TỤC NGỮ VÀ CA DAO VIỆT NAM
Chưa quen đi lại cho quen Tuy rằng đóng cửa mà then không cài Kẻ khinh người trọng, vãng lai Song le cũng chửa có ai bằng lòng. Chuông vàng đánh nhẹ kêu thanh Trai khôn nói ít, gái lanh biết nhiều Rựa hay chẳng bén bằng rìu Muốn nên cơ nghiệp phải chiều lòng em.
Chừng nào cho được bắt tay Gối luồn một một gối dạ này mới ưng Chừng nào cho mõ xa đình Hạc xa hương án chung tình mới xa Trèo lên cây bưởi hái bòng Đưa dao ta gọt xem lòng ngọt chua Bòng em không ngọt, không chua Tiền trăm, bạc núi chưa mua được bòng.
Thương thì kết tóc, giao tay Không thương én liệng, nhạn bay mặc lòng Một mai trống lủng khó hàn Dao cùn khó đứt, người ngoan khó tìm. Chiều nay có kẻ thất tình Tựa mai mai ngả, tựa đình đình xiêu Không ai hôm sớm bạn cùng Nương mai mai gẫy, dựa tùng tùng xiêu.
Xấu xa cũng thể chồng ta Cho dù tốt đẹp cũng ra chồng người Chim quyên ăn trái nhãn lồng Thia lia quen chậu, vợ chồng quen hơi. Đừng thấy em bé mà chòng Ngày sau em lớn phải lòng em ngay. Qua đồng ghé nón thăm đồng Đồng bao nhiêu lúa thương chồng bấy nhiêu.
Tay nâng khăn gói sang sông Mồ hôi ướt đẫm, thương chồng phải theo. Ớt nào là ớt chẳng cay Gái nào là gái chẳng hay khen chồng. Không thiêng cũng thể bụt nhà Dầu khôn dầu dại cũng là chồng em. Lấy chồng chẳng biết mặt chồng Đêm nằm tơ tưởng ngỡ ông láng giềng.
Chim khôn mắc phải lưới hồng Hễ ai gỡ được, đền công lạng vàng Đền vàng anh chẳng lấy vàng Hễ anh gỡ được thì nàng lấy anh Đố ai quét sạch lá rừng Để ta khuyên gió, gió đừng rung cây Rung cây, rung cội, rung cành Rung sao cho chuyển lòng anh với nàng.
Bồng bồng cõng chồng đi chơi Đi đến chỗ lội đánh rơi mất chồng Chị em ơi! cho tôi mượn cái gầu sòng Để tôi tát nước cho chồng tôi lên. Rủ nhau xuống bể mò cua Đem về nâú quả mơ chua trên rừng Em ơi! chua ngọt đã từng Non xanh, nước bạc xin đừng quên nhau.
Chớ chê em xấu, em đen Em như nước đục, đánh phèn lại trong. Chẳng giậm thì thuyền chẳng đi Giậm thì ván nát, thuyền thì long đanh. Anh đi đường ấy xa xa Để em ôm bóng trăng tà năm canh Nước non một gánh chung tình Nhớ ai, ai có nhớ mình hay chăng?
Sông sâu cá lội biệt tăm Chín tháng cũng đợi, một năm cũng chờ Chờ anh chờ ngẩn chờ ngơ Chờ hết mùa mận, mùa mơ, mùa đào Chờ anh cho tuổi em cao Cho duyên em muộn, má đào em phai. Đêm qua anh ngủ nhà ngoài Để em thở vắn, than dài nhà trong.
Chẳng chè, chẳng chén, sao say Chẳng thương, chẳng nhớ, sao hay đi tìm? Tìm em như thể tìm chim Chim ăn bể bắc đi tìm bể đông. Tỉnh ra lẳng lặng yên nhiên Tương tư, bệnh phát liên miên cả ngày Ngỡ rằng duyên nợ đó đây Xin chàng hãy lại chơi đây chút nào Cho thiếp tỏ thiệt mới nao!
Nguồn ân bể ái hẹn hò Một ngày nên nghĩa, chuyến đò nên quen Công cha nghĩa mẹ thiếp đền Xin chàng đừng có kết duyên chốn nào Xin đừng đứng thấp, trông cao Xin đừng tơ tưởng chốn nào hơn đây Xin đừng tham gió bỏ mây Tham vườn táo rụng bỏ cây nhãn lồng Ba đồng một mớ đàn ông Đem bỏ vào lồng cho kiến nó tha Ba trăm một vị đàn bà Đem về mà trải chiếu hoa cho ngồi.
Bướm già thì bướm có râu Thấy bông hoa nở, cúi đầu bướm châm Bướm châm mà bướm lại nhầm Có bông hoa nở ong châm mất rồi Bướm bay nửa biển bướm ngừng Căn duyên trời định nửa chừng mà thôi.
Bao giờ rau diếp làm đình Gỗ lim làm ghém thì mình lấy ta Bao giờ trạch đẻ ngọn đa Bồ câu đẻ nước thì ta lấy mình. Cảnh chiều lắm kẻ thanh tân Sao cô nhan sắc mười phân vẹn mười Nam mô phật độ chúng tôi Khiến cho anh được vào chơi thiền già.
Chào chị Bảy - VDN, chào bạn Hương Trầm Ca.
Thành Dũng chân thành cảm ơn chị Bảy và bạn Hương Trầm Ca đã có lời động viên TD trong việc sưu tầm mảng văn học dân gian này nha!
Các cụ nhà mình có câu: "được lời như cởi tấm lòng" nên TD cũng đã thấy rất phấn chấn để đi tiếp con đường đã chọn.
TD xin kính chúc chị Bảy và bạn HTC đã động viên TD đi tiếp "con đường trường" này nha!
Thân mến!
Nguyễn Thành Dũng
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: