Một câu thơ chợt hiểu
Nhân ngày lễ Tình nhân, chúc thi nhân NTD và gia đình vui và hạnh phúc!
anhtrangthu.
KHOẢNG CÁCH!
Khoảng cách đo bằng gì?
Anh có biết em đang tìm giải đáp?
Đêm qua Nguyên tiêu Trăng lên châm chạp
Vầng sáng tròn thầm lặng mãi nhìn em
Con tàu nào đang mang anh xa thêm
Em không biết anh xa bao nhiêu nữa.
Đêm nay Trăng lại thập thò ngoài cửa.
Vần thơ nào diễn tả hết lòng em
Em nhận ra rồi, trong suy nghĩ miên man
Khoảng cách đo bằng thời gian
Khoảng cách đo bằng không gian
Khoảng cách đo bằng im lặng
Như vị trà ngọt đắng
Khoảng cách đo bằng nỗi nhớ anh ơi... 00h29' 19-2-2011
Ở nơi nào đó anh có nhận thấy vậy không anh?...
quote:
Trích đoạn: Tiểu Thanh Đình
quote:
Trích đoạn: nguyễn thế duyên
Valentin không em
Valentin không em
Hà nội mưa!
Gió lạnh lùa tái tê nỗi nhớ
Câu thơ ai còn nhớ nữa.
Xa xôi rồi còn nỗi nhớ trong tôi
Va len tin không tôi
Sài gòn những ngọn đèn xanh đỏ
Em nhận bông hồng ai trao
Nụ cười rạng rỡ
Câu thơ tôi làn gió
bay rồi!
Ai mua thơ? Tôi bán!
Để đời mang đi tỏ tình
Và tôi !
Mài tim mình thành mực
Để viết những dòng thơ
Bán cho những cặp nhân tình
Người ấy có mua thơ của tôi không?
Để mang tặng em
Để em cười rạng rỡ
Liệu em có nhận ra thơ tôi?
Mà má em đỏ thế
Hay tôi hoang tưởng mất rồi?
Va lentin không em
Trời hà nội mưa một vần thơ bị ướt
valentin không tôi
sài gòn nóng lên bởi một làn môi
Nồng nhiệt!
Tôi mang thơ ra đầu đường
Không lấy một người mua
Hà nội anh mưa
Hà nội em không mưa
Sao vẫn thơ em ướt đẫm?
Có phải Va len tin buồn lắm
Khi lòng anh khắc khoải trở trăn hoài
Va len tin em không ai
Thơ không gõ cửa
Gió chẳng viếng thăm
Trời rét căm căm
Cái lạnh lòng khiến trời càng thêm rét
Ở đâu đó có một vầng trăng khuyết
Cứ mong hoài hơi ấm một vần thơ
Người bán thơ cứ hững hờ không biết
Có vầng trăng tình nguyện
Mang cả gia tài xin đổi chút thơ thôi!
Va len tin qua rồi mới dám góp cổ phần mua thơ
NGUYÊN TIÊU MƯA!
Nguyên tiêu trời bỗng đổ mưa
Thế là trôi đi cuộc hẹn
Trăng tròn mà thành trăng khuyết
Bởi anh không đến gặp em
Nguyên tiêu! Nguyên tiêu! Nguyên tiêu!
Hạt mưa gặp gió xiêu xiêu
Trách trời kia vô tâm quá
Nỡ làm gián đoạn mùa yêu (*)
(*)
Tết Nguyên Tiêu còn được coi là Valentine phương Đông (Nguồn Wikipedia) ♥♥ (¯`•♥♥•´¯) ♥♥
TTK cám ơn HTT đã ghé thăm trang DQ. chúc vui.
Đính kèm (1)
Bụi tơ hồng vườn cũ *
Suốt đời em cứ nợ tôi
* Suốt đời tôii cứ nợ người không quen
Thế là sáo đã sang sông
Thế là em đi lấy chồng
Nợ tôi em không trả đuộc
Sao bụi tơ hồng vẫn mọc?
Bên hàng rào nhà em
Thế là sáo đã bay đi
Chiếc lồng không treo trước cửa
Năm nay sương muối đầy trời
Để giàn trầu tôi lá úa
Mênh mông dòng sông em qua
Qua sông có ai ngoái lại
Đầy trời mưa bụi
Bóng người nhòe trong mắt cay
Đi đi em!
Nợ tôi! Thôi tôi chẳng đòi
Nợ em!
Chôn vào dĩ vãng
Có một chút gì cay đắng
Lặng thầm tôi nuốt vào trong
Vườn cũ ai quay lại thăm
Thấy bụi tơ hồng vẫn mọc
Tôi chỉ xin em đừng khóc
Hãy cười dù là vu vơ
Hà nội 4-4-2010
Bình yên Em!
Trong phòng này là một cõi bình yên
Ngả đầu lên vai anh, hồn ta bay trong mộng
Ngoài phòng này là sóng
Gió gào lên!
Cánh cửa đóng im lìm
Bình yên!
Nhắm mắt lại em
Tai chỉ còn nghe tiếng con tim thổn thức
Bão đập cửa và mưa đang trút nước
Mặc!
Ta cố giữ chút bình yên giả dối trong lòng.
Nhắm mắt lại em!
Bịt tai lại em!
Đừng nhìn ! Đừng nghe! Chút bình yên mong manh như sắp vỡ
Gió!Sao cứ đập cửa phòng ta?
Mưa! Sao hắt đầy phòng ta?
Chút bình yên ta níu giữ
Có được không em?
Giữa cơn mưa xối xả
Chút bình yên của riêng mình liệu có bình yên?
Ngoài kia trời bão!
Trong này bình yên!
Câu thơ tình rời rã
Nhắm mắt vào!
Bình yên!
Hà nội 8─ 8─ 2011
Viết trong những ngày trời bão
Đợi!
Không đợi em trong mưa!
Không đợi em trong đời
Anh đợi em trong câu lục bát
Câu lục ngân lên da diết
Câu bá trầm! Khắc khoải trong đêm
Không chờ em trong đêm bình yên.
Anh chờ em trong câu Quan họ
Đến hẹn rồi, người không lên ta nhớ
Cây trúc nào lả ngọn đêm trăng?
Câu hát nào chất chứa nỗi chờ mong?
Anh đứng đợi "Cây cầu quen thành lạ"
"Đợi chờ trong cơn mưa" Bài hát da diết quá
Mưa tạnh rồi!Dải yếm mục rồi em!
Đợi!Câu lục bát ngân lên
Chờ! Câu quan họ xốn xang đã dứt
Mong!Dải yếm em đã mục
Mưa vẫn mưa hoài
Ướt sũng cả bài thơ
Hà Nội 4-9-2011
Thuyết tương đối của tình yêu
Mặt trời là em
Anh!
Một hành tinh xanh
Quay quanh mặt trời em
Không bao giờ dừng lai
Và mặt trời em
hết chói ngời khi khoảng cách bằng không
Thời gian đâu phải vô cùng
Cứ mãi mãi trôi về phía truốc
nếu vận tốc là tình yêu thì bằng bao nhiêu thời gian dừng lại?
Hố đen ở đâu trong vũ trụ tình yêu?
Nơi ánh sáng không thể phát ra
Nơi thời gian dừng lại
Nơi bừng sáng và cũng là bóng tối
Vận tốc bằng bao nhiêu? Bằng không hay vô cùng?
Hà nội 15-9-2011
Bến "Người ơi"
Mắt em là một dòng sông
Thuyền ai bơi lặng trong dòng mắt em
Đến hội Lim thuyền anh mắc cạn
Sông xuân em lóng lánh nước vơi đầy
Sợi tơ nhện buộc thuyền tình anh lại
Bên bến tình "Người ơi"
Chiếc nón ba tầm che nửa nụ cười
Một nửa nụ cười đánh rơi trong gió
Anh ngẩn ngơ tìm nhặt đuộc câu hát cũ
"Tình!
Tình!
Tình ! gió bay"
Thuyền tình buộc bến "Người ơi"
Người ơi sao để cho tôi nhớ người?
Sông cầu cứ lững lờ trôi
Sông em sóng lặng mà tôi nặng lòng
Mái đình cong
Mảnh trăng cong
Câu hát thầm thì "Người ơi ! Em ở...."
Những tiếng cuối loãng tan vào trong gió
Anh lại tìm ngơ ngẩn một đời thơ
Em xinh em chẳng đợi chờ
Tìm đi anh cái gốc đa chúng mình
Trầu này trầu tính trầu tình
Cây đa quán dốc nơi mình gặp nhau
Cây đa ở đâu?
Quán dốc ở đâu?
Tìm đã bạc đầu sao anh không thấy
Đến hẹn lại lên, đêm hội Lim quay lại
Chiếc thuyền tình lại buộc bến "Người ơi"
Hà nội 30-6-201
Lụa trắng
Bạn Thâm Giao
Thuyền ai...
Thuyền tình buộc bến "người ơi"
Thuyền thì ở lại, bến rời đi đâu?
Qua sông, giờ đã có cầu
Thuyền nằm mơ ngủ, gối đầu bến xưa...
Người xưa thì đã là xưa
Chị Hai sương nắng vẫn chưa thấy già.
Trúc xinh, bóng xế la đà
Ai còn ừ...hữ... câu ca muộn màng?
Bảo sang, lần lữa chẳng sang
Bây giờ lỡ làng..., lại trách người ơi...
Em về dệt lụa ven sông
Chưa chịu lấy chồng..., vẫn ngóng thuyền ai...
Một kiểu cật vấn lòng mình
RE: Bến "Người ơi" - 4.7.2012 14:22:36
Không có Bài Mới
kimrbl
Mạnh thường quân
Em về dệt lụa ven sông
Chưa chịu lấy chồng..., vẫn ngóng thuyền ai...
Lo gì ngày rộng tháng dài
Thuyền xưa nhớ bến một mai sẽ về
Sánh vai dạo bước ven đê
Trăng rằm rạng rỡ lời thề năm nao ...
Kim Nguyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.09.2012 13:13:15 bởi nguyễn thế duyên >
Ai bảo thu không xuân tình
Vàng khô, nồng nàn đến thế
Phai màu, cồn cào không thể
Ngập ngừng, một chút, nóng rang...
Chiều Thu, nắng vàng, he he
Buông áo em ra
Người ơi buông áo em ra
Em khe khẽ hát
Chiếc liềm trăng móc ở đao đình
Chợ nào họp đêm trăng thanh
Mà em sợ muộn?
Cành tay tre níu áo em rồi
Đừng buông tre ơi
Để em ở lại
Câu hát ghẹo làm người bối rối
Anh lại gần gỡ áo dùm em
Đêm hát xoan, câu hát giao duyên
Bụi cỏ mật nhả hương vào gió
Đêm Phú Thọ trăng khi mờ khi tỏ
Bởi có người
Áo gỡ rồi nhưng chẳng chịu buông ra.
Người ơi buông áo em ra
Em khe khẽ nói
Ánh trăng thanh soi rõ má em hồng
Hát đi em rồi anh sẽ buông
Đêm hát ghẹo chợ tình Phú thọ
Anh lắng nghe trong thầm thì tiếng gió
Em hát rằng:
"Đừng buông áo em ra"
Hà nội 1-8-2012 Nhớ về Phú Thọ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.03.2013 23:36:23 bởi nguyễn thế duyên >
Chào tác giả!
PSTN đọc rất nhiều thơ văn của bác trên rất nhiều trang, vào topic này thấy thơ của bác có từng giai đoạn với bạn thơ, tình cảm rất khác nhau và nhận thấy một điều khá thú vị!
***
Biết rằng thương chẳng là yêu
Sao ta lại nỡ đánh liều trái tim!
Để rồi lạnh lẽo đêm đêm
Ở trong cô quạnh vớt tìm tâm giao?
Màn đêm mỏng mảnh làm sao
Sợi đen, đen kịt tựa rào cách ngăn
***
Họ Hồ xưa đã băn khoăn
Ta nay sao dẫm vết chân cũ này
Giật mình ta tỉnh cơn say
Trái tim khuyết góc chẳng quay trở về!
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: