Một câu thơ chợt hiểu
Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 25 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 371 bài trong đề mục
nguyễn thế duyên 04.05.2008 12:10:28 (permalink)
0
           Một câu thơ chợt hiểu
                                 Ban ngày xóa hết những lời đêm qua
                                            Abunooat(Ả rập)
      Tôi đọc câu thơ đã từ rất lâu rồi
      Mãi đến đêm qua, đứng bên em tôi giật mình chợt hiểu
      Khi tôi nói với em cái điều tôi nung nấu
      "Anh yêu em"
              Và người em run lên
 
 
       Tôi chẳng thấy trong mắt em sự dịu ngọt bình yên
       Mà thấy trong mắt em nét hoang mang sợ hãi
       Ơi cô gái cuộc đời chưa từng trải
       Em sợ gì khi tình yêu dâng hương?
 
 
        Cám ơn người A bu nô oát
       Đã mách bảo tôi -Tâm hồn em quá đẹp
       Có gì xóa được những lời đêm qua
 
                       Điều cảm nhận trong đêm đi chơi đầu tiên
#1
    Huyền Băng 04.05.2008 14:57:07 (permalink)
    0
    Chào Nguyễn thế Duyên,
     
    Rất vui khi bạn đến tham gia trang thơ sáng tác cùng bạn hữu trong vnthuquan,
     
    Tuy nhiên, như đã hướng dẫn, những bài thơ không mang chủ đề riêng, chúng ta dùng chức năng trả lời để đăng tiếp những bài thơ ngắn cho gọn bạn nhé.
     
    HB copy bài của bạn ở topic kia vào đây, bạn vào copy bài của mình và dùng chức năng Trả lời của chính chủ đề này để đăng lại nhé!
     
    Chúc vui,
    HB
     


     Nói chuyện với Puskin

                                   Cầu cho em được người tình như tôi đã yêu em
                                                             Puskin
                  Ngày xưa tôi chưa yêu
               Khi đọc câu thơ tôi kêu lên kinh ngạc
               Ôi con người cao thượng được thế sao?
        
               Ngày nay khi tôi yêu
               Tôi mới thấy tình yêu ông thường quá
               Tâm hồn ông cỗi cằn
                Trái tim ông băng giá
     
                Tôi!
               Kẻ si mê
               Có thể chết trong âm thầm tuyệt vọng
               Thì ba mươi năm sau
               Em sẽ đến bên mồ tôi
               Và
                    Khóc
               Vì đi trọn cuộc đời em vẫn không tìm được
               Một người tình như tôi đã yêu em
                                   Đêm mưa đến chơi và không gặp
    #2
      nguyễn thế duyên 05.05.2008 11:19:12 (permalink)
      0
       Nói chuyện với Puskin

                                     Cầu cho em được người tình như tôi đã yêu em
                                                               Puskin
                    Ngày xưa tôi chưa yêu
                 Khi đọc câu thơ tôi kêu lên kinh ngạc
                 Ôi con người cao thượng được thế sao?
          
                 Ngày nay khi tôi yêu
                 Tôi mới thấy tình yêu ông thường quá
                 Tâm hồn ông cỗi cằn
                  Trái tim ông băng giá
       
                  Tôi!
                 Kẻ si mê
                 Có thể chết trong âm thầm tuyệt vọng
                 Thì ba mươi năm sau
                 Em sẽ đến bên mồ tôi
                 Và
                      Khóc
                 Vì đi trọn cuộc đời em vẫn không tìm được
                 Một người tình như tôi đã yêu em
                                     Đêm mưa đến chơi và không gặp
      #3
        nguyễn thế duyên 05.05.2008 23:59:10 (permalink)
        0
                        Một nửa nụ cười
                                               Gửi Điệp
                 Hình như anh đã gặp em?
               Đã gặp em!
                   Đây
               Mới buổi quen ban đầu
               Từ miền nào đó thẳm sâu
               Mách anh đây chẳng lần đầu gặp em
               Có gì quá đỗi thân quen
               Dáng người nhỏ, nét mặt hiền vậy thôi
               Ngước nhìn anh gặp làn môi
               E dè nở nửa nụ cười thanh xuân
               Anh lần lại quá khứ mình
               Gặp trong câu hát ân tình xa xôi
               "Ai thương , ai nhớ ,ai ơi
               Yêu nhau giành nửa nụ cười trao nhau"
               Câu hò lắng xuống rất sâu
               Một đêm trăng sáng sông Cầu anh nghe
               Chao ôi thương nhớ bộn bề
               Nửa nụ cười để người về bâng khuâng
                                    *
                                *       *
               Từ trong câu hát dân gian
               Đêm nay thoắt bỗng hóa thân thành người
               Anh đi gần nửa cuộc đời
               Để tìm một nửa nụ cười của anh
               Băn khoăn anh tự hỏi mình
               Nửa nụ cười để em giành trao ai?
                                         Lim 8-10-86 
                                            
          
          
         
        #4
          nguyễn thế duyên 06.05.2008 01:35:16 (permalink)
          0
                           
            
                            Im lặng -Tình yêu
                                                                                            Gửi Điệp
                      Đêm đầu tiên có  nói được gì đâu
                      Anh đứng bên em, cả hai cùng im lặng
                      Trong đôi mắt ngọn lửa nào cháy sáng
                      Cứ lung linh, lung linh trong lặng im
           
                      Anh rụt rè khẽ nắm lấy tay em
                      Em vẫn để im trong tay anh im lặng
                      Em cúi đầu- Bàn tay em ấm nóng
                      Cái lặng im dâng lên đến mênh mông
                     
                      Đêm loãng ra,người anh bỗng chơi vơi
                      Có tiếng thì thầm- Lời em hay lời gió?
                      Có hai ngôi sao cứ run lên lo sợ
                      Sao em sợ sự lặng im trong im lặng bình yên?
           
                      Trái đất quay hay trái đất đứng im?
                      Thời gian trôi nhanh hay thời gian đọng lại?
                      Gió có thổi và hàng cây có nói
                       Những lời thì thầm yêu thương không em?
           
                      Anh chẳng thấy gì chỉ còn thấy mỗi em
                      Và sự lặng im -Tình yêu dâng nghẹn thở
                      Không có gió! Không có mây!Không có trời đất nữa
                      Chỉ có em và chỉ có em thôi
           
                      Sự lặng im nói hộ biết bao lời
                  
                                                       Hà Nội 26-10-1986
                                                     Đêm đi chơi đầu tiên
          #5
            nguyễn thế duyên 06.05.2008 18:28:54 (permalink)
            0
                   Dòng sông và thảo nguyên
                                                                                                                                            Tặng Dương viết Cần
            Em như con sông mùa cạn
            Lội qua chẳng ướt gấu quần
            Anh như thảo nguyên cháy nắng
            Đêm mơ một dòng nước xanh
             
            Dòng sông em quá trong xanh
            Hiềm nỗi lòng sông quá nhỏ
            Thảo nguyên mênh mông nắng gió
            Gặp nhau sông đã cạn rồi
             
            Thảo nguyên , dòng sông chia đôi
             
            Sông chảy về đâu chẳng rõ
            Tưới mảnh đất nào nhỏ nhoi
            Quanh năm mọc đầy cỏ lác
            Thảo nguyên-Bụi cuốn ngất trời
             
                                         Hà nội 8-1986
            #6
              nguyễn thế duyên 08.05.2008 23:28:09 (permalink)
              0
                                   Thơ gửi Tâm An
                                                        Gửi Tâm An
                    Tôi đọc thơ đã nhiều rồi
              Mà đọc thơ bạn khiến tôi bàng hoàng
                     Vẫn còn ư? Lũy tre làng
              Cong cong gánh ánh nắng vàng miền quê
                     Sao thơ chỉ có trăng thề
              Chỉ có nước mắt đẫm mi cô nàng?
                    Đâu rồi cây đa đầu làng
              Cánh cò trắng chở nắng vàng triền đê
                    Tiếng cu ấm áp trưa hè
              Tiếng bà ru vọng bờ tre đâu rồi?
                     Tôi nhìn chỉ thấy quanh tôi
              Bao nhiêu người sống cuộc đời bon chen
                     Bụi đô thành đã phủ đen
              Biết bao nét đẹp của miền chân quê
                     Thơ tình đọc mãi buồn ghê
              Câu thơ quê chở hồn quê lần lần
                     Tôi từ cát bụi phong trần
              Đọc thơ bạn giữ được phần thanh cao
                    Cái TÂM AN được phần nào
                                                 Hà nội 8-5-2008
                               Cảm nghĩ sau khi đọc Chợ làng của Tâm An
               
              #7
                nguyễn thế duyên 01.06.2008 17:17:12 (permalink)
                0
                                                                   
                 
                                        Nước mắt mùa thu
                                         Hỡi ai trở lại mùa thu trước
                Nhặt lấy cho tôi những lá vàng
                Với của hoa tươi muôn cánh rã
                Về đây đem chắn nẻo xuân sang
                         Chế lan Viên (Điêu tàn)
                 
                Thân tặng :Nước mắt mùa thu ( VN thư quán)
                 
                            
                           Anh chỉ thấy lá thu
                Rơi giữa rừng thu lặng
                Cánh hoa thu rã rời
                Phủ đầy trên đất vắng
                 
                 
                Anh chắc yêu thu lắm
                Mùa thu trong điêu tàn
                Sắc vàng thu rã rượi
                Chắn cả nẻo xuân sang
                 
                Tôi cũng yêu mùa thu
                Qua sắc vàng hoa cúc
                Qua tiếng nàng thổn thức
                Nhạt nhòa trong mưa thu
                 
                Yêu nỗi buồn mùa thu
                Bâng quơ và trong sạch
                Như hư mà như thật
                Lãng đãng như sương thu
                 
                Nhưng giờ tôi mới biết
                Giọt nước mắt mùa thu
                Của giận hờn vẩn vơ
                Nhẹ rơi trên Đóa cúc
                 
                Dịu dàng tôi cúi uống
                Giọt nỗi buồn vu vơ
                Chợt nhận ra vị ngọt
                Của làn môi đợi chờ
                                Hà nội 28- 5- 2008
                 
                                        Tôi mong bạn đừng giận
                                        Đây chỉ là mơ thôi
                      
                #8
                  nguyễn thế duyên 01.06.2008 22:57:40 (permalink)
                  0
                                                               





                  nguyễn thế duyên

                  titleAndStar(26,0,false,false,"","")
                  Bạn Đọc



                  Bài viết đã đăng: 26
                  Gia nhập ngày: 1.5.2008
                  Đến từ: Hà nội
                  Hiện trạng: online
                                     
                  Nỗi nhớ mùa đông
                                               Nàng bân may áo cho chồng
                                        May ba tháng ròng chẳng được nửa thân
                                                              Ca dao
                  Xa rồi những mùa đông xưa
                  Em ngồi đan áo anh làm thơ
                  Nửa thân chiếc áo chưa đan được
                  Anh nén lòng anh để đợi chờ
                   
                  Bài thơ anh viết cũng chưa xong
                  Hun hút gió lùa buổi chiều đông
                  Nghĩ vẩn vơ gì khi đan áo
                  Mà má em tôi thoáng ửng hồng?
                   
                  Chiều đông chiều đông
                  Chiếc áo chửa đan xong
                  Cơn gió thổi lạnh cắt da cắt thịt
                  Vai em gầy run trong gió đông
                   
                  Chiều đông chiều đông
                  Bài thơ chửa viết xong
                  Tôi bỏ lại chạy đi nhóm lửa
                  Nắm tay em hơ lên bếp than hồng
                   
                  “Nàng Bân may áo cho chồng”
                  Câu hát xưa nao lòng
                  Câu thơ nay thêm dòng
                  Về những người con gái
                  Dùng lòng mình làm tấm chăn mùa đông
                   
                  Chiếc áo đan chưa xong
                  Bài thơ còn bỏ dở
                  Đâu rồi mùa đông cũ
                  Có ai còn nhớ không?
                                      Hà nội 29-5- 2008
                         
                  #9
                    nguyễn thế duyên 03.06.2008 17:24:02 (permalink)
                    0
                                                Gửi cô bé họ Hồ
                                                                        Tặng Hoangau (Vn thu quan)
                                    
                                          Giữa sa mạc tiếng cười tôi bỗng gặp thơ em
                                          Dòng suối nhỏ
                                          Rất nhỏ thôi
                                          Nhưng đầy ắp những tiếng cười nho nhỏ
                                          Tôi bỗng hiểu
                                          Thơ là thế đó
                                          Phải để lại chút gì sau mỗi trang thơ
                     
                                          Em để lại trong tôi
                                          Tiếng cười
                                          Để lại trong tiếng cười
                                          Một trái tim nồng ấm
                                          Một đôi mắt trong veo ,nghịch ngợm
                                          Dẫn tôi về những nỗi nhớ xa xôi
                     
                                          Hãy giữ lấy tiếng cười
                                          Em ơi
                                          Đừng cố học buồn như mấy anh mấy chị
                                          Em hãy nhớ: Buồn chỉ là gia vị
                                          Thêm vào bát canh đời vốn dĩ đã thơm ngon
                     
                                                                             Hà Nội 3- 6 -2008
                                                                    Cảm nghĩ khi đọc thơ Hoangau
                     
                     
                                                                      
                    #10
                      hoangau 04.06.2008 23:34:13 (permalink)
                      0

                      Trích đoạn: nguyễn thế duyên

                                                  Gửi cô bé họ Hồ
                                                                          Tặng Hoangau (Vn thu quan)
                                      
                                            Giữa sa mạc tiếng cười tôi bỗng gặp thơ em
                                            Dòng suối nhỏ
                                            Rất nhỏ thôi
                                            Nhưng đầy ắp những tiếng cười nho nhỏ
                                            Tôi bỗng hiểu
                                            Thơ là thế đó
                                            Phải để lại chút gì sau mỗi trang thơ
                       
                                            Em để lại trong tôi
                                            Tiếng cười
                                            Để lại trong tiếng cười
                                            Một trái tim nồng ấm
                                            Một đôi mắt trong veo ,nghịch ngợm
                                            Dẫn tôi về những nỗi nhớ xa xôi
                       
                                            Hãy giữ lấy tiếng cười
                                            Em ơi
                                            Đừng cố học buồn như mấy anh mấy chị
                                            Em hãy nhớ: Buồn chỉ là gia vị
                                            Thêm vào bát canh đời vốn dĩ đã thơm ngon
                       
                                                                               Hà Nội 3- 6 -2008
                                                                      Cảm nghĩ khi đọc thơ Hoangau
                       
                                                                        

                       
                      CẢM TẠ
                       
                      Xin cám ơn người đã yêu mến thơ em
                      Những vần thơ không dịu êm
                      Thỉnh thoảng như tiếng xe bò lọc cọc
                      Lại có lúc nhói lên vì gai góc...
                       
                      Ngày xưa
                      Thấy em tấp tểnh làm thơ
                      Mẹ cha hoảng hốt
                      Tưởng như em sắp mang nhà ra đốt ...
                       
                      Có cô con gái rượu
                      Không thấy dịu dàng thướt tha yểu điệu
                      Chỉ ít nói, hay cười, nhưng ngang ngạnh như cua.
                      Lại còn đòi làm thơ.
                       
                      "Thôi xin con, dẹp ngay con nhé !
                      Toán - lý - hoá kia học đi cho mẹ.
                      Thi sĩ bao đời có ai sướng được đâu
                      Không mây gió thẫn thờ cũng mặt ủ mày chau !"
                       
                      Thế là
                      Để được chơi với thơ, em phải hứa
                      Thành một cô kỹ sư như mẹ cha chọn lựa.
                      Và tuyệt đối không được viết thơ buồn
                      Dù chỉ tẹo tèo teo như bóng chuồn chuồn.
                       
                      Nên anh cứ yên tâm đi nhá !
                      Thơ em không buồn được đâu anh ạ !
                       

                       
                      Kính thư !
                      Hoangau
                       
                       
                       
                       
                      #11
                        vũkimThanh 06.06.2008 05:42:27 (permalink)
                        0
                        Nguyễn thế Duyên thân mến
                        Cám ơn bạn đã tới thăm và  tặng cả thơ  , chúc bạn luôn vui và có nhiều thơ nhé . Hoangau là người vui vẻ , thích đùa và rất thân ái với mọi người. Mình cũng rất trân trọng cô ta.
                        chào thân ái vũ kim Thanh
                         
                         Thân họa :
                         

                         
                        TỪ NGÀY NHẬN CHỨC
                         
                        Từ ngày nhận được (chức) to
                        Ăn ngủ không được cứ lo thế nào
                        Qua vườn Hồng chẳng dám vào
                        Ngậm ngùi bắn điếu thuốc Lào giải khuây
                        Khói xanh bay tận chân mây
                        Hồn vàng đờ đẫn như cây héo tàn
                        Trai thanh gái lịch bên đàng
                        Vờn nhau hát đúm như đàn chim Khuyên
                        Nhận tình thơ Nguyễn thế Duyên
                        Tôi như  chợt tỉnh vùi nguyên nỗi sầu
                        Xá chi mái tóc bạc mầu
                        Diễm tình vạn lý theo nhau tìm về
                        Ðây mùa xuân chín đam mê
                        Kia Ðào Nguyên mộng tràn trề niềm vui
                        Trẻ già chẳng ngại tới lui
                        Thơ ca đồng điệu ngọt bùi xẻ chia
                        Xin đừng oán trách chia lìa
                        Tủi thân hổ phận Sông kia Núi này
                        Tôi xin giang rộng vòng tay
                        Ôm đời ôm cả đắng cay bão bùng
                        Suối nguồn thơ chẳng tận cùng
                        Xoá tan tăm tối bão bùng ngày qua
                        Mong người tươi tốt như hoa
                        Mong thơ mãi mãi hiền hoà thuỷ chung
                         
                         Vũ kim Thanh
                         
                        #12
                          nguyễn thế duyên 09.06.2008 15:51:04 (permalink)
                          0
                          Viết bên mộ Hoàng văn Thụ
                           
                              
                          Nơi anh nằm xưa là một cánh đồng
                          Hương lúa chín ấp ủ anh năm tháng
                          Gió đồng nội vốn tự do, phóng khoáng
                          Vẫn thăm anh và ru những bờ tre
                           
                          Nơi anh nằm xưa có rặng phi lao
                          Lũ trẻ trâu vẫn vào đây tránh nắng
                          Anh vẫn kể cho chúng nghe: “ở nơi xa, xa lắm
                          Có một nơi chẳng có một người nghèo”
                           
                          Bốn mươi năm tôi lại ghé thăm
                          Anh lại bị giam vào chuồng cọp  “1”
                          Mùi sú uế xông lên nồng nặc
                          Đám nghiện nào tối tối rủ anh “Phê”     
                           
                          Ngày xưa mẹ vẫn kể tôi nghe
                          Chuyện cổ Grim và tôi tin là thật
                          Tối  tối tôi mơ những giấc mơ thánh thiện
                          Và hôm sau cố học để thành người
                           
                          Tôi không trách anh, chắc anh cũng như tôi
                          Anh cũng tin vào những điều không thật
                          Nên lấy máu mình vết một thiên cổ tích
                          Dành cho người hôm nay
                           
                           
                          Tôi đọc Grim và đã trở thành “Người”
                          Chị tôi đọc anh đã đứng ra đấu bố
                          Nên đã chết trong tột cùng đau khổ
                          Đám tang đi không một bóng người thân
                           
                          Hơn hai trăm năm, đời vẫn đọc Grim
                          Và còn đọc Grim mãi mãi
                          Còn chuyện cổ tích của anh?
                          Sách đời gập lại
                          Nên nấm mồ quạnh quẽ chẳng chân hương
                           
                                                        Mộ Hoàng văn Thụ 20 -5 -2008
                                            
                            “1”Mộ Hoàng văn Thụ hiện nay nằm trong vườn hoa Hoàng văn Thụ quá bé,xung quanh rào bằng chấn song sắt trông như chuồng cọp của nhà tù .Xung quanh là chợ bán cá,thịt.Là chỗ để xe chở rác
                           




















                           

                          Bài viết đã đăng: 86
                          Gia nhập ngày: 12.11.2007
                          Hiện trạng: offline
                          Đọc Grim là đọc gì vậy anh(chị) Nguyễn Thế Duyên ? Xin nhờ giải thích giùm, bài thơ rất của bạn rất hay.Chúc buổi nghỉ cuối tuần vui vẻ
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.08.2008 01:28:51 bởi nguyễn thế duyên >
                          #13
                            nguyễn thế duyên 10.06.2008 02:11:00 (permalink)
                            0
                              Đêm trăng nói chuyện với Lý Bạch
                                                                                               Có rượu không có bạn
                                                                                               Một mình chuốc dưới hoa
                                                                                               Nâng chén mời trăng uống
                                                                                               Mình với bóng thành ba
                                                                                                                          Lý Bạch






                            Tôi đọc bài thơ của cụ
                            Rằng hay thì thật là hay
                            Đêm nay đầy trời trăng sáng
                            Tôi lại mời trăng uống rượu say
                             
                            Cũng một mình tôi chuốc dưới hoa
                            Chén rượu trong đãm ánh trăng ngà
                            Trời thu cao thẳm mây chẳng có
                            Sao tôi với bóng chẳng thành ba
                             
                            Khác với thơ của cụ xưa
                            Bóng với tôi thành bốn
                            Chếnh choáng hơi men ngửa lên mời trăng uống
                            Hỡi vầng trăng tôi với cụ ai say?
                             
                            Không! Tôi không say! Tôi không say!
                            Sao cụ nói là mình với bóng
                            "Mình" cụ ơi mới là nửa con người
                            Còn nửa kia? Chắc cụ đã say rồi
                             
                            Còn vầng trăng chỉ cười
                            Bảo tôi say hơn cụ
                            Cụ uống Trạng Nguyên Hồng
                            Say ôm trăng đi ngủ
                            Nên một mình một bóng
                            Cộng với trăng là ba
                             
                            Tôi uống Nữ Nhi Hồng
                            Rượu nồng trong đêm cưới
                            Nên hai mình gộp lại
                            Chỉ thành một bóng thôi
                             
                            Đêm nay trăng sáng đầy trời
                            Rượu ai cất để một người say thôi
                            Bỗng thương cụ lắm cụ ơi
                            Bóng tôi thành bốn mà người thành ba.
                             
                             
                            Chú thích: Ngày xưa ở Trung Quốc, khi đẻ con trai thì nấu một bình rượu chôn xuống đất. Khi đứa trẻ thi đỗ thì đào lên mời mọi người gọi là rượu Trạng Nguyên Hồng. Nếu đẻ con gái cũng nấu một vò rượu chôn xuống đến khi cô gái đi lấy chồng thì mang lên mời mọi người gọi là rượu Nữ Nhi Hồng.
                             
                             















                             
                             















                                  
                                  
                             
                             


                            < Sửa đổi bởi: nguyễn thế duyên -- 20.5.2008 23:27:53 >
















                            Bài viết đã đăng: 373
                            Gia nhập ngày: 31.3.2008
                            Đến từ: Cốc vắng
                            Hiện trạng: offline
                             Muốn cùng say
                             
                            Nữ nhi hồng biết kiếm đâu?
                            Để thử đôi chén xem đầu có say?
                            Nếu như có loại rượu này
                            Mà say khi uống thì say suốt đời
                            Say điên đảo cả đất trời
                            Để trăng với bóng hóa người như ta
                            Say nói chuyện được với ma
                            Thì tôi chắc chẳng bao giờ...cô đơn


                            _____________________________

                            Trạc Tuyền đoạn cuối đường tu
                            Nợ trần chưa dứt vi vu nâu sồng
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.08.2008 21:06:17 bởi nguyễn thế duyên >
                            #14
                              Liên Thơ 10.06.2008 13:02:38 (permalink)
                              0
                               Gửi Leminhlienthanhtho
                              Tôi chẳng giầu đâu anh bạn ơi
                              Gia tài chỉ có mỗi thơ thôi
                              Nên cũng đừng lo cô hàng xóm
                              Bỏ đi để lại dậu mồng tơi
                              Nhưng mà anh bạn hãy nghe tôi
                              Hãy phá phăng đi dậu mồng tơi
                              Để cứ chiều chiều ai đứng ngóng
                              Mong cô hàng xóm vẫy tay mời

                              Tôi cũng muốn tặng bạn một bài thơ nhỏ làm lễ vật làm quenvà đừng hiểu lầm Hoangau 
                               
                                     
                              Dậu mồng tơi
                                               "
                              Nếu không có dậu mồng tơi 
                                               Thể nào tôi cũng sang chơi nhà nàng"
                                                                  Nguyễn Bính
                                                          Tặng Leminhlienthanhtho
                                     Rặng mồng tơi đã phá rồi
                              Sao vẫn chẳng dám sang chơi nhà nàng
                                     Hay là tại thiếu bướm vàng   "1"
                              Hay là tại thiếu những hàng tơ hong
                                     Nên dù chín nhớ mười mong
                              Mà tôi chẳng dám sang phòng nàng chơi
                                     Nhìn sang tôi thấy nàng cười
                              Nàng đang hong tóc ở ngoài mái hiên
                                     Bướm vàng ơi hãy hiện lên
                              Chở sang bên ấy bao niềm ước mơ
                                     Đêm nào tôi cũng làm thơ
                              Đêm nào tôi cũng nằm mơ về nàng
                                     Giấc mơ tôi rất nhẹ nhàng
                              Có con bươm bướm chở nàng sang chơi
                                     Người mà đến thế thì thôi
                              Một đời thơ cũng một đời bỏ đi
                                     Trăng vàng dõi tấm tình si
                              Sáng mai tôi quyết phải đi thăm nàng

                                     Sớm hôm sau, dưới nắng vàng
                              Tần ngần tôi....Dựng lại hàng mồng tơi
                                                      Hà nội 6 -6 -2008
                              "1" Xin lỗi cụ Nguyễn Bính bướm của cụ là bướm trắng nhưng con bí vần quá.Tiện có Vũ kim Thanh đứng cạnh nên con xin anh ấy một ít bột mầu vàng bôi lên bướm của cụ
                              **************************

                              Đành thôi
                                         Thân gửi Nguyễn Thế Duyên!
                               
                              Cậu gửi cho tớ một bức tình thư
                              Sao không vào phorosop
                              Cop py con tim chảy máu chớp chớp chớp
                              Vừa khóc vừa rên như còi, đèn 115
                              Để được chuyển nhanh đến tay tớ
                               
                              Thư đến muộn chuyện tình không cứu vãn
                              Bức tình thư hoá thành bức phù điêu
                              Hoá thạch những trái tim yêu
                              Chảy tràn nhiệt huyết trên dòng vô tâm
                               
                              Tớ xót cho tấm lòng thành
                              Không người thấu hiểu tình đành ra đi
                              Đành thôi ...thôi thế... thế thì thôi
                              Gửi lòng bạn với thơ rơi tuổi đời!
                                          Lê Minh Liên Thanh Thơ
                                                    10/6/2008
                              Chúc bạn vui và hạnh phúc!
                              Lúc nào vơi vui tớ sẽ trị tội biến tớ thành ái nam ái nữ!
                                                   Thân mến!
                               





                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 10.06.2008 13:43:53 bởi LEMINHLIENTHANHTHO >
                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 25 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 371 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9