Một câu thơ chợt hiểu
Trích đoạn: nguyễn thế duyên
Buồn thu
Mong manh trong chiếc lá rơi
Nhè nhẹ mùa thu đến bên tôi
Nửa đời mới gặp mùa thu chín
Trong giọt sương thu đọng trên môi
Có một cái gì rất mùa thu
Trong làn sương mỏng gió đong đưa
Thu buồn xa vắng như nỗi nhớ
Chầm chậm tan vào trong câu thơ
Có một nỗi buồn bất chợt vương
Theo hơi thu lạnh táp vào hồn
Vơ vẩn nghĩ gì cô gái ấy?
Để thu buồn, để thu tơ vương
Xoã tóc em chờ em đợi ai?
Cô đơn cây liễu đứng thở dài
Lâng lâng sương phủ nhoà bóng liễu
Một dáng thu gầy, thu mảnh mai
Có ai nữa nhớ Gió thu không?
Hay chỉ riêng tôi dậy sóng lòng
bâng khuâng nỗi nhớ không hình bóng
Lặng một nỗi buồn trong mênh mông
Hà nội 30-8-2008
THU BUỒN Mong manh trong chiếc lá thu rơi (NTD) Đã qua vội vã hai mươi mùa Thu đi _ thu đến _ lá thu rụng Hỏi lòng đã ngân vọng tiếng thơ Hai mươi mùa vẫn nhớ _ vẫn chờ. Có một cái gì rất mùa thu ( NTD ) Rủ rỉ bên tai gió thu cũ Mùa sau in bóng thu mùa trước Hỏi dáng em xa đứng chờ ai Tóc xõa vai _ lá rơi trong gió . Có một nỗi buồn bất chợt vương ( NTH ) Say trong sâu thẳm lòng bất thường Hương xưa , say đắm nhưng không rủ Chợt đến trong hồn nhớ thu đi Tình phai dấu thẫm buồn lỡ thì . Xõa tóc em chờ _ em đợi ai ( NTD ) Sao em không nói được lời nào Tóc quấn gió thu trong chiều muộn Mưa nhỏ lất phất gội tóc mây Thấy lòng dạo rực nhớ một người . Có ai nữa nhớ gió thu không? ( NTD ) Sao để em đứng cứ ngóng trông Thu xưa đã đến nên chợt nhớ Phảng phất trong thu hoa sữa thoảng Có ai đâu đó nhớ mùa thu ! Phong Linh 6/10/08 * Chúc Nguyễn Thế Duyên vui ...
Qua sông Thương Sao tên sông lại là Thương Để cho lòng tôi nhớ Sông trong quá chẳng bên bồi bên lở Như lòng em không nhớ cũng không mong Ai bảo sông Thương dòng đục dòng trong Chênh vênh chảy giữa hai bờ thương nhớ Êm êm chảy lòng sông không sóng dữ Gợn một chút thôi con sóng đến vô cùng Giữa mênh mông thinh không Giữa êm êm đợi trông Vô tình sóng vỗ hai bờ đùa cợt Con sóng nào hôm nay bất chợt Vỗ lòng tôi Lằng lặng chút mơ hồ Êm như một lời thơ Trong như một giấc mơ Sông cứ chảy lao sao bao con sóng Sông cứ chảy giữa bao nhiêu trông ngóng Dòng sông xanh chảy giữa giấc mơ xanh Ai bảo sông Thương nước chảy đôi dòng? Dòng đục dòng trong dòng thương dòng nhớ Tôi chỉ thấy một dòng thôi Một dòng trong xanh quá Hay dòng đục là tôi? Đang lặng lẽ hoà vào Bắc giang 15-8-2008 Qua sông Thương chợt nhớ đến một người Anh đồ Post #: 1
Ân hận
Hãy yêu ! hãy yêu! và hãy si mê
Hãy để cho trái tim vỡ tung trong lồng ngực
Hãy dể cho làn môi say làn môi rạo rực
Cho cuộc đời bừng cháy
Một lần thôi
Rồi như ngôi sao băng vụt tắt giữa nền trời
Còn để lại bao dư huy chói lọi
Còn hơn sống tầm thường và giả dối
Suốt cuộc đời không nhớ được điều chi
Ai lên án em? Trái tim đam mê
Ai khinh bỉ em? Trái tim đĩ thoã
Ai sót thương em? Trái tim nát vỡ
Tôi ân hận chưa một lần ấp ủ
Một trái tim cuồng nhiệt đến nhường kia
Hà nội 13 -11-1990
Cảm nghĩ sau khi đọc "24 giờ trong đời một người đàn bà"
Khai cuộc Chàng muốn thắng nhanh gác pháo đầu Sĩ tượng thiếp toàn ứ sợ đâu Gểnh một sĩ lên che mặt trước Đôi tượng quỳ thiếp chắn phía sau Thiếp chỉ sợ chàng người kiên nhẫn Lần lần tốt lấn cung sâu Cách ấy chống chàng quá khó Bỏ tốt thiếp quay chống pháo đầu Post #: 1
lyenson titleAndStar(1329,0,false,false,"dừng bước giang hồ","")
dừng bước giang hồ
Bài viết đã đăng: 1329
Gia nhập ngày: 18.6.2006
Hiện trạng: offline
ĐÁNH CỜ CÙNG EM Nhường nước đi tiên trận bắt đầu Nhưng em lên tượng chán gì đâu Dàn ngang hai pháo che sân trước Tiến dọc cặp xe chắn mặt sau Ghìm thủ ngựa kia đà mắc cạn Đối công tốt ấy nhập cung sâu Thong dong anh sắp nên cờ thế Bắt tướng cho em hết lắc đầu 

LYênSơn
Gửi cô gái Đà Lạt Gửi Thanh thanh Khiết Tháng bẩy năm nay mưa nhiều quá Vì vợ chồng Ngâu họ nhớ nhau Hay tại đời thêm Ngưu lang nữa Đà Lạt xa vời-Chức nữ đâu? Quạ bay đi hết xây Ô thước Cho vợ chồng Ngâu họ gặp nhau Cầu tôi không có tôi đứng ngóng Làm gì mưa chẳng ngập đồng sâu Hay tôi dùng thơ bắc chiếc cầu Để cho hai đứa được gặp nhau Chao ơi cầu ảo ,tình cũng ảo Nhưng có ảo không nỗi nhớ nhau? Ô hay tôi lại nhận vơ rồi Nhớ nhau hay nhớ một mình tôi? Tím trời Đà lạt sương thương nhớ Hà nội chiều nay lại mưa rồi Ai bảo tôi là kẻ đa tình Một mình tôi xây mộng một mình Bông hoa nào nở trong yên lặng? Cây trúc nào Không có tôi mà em vẫn xinh? Chốn ảo thơ tôi gửi tấc lòng Vần thơ rơi liệu ai nhặt không? Gửi một nụ hôn vào trong gió Một chút tình gửi vào hư không Đà lạt chiều thu đầy gió Không có tôi liệu em lạnh không? Hà nội 8- 9-2008 ThanhThanhKhiet titleAndStar(1631,0,false,false,"","")
VIP
Bài viết đã đăng: 1631
Gia nhập ngày: 27.2.2008
Hiện trạng: online
Câu thơ ai bắc cầu Duyên
Để bay thương nhớ đến miền mộng mơ
Cám ơn người đã gửi thơ
Con tim vui tính – lơ ngơ sắc buồn
Ý thơ rung nhẹ cánh chuồn
Cho hoa theo gió đưa hồn mộng mơ
Có người đã thả vần thơ
Rơi vào băng giá sương mờ mây bay
Dù cho Thương nhớ vơi đầy
Đường xa sải cánh chim bay vẫy vùng
Giám đâu ước vọng ...chút lòng
Mộng mơ...lơ lửng ,trên không...thêm buồn
T.T.K.9.9.2008
< Sửa đổi bởi: ThanhThanhKhiet -- 9.9.2008 12:07:57 >
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.10.2008 18:37:20 bởi nguyễn thế duyên >
Bao gìơ em đi Hà Nội?
Gửi Thanh thanh khiết
Tôi xin em đừng có giận
Đừng hiểu lầm tôi qua thơ
Câu thơ em đau đớn quá
Em đâu biết tôi luôn chờ
Nói thế để em chuẩn bị
Hoàng tử đâu phải là tôi
Nhưng em lại là cô Tấm
Hiện lên rất thực trong đời
Ai nữa còn tin cổ tích?
Có lẽ một mình tôi thôi
Bao giờ em đi Hà nội
Em ơi nhớ gọi cho tôi
Tôi sẽ dẫn em lang thang
Để em hiểu đêm Hà nội
Thầm thì hàng cây sẽ nói
Thay tôi những lời ngọt ngào
Hoa sữa buông hương quyến rũ
Vương lên làn môi khát khao
Hiu hiu gió hồ tây thổi
Ánh mắt tan vào trong nhau
Tặng hoa?Chắc tôi không dám
Sợ tan đi một giấc mơ
Hóa ra Dã quỳ có thật "1"
Và đâu chỉ nở trong thơ
Bao giờ em đi Hà nội
Em ơi hãy gọi cho tôi
"1" Dã quỳ
Em chỉ có trong mơ
em chỉ có trong thơ
hay có trong đời thật
Nếu có trong đời thật
Hãy nở trong thơ tôi
Nhớ hoa dã quỳ
Lang thang
Một mình đi lang thang
Hoang mang và ngỡ ngàng
Đếm từng viên gạch nhỏ
Bao ký ức dâng tràn
Một mình đi lang thang
Hoàng tử đâu? hỡi chàng
Mịt mờ bóng cổ tích
Cô tấm buồn hoang mang
Hương hoa sữa vào đêm
Rụng rơi trắng trên thềm
Không bóng người qua lại
Đau mãi cánh hoa mềm
Lang thang đi trong đêm
Cho lòng em thương nhớ
Xao - lạc - hết mong chờ
Thấp thỏm bước bơ vơ
Còn lại những vần thơ
Còn lại những đợi chờ
Người tình trên mạng ảo
Những tâm hồn...lơ mơ...
T.T.K.18.10.2008
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/48400/03DE0CC0709F4214A7DF22F481CBAF6D.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.10.2008 18:39:01 bởi ThanhThanhKhiet >
Trách
Gửi Thanh thanh Khiết
Hoa không được nhận người không gặp
Sao tàn nhanh vậy Dã quỳ ơi
Hà nội năm nay thu ngắn quá
Vừa mới thu sang đã đông rồi
Giết chết cả mùa thu Hà nội
Trách em đâu chỉ một mình tôi
Những đôi lứa đang vào mùa cưới
Rất oán em vì em giết thu rồi
Em giết chết một bầu trời cổ tích
Bằng một lời hò hẹn vu vơ
Lời hò hẹn như một ly rượu độc
Tôi uống vào
Cổ tích chết trong thơ
ăng đéc xen đã chết
Cô Tấm lui về những ngày xa xưa
Nàng Bạch tuyết cùng tôi uống chung ly rượu độc
Bẩy chú lùn bật khóc
Còn lại đây trần trụi những mảnh đời
Biết lấy gì để viết nữa thơ ơi
Nguyễn Thế duyen
------------------
Vườn cổ tích
Trần trụi những mảnh đời
Giông gió quất tơi bời
Ai khóc cho giọt đắng
Để chết hồn thơ tôi…
***
Anh có biết một nơi
Thẳm thẳm giữa lưng trời
Trong vườn hoa cổ tích
Bạch tuyết đang dạo chơi
Bẩy chú lùn yêu đời
Chưng cất rượu đem mời
Một người yêu cổ tích
Ru hồn trong chơi vơi
Chim riu rít muôn nơi
Đây mùa thu Hanoi
Trả biếc cho những lời
Buồn như lá vàng rơi
Dù ai thả vào thơ
Lời hẹn ước vu vơ
Xem như trong cổ tích
Của tâm hồn ngu ngơ
Lòng tin ấy từ xưa
Lòng tin ấy bây giờ
Trả về vườn cổ tích
Cho những hồn trẻ thơ…
T.T.K.18.10.2008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.10.2008 19:25:09 bởi ThanhThanhKhiet >
quote:
Trích đoạn: ThanhThanhKhiet
Tống biệt hành
Gửi Thanh thanh Khiết
Không tiễn người ra đến sân bay
Mà sao nỗi nhớ lại vơi đầy
Người đi như cánh chim trời ấy
Để nỗi buồn dâng trong mắt ai
Ờ nhỉ sao lại là tống biệt?
Ta người có dám gặp nhau đâu
Mênh mông sóng vỗ từ đâu nhỉ?
Ánh mắt chẳng chìm trong mắt nhau
"Ta biết người buồn chiều hôm trước" "1"
Chiếc khăn tay đang khô bỗng ướt
Bông Dã quỳ héo rũ trong hồn
Cười chia tay sao mi lệ vương?
"Ta biêt người buồn sớm hôm nay" "2"
Lúc chia tay người ngóng mãi ai
Bao nhiêu người tiễn sao hồn quạnh
Lẩn quất đâu đây một bóng người
Người đi
Đi mãi
Không trở lại
Ta đứng nhìn theo cánh chim bay
Trời thu Hà nội sương giăng lạnh
Một giấc mơ?
Hay
Một hơi rượu say?
Hà nội 10 -10 -2008
Thanh thanh Khiết! không được tiễn bạn trong đời thực xin tiễn bạn trong tâm tưởng
Chia Tay
Nhộn nhịp – bao người- trong sân bay
Bông hoa mang tiễn vương màu nhớ
Mờ ngập hàng mi - nước mắt cay
Bàn tay - lưu giữ - mãi bàn tay…
----
NHộn nhịp-bao người – trong sân bay
Nắng thu ,vuốt nhẹ , vóc mai gầy
Đưa mắt rõi tìm người …trong nắng
Một ánh hình hài…trên bóng mây
Xa xa thấp thoáng dáng như”ai”…
Tựa nắng trời thu bóng nghiêng dài
Ngập ngừng chân bước - nhìn xao xác
Tìm mãi người thương mắt u hoài…
Em đi xa - như cánh chim bay
Buông lạc hồn anh ở chốn này
Vu vơ lời hẹn ngày trở lại
Vò xé lòng ta - em có hay?
Ta rót trong nhau - chén rượu tình
Ngỡ rằng đời đẹp tựa bình minh
Bóng tối trở mình thu ánh sáng
Hoang vắng hồn anh -nhạt bóng mình
Say mê uống chút men tình
Biệt ly…xa cách …cho mình …mãi đau…
T.T.K.19.10.2008
Thu tình nhân Cái lạnh se se báo thu sang Góc phố nhà ai đỏ lá bàng Làng Vòng rộn rã vào mùa cốm Tây hồ mặt nước tiếng chuông lan Sao mà như mộng lại như mơ Mênh mông sương phủ nước Tây Hồ Một tà áo trắng em đứng đợi Làm cả chiều thu phải ngẩn ngơ Tôi dẫn em lang thang đêm nay Nghe gió thu sào sạc hàng cây Bay bay lá rụng mùa thu gọi Ngô nướng hàng ai ấm gốc cây Chầm chậm thôi em đừng vội vã Tình thu lẩn quất ở đâu đây Ấm nồng hoa sữa hương Hà nội Rắc vào gió lạnh chút men say Thu đất Hà thành tinh tế lắm Thu náu mình trong những tán cây Vắt vai cô gái mùa thu tới Trong chiếc khăn e ấp nụ cười Em hãy cố về thăm Hà nội Tôi dẫn em ra tận ven hồ Để em ngắm những đôi trai gái Nép vào nhau vì gió lạnh mùa thu Mùa Thu Chỉ mùa thu Hà nội Mới đốt lên những khát vọng lứa đôi Thu tình nhân- Em có nghe ai nói Đấy là mùa thu Hà nội em ơi Thu 2008 Post #: 1
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.10.2008 16:06:31 bởi nguyễn thế duyên >
Nhớ Mây chiều Chiều Lại chiều Chiều Lại chiều Ở bến sông xưa Có một người xưa Đứng ngóng Chiều Lại chiều Chiều lại chiều Có một làn mây xưa Bỏ lại bến sông xưa Bỏ lại người xưa Bay Xa lắm Bến xưa đã thành hoang vắng Sông xưa nước đã cạn rồi Người xưa tóc đà bạc trắng Mây xưa bao giờ ngừng trôi? Chiều nay bên bến sông xưa Có một làn mây dừng lại Bâng khuâng người xưa tự hỏi Có phải áng mây chiều xưa? Hà Nội 11-9 -2008 titleAndStar(964,0,false,false,"","")
Mạnh thường quân
Bài viết đã đăng: 964
Gia nhập ngày: 22.7.2007
Hiện trạng: offline
- Chị Thái Anh ơi, em vừa đọc bài ''Nhớ Mây Chiều'' của bác Ng. Thế Duyên, chị chuyển giùm em tới bác ây lời cảm ơn chân thành của em. Ở đó em có bác ấy, có chị và có Jacaranda là những người bạn hoạ thơ mà em rất quí mến nhưng nay em không thể về đó nữa. Sáng nay em chỉ về để gửi bài thơ ấy thôi. Em rất nhớ thời mà em còn ở đó hoạ thơ với chị, với bác ấy và với Jacaranda.Nay em không còn viết được như xưa nữa rồi.
- Em gửi trang thơ của chị mấy dòng suy nghĩ của em khi em về đó tuần trứớc
Anh Thế Duyên ui.Thái Anh post bài tâm sự của Mây Chiều cảm ơn anh,để anh vui nè,cô ấy gửi vào Blogs của T.A ( vì ccô o vào đây được ) Chúc anh cuối tuần vui vẻ Thái Anh
_____________________________
THÁI ANH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.10.2008 18:41:38 bởi nguyễn thế duyên >
Nợ lòng
Nợ lòng sao trả được cho ai
Nỗi đau xuống dưới Tuyền đài vẫn đau
Nợ lòng ai có đòi đâu
Mà vẫn muốn trả dù đau lòng người
Nợ lòng món nợ -than ôi
Cả đời mắc nợ làm tôi bận lòng
Nguyễn Thế Duyên
Nợ yêu
Dỗi người đòi trả cho xong
Nợ tình nợ nghĩa ... vay non trả già
Nợ vay vay trả thế mà
Muôn năm chẳng thể xóa nhòa nợ yêu...
Lê Minh Liên Thanh Thơ
23 giờ 45 phút 23/10/2008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.10.2008 00:49:51 bởi Liên Thơ >
Trích đoạn: nguyễn thế duyên
Lạ chưa?
Nợ lòng trả hết cho nhau
Để không gặp lại... để đau một đời...
Ai đem thêu dệt nợ đòi
Ai đem thương nhớ cho người ...lạ chưa?
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Đêm tạnh mưa, 4/22/10/2008
Nợ lòng sao trả được cho ai
Nỗi đau xuống dưới Tuyền đài vẫn đau
Nợ lòng ai có đòi đâu
Mà vẫn muốn trả dù đau lòng người
Nợ lòng món nợ -than ôi
Cả đời mắc nợ làm tôi bận lòng
Nguyễn Thế Duyên
Bận lòng
Bận lòng em, bận lòng anh
Bận lòng kẻ ở, bận lòng người đi
Phân kì nào dám nói chi
Dằng dặc nỗi khổ, gạt thầm lệ rơi...
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Đêm, 6/24/10/2008
Nợ lòng
Nợ lòng sao trả được cho ai
Nỗi đau xuống dưới Tuyền đài vẫn đau
Nợ lòng ai có đòi đâu
Mà vẫn muốn trả dù đau lòng người
Nợ lòng món nợ -than ôi
Cả đời mắc nợ làm tôi bận lòng
Nguyễn Thế Duyên
Nợ yêu
Dỗi người đòi trả cho xong
Nợ tình nợ nghĩa ... vay non trả già
Nợ vay vay trả thế mà
Muôn năm chẳng thể xóa nhòa nợ yêu...
Lê Minh Liên Thanh Thơ
23 giờ 45 phút 23/10/2008
Lòng mình sao lại nợ ai
Tình mình sao lại gửi hoài người ta?
Để rồi người mải đi xa
Cõi lòng trống rỗng chỉ là hư không...
anhtrangthu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.10.2008 00:49:41 bởi anhtrangthu >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: