TỤC NGỮ VÀ CA DAO VIỆT NAM
Ngày ngày ra đứng đầu đình Chuyện to chuyện nhỏ có mình có ta Ngày ngày ra đứng đầu nhà Chuyện trò to nhỏ có ta có mình. Nghĩ rằng em thực một lòng Để anh mua giấy đóng chung quyển bài Bây giờ em lại nghe ai? Để anh vứt quách quyển bài này đi!
Nghĩ xa tôi lại nghĩ gần Làm thân con nhện mấy lần vương tơ Biết đâu trong đục mà chờ Hoa thơm mất tuyết nương nhờ vào đâu Số giầu lấy khó cũng giầu Số nghèo chín đụn mười trâu cũng nghèo Phải duyên phải kiếp thì theo Thân em có quản khó nghèo làm chi Chữ nhân duyên nhất tải nhất thì Giầu ăn, khó chịu lo gì mà lo.
Ngó lên đám mía xanh um Mụ gia như hùm ai dám làm dâu. Ngó lên hòn đá có lá tía tô Ngó xuống xóm bụt có cô chưa chồng. Ngó lên mây bạc trời hồng Thương em hỏi thiệt có chồng hay chưa?
Ngọc lành còn đợi giá cao Kim vàng còn đợi chỉ đào đang xe Xe vào như gió xe mây Như chim loan phượng xe cây ngô đồng. Ngỏ một lời xin người giữ lấy Đấy với đây giao kết một nhà Trước thời nên nghĩa thất gia Sau thời ân ái một nhà vui chung Đào ơi thương lấy liễu cùng Ước mong đào liễu vui chung một nhà.
Ngọc nhìn lâu sẽ tìm thấy vết Hoa để gần sẽ hết mùi hương Xa nhau mong ước mơ màng Gần nhau sẽ rõ phũ phàng biết đâu? Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa Miệng nhai cơm búng, lưỡi lừa cá xương Ngồi buồn thương mẹ, nhớ cha Gối loan ai đỡ, kỷ trà ai nưng Mẹ già trao lại anh trai Phận em là gái một hai theo chồng.
Ngỡ là cây dứa không gai Chả hay cây dứa lại dài hơn chông Anh nghĩ em chưa có chồng Anh đi qua cửa em bồng con ra Đứa con da trắng như ngà Bố mẹ chẳng giống hóa ra giống mình.
Người ngoan lên bãi hái chè Hái dăm ba lá xuống khe ta ngồi Chim khôn chết mệt vì mồi Người khôn chết mệt vì lời nhỏ to Chim khôn tránh lưới mắc đò Cá khôn tránh mãi, lững lờ mắc đăng Người ngoan yêu đến tôi chăng?
Người sao kiệu bạc ngai vàng Người sao cuối chợ đầu làng kêu ca? Người sao đệm thắm chiếu hoa Người sao ngồi đất lê la suốt ngày? Người sao chăn đắp màn quây Người sao trần trụi thân thây bẽ bàng? Người sao võng giá nghênh ngang Người sao đầu đội vai mang nặng nề? Người sao năm thiếp bảy thê Người sao côi cút sớm khuya chịu sầu? Người sao kẻ quạt người hầu Người sao nắng dãi mưa dầu long đong? Trời ơi! trời ở bất công!
Người ta đúc tượng làm chùa Còn em làm giấy bốn mùa chẳng ngơi Dám xin sư bác chớ cười Vì em làm giấy cho người chép kinh. Người ta thích lấy nhiều chồng Tôi chỉ thích lấy một ông thật bền Thật bền như tượng đồng đen Trăm năm quyết với cùng em một lòng.
Người về bỏ bạn sao đành Người về em vẫn đinh ninh tấm lòng Người về bỏ vắng phòng không Người về em vẫn nay trông mai chờ Người về ra ngẩn vào ngơ Đêm năm canh em vẫn đợi chờ sầu âu Người về cởi áo cho nhau Người về cởi áo gối đầu lấy hơi Người về đằng đẵng xa xôi Xin người nghỉ lại với tôi bên này.
Thứ nhất vợ dại trong nhà,
Thứ nhì trâu chậm, thứ ba rựa cùn,
Trâu chậm thì đổi trâu đi,
Rựa cùn đánh lại, vợ thì làm sao ?
Vợ dại thì đẻ con khôn,
Trâu chậm tốt lúa, rựa cùn dễ băm.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: