TỤC NGỮ VÀ CA DAO VIỆT NAM
        
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
              CA DAO       1. có nên thì nói là nên   Chẳng nên sao để đấy quên đây đừng   2. Làm chi cho dạ ngập ngừng   Đã có cà cuống thì đừng hạt tiêu.       1. Có yêu thì nói rằng yêu   Chẳng yêu thì nói một điều cho xong   2. Làm chi dở đục dở trong   Lờ lờ nước hến cho lòng tương tư.       1. Tới đây phân rẽ đôi đàng   Của anh anh gánh, của nàng nàng bưng.    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              CA DAO       1. Căn duyên còn đó hỡi trời?   Gió nam phảng phất mát rồi lại không!       1. Chẳng yêu nhau được thì thôi   Xin chàng đừng tẩy nước vôi mà nồng   2. Chẳng yêu nhau được thì đừng   Xin chàng chớ tẩy nước gừng mà cay.       1. Yêu nhau xin quyết một lòng   Đậu ngâm ra giá đãi đằng nhau chi?       1. Mấy lời em nói   Anh hong khói để bền   Dầu trăm năm nữa không quên lời nào.    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              CA DAO       1. Hôm qua anh đến chơi nhà   Thấy mẹ nằm võng, thấy cha nằm giường   2. Thấy em nằm đất anh thương   Anh ra kẻ chợ đóng giường tám thang   3. Bốn góc thì anh thếp vàng   Bốn chân thếp bạc, tám thang chạm rồng   4. Bây giờ phải bỏ giường không   Em đi lấy chồng phí cả công anh.       1. Yêu nhau xa mấy cũng gần   Ghét nhau cách một bàn chân cũng lìa.    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              CA DAO       1. Từ ngày chưa bén duyên chàng   Như chuông khác tiếng, như vàng pha thau   2. Từ ngày ta bén duyên nhau   Như áo phải dầu, gột cũng chẳng phai   3. Bây giờ chàng đã nghe ai   Áo hoen mặc áo, dầu phai mặc dầu.       1.Trước sao đằm thắm muôn phần   Nay sao đểnh đoảng như cần nấu suông?       1. Tưởng rằng trọn thủy, chọn chung   Không hay như pháo nổ đùng ngang lưng.    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              CA DAO       1. Đêm qua đêm lạnh đêm lùng   Đêm đắp áo ngắn, đêm chung áo dài.   2. Bây giờ chàng đã nghe ai   Áo ngắn chẳng đắp, áo dài không chung.   3. Bây giờ sự đã nhạt nhùng,   Dấm thanh đổ biển mấy thùng cho chua?       1. Trăm năm đành lỗi hẹn hò   Cây đa, bến cũ, con đò khác đưa. (1)       1. Cây đa bậc cũ lở rồi   Đò đưa bến khác, bạn ngồi chờ ai?       (1). Còn có câu:        Trăm năm dù lỗi hẹn hò   Cây đa bến cũ, con đò vẫn đưa.    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              CA DAO       1. Đất sông lại lở xuống sông   Không ai chờ bạn như công ta chờ.       1. Chim xanh ăn trái xoài xanh   Ăn no tắm mát đậu cành cây đa   2. Cực lòng em phải nói ra   Chờ trăng trăng xế, chờ hoa hoa tàn. (1)       1. Có bạc em tình phụ tiền   Có nhân ngãi mới em quên anh rồi   2. Có oẳn em tình phụ xôi   Có cam phụ quýt, có người phụ ta.       (1). Ở Trung Bộ có câu:        Chim xanh ăn trái xoài xanh   Ăn no, tắm mát, lên nhành nghỉ ngơi.         Cực lòng Lan lắm, Huệ ơi!   Kiếm nơi mô im mát, Huệ ngồi cho Lan phân    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              CA DAO       1. Nhớ khi gánh nặng anh chờ   Qua cầu anh đợi, bây giờ em quên.       1. Có quán tình phụ bóng đa   Ba năm quán đổ, cây đa vẫn còn   2. Có lá lốt tình phụ xương sông.   Có chùa bên Bắc, miền Đông dễ tàn.       1. Trách duyên, trách số lỡ làng   Cầm gương gương tối, cầm vàng vàng phai.       1. Trách ai tham phú phụ bần   Tham xa mà bỏ nghĩa gần thủa xưa.    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              CA DAO       1. Trách người quân tử bạc tình   Chơi hoa rồi lại bẻ cành bán rao. (1)       1. Phận em sao lắm dở dang   Cầm tiêu tiêu gẫy, cầm đàn đứt dây.       1. Thà rằng chẳng biết cho đừng   Biết ra dan díu nửa chừng lại thôi.       1. Đường xa ơi hỡi đường xa   Đem sầu tới bỏ cho ta mà về.       1. Con sông bên lở bên bồi   Một con cá lội mấy người buông câu.       (1). Còn có  câu:       Trách người quân tử vô tình   Có gương mà để bên mình biếng soi.    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              CA DAO       1. Tham vàng bỏ ngãi anh ơi!   Vàng thì ăn hết, ngãi tôi hãy còn.       1. Người sao một hẹn thì nên   Tôi sao chín hẹn thì quên cả mười!       1. Ở chi hai dạ ba lòng   Dạ cam thì ngọt, dạ bòng thì chua.       1. Mưa xuân lác đác vườn đào   Công anh đắp đất, ngăn rào vườn hoa.   2. Ai làm gió táp mưa sa   Cho cây anh đổ, cho hoa anh tàn.    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              CA DAO       1. Trèo lên cây bưởi hái hoa   Bước xuống vườn cà hái nụ tầm xuân   2. Nụ tầm xuân nở ra xanh biếc   Em có chồng anh tiếc lắm thay!   3. Ba đồng một mớ trầu cay   Sao anh chẳng hỏi những ngày còn không?   4. Bây giờ em đã có chồng   Như chim vào lồng như cá cắn câu   5. Cá cắn câu biết đâu mà gỡ   Chim vào lồng biết thủa nào ra!    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              CA DAO       1. Bao giờ cho chuối có cành   Cho sung có nụ, cho hành có hoa   2. Bao giờ trạch đẻ ngọn đa   Sáo đẻ dưới nước thì ta lấy mình.   3. Bao giờ cây cải làm đình   Gỗ lim làm ghém thì mình lấy ta   4. Công anh chăn nghé đã lâu   Bây giờ nghé đã thành trâu ai cày?       1. Công anh tháng đợi năm chờ   Sao em dứt chỉ, lìa tơ cho đành?    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              CA DAO       1. Vì ai kim cúc phân ly   Nghĩa nhân gián đoạn chỉ vì tại anh.       1. Công anh lên xuông, xuống lên   Mòn đàng chết cỏ, nỏ (chẳng) nên chuyện gì.       1. Công anh bắt tép nuôi cò   Cò ăn, cò lớn, cò dò lên cây       1. Bấy lâu lên ngọn sông Tân   Muốn tìm cá nước phải lần trời mưa   2. Tiếc công đắp đập be bờ   Để ai quẩy đó, mang lờ đến đơm.        
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              CA DAO       1. Tiếc công rày xuống, mai lên   Mòn đàng chết cỏ không nên tự trời.   2. Tưởng rằng kèo cột ở đời   Ai ngờ cột rã, cột rời đôi phương.       1.Thân em như cái quả xoài trên cây   Gió đông, gió tây, gió nam, gió bắc,   2. Nó đánh lúc la lúc lắc trên cành   Một mai vô tình rụng xuống biết vào tay ai?   3. Kìa khóm trúc, nọ nhành mai   Ông Tơ bà Nguyệt xe hoài chẳng thương!    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              CA DAO       1. Đồng tiền Vạn Lịch thích bốn chữ vàng   Anh tiếc công anh gắn bó với nàng bấy lâu.   2. Bây giờ nàng lấy chồng đâu?   Để anh giúp đỡ trăm cau nghìn vàng   3. Trăm cau anh để cúng nàng   Nghìn vàng anh đốt giải oan lời thề.   4. Xưa kia nói nói thề thề   Bây giờ bẻ khóa, trao chìa cho ai?   5. Bây giờ nàng đã nghe ai   Gặp anh ghé nón, chạm vai chẳng chào!    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              CA DAO       1. Đồng tiền Vạn Lịch thích bốn chữ vàng   Anh tiếc công anh gắn bó với nàng bấy lâu   2. Bây giờ nàng lấy chồng đâu?   Để anh giúp đỡ trăm cau nghìn vàng   3. Trăm cau anh để cúng nàng   Nghìn vàng anh đốt giải oan lời thề   4. Xưa kia nói nói thề thề   Bây giờ bẻ khóa, trao chìa cho ai?   5. Bây giờ nàng đã nghe ai   Gặp anh ghé nón, chạm vai chẳng chào!       6. Bớ thảm ơi! Bớ thiết ơi!   Bớ bạn tình nhân ơi!        
            
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  3 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: