TỤC NGỮ VÀ CA DAO VIỆT NAM
Cau già quá lứa bán buôn Em già quá lứa có buồn không em? Cau già quá lứa bửa phơi Em già quá lứa có nơi đợi chờ. Cha đời con gái xứ Đông Ăn trộm tiền chồng mua khố cho trai Cha đời con gái xứ Đoài Ăn trộm tiền mẹ mua khoai cho chồng.
Chính chuyên lấy được chín chồng Vo viên bỏ lọ gánh chồng đi chơi Không ngờ quang đứt lọ rơi Bò ra lổm ngổm chín nơi chín chồng. Có mới thì nới cũ ra Mới ở trong nhà, cũ ở ngoài sân Có bát sứ tình phụ bát đàn Nâng niu bát sứ vỡ tan có ngày.
Cô kia răng trắng hạt bầu Hẳn cô người khách ở Tầu mới sang Cổ cô đeo chuỗi hạt vàng Bây giờ cô lại vơ quàng vơ xiên. Cô kia thắt cái lưng xanh Ăn trộm tiền mẹ để dành cho trai. Cổ cao ba ngấn cổ cao Răng đen hạt đỗ, miệng chào có duyên.
Cưới em có cánh con gà Có dăm sợi bún, có vài hạt xôi! Cưới em còn nữa anh ơi! Có một đĩa đậu, hai muôi rau cần Có xa dịch lại cho gần Nhà em thách cưới có ngần ấy thôi Hay là nặng lắm anh ơi! Để em bớt lại một muôi rau cần?
"Cô kia đội áo đi đâu?" "Tôi là phận gái làm dâu mới về Mẹ chồng cay nghiệt, gớm ghê Tôi ở chẳng được tôi về nhà tôi". Cứ gì quần lụa áo tơ Quần nâu áo vải thơm tho được rồi Mặc lụa mà sực mùi hôi Không bằng mặc vải mà không hôi gì.
Cực tình ta lắm bạn ơi! Một con chim nhạn - mấy nơi đau lòng? Cực lòng thiếp lắm chàng ơi! Biết rằng lên ngược xuống xuôi đằng nào. Đấy vàng đây cũng đồng đen Đấy hoa thiên lý, đây sen nhị hồ Đấy em như tượng mới tô Đấy anh như ngọc họa đồ trong tranh.
Đêm hè gió mát trăng thanh Em ngồi canh cửi còn anh vá chài Nhất thương là cái hoa lài Nhì thương ai đó áo dài ấm thân Gặp người sao có một lần Để em thương nhớ tần ngần suốt năm.
Đêm qua dồn dập mưa mau Gió rung cành ngọc cho đau lá vàng Trách chàng phụ ngãi tham vàng Ngô đồng nỡ để phượng hoàng ngẩn ngơ Biết nhau từ bấy đến giờ Đã có bướm đậu thì chừa sâu ra.
Trăng bao nhiêu tuổi trăng non Người bao nhiêu tuổi hãy còn đương xinh Tai nghe lời nói hữu tình Chim lồng khôn lẽ cất mình bay cao. Trầu này thực của em têm Trầu phú, trầu quý, trầu nên vợ chồng Trầu này bọc khăn tơ hồng Trầu này kết nghĩa loan phòng từ đây.
- Trầu vàng còn để trong cơi Anh kia đũa mốc chớ chòi mâm son - Trầu vàng đâu mãi trong cơi Sợ mai trầu héo, trầu ơi là trầu! Đôi ta như lửa mới nhen Như trăng mới mọc, như đèn mới khêu. Lênh đênh một chiếc thuyền tình Mười hai bến nước biết gửi mình vào đâu?
Đêm qua chớp bể mưa nguồn Hỏi người tri kỷ có buồn hay không? Đêm qua ngỏ cửa chờ ai? Đêm nay cửa đóng then cài khăng khăng Đến đây chẳng lẽ ngồi không Nhờ chàng giã gạo cho đông tiếng hò.
Nhớ chàng như vợ nhớ chồng Như chim nhớ tổ, như rồng nhớ mây Mấy khi rồng gặp mây đây Để rồng than thở với mây vài lời Nữa mai rồng ngược mây xuôi Biết bao giờ lại nối lời rồng mây!
Bốn mùa: xuân, hạ, thu, đông Thiếp ngồi dệt vải những trông ngóng chàng Dừa xanh trên bến Tam Quan Dừa bao nhiêu trái trông chàng bấy nhiêu Rượu nằm trong nhạo chờ nem Anh nằm phòng vắng chờ em một mình. Yêu nhau tâm trí hao mòn, Yêu nhau đến thác vẫn còn yêu nhau.
Ước gì anh hóa ra hoa Để em nâng lấy rồi mà cái khăn Ước gì anh hóa ra chăn Để cho em đắp, em lăn, em nằm Ước gì anh hóa ra gương Để cho em cứ ngày thường em soi Ước gì anh hóa ra cơi Để cho em đựng cau tươi, trầu vàng.
Đường xa thì thật là xa Mượn mình làm mối cho ta một người Một người mười chín, đôi mươi Một người vừa đẹp vừa tươi như mình. Em là con gái Kẻ Mơ Em đi bán rượu tình cờ gặp anh Rượu ngon chẳng quản be sành Áo rách khéo vá hơn lành vụng may Rượu nhạt uống lắm cũng say Áo rách có mụn vá ngay lại lành.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: