Một câu thơ chợt hiểu
Thay đổi trang: << < 222324 > >> | Trang 23 của 25 trang, bài viết từ 331 đến 345 trên tổng số 371 bài trong đề mục
hoangau 06.05.2010 01:47:26 (permalink)
0

Trích đoạn: nguyễn thế duyên

Thơ và tình yêu

thơ ư?
Chết rồi!
Từ khi em yêu tôi
Thơ chẳng còn lên tiếng
Giữa ngục tù em ơi

Tình yêu!
Cần con tim
Tiếng thơ!
Cần bầu trời
Tim em chưa đủ rộng
Để thơ tôi cất lời

Thơ!
Cần tự do
Con tim em!
Tù ngục!
Thơ!
Tiếng lòng thổn thức
Đâu chỉ mình em thôi.

Tôi trải tình mình với mọi người.
Nhưng yêu!
Chỉ với mỗi em thôi
Tôi chết--Khi thơ chết
Xác tôi!--Trao cho người
Hà nội 1--5--2010


Tình yêu và thơ

Tình yêu ư ?
Phải chăng tôi đã có
Từ những ngày không em
Bằng lời tình nóng bỏng ?

Tiếng lòng tôi thổn thức
Lời tình tôi đam mê
Lời yêu tôi khao khát
Chảy muôn nơi
Tràn trề.

Chợt một vùng thung lũng
Đầy tràn tiếng lòng tôi
Đầy tràn niềm khao khát
Gom về từ muôn nơi.

Và bên hồ từ đó
Rực rỡ những bình minh.
Tiếng lòng tôi lấp lánh
Khi trăng lên soi mình.

Nhưng không ! Không ! Không đủ !
Tôi cần cả thế gian
Cần nhiều miền đất lạ
Cho lời yêu lan tràn.

Sao em chỉ có thể
Làm dòng sông, lở, bồi ?
Làm lòng hồ thăm thẳm ?
"Cầm tù" tình yêu tôi ?

Hãy để tôi như trước.
Tiếng lòng lan muôn nơi.
...
Dưới mặt trời nóng bỏng
Chỉ đủ mà ... bay hơi ...

<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.05.2010 02:08:46 bởi hoangau >
hoàng hoài nam 08.05.2010 13:28:27 (permalink)
0
Thơ và tình yêu

thơ ư?
Chết rồi!
Từ khi em yêu tôi
Thơ chẳng còn lên tiếng
Giữa ngục tù em ơi

Tình yêu!
Cần con tim
Tiếng thơ!
Cần bầu trời
Tim em chưa đủ rộng
Để thơ tôi cất lời

Thơ!
Cần tự do
Con tim em!
Tù ngục!
Thơ!
Tiếng lòng thổn thức
Đâu chỉ mình em thôi.

Tôi trải tình mình với mọi người.
Nhưng yêu!
Chỉ với mỗi em thôi
Tôi chết--Khi thơ chết
Xác tôi!--Trao cho người

Hà nội 1--5--2010
 
THƠ TÌNH VÀ TÌNH YÊU
******************
TÔI TRỞ VỀ ĐÂY DỮA NẮNG CHIỀU
ĐỂ NGỒI GOM LẠI CHÚT THƯƠNG YÊU.
NHỮNG GÌ SÓT LẠI TRONG TRIỀU ẤY
NĂNG CHÁY HỒN THƠ NHỮNG THÁNG NGÀY.
TÔI TRỞ VỀ ĐÂY DỮA CHỐN SƯA
MỘT CHIỀU XA VẮNG DỮA CƠN MƯA.
MỘT CHIỀU SA VẮNG CHIỀU THƯƠNG NHỚ
LĂNG LẼ  VÀO THƠ TỰ BAO GIỜ.
TÔI DẤU CÔ ĐƠN MỘT KIẾP NGƯỜI
GÓI TRONG THƠ LẠNH NỬA HỒN TÔI.
BAO NGÀY CHÔN KÍN TRONG LÒNG ẤY
THOÁNG CHÚT ĐƠN CÔI LẪN BỒI HỒI.
TÔI TRỞ VỀ ĐÂY NHẶT THƠ TÔI
GOM LẠI KỶ NIỆM ĐÃ XA VỜI.
BAO NĂM ĐÃ CHẾT TRONG TUYỆT VỌNG
RỰC CHÁY CHIỀU NAY DỮA LÒNG TÔI.
nguyễn thế duyên 11.05.2010 19:16:45 (permalink)
0

  Viết dưới bụi cây dâm bụt
           Chùa Bồ đề


Thương người sao chẳng biết thương thân
Đến bụt mà còn vướng bụi trần
Để chết hoá thân thành dâm bụt
Thì sao ta lại cứ phân vân?

            
           Chùa bồ đề chiều mưa


            Đố biết

Có người một mắt với một tai
Nhưng lưỡi lại hai.Đố biết ai?
nghề nghiệp,! chuyên làm thầy cãi
Cả đời biết một chẳng biết hai


Mãi Mãi 13.05.2010 20:25:34 (permalink)
0

Trích đoạn: nguyễn thế duyên

Viết dưới bụi cây dâm bụt
        Chùa Bồ đề


Thương người sao chẳng biết thương thân
Đến bụt mà còn vướng bụi trần
Để chết hoá thân thành dâm bụt
Thì sao ta lại cứ phân vân?

         
        Chùa bồ đề chiều mưa




[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/51032/6359F67191AC436D92631C4B8DAF2508.jpg[/image]

Nguồn gốc tên gọi


Loài hoa này vốn có tên gốc là hoa dâng bụt (hoa để dâng lên cho Bụt, tức Phật), về sau do đọc trại mà thành dâm bụt.Dâm bụt còn có nghĩa là Dâm : che bóng, Bụt: Phật . Dâm Bụt là cái lọng che Phật ( vì hoa có hình dạng giống cái lọng)[1]


(st )





Anh Duyên à, sự tích hoa Dâm Bụt khác với bài thơ của anh nhiều lắm đó...


Thân em như tấm lụa nào

Phất phơ giữa chợ vướng vào tay anh...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.05.2010 20:46:55 bởi Mãi Mãi >
Attached Image(s)
ThanhThanhKhiet 02.06.2010 10:14:31 (permalink)
0
quote:

Trích đoạn: nguyễn thế duyên


quote:

Hờn Cai hạ

Sau những trận tung hoành , giao tranh ác liệt
Sở Bá Vương đêm nay nằm thiêm thiếp
Trên long sàng - chiếu ngự - giữa lều hoa
Mộng hoàng lương cất nhẹ gánh sơn hà
Đêm cai hạ lặng chìm trong tĩnh mịch

Bốn tường gấm đứng nghiêm như đợi lệnh
Thanh gươm hầu treo cạnh toả hào quang
Ló qua song lấm lét mảnh trăng quầng
Gió nhớn nhác lẩn trong vườn thượng uyển

Vũ trụ nép mình im hơi lặng tiếng
Mây bàng hoàng lướt vội trong đêm khuya
Dưới chân lầu liễu rủ ngọc lưu ly
Nghiêng mình đứng cúi đầu chầu soái phủ

Bỗng tứ phía như trời long đất lở
Hán quân reo nổi sấm khắp chân thành
Rừng giáo gươm lấp lánh dưới trăng thanh
Quân Lưu Bang như triều dâng thác đổ


Sở Bà Vương vừa nhẩy lên mình ngựa
Vụt bên tai một lưỡi mác bay vèo
Chung quanh mình vang dậy tiếng hò reo
Tên tướng Hán xông lên đầy sát khí

Ngựa ô truy vội cất mình lánh nhẹ
Loáng ánh gươm lông lốc chiếc đầu lăn
Lực bạt sơn rung mạnh cánh tay thần
Vương tung hoành giữa đám quân lang hổ

Tiếng thép chạm nhau rừng thây nhân đổ
Gươm vù vù chuyển gió toả ngân quang
Máu địch đỏ loang trên chiến bào vàng
Ô truy mã đã biến thành xích thố

Nhưng Hán quân như đàn ong vỡ tổ
Vây trùng trùng điệp điệp quanh mình vương
Khói bụi bay mù mịt phủ sa trường
Thành Cai hạ rung lên trong hỗn chiến

Dưới vó ngựa ngổn ngang ngàn xác chết
Cận vệ quân còn lại mấy trăm người
Nhìn bản doanh Vương bất giác ngậm ngùi
Lửa uất hận vụt toả ra đầu kiếm

Vương thét lớn điên cuồng trong giết chém
Suối máu tràn trên bãi cỏ mờ sương
Ánh kiếm bay mở rộng một vệt đường
Vòng vây dịch tan tành như trúc chẻ

Vương nghiễm nhiên vượt ra ngoài hiểm địa
Vó câu nhẹ vương ngửng nhìn trời biếc
Ánh trăng vàng đã tắt hẳn từ lâu
Vài cánh chim buông nhẹ tiếng kêu sầu

Lá rụng vèo bay ngang trước mặt
Dòng Ô giang sóng dâng lên dào dạt
Như muôn hồn tử sỹ đương kêu rên
Đất Giang đông sương phủ tấm màn đen


Ôi sự nghiệp anh hùng theo khói nhẹ…

Phỏng theo TXT
Thanh Thanh Khiết
17.5.2010



Cô bạn ơi bài thơ này hay đấy. một phong cách mới. Xin cùng cô bạn nói về cai hạ nhé

          Hờn cai hạ
Một mảnh chiến bào đẫm máu
ba thước gươm khua tối đất trời
Tấm thân bảy thước sao lệ đổ?
Bạt núi, cử đỉnh sao rã rời?
Quân vương một ngựa gây sự nghiệp
Đừng để hồng nhan phải phụ Người
Dứt tiếng Ngu cơ gục xuống
Ngửa mặt vương gào rách trời
Nhi nữ tình sâu muôn trượng
Anh hùng đạp đất đội trời
Hận giăng kín trời Cai Hạ
Để đời thương mãi khôn nguôi


Ngu Cơ
 
Chiến bào vương nhuộm loang đẫm máu
Thoáng ưu tư giữa chuyện nhục vinh
Nhìn Ngu Cơ mắt hình như bối rối
Ta đi rồi mong nàng sẽ yên thân
 
Để quân vương lòng không vướng bận
Một lưỡi gươm  cắt đứt hồng trần
Giai nhân gục bên chân dũng tướng
Nghiêng thành Cai Hạ khóc sinh linh
 
Lần đầu tiên người tráng sỹ đa tình
Để  lệ thầm rơi trên gò má
Tất cả quyền vương tham vọng đã..
Không còn thôi thúc chí anh hùng 
Thanh Thanh Khiết
2.6.2010 
 
nguyễn thế duyên 07.06.2010 17:51:55 (permalink)
5

Thị Mầu
Từ cuộc đời em bước vào chiếu chèo
Với chiếc áo tứ thân
Với chiếc quạt che nghiêng nửa mặt
Với anh mắt đong đưa
Chứa đầy khao khát
Những thèm muốn trào lên trong tiếng trống liên hồi

Thị Mầu ơi
Đã hơn nghìn tuổi rồi
Em mãi mãi vẫn còn xuân sắc
Tiếng trống chèo lúc khoan lúc nhặt
Những đêm dài thao thức
Một ước mong nén chặt trong lòng

Tiếng trống chèo đổ dồn
Khao khát bùng lên thành lửa
Và tiếng cười òa vỡ
Quanh chiếu chèo chứa nước mắt bên trong
"Hôm nay mười bốn mai rằm
Ai muốn ăn oản thì năng lên chùa"

Câu chèo xưa
Lắng bao suy tư
Quả táo rụng sân đình vừa chua vừa chát
Và Thị Mầu em
Hiện thân khao khát
Tìm quả táo chua ở tận cửa chùa

Thị Kính và em
Cùng trên chiếu chèo xưa
Người nhẫn nhục
Còn em thì bùng nổ
Có phải không em cuộc đời ngắn quá
Em muốn tung hê cả tứ đức lẫn tam tòng

Hàng nghìn năm
Em mang tiếng cười
Ném vào mặt cuộc đời
Ném vào mặt những thị phi, phải trái
Hàng nghìn năm
Em còn sống mãi
Với những khát khao đốt cháy cả chùa
Hà nội 6--6--2010

hoàng hoài nam 22.06.2010 11:04:53 (permalink)
0
Viết dưới bụi cây dâm bụt
Chùa Bồ đề


Thương người sao chẳng biết thương thân
Đến bụt mà còn vướng bụi trần
Để chết hoá thân thành dâm bụt
Thì sao ta lại cứ phân vân?

Chùa bồ đề chiều mưa



anh duyên nói đúng thật chẳng sai
người đời biết một chẳng biết hai
đến bụt còn dâm nên có phải
tuổi già vẫn ngóng một cành mai
(à em quên. tuổi già vương vấn một mùa ngâu)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.06.2010 11:24:00 bởi hoàng hoài nam >
nguyễn thế duyên 07.07.2010 18:29:37 (permalink)
0
    Rét nàng Bân

Lâu lắm rồi mới có rét nàng Bân
Bỗng nhận thấy trời năm nay rét quá
Gió lạnh về thổi bùng nên nỗi nhớ
Đôi que đan nhẫn nại chọc vào đêm

Nàng Bân trách mình vô duyên
Anh trách mình bạc phúc
Đôi kim đan đêm đêm thao thức
Đan vào đêm chút gì đó chênh chao

Rét tháng ba chết cóng cả lòng nhau
Cái rét ngọt vì ngọt ngào nỗi nhớ
Chút ân hận.
               Lặng trôi vào quá khứ
Cái rét này ai gửi đến nơi ai?

Cuộc đời em ơi
Chút rét, chút thương
chút giận, chút hờn
Chút thật chút hư mờ mờ ảo ảo
Rét tháng ba em ngồi đan áo
Tan rồi em chuyện cổ tích ngày xưa

Đêm nay tôi viết vần thơ
ở nơi ấy em có ngồi đan áo
Thơ tôi vướng vào kim đan
Tình em thấm trong chiếc áo

Nhẹ một tiếng thở dài
Lơ đễnh nhìn ra cuối trời
Rét run bàn tay nhỏ nhắn
Một nỗi hờn câm lặng
Tiếng thơ vụt tắt
Đêm nay gió lại về

       Hà nội đêm trở gió






 


anhtrangthu




KHÔNG BIẾT ĐẶT TÊN LÀ GÌ?


Em không phải nàng Bân
Vẫn ngày ngày đan áo
Xưa đan áo cho chồng
Giờ chỉ là hư ảo

         *
       *   *

Cái ngày em còn trẻ
Em đan lát suốt ngày
Đan những chiếc khăn dày
Đan giày, đan tất đan cả bao tay
Cho những em be bé
Cho những người bạn trẻ
Cho cả những người không biết không quen
Tình em chẳng thấm vào sợi len
Tình em không quện vào mũi sợi
Tình em không vương vào nút nối
Tình em...không chẳng có tình em
Chỉ có niềm vui
Khi khăn hoàn tất
Chỉ có băn khoăn
Khi đôi giày chật
Chỉ có ngại ngùng
Khi áo quá dài quá ngắn...

Em vẫn miệt mài
Qua chuỗi ngày dài
Áo khăn chất đầy cuộc sống
Chẳng đếm được bao nhiêu
Nhưng em vẫn biết một điều
Dù rất nhỏ
Áo, khăn kia góp ủ ấm một phần.
...

          *
         *   *

Hôm nay rét tháng Ba
Gió luồn buốt qua da
Kéo chiếc áo choàng kín cổ
Trong lòng em có chút gì vụn vỡ
Sao cả một đời đan áo cho ai
Mà lại không
                  đan nổi cho mình
Một chiếc khăn dài?

17--04--2010


>


_____________________________








Kiemkd
titleAndStar(115,0,false,false,"","")Bạn Thâm Giao


 

Hiện trạng: offline RÉT NÀNG BÂN



Không ai còn ngồi đan áo
Nhưng rét Nàng Bân vẫn cứ ùa về
Bởi vì lời thề hẹn
Đã hóa thành bất tử cùng tình yêu !

Sáng nay gió rét xén ngang
Nàng Bân bây giờ bận lắm ?
Áo mỏng, hở lưng, hở rốn
Nên mùa đông phải quay về
Nhắc em mặc ngay áo ấm...

Như thế, không cứ là phải đan áo
Mới hiểu là em yêu anh !
Như thế, không cứ là phải rét
Mới hiểu rằng anh yêu em !

Tháng ba về rồi tháng ba đi
Năm tháng quay tròn cùng vũ trụ
Chỉ có tình yêu muôn đời vẫn ở lại
Nàng Bân ơi !
Ta luôn nhớ tới người !

Hà Nội, ngày 15.4.2010
Kiều Anh Hương


_____________________________

Sống là yêu, buồn cũng để yêu thôi !




Lụa trắng
titleAndStar(83,0,false,false,"","")Bạn Thân


 


Nàng Bân giờ lười biếng
Nhớ thương chẳng chuyên cần
Trời ban cho cơn rét
Mà đành phụ tình nhân.
Áo đan còn giang dở
Khăn cũng lại nửa vời
Che mình thì thôi cổ
Chán lắm, nàng Bân ơi...

Thôi thôi, thế thì thôi
Thà rằng em ra chợ
Lén mang theo ít nhớ
Mua kèm chiếc áo len...

16.4. Góp với bạn ý tôi.



  ThanhThanhKhiet
titleAndStar(6385,6,false,false,"","")VIP







Tháng ba
 
Xuân còn đọng lại giữa mênh mông
Cỏ biếc non tơ dưới nắng hong
Ánh mắt đam mê vương sắc thắm
Bờ môi đắm đuối đợi hương nồng
Ngày ngày nỗi nhớ mang trong dạ
Tháng tháng niềm thương trải ngập lòng
Cái rét nàng Bân thêm  gió lạnh
Mà trong xa cách má luôn hồng
 
Thanh Thanh Khiết
17.4.2010


_____________________________





) hoàng hoài nam
titleAndStar(144,0,false,false,"","")Bạn Thâm Giao


 

NHỚ GÌ-NHỚ AI


rét nàng bân thổi bùng lên nỗi nhớ
của chúng mình một thủa xa xăm.
cũng năm ấy nơi đây tôi và em
khăn áo mỏng đi về trên lối nhỏ.
cơn gió vô tình khơi niềm thương nhớ
gió ngọt ngào làm sáo động tim ai.
gió đưa hương quyện mái tóc dài
hương bồ kết cho lòng ai mãi nhớ.
và hôm nay một mình trên đường nhỏ
bỗng cô đơn một nửa tâm hồn.
một nửa đời mải sống tha phương
tay trai sạn mà lòng trống trải.
hôm nay đây gió làm lòng tê tái
bước trân buồn kẻ viễn sứ tha hương.
và chiều nay ngõ nhỏ một linh hồn
lòng giá lạnh nhìn nàng bân đan áo.
người cố nhân gửi tình trong mộng ảo
nàng bân ơi ai đan áo chiều nay.





_____________________________

hoàng hoài nam
những gì tôi viết cho tôi

<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.07.2010 18:32:57 bởi nguyễn thế duyên >
nguyễn thế duyên 16.07.2010 01:44:09 (permalink)
0
Im lặng
             Gửi Thảo Chi

Cho tôi được làm con sông Hoàng Phố
Để có thể lặng im nghe một tiếng em gào
Để có thể nhìn hai hàng nước mắt
Đang lặng bò trên gò má xanh xao

Hoàng Phố ơi ngươi bao nhiêu sâu!
Liệu có sâu bằng nỗi lòng em thương bố?
Hồng Lĩnh ơi ngươi bao nhiêu cao!
Liệu có cao bằng
Một tiếng gào
Xé rách trời xanh
Xô nghiêng dòng sông Hoàng Phố?
Rồi tất cả lặng đi
Cho một tiếng thầm thì
Em gọi
“Cha ơi”!

Người đã đi và nước mắt em rơi
Nước mắt em ướt đẫm hồn tôi
Em gái ơi hãy khóc thêm chút nữa
Tôi chỉ thể cùng em san sẻ
Bằng một sự lặng im

Mọi lời nói đều trở thành vô nghĩa
Nỗi đau này ngôn ngữ chẳng thể mang
Anh biết nói gì?
Anh đành im lặng
Nhìn lệ em rơi trong đau đớn bàng hoàng
Hà nội 10-7-2010


nguyễn thế duyên 22.07.2010 16:50:24 (permalink)
0


Nón không quai


Nón không quai
Thương ai qua cầu gió thổi
Chòng chành nón bay tóc rối
gánh thơ rơi vãi bên đường

Ai ơi chín nhớ mười thương
Nhặt hộ cho em chiếc nón
Mái đình câu ca dao xưa "1"
Trời chẳng đổ mưa
mà sao nón ướt?
Thương em đứt từng khúc ruột
Chòng chành như nón không quai.

Câu thơ nghẹn lại em ơi
Muốn tết dòng thơ để làm quai nón
Để em qua đình ngả nón
Đình bao nhiêu ngói hỡi em?

"1"  Qua đình ngả nón trông đình
 Đình bao nhiêu ngói thương mình bấy nhiêu
             Ca dao
 

THƯƠNG GIANG 24.07.2010 19:29:30 (permalink)
0
-Lâu không lại thăm. Hôm nay anh thả vào đây chút nhớ

Hội Lim không em


Tháng giêng anh trẩy hội Lim
Vì anh nhớ lời em hẹn
Ngẩn ngơ Quán dốc anh tìm

Năm nay hội Lim
Đến hẹn anh lên sao em không đến?
Tiếng hát sao mà sao xuyến
"Bèo ơi bèo dạt mây trôi"

Bèo của lòng anh ơi!
Em dạt phương nào?
Mà để cho anh hôm nay đứng đợi
Mưa xuân ướt đẫm vai anh
Câu hát mời trầu đắm đuối

Năm xưa em đi trẩy hội
Miếng trầu cánh phượngmời anh
Sao miếng trầu em đỏ vậy?
Tà áo tứ thân vẫy vẫy.
Hồn anh ngơ ngẩn đi theo

Năm nay quan họ gặp nhau
Anh chẳng phải trai Nội duệ
Còn em là gái cầu Lim
Câu hát "Hoa thơm bướm lượn"
Làm anh mãi mãi kiếm tìm

Hội Lim
Năm nay em không đến
Hội buồn vì vắng em
Miếng trầu không đỏ nữa
Ai ơi đến miền quan họ
Cho tôi gửi theo nỗi nhớ một người
...

Nguyễn Thế Duyên

Mãi tìm người xưa...

Về hội Lim anh nghe  hát :
"Bèo trôi..."
Câu hát buồn...
Chợt thương người  xa xứ...
Như cánh bèo...
lênh đênh dời bến cũ...
Để hẹn thề thành  quá khứ...
buồn tênh....

