TỤC NGỮ VÀ CA DAO VIỆT NAM
Chớ thấy áo rách mà cười Những giống gà nòi lông nó lơ thơ Chớ thấy áo dài mà sang Bởi không áo ngắn phải mang áo dài. Em là cô gái Kẻ Mơ Em đi bán rượu tình cờ gặp anh Rượu ngon chẳng quản be sành Áo rách khéo vá hơn lành vụng may Rượu nhạt uống lắm cũng say Áo rách có mụn, vá ngay lại lành.
Anh đồ ơi hỡi anh đồ Có ăn cơm tấm trộn ngô thì vào Cơm tấm còn đãi dưới ao Ngô thời chưa bẻ, anh vào làm chi. Yêu nhau đi nhớ về thương Em về cái chốn buồng hương anh nằm Thấy chiếu mà chả thấy chăn Thấy chỗ mình nằm chẳng thấy mình đâu.
Ba cô cùng ở một nhà Cùng đội nón thắm, cùng ra thăm đồng Ai làm cái nón quai thao Để cho anh thấy cô nào cũng xinh. Hỡi cô yếm thắm đeo bùa Bố mẹ có bán anh mua nửa người Anh mua từ rốn đến đùi Từ bụng đến mặt mặc trời với em.
Đàn ông nằm với đàn ông Như gốc như gác, như chông như chà Đàn ông nằm với đàn bà Như lụa như lĩnh, như hoa trên cành. Cái cò, cái mẩy, cái tôm Cái tôm quặp lại, lại ôm cái cò Cái cò mày mổ cái trai Cái trai quặp lại, lại nhai cái cò.
Chị dại đã có em khôn Lẽ đâu mang giỏ thủng trôn đi mò Em khôn em ở trong bồ Chị dại chị ở kinh đô chị về Kinh đô thì mặc kinh đô Chị đi cho lắm thì đồ chị tan.
Đàn ông đóng khố đuôi lươn Đàn bà mặc yếm hở lườn mới xinh. Cô kia khăn trắng tang ai Nhất tang cha mẹ, thứ hai tang chồng. Tang chồng thì vứt khăn đi Tang cha, tang mẹ ta thì tang chung. Lấy chồng thì phải theo chồng Chồng đi hang rắn, hang rồng cũng đi.
Chém cha con mắt lá khoai Liếc chồng thì ít, liếc trai thì nhiều. Có chồng càng dễ chơi ngang Đẻ ra con thiếp, con chàng, con ai? Sư đi chùa mốc sân rêu Mõ khuya ai gõ, chuông chiều ai khua? Vinh hoa là cái trò đùa Đã tu không trót lại mua trò cười.
Lẳng lơ cho rách yếm ra Về nhà hỏi mẹ, yếm thông hoa không bền. Đôi ta như đũa trong kho Không tề, không tiện, không so cũng bằng Đôi ta như thể con bài Đã quyết thì đánh, đừng nài thấp cao Đôi ta như đá với dao Năng liếc thì sắc, năng chào năng quen.
Mấy khi rồng gặp mây đây Để rồng than thở với mây vài lời Nữa mai rồng ngược, mây xuôi Biết bao giờ lại nối lời nước non. Ấy ai dắt mối tơ mành Cho thuyền quen bến, cho anh quen nàng Tơ tằm đã vấn thì vương Đã trót dan díu thì thương nhau cùng.
Mình em như cây thầu dầu Ngoài tươi, trong héo, giữa sầu tương tư Đêm qua ba bốn lần mơ Chiêm bao thì thấy, dậy sờ thì không. Đôi ta như lúa đòng đòng Đẹp duyên nhưng chẳng đẹp lòng mẹ cha Đôi ta như chỉ xe ba Thầy mẹ xe ít, đôi ta xe nhiều.
Xa xôi dịch lại cho gần Làm thân con nhện mấy lần vương tơ Chuồn chuồn mắc phải tơ vương Nào ai quấn quýt thì thương nhau cùng Anh về học lấy chữ nhu Chín trăng em đợi, mười thu em chờ. Người sao hẹn một thì nên Người sao chín hẹn thì quên cả mười.
Cổ tay đã trắng lại tròn Cầm vào mát rượi như hòn tuyết đông. Đêm trăng thanh anh mới hỏi nàng: Tre non đủ lá đan sàng nên chăng? - Đan sàn thiếp cũng xin vâng Tre vừa đủ lá, non chăng hỡi chàng?
Yêu nhau quá đỗi nên mê Tỉnh ra mới biết kẻ chê, người cười Yêu nhau chẳng lọ chiếu giường Dẫu rằng tầu lá che sương cũng tình. Gió đưa cây sậy nằm dài Ai làm thục nữ buồn hoài không vui? Có trăng anh phụ lồng đèn Đặng nơi sang trọng, lời nguyền quên ngay.
Trăng lên khỏi núi trăng tròn Xuân xanh em mấy mà giòn rứa em? Trên đầu lược giắt, trâm cài Tảo tần khuya sớm chưa ai chung tình. Dao vàng mà liếc đá vàng Mắt anh anh ngỏ, mắt nàng nàng ngơ Ngỏ chi cho thế gian ngờ Đó thương đó biết, đây chờ đây hay...
Đi đêm sợ kẻ gian tà Nói vào thì ít, nói ra thì nhiều Yêu nhau không lấy được nhau Mượn dao, đánh kéo, cạo đầu đi tu. Chiều chiều mang giỏ hái dâu Hái dâu không hái, nhớ câu ân tình.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: