TỤC NGỮ VÀ CA DAO VIỆT NAM
Nếu mà không lấy được em Anh về đóng của, cài rèm đi tu Tu mô cho em tu cùng May ra thành Phật thờ chung một chùa. Lá này gọi lá xoan đào Tương tư gọi nó thế nào hở em! Lá khoai anh ngỡ lá sen Bóng trăng anh ngỡ bóng đèn em khêu.
Đói lòng ăn nửa quả sim Uống lưng bát nước, đi tìm người thương Người thương, ơi hỡi người thương! Đi đâu mà để buồng hương lạnh lùng? Ai về đường ấy hôm mai Gửi dăm điều nhớ, gửi vài điều thương Gửi cho đến chiếu đến giường Gửi cho đến chốn buồng hương em nằm.
Hôm qua anh đến chơi nhà Thấy mẹ nằm võng, thấy cha nằm giường Thấy em nằm đất, anh thương Anh ra kẻ chợ đóng giường tám thang Bốn góc thì anh thếp vàng Bốn chân thếp bạc, tám thang chạm rồng Bây giờ phải bỏ giường không Em đi lấy chồng, phí cả công anh!
Từ ngày em bén duyên chàng Như chuông khác tiếng, như vàng pha thau Từ ngày ta bén duyên nhau Như áo phải dầu, gột cũng chẳng phai Bây giờ chàng đã nghe ai Áo hoen mặc áo, dầu phai mặc dầu.
Ai làm cho bướm lìa hoa Cho chim xanh nỡ bay qua vườn hồng Ai đi muôn dặm non sông Để ai chứa chất sầu đong vơi đầy. Chẳng yêu nhau được thì thôi Xin chàng đừng tẩy nước vôi mà nồng Chẳng yêu nhau được thì đừng Xin chàng chớ tẩy nước gừng mà cay.
Có yêu thì nói rằng yêu Chẳng yêu thì nói một điều cho xong Làm chi dở đục, dở trong Lờ lờ nước hến cho lòng tương tư. Có nên thì nói là nên Chẳng nên sao để đấy quên đây đừng Làm chi cho dạ ngập ngừng Đã có cà cuống thì đừng hạt tiêu.
Đố ai quét sạch lá rừng Để ta khuyên gió, gió đừng rung cây Rung cây, rung cội, rung cành Rung sao cho chuyển lòng anh với nàng. Mình về mình nhớ ta chăng? Ta về ta nhớ hàm răng mình cười Năm quan mua lấy miệng cười Mười quan chẳng tiếc, tiếc người răng đen.
Sông sâu cá lội mất tăm Chín tháng cũng đợi, một năm cũng chờ Chờ anh chờ ngẩn, chờ ngơ Chờ hết mùa mận, mùa mơ, mùa đào. Chờ anh cho tuổi em cao cho duyên em muộn, má đào em phai. Nhớ ai nhớ mãi thế này Nhớ đêm quên ngủ, nhớ ngày quên ăn.
Nhớ ai con mắt lim dim Chân đi thất thểu như chim tha mồi Nhớ ai hết đứng lại ngồi Ngày đêm tơ tưởng một người tình nhân Nhớ ai em những khóc thầm Hai hàng nước mắt đầm đầm như mưa.
Chẳng chè, chẳng chén, sao say Chẳng thương, chẳng nhớ sao hay đi tìm? Tìm em như thể tìm chim Chim ăn bể bắc, đi tìm bể đông. Ai về đường ấy hôm mai Gửi dăm điều nhớ, gửi vài điều thương Gửi cho đến chiếu đến giường Gửi cho đến chốn buồng thương em nằm.
Ai xinh thì mặc ai xinh Ông tơ chỉ quyết xe mình với ta Thủy chung em giữ trọn lời Chết đi thì chịu, lìa đôi không lìa Hồng Hà nước đỏ như son Chết đi thì chớ, sống còn lấy anh. Ra về tay nắm lấy tay Mặt nhìn lấy mặt, lòng say lấy lòng.
Yêu nhau chẳng lấy được nhau Con lợn bỏ đói, buồng cau bỏ già Bao giờ xum họp một nhà Con lợn lại béo, cau già lại non. Anh về cuốc đất trồng cau Cho em trồng ghé cây trầu một bên Mai này trầu nọ lớn lên Cau kia ra trái làm lên cửa nhà.
Đêm qua trời sáng, trăng rằm Anh đi qua cửa, em nằm không yên Mê anh chẳng phải mê tiền Thấy anh lịch sự, có duyên, dịu dàng Thấy anh em cũng mơ màng Tưởng rằng đâu đấy phượng hoàng kết đôi Thấy anh chưa kịp ngỏ lời Ai ngờ anh đã vội rời gót loan Thiếp tôi mê mải canh tàn Chiêm bao như thấy có chàng ở bên.
Khi xưa ai biết ai đâu Chỉ vì điếu thuốc, miếng trầu nên quen Khi xưa biển rộng, sông dài Sao lưới chả mắc, sao chài chả quăng? Bây giờ sông đã chắn đăng Còn mang lưới mắc, chài quăng làm gì. Mình về sao được mà về Mặt trăng còn đó, lời thề còn đây.
Mình nói với ta mình hãy còn son Ta đi qua ngõ thấy con mình bò Con mình những đất cùng tro Ta đi gánh nước tắm cho con mình. Khi say một chén cũng say Khi nên tình nghĩa một ngày cũng nên. Ra về lòng lại dặn lòng Chanh chua chớ phụ, ngọt bòng chớ ham.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: