Một ngày làm việc nữa lại qua... Còn gần 2 tuần nữa là nó sẽ đi công tác... Lại sắp đến rồi... Cái cảm giác mơ hồ ko hiểu là nhớ hay là sợ nữa...Nó đã thôi ko giận 1 người nhưng cũng chưa muốn nói chuyện với người đó... Hôm thứ 7 nó và T về quê... Đã rất lâu rồi nó ko được ngắm những đứa trẻ đón Trung thu... Cái cảm giác giống như ngày bé vậy... Vậy mà bây giờ...
Biết bao lần nó muốn lên đó để trả tiền... Nhưng rồi lại thôi... Rút điện thoại ra rất nhiều lần mà ko gọi... Lại cảm giác... Hình như nó sống bằng cảm giác...
Mẹ vẫn là người tâm lý nhất trên đời... Mẹ vẫn là người yêu thương nó nhất... Vì mẹ nó sẽ cố gắng để ko quỵ ngã...
Sang nhà dì gặp chú và dì ở nhà, dì cứ bảo ko muốn cho em Thu học kế toán... Dì bảo rằng dì ko muốn nó vất vả như mình... Vì mỗi lần về quê mình ko về được quá 2 ngày... Lúc nào cũng là người mẹ lo cho con nhất nhỉ... Nó thấy nó cũng hạnh phúc hơn nhiều... Vì gd mi phải cố gắng nhé...
----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Cuộc sống vẫn thế cứ líu kéo nó với những thứ vô hình... Tại sao cứ bắt nó phải nhìn về kỷ niệm... Tại sao ko quên được... Tại sao tim vẫn đau...
------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Tại sao nó ko thể như Trang??? Tại sao chứ??? Nhìn Trang đùa vui bên Hà nó thấy thật hp... Có ai biết trước ngày cưới Trang đã nói là Trang chỉ yêu Diện mà thôi... Có ai biết Trang đã muốn bỏ tất cả lại để chạy theo tình yêu với Diện... Vậy mà.... Bây giờ nó cũng đang hp với cái người mà bố mẹ chọn cho nó đấy thôi... Còn mày??? Mày lúc nào cũng nghĩ mình là kẻ cứng rắn... Lúc nào cũng cười, vậy tại sao, tại sao ko quên được... Đáng ghét...