TỤC NGỮ VÀ CA DAO VIỆT NAM
Mong sao anh biến ra tằm Em biến ra nống, ta nằm chung chơi Khi nào cho hợp hai nơi Ghé tai nói nhỏ những lời thủy chung. Nắng đâu nắng mãi thế này Nắng suốt cả ngày chẳng thấy bóng râm Hỡi người thục nữ tri âm Có muốn đứng mát thì cầm lấy ô.
Một thương tóc bỏ đuôi gà
Hai thương ăn nói mặn mà có duyên
Ba thương má lúm đồng tiền
Bốn thương răng nhánh hạt huyền kém thua
Năm thương cổ yếm đeo bùa
Sáu thương nón thượng, quai tua dịu dàng
Bảy thương nết ở khôn ngoan
Tám thương ăn nói lại càng thêm xinh
chín thương cô ở một mình
Mười thương con mắt có tình với ai.
Mưa từ trong núi mưa ra Mưa khắp thiên hạ, mưa qua chùa Thầy Đôi ta bắt gặp nhau đây Như con bò gầy gặp bãi cỏ hoang. Chim xanh ăn trái xoài xanh Ăn no, tắm mát, đậu cành cây đa Cực lòng em phải nói ra Chờ trăng trăng xế, chờ hoa hoa tàn.
Nhớ ai, em những khóc thầm Hai hàng nước mắt đầm đầm như mưa Nhớ ai ra ngẩn vào ngơ Nhớ ai, ai nhớ, bây giờ nhớ ai? Cổ tay em trắng như ngà Con mắt em liếc như là dao cau Miệng cười như thể hoa ngâu Cái khăn đội đầu như thể hoa sen.
Thân em như củ ấu gai Ruột trong thì trắng, vỏ ngoài thì đen Ai ơi, nếm thử mà xem! Nếm ra mới biết rằng em ngọt bùi. Người yêu ta để trên cơi Nắp vàng đậy lại, để nơi giường thờ Đêm qua ba bốn lần mơ Chiêm bao thì thấy, dậy sờ thì không.
Trèo lên cây bưởi hái hoa Bước xuống vườn cà, hái nụ tầm xuân. Nụ tầm xuân nở ra xanh biếc Em có chồng, anh tiếc lắm thay! Ba đồng một mớ trầu cay Sao anh chẳng hỏi những ngày còn không? Bây giờ em đã có chồng Như chim vào lồng, như cá cắn câu. Cá cắn câu, biết đâu mà gỡ! Chim vào lồng, biết thủa nào ra!
Cây oằn vì bởi trái sai Xa em vì bởi ông mai ít lời. Thà rằng chẳng biết cho xong Biết ra như xúc, như đong lấy sầu. Đêm qua ra đứng bờ ao Trông cá cá lặn, trông sao sao mờ. Buồn trông con nhện giăng tơ Nhện ơi, nhện hỡi, nhện chờ mối ai? Buồn trông chênh chếch sao mai Sao ơi, sao hỡi, nhớ ai sao mờ.
Bao giờ cho chuối có cành Cho sung có nụ, cho hành có hoa Bao giờ chạch đẻ ngọn đa Sáo đẻ dưới nước thì ta lấy mình Bao giờ cây cải làm đình Gỗ lim thái ghém thì mình lấy ta Công anh chăn nghé bấy lâu Bây giờ nghé đã thành trâu ai cày Công anh tháng đợi năm chờ Sao em đứt chỉ, lìa tơ cho đành?
Bấy lâu lên ngọn sông Tân Muốn tìm cá nước phải tìm trời mưa Tiếc công đắp đập, be bờ Để ai quẩy đó, mang lờ đến đơm. Trên trời có đám mây xanh Ở giữa mây trắng, xung quanh mây vàng Ước gì anh lấy được nàng Để anh mua gạch Bát Tràng về xây Xây dọc anh lại xây ngang Xây hồ bán nguyệt cho nàng rửa chân.
Cô kia cắt cỏ một mình Cho anh cắt với chung tình làm đôi Cô còn cắt nữa hay thôi? Cho anh cắt với làm đôi vợ chồng. Cô kia cắt cỏ bên sông Có muốn ăn nhãn thì lồng sang đây Sang đây anh nắm cổ tay Anh hỏi câu này: có lấy anh không?
Dẫu rằng đá nát, vàng phai Ba sinh phải giữ lấy lời ba sinh Duyên kia có phụ chi tình Mà toan sẻ gánh chung tình làm hai Bây giờ người đã nghe ai Thả chông đường nghĩa, rắc gai lối tình Nhớ lời hẹn ước đinh ninh Xa xôi ai có thấu tình cho ai?
Đêm khuya thiếp mới hỏi chàng Cau xanh ăn với trầu vàng xứng chăng? Trầu vàng nhá lẫn cau xanh Duyên em sánh với tình anh tuyệt vời. Đấy vàng, đây cũng đồng đen Đấy hoa thiên lý, đây sen nhị hồ Đấy em như tượng mới tô Đây anh như người ngọc đồ trong tranh.
Đêm qua nguyệt lặn về tây Sự tình kẻ đấy, người đây còn dài Trúc với mai, mai về trúc nhớ Trúc trở về mai nhớ trúc không? Bây giờ kẻ bắc người đông Kể sao cho xiết tấm lòng tương tư. Cổ cao ba ngấn cổ cao Răng đen hột đỗ, miệng cười có duyên.
Của chua ai thấy chẳng thèm Em cho chị mượn chồng em vài ngày Chồng em đâu phải trâu cày Mà cho chị mượn cả ngày lẫn đêm. Cô kia má đỏ hòn than Nằm đâu ngủ đấy lại toan chê chồng Chê chồng chẳng bõ chồng chê Chê chồng thì ít, chồng chê thì nhiều.
Cô kia tóc bỏ đuôi gà Đến đây anh hỏi một vài ba câu Tóc cô chính tóc ở đâu Hay là tóc mượn ở đâu chắp vào? Lẳng lơ cũng một anh chồng Chính chuyên cũng chẳng nằm không đêm nào Một đêm tám, chín trai vào Lòng tôi nhân đức chẳng để anh nào ra không.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: