Vào đây để ..... buồn 1 tí
Giận, dường như giận một người lắm.Giận cả mình nữa.Chẳng ra làm sao cả.Đã nói sẽ ko nt cho ông anh họ nữa.Nhưng thật bực mình khi mỗi sáng bước đến văn phòng lại nghe ngưòi ta đem ra làm trò cười.Hôm nay gạt cả lịch sự mắng cho tên đó một trận.Nếu có một chút tự trọng hắn sẽ không như thế nữa.Đúng là chẳng cái dại nào giống cái dại nào.Mình ghét mình.Ghét Nguyện, ghét Khoa, ghét Hằng.Ghét tất cả.Nếu thời gian quay trở lại mình sẽ ko đi chung với ai hết.
Đến bao giờ mọi chuyện mới kết thúc?Chán quá đi mất.
Hôm qua ốm, đã lâu rồi mới gặp một trận ốm như vậy.Không ướt mưa, vậy mà từ đầu giờ chiều, cái đầu đau như muốn vỡ tung ra.Cố lắm mới tự đi về nhà được, nằm rồi mê man không biết gì nữa.Cứ tưởng sáng nay chắc phải nằm nhà một mình, nghĩ thế nên thấy sợ, mà vì sợ nên uống liền 4 viên thuốc hạ sốt.Sáng nay thì hết đau đầu, nhưng cảm giác vẫn cứ khó chịu, có lẽ tại tối qua uống thuốc quá liều.Hic.Dù sao thì cũng vẫn ghét phải ở nhà một mình.
Haizzzzz....... Sáng nay N thi võ thuật...Cầu chúc mọi may mắn đến với anh.Em ko giám đến cổ vũ cho anh, vì nếu nhìn thấy cái đầu đầy băng dán này thì chỉ làm anh phiền thêm thôi. Mong anh thi tốt. Đừng giận em gái nhé!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.05.2009 11:24:55 bởi Cobe >
Tội lỗi là do người vô tâm gây ra!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.05.2009 11:58:09 bởi Cobe >
Dạo này thời tiết thật đáng sợ.Vừa mưa đấy, vậy mà giọt mưa chưa dứt thì nắng lên.Cứ như thế này sẽ rất dễ ốm, mà mấy hôm nay rồi cũng vẫn ốm, vẫn cái đầu đau, cả người gợn gợn cảm giác khó chịu.Mình ở đây còn thế, mẹ ở nhà đi làm thì sẽ thế nào nhỉ? Chán quá
Càng ngày mình càng ghét họ.Cả việc đó mà họ cũng làm ra được.Tại sao ông trời ko trừng phạt họ chứ?Tại sao?
Lại sắp kết thúc một tuần nữa rồi.Cuộc sống của mình toàn tính bằng thứ 7.
Hic...Hắn sẽ hận mình lắm, mình cũng ghét mình nữa là.Ko chấp nhận được, ko ngờ con người tệ thế là mình.
Hic...Vừa đi lấy bộ quần áo về.Mình cũng thấy bình thường, chả biết có phải mình mất hết cảm xúc với việc làm đẹp rùi hay ko?Mọi người bảo mình mặc đẹp, còn mình ngắm đi ngắm lại vẫn chỉ thấy mỗi hai từ bình thường.Chán như con gián.
Trích đoạn: Cobe
Giận, dường như giận một người lắm.Giận cả mình nữa.Chẳng ra làm sao cả.Đã nói sẽ ko nt cho ông anh họ nữa.Nhưng thật bực mình khi mỗi sáng bước đến văn phòng lại nghe ngưòi ta đem ra làm trò cười.Hôm nay gạt cả lịch sự mắng cho tên đó một trận.Nếu có một chút tự trọng hắn sẽ không như thế nữa.Đúng là chẳng cái dại nào giống cái dại nào.Mình ghét mình.Ghét Nguyện, ghét Khoa, ghét Hằng.Ghét tất cả.Nếu thời gian quay trở lại mình sẽ ko đi chung với ai hết.
Miệng thế gian như làn sóng bể, giận mà làm gì cho hại bản thân ta?
Cả đêm qua ko ngủ nổi vì cái răng đau.Hic...Gần 30 tuổi rùi mà còn mọc răng hả trời.Phát sốt lên mất.
Đầu tuần mở đầu bằng sinh nhật của anh hai.Haizzz........ Cái đầu lại trở trứng, đau kinh khủng...Hông biết có đến dự được ko nữa?Nhưng chắc cũng chẳng bỏ qua đâu.Dạo này tự nhiên rất sợ cô đơn, sợ phải ở nhà một mình...Lại thích đi nhặt lá đá ống bơ roài.Hic
Yêu một người không nhất thiết phải ở bên người đó.Chỉ cần người đó hạnh phúc là đủ.Mong những gì em ko thể mang lại cho anh thì người con gái đó có thể làm được.
Vui lên nào. Không ai động viên mình thì tự mình làm vậy.
Sáng ra tưởng vui vẻ không ngờ lại gặp một đám mây, những chuyện không muốn nghe mà người ta cứ tìm mình nhắc lại...Muốn đối diện lắm, nhưng sao khó quá!
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: