Tặng hoa
Gửi một người
Khi tâm hồn quay lại tuổi hai mươi
Muốn tặng hoa mà sao lại ngượng
Chỗ gặp gỡ hay là nơi hò hẹn?
Bâng khuâng lòng trong câu hỏi không đâu
Sao khi bạc mái đầu
Cầm một đóa hồng thôi cũng khó
Có gì đó như là bỡ ngỡ
Có phải đời chưa từng tặng hoa đâu
Hoa mua rồi không biết dấu vào đâu
Bỗng thấy chông chênh vì bông hồng nhỏ bé
Bông hoa nhỏ tỏa mùi hương quyến rũ
Một chút xa xưa cho lòng bỗng bàng hoàng
Em ngỡ ngàng?
Hay em bối rồi?
Sắc hồng hoa có ánh đỏ mặt người?
Và em cười với nụ cười ngượng ngập?
Và một nỗi buồn vương trong mắt xa xôi?
Đã xa rồi! xa rồi!
Cầm hoa trên tay bỗng thấy mình cằn cỗi
Góc tường ấy bông hoa tôi để lại
Chỉ đến với em với một tấm lòng
Thôi!
Anh chẳng thể là hoa hồng
Đừng trách nhé ! Em ơi đừng trách
Anh chỉ là hoa cỏ may không sắc
Đậu vai em trong những buổi chiều buồn
Hà nội trong những ngày đáng nhớ
ĐỌC THƠ ANG EM BỒI HỒI SÚC ĐỘNG
NỦA CUỘC ĐỜI THƠ CỨ MÃI LONG ĐONG
CHỮ TÌNH ÁI HAY TIẾNG LÒNG THAN THỞ
CÓ PHẢI ANH ĐÃ CÓ LẦN DANG DỞ
HAY LÀ ANH CŨNG TRÓT NẮC NỢ AI
NỢ AI ANH CHẢ CŨNG HOÀI
CHẮC LÀ CÒN NHỚ ĐẾN NGƯỜI NGÀY SƯA
THƠ ANH VIẾT NỖI BUỒN SƯA
ĐEM LÒNG GÓI GHÉM TÚI THƠ TRỮU ĐẦY
NỖI LÒNG GỬI VỚI GIÓ MÂY
TÌNH SẦU MUÔN THỦA ĐONG ĐẦY TIM AI
PHẢI ĐÂU MỘT ĐOÁ HOA NHÀI
MỘT BÔNG HỒNG THẮM NHỜ AI CẦM DÙM
ANH ĐỪNG ĐỂ Ở CUỐI ĐƯỜNG
RỒI KHI GẶP LẠI VẤN VƯƠNG DẠ NÀY
NỖI LÒNG ANH CỨ TỎ BẦY
BIẾT ĐÂU NGƯỜI ẤY CÓ NGÀY DÕI THEO
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.04.2010 15:11:26 bởi hoàng hoài nam >