Chiều thứ 7.Cả công ty chuẩn bị đi đám cưới Ngân,nó ngần ngại rồi quyết định dán cái phong bì lại...lại gửi...gần 1 năm nay nó chỉ gửi chứ ko đến đám cưới của ai cả...Nó thấy sợ... Vào TQ là dòng chữ của một người trả lời topic của nó,nó cũng thấy rùng mình, nó xoá, xoá đi những gì nó đã viết...Có ai chịu hiểu cho nó đâu mà trách nó...Cả tháng nay nó bị làm phiền, một cô gái... Nó khẳng định là như thế... Vì cô ta vừa gọi và cả nt cho nó nữa... Nó ko tốt, còn anh, cả người như thế anh cũng có thể quen sao???Nó ko hiểu vì sao cô ta biết số điện thoại của nó... Anh và nó chia tay cả năm nay rồi... Vậy mà vẫn có người tìm đến số điện thoại của nó để nói... Nó thấy bất nhẫn lắm, những tin nhắn ấy cho nó biết cô ta hình như là một người rất yêu anh... Nhưng có liên quan gì đến nó đâu... Tại sao lại gọi, lại nt cho nó... Cô ta bảo đã đốt hết ảnh của nó rồi... Cô ta nói như thể đó là thành tích vậy, cảm giác như đắc thắng lắm... Kệ họ phải ko bé...
ý định chuyển nhà của nó rồi cũng ko nói ra được...Nhóc lại sắp bước vào học kỳ mới rồi.Nó bỏ nhóc đi được sao?Nhưng ở 2 đứa mà lúc nào nó cũng cô đơn, ko trách nhóc vì nó làm gì có thời gian... Đi học , đi làm... Còn mình nó... Nó ko biết làm sao cho hết khoảng thời gian ở nhà cho được...
Mà hình như Nhóc của nó cũng ko yêu người ta.Nó chỉ gọi là người ta thôi, vì nó có biết tên đâu...Hình như Nhóc vẫn ko quên được H.Đêm qua lằm nói chuyện Nhóc bảo nó thế.Nó chỉ biết thở dài...Lằm im nghe nhóc nói...
Chiều thứ 7 rồi ta nhỉ, ko đi đám cưới, ko muốn ở nhà một mình, càng ko muốn đi chơi... Nó ở lại cơ quan... Mặc dù cả ngày nay nó hầu như ko làm gì hết... Nó cho nó cái quyền đó...
Còn một chuyện nữa... Nhưng ko sao, nó còn chịu đựng được... Đến một ngày nào đó nó ko còn chịu được nữa thì lúc đó mọi người sẽ biết... Đến lúc đó thì chắc là muộn... Nhưng mà ko sao.Ko sao đâu.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.10.2008 17:36:35 bởi Cobekodangyeu >
Trong đời người ta chỉ thật sự khóc một lần.
Những lần trước là người ta tập khóc.
Những lần sau là người ta khóc do thói quen.