều còn sót lại Rơi vào mắt biếc của em tôi Để tiếc để thương loài hoa dại Làm em buồn nhớ cõi xa xôi Em vẫn một mình ly rượu đắng Ngậm ngùi môi mắt nhạt màu son Mùa xưa bổng đến ngoài hiên vắng Chợt thấy ai về qua bến sông Em biết chỉ là trong mộng thôi Chỉ là tiếng gió thở xa xôi Chỉ là tiếng lá khô xào xạc Đừng mơ ai về trong đêm côi…. Xuân Mai
NGÀY XƯA ƠI!
Ngày xưa ơi! ta âm thầm réo gọi, Hãy chờ ta đừng ngoảnh mặt làm ngơ, Mang ta theo về thiên đường tuổi nhỏ, Cho ta về tắm lại bến ngây thơ. Ta vẫn nhớ những trưa hè không ngủ, Cùng lang thang bắt bướm cạnh bờ sông, Ai tặng cho ai vòng tay cỏ cú, Để bây giờ hoài niệm cũ mênh mông. Ta vẫn nhớ chiều xưa đi qua ngõ, Tuổi mười ba thơ thẩn trước nhà ai, Ngày xa cách ngẩn ngơ nhìn bóng nhỏ, Tạ từ xưa... trộm hái cánh hoa lài. Ta đã quá xa khung trời hoa mộng, Đã mất đi rồi một thuở hồn nhiên, Khao khát nghe tiếng dế gọi ban chiều, Cánh diều nào còn lượn giữa trời nghiêng…. Xuân Mai
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: