Cảm Xúc... khi đọc Vườn Cau Nước Dâng của Thùy An
SuongAnh 05.05.2008 00:01:09 (permalink)
Cảm xúc....

   Một cảm xúc bất chợt đến....và... nước mắt rơi...Tôi khóc ư?! Vì sao...tôi chẳng hiểu...
   Câu chuyện chưa chấm dứt mà ...? Sao lòng tôi sóng dậy như phong ba...trái tim tôi đang bồng bềnh như chiếc thuyền con giuã dòng nước lũ...
  Tình Bà Cháu cuả Khuyên, nào khác gì tình Mẹ Con mà tôi dang được hưởng...càng thương nhiều càng làm đau lòng nhiều...Bà cuả Khuyên rất cưng yêu cháu, nhưng vì mối hận tình mà bịt mắt làm ngơ...
   Và Má tôi, cũng từng gặp hoàn cảnh như thế, nhưng mà...má không có lời la mắng và cứng nhắc như Bà cuả Khuyên mà chỉ bằng những ánh nhìn, nhũng nét âu lo, nhũng giọt nước mắt cuả Má ...làm hồn tôi quặn thắt...và tôi không đành lòng, phải cố đè nén trái tim yêu...
   Bởi, tôi còn thê thảm hơn cả Bảo Khuyên, nhân vật trong câu chuyện, vì tôi đã là người cũng nằm trong hoàn cảnh ấy...có ai như tôi không? dẫu đang yêu mà cũng phải lạnh lùng, cứng rắn dể quay lưng lại với tình yêu, khép chặt cưả lòng, để rồi sau đó như một cái xác không hồn, như con ma trơi trong đêm hoang lạnh...
  Vâng, tôi đã từng yêu một người... và đã từng nhắm mắt quay lưng để trốn chạy, dầu người ấy chỉ vì trong một thoáng nhẹ dạ ( tôi tin như thế) đã vô tình đánh đổ niềm tin cuả tôi, đạp lên hạnh phúc mà tôi hằng trân qúy...Đau lắm...! Buồn lắm..!!. Nhưng phải đành, vì sao??! tôi đâu có thể nhìn thấy một người đàn bà và đưá trẻ trong bụng đang rất cần người đàn ông cuả tôi.., dầu người ta là kẻ đến sau. Nước mắt tôi đang rơi trong lúc bày tỏ nỗi niềm...
   Gia phong trong gia đình tôi không quá cổ hủ, nhưng lễ giáo vẫn là nền tảng, đạo đức và tình người luôn được gia đình xem trọng. Nên ít nhiều tôi cũng hiểu được tâm tính cuả Mệ Bảo Khuyên, có điều Bà quá ư khô khan và khó tính, sự nghi ngờ về người đàn ông khi đã cưới được vợ, luôn là một ám ảnh xấu vô cùng...nên bà đã vô tình giết chết hạnh phúc cuả con gái và cháu gái...cũng may, Dì Châu cuả Khuyên đã vượt qua được để tự tìm lấy hạnh phúc cho cuộc đời mình. và bảo Khuyên rồi sẽ ra sao...? Tôi đang chờ xem...
  Riêng tôi...Má tôi tuy không ngăn cản, nhưng luôn lo sợ, bởi vì tôi đã từng gặp và hơn nưã đang mang một trái tim bệnh tật..." con có mệnh hệ gì thì đời má cũng vất đi..." Tất cả bao năm đơn thân chịu cực nhọc, bao yêu thương, chiều chuộng đều dành cả vào tôi, vì muốn cho tôi có một đơì sống thật sự tươi vui, an bình. Hơn nưã má thưòng nói:" không ai có thể bảo vệ, che chở và thương yêu nhau bằng tình Mẹ Và Con cả..." Bởi thế, lòng tôi luôn dậy sóng, trái tim tuổi thanh xuân cuả tôi đang cồn cào, bức xúc...đòi hỏi tôi phải có một tình yêu...và nó đã tìm thấy được một bóng hình làm cho nó thật sự rung động và yêu thương , nó phá bỏ cái xiềng xích mà người chủ bao năm qua đã cột lại...không nghe nó nói ...và trái tim tôi tưởng chừng như muốn ngừng đập bởi cơn xúc động làm cho suýt ngất khi nghe được những lời tỏ tình từ nơi người ấy...người mà bấy lâu nay lòng đã cảm mến mà không dám để lộ....và người ấy cũng nhẹ nhàng, xa gần bày tỏ những mơ ước tương lai như Hải với Khuyên....

   Yêu lắm! Thương lắm! Nhưng người ơi...xin hãy cho tôi được giữ lại một chút nhỏ xíu trong trái tim để làm hộ thân, nhỡ...có gì thì tôi sẽ không phải ngã quỵ như ngày xưa nưã...Thế là..., tôi phải đành che dấu không dám thố lộ cho má biết, bởi tôi sợ...khi tôi thú thật, Má sẽ ra sao? Tôi ra sao? và Người ấy ra sao??! Tệ hơn nưã là tôi có còn được tiếp tục quen người ấy không? Chao ôi...niềm lo âu làm tôi cuống quít...yêu mà phải đè nén...Nhưng biết làm sao...
   Ít nhất, lúc này tôi cần phải giữ lòng, cân bằng giưã Tình Mẹ và Tình Yêu. Vì tôi không muốn những ngươì tôi yêu thương nhất phải buồn khổ...phải lo lắng...nếu chẳng may tôi có mệnh hệ gì...
   Hiếu và Tình...luôn là một trăn trở...trái tim tôi khó thở vô cùng trước áp lực này... chỉ còn biết cầu nguyện và cầu xin Phật Trời gia hộ ban cho một may mắn diệu thường...hay ít nhất là cũng thân tâm thường an lạc...
 
Sương Anh

Chị Huyền Băng ơi...câu chuyện hay lắm! Em đang chờ đọc tiếp đó, chi HB gõ gõ cho nhanh tay tí ha. Em chúc Chị một cuối tuần vui vẻ và hạnh phúc.


#1
    Huyền Băng 05.05.2008 12:38:52 (permalink)
    Cảm xúc... khi đọc những lời tự tình của em... Sương Anh!
     
    Có những chuyện mình nghĩ là quá xưa không còn hiện hữu ở hiện tại. Nhưng thực chất thì không. Không gian nào, thời gian nào cũng có những rối reng na ná nhau, những rối reng do bất đồng quan điểm trong cuộc sống gây khó khăn phiền toái cho nhau và thậm chí gây đau khổ cho người thân yêu nhất của mình. Một điều mà chắc không ai muốn.
     
    Chị rất xúc động khi đọc bài viết của em - Sương Anh! Và chị rất thông cảm cho những trái tim non vì một lý do gì đó mà phải đánh mất tình yêu, đánh mất những hoa mộng của ngày xanh... Người ta hay trách trời già bất công khi ban cho người này hạnh phúc, và người kia nỗi bất hạnh! Nhưng rồi người ta cũng tự an ủi mình biết đâu thế này hay thế kia để vượt qua nỗi bất hạnh của chính mình...
     
    Thành kiến! thành kiến là một cái gì mà con người cần phải gạt bỏ để tránh những sai lầm đáng tiếc... Khi đọc chuyện "Vườn cau nước dâng" chị cũng có một số cảm xúc mà chị nghĩ chị sẽ ghi lại sau khi đăng xong quyển truyện. Đây là một quyển truyện thiếu niên, nhưng chị lại muốn cả người lớn cùng đọc để nghiền ngẫm những hảnh động mà họ cho là vì tình thương... để họ có một cái nhìn khác đi trong việc đùm bọc chăm lo con cái. Chị cũng biết một vài hoàn cảnh tương tợ trong xã hội hiện đại này và đó là lý do thôi thúc chị gõ quyển "Vườn cau nước dâng"...
     
    Sương Anh ui, chị là người rất mê đọc truyện, không đọc thì thôi, đọc thì đọc sống đọc chết cho xong mới yên tâm... nhắm mắt... ngủ, nên chị rất hiểu tâm trạng của người đọc, nhưng vì thời gian của chị không nhiều mấy nên Sương Anh cố gắng chờ chị gõ từ từ nhé!
     
    Chúc em tìm được câu trả lời cho: biết đâu thế này, hay biết đâu thế kia để tìm được sự an lạc trong tâm hồn.
     
    Vài lời cùng Sương Anh và cùng những người đồng tâm trạng.
     
    Chị HB
    #2
      Chuyển nhanh đến:

      Thống kê hiện tại

      Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
      Kiểu:
      2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9