Lạnh, chạy ra ngoài một chút thấy lạnh hết người. Công việc bận nhưng hình như so với những người xung quanh thì nó còn nhàn chán. Con gái nó chẳng hạn, ngày nào cũng tới muộn mới về.Hì...Có vẻ hạnh phúc hơn mọi người rùi đó.
Lại một tết nữa sắp đến, nó thấy vui, có lẽ nó vẫn mong đến tết, vẫn mong giờ phút đón giao thừa, vẫn mong một tuổi mới, mặc dù năm mới sẽ chỉ mang đến rắc rối thôi.
Nó nghe lời nhóc, uhm, nó đã làm việc ấy. Nhưng kết quả thì chính tâm trạng của nó bất ổn hơn. Nó nghe câu trả lời của người đó. Nó nghe người ta hỏi? Sao phải quan trọng chuyện đó.Uhm.Nó có quan trọng hoá quá không?
Nó nhận được tin nhắn của một người, người đó nói nhớ nó. Rùi người đó bỏ nó với một câu nói rất là...A hiểu em, dù em có nói hay ko.Haizzzzzzzzz.........
Nó nghe một cuộc điện thoại, nó thấy hình như nó vui hơn, hình như nó không khó chịu lắm với những trò đùa ấy. Và hình như đó đã là một thói quen. Những câu chuyện đã không còn giống như một người anh trai với một người em gái nữa. Nhưng. Có lẽ mọi chuyện là quá muộn, hay ko quan trọng nữa. Cố gắng giữ tình bạn này nhé.
TẤT CẢ NHỮNG GÌ CỦA NGÀY HÔM QUA.
Haizzzzzzzzz.......................