Huyền Trân
Ta đứng lại trên đỉnh đèo Hải Vân
Gió lộng trời cao đồi núi chập chùng
Nhìn về phương Nam non xanh nước biếc
Ðồng lúa chín vàng nắng trãi mênh mông
Khi nàng qua đây rừng còn hoang sơ
Kiệu hoa dừng nơi ta đứng bây giờ
Rét buốt biên cương , mịt mù cố xứ
Có tủi phận mình thân gái bơ vơ ?
Ô , Lý hai châu đổi tấm thân này
Nhan sắc khuynh thành cũng đáng giá thay
Vạn vạn hùng binh ầm ầm mở cõi
Sao bằng chén tình dâng vua đêm nay
Ta nhớ Huyền Trân, ta thương Huyền Trân
Công Chúa An-nam, Hoàng Hậu Chiêm thành
Vì nước quên tình , tri âm lỗi hẹn
Cung lạnh âm thầm bên một Chế Mân
Ta thương Huyền Trân , ta nhớ Huyền Trân
Chiều nay ngẩn ngơ bên Cổ viện Chàm
Tượng đá lạnh lùng như thế đó
Chắc nhớ vô cùng Trần Khắc Chung Trần Hoan Trinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.12.2004 11:26:19 bởi ct.ly >