''Quán dốc đợi người..."*
 trong nỗi nhớ chênh vênh...
Em không đến...
bởi lênh đênh phiêu bạt...
Phương trời xa...
Đắng lòng ...vương câu hát...
Khúc :"Còn duyên"*
Bỗng dào dạt... xuyến xao...

Anh vẫn nhớ...
Lời  em  hẹn thủa nào
Nên tìm đến...
Mong gửi trao nỗi nhớ...

Hội vẫn đông...
Liền anh :"Lời thương ngỏ..."*
Liền chị đây...
Sao vắng có... một người...?
Miếng trầu giờ
Anh đâu   thấy đỏ môi...?
Tại người têm...
Hay tại vôi bạc trắng...?

Tà áo tứ thân...
Cũng chẳng vương mầu nắng...
Như ngày xưa...
Bởi hội vắng :"Trúc xinh"*...

Giữa  bao người...
Anh đơn lẻ một mình...
Với hoài niệm  một bóng hình xa ngái...
Cô gái hội Lim...
và nụ cười đọng lại.
Trong  thơ anh...
vẫn tìm  mãi...Người xưa...
Kiev 24/7/2010-TG

@_Anh Thế Duyên ơi!
Cám ơn anh còn nhớ và ghé thăm TG.Chúc anh vui khoẻ và sáng tác đều tay.

nguyễn thế duyên 01.08.2010 10:41:20 (permalink)
0

Gửi cô gái Huế
          Gửi Nguyệt Thu

Chưa một lần đến huế của em

Để ngắm vầng trăng thu
Soi mình xuống dòng sông Hương huyền ảo
Cầu Tràng Tiền mấy nhịp cong cong
Phất phơ tà áo
Mầu tím Huế nào nhuộm tím cả hồn nhau?

Chưa một lần đến Phú Văn Lâu

Nghe một câu Nam Ai
Lặng như một tiếng thở dài
Nhẹ lắm
Tan vào sâu thẳm

Chiều nay huế có buồn không em?

Mưa huế có não nề giăng mênh mông nỗi nhớ?
Mà câu thơ em sao da diết thế
Phải em buồn nên Huế cũng buồn theo?

Đỉnh Thiên Mụ trăng treo

Tiếng chuông chùa tan vào vào màn sương loãng
Huế mộng
Huế mơ
Em mộng
Em mơ
Nỗi buồn huế tan thành thơ
Và anh tan vào mơ mộng

Ước gì một lần thôi đứng ngắm

Cô gái Huế thở dài lay động mảnh trăng thu

                        Hà nội 20—7—201o
 

nguyễn thế duyên 06.08.2010 01:01:29 (permalink)
0

Đêm Tây Nguyên

Tiếng cồng !
Lay màn đêm dậy
Ngọn lửa !
Làm màn đêm say
Đêm nghiêng ngả
Bước chân người nghiêng ngả
Chóe rượu cần đầy rồi lại vơi

Cô gái Ba na mặt đỏ hồng ánh lửa
Men rượu cần lúng liếng mắt em cười
Tiếng hú dài đập vào vách đá
Đầu mũi lao bắt lửa
Những cánh tay trần rung đêm cao nguyên

Đồi cà phê thả hương vào đêm
Tiếng nai tác giữa rừng sâu vọng lại
Con suối nhỏ đầu buôn cựa chảy
Tiếng đàn T'rưng chấp chới hồn người

Tàn lửa tung lên lưng trời
Cần rượu vít cong buôn làng vào hội

Tiếng chiêng bằng thanh
Tiếng chiêng núm đục
Tiếng cồng trầm hùng
Đêm Tây Nguyên nao nức
Tiếng hú dài bò lên đỉnh Chư Pông

Đêm !
Róc rách tiếng suối trong
Chim "Chót bóp" tìm nhau bìa rừng vắng
Đồi trở mình nặng nhọc
Đắc gia ly trắng nước dựng giữa trời


Lụa trắng 06.08.2010 09:03:04 (permalink)
0
Màu đỏ hoà vào màu đen thành màu gì hả em?
Chút muối thêm chút đưồng vắt thêm một chút chanh
Một chút!
Tất cả chỉ là một chút
Thành gì?
Thành một chút mong manh

Sao lại nửa TÌNH YÊU
 
Nếu trộn được màu tình yêu
đâu cần bao nhiêu người vẽ?
Nếu có thể pha chế
Đâu còn ngọt đắng nhân gian?
Tình yêu đầy ảo tưởng
Tình yêu như Bắc cực quang
Hoang đường
Nhưng có thật.
Xin hãy chắt
Trong tim mình hỗn độn
Một chút gì
                   Riêng biệt
                                      Ấy, TÌNH YÊU!
 
6.8 (cảm ơn đã ghé thăm)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.08.2010 09:04:58 bởi Lụa trắng >
nguyễn thế duyên 19.08.2010 11:56:07 (permalink)
0
  Hai nửa tình yêu

Tình yêu đến từ đâu?
Em hỏi anh
Anh hỏi ai?

Anh ngửa lên hỏi trời
Dớt mỉm cười
Thần ái tình dương cánh cung nhằm bắn
Mũi tên xuyên qua con tim
máu đỏ nhỏ ra hoá thành nước mắt
Ướt bờ mi em
Rớt xuống môi
Vị ngọt của nụ hôn hay nước mắt em ơi?

Anh cúi xuống hỏi đất
Quỷ sứ cười cuồng điên
Bàn tay đầy móng vuốt
Chộp lấy con tim
Máu vọt ra
Bầm đen
Thành nước mắt rơi trên má em
Mặn đắng!

Tình yêu đến từ nơi đâu?
Em ơi anh không biết nữa
Nhưng anh biết tình yêu có hai màu Đen- ĐỎ
Có hai vị tình yêu
Mặn-Ngọt
Trên đời

Và tình yêu có hai nửa em ơi

           Hà nội 5--8--2010






Trích đoạn: nguyễn thế duyên

    Hai nửa tình yêu





Thầy em thích casino
Nên thường Đen - Đỏ  để chờ........ai đây?
 
hihi, Phá ông Thày tẹo. Bài thơ Thày mần hay thật.
Love


_____________________________



welcom to minhthanhart
AM",0,0,0,621821,183) Liên Thơ




B Trích đoạn: nguyễn thế duyên

    Hai nửa tình yêu


       Hà Nội 5--8--2010

Bài thơ của bạn rất tuyệt. Nói về điều rất cũ nhưng hình ảnh thơ lại rất độc đáo, cách diễn đạt thơ là phát hiện mới rất đáng yêu. Liên Thơ rất vui khi bắt gặp bài thơ  hay và mừng lắm khi thấy lại thi hữu đấy.
Chúc thi hữu khoẻ, vui, hạnh phúc, sáng tác nhiều thơ hay nhé.
Bày tỏ chút lòng cảm mến đến bạn bằng cách viết đôi dòng cảm tác từ "Tình yêu"

Tình yêu
      Tất cả hương vị trên đời
Là tình yêu đấy hỡi người em yêu
     Trao nhiều nhận lại bao nhiêu?
Nếu mà suy nghĩ ...lắm điều khổ đau..
 
     Tình yêu hai mảnh lệch nhau
Nên vênh một chút để khao khát  hoài
    Tình yêu  hai nửa bên  ngoài
Nên không gặp được mệt nhoài vẫn mong...


    Tình yêu hai nửa thong dong
Khi mình nằm xuống song song mộ phần...
                     Lê Minh Liên Thanh Thơ
                            7/8/2010
 



<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.08.2010 11:59:22 bởi nguyễn thế duyên >
Thay đổi trang: << < 222324 > >> | Trang 23 của 25 trang, bài viết từ 331 đến 345 trên tổng số 371 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9