Trước lúc vào đây tâm trạng buồn khó tả... Cứ muốn vào để viết vài dòng nhưng ko hiểu sao ngồi vào lại thấy chẳng muốn viết nữa.
Hôm nay ở Cty ko có thời gian vào mạng lên bây giờ về nhà và vào quán nét viết chơi.Tự nhiên mình ko muốn về nhà nữa...
Chiều nay T gọi điện bảo về sớm để đi chợ, nó bảo muốn tặng mình 1 bộ quần áo.Nhưng mình chẳng thiết, nói thế có lẽ hơi quá đáng vì đó là lòng tốt của bạn mà.Nhưng lúc này tâm trạng mình vô cớ rất buồn vì thế mình thật lòng ko muốn gì hết ngoài sự yên tĩnh một mình... Có lẽ nó đang đợi ở nhà... Cả tháng trời nó mới được ở nhà 1 buổi tối thì lại là buổi mà mình ko muốn gặp bất cứ ai,nhất là nó.Mình biết như thế này là vô lý,mình cũng ko giải thích được, mình chỉ thấy buồn... Rất buồn... Gía như được ở 1 mình vừa hét vừa khóc thì có lẽ tâm trạng sẽ bớt đi 1 chút...
Ghét ko ngồi trên mạng mà nước mắt cứ rơi...Tại sao thế mình cũng ko giải thích được, chỉ thấy buồn và muốn khóc...
Hôm nay chị Quyền bảo tại sao em buồn, tại sao và tại sao??? Mình ko nhớ nổi những câu hỏi tại sao của chị ấy...Mình cũng ko giải thích được tại sao? Uh nhỉ, có ai làm gì có lỗi với mình đâu... Tại sao mình lại ko cười được... Có người bảo mình tiếp xúc với con số nhiều quá lên chở thành người mỹ trầm lặng rồi.Có lẽ vậy thật.
Chưa lúc nào mình mong muốn trời mưa như lúc này... Mình chỉ thích đi dưới mưa và khóc, như thế sẽ thoải mái hơn.
Chắc mình sẽ ngồi đây cho đến lúc muộn giờ của tất cả các cuộc đi chơi hay đi chợ... Mình sẽ ngồi cho đến lúc về nhà chỉ tắm và ngủ.Rồi ngày mai sẽ đến nhanh thôi... Sẽ đi làm... Ngoài công việc bây giờ mình ko muốn gì nữa...
Hôm nay SN sếp Phương đấy.Vậy mà mình ko về, mình tệ quá.Ko chấp nhận được.Chắc bà giận mình lắm...