Ngày không tên
Hạo Vy 07.05.2008 00:49:45 (permalink)

Ngày hôm nay sao vậy trời!
Nó còn không hiểu nổi nó thì ai hiểu nổi nó nữa!
Sáng nhỏ bạn gọi đt nói lên chơi! Ừh thì lên đi.
Nói xong nó lại ngủ vùi,ngủ như chưa bao giờ được ngủ,bởi vì nó cảm thấy chán nán buồn bực sao ấy,buồn bực một cái gì đó không thể diễn tả được!
Nhỏ bạn qua đánh thức nó dậy bằng cái giọng líu lo oanh vàng ngày xưa,nó uể oải bước ra khỏi phòng.
Mà cũng tốt thôi,nhỏ bạn lên nó sẽ có người để trút bâù tâm sự.
Hai đứa tám cả ngày mà chỉ có một chủ đề duy nhất là "tình iu".
 Rõ khổ,sao giờ gặp nhau ko còn tám những chuyện trời ơi đất hỡi như ngày xưa nữa nhỉ? Mà cả hai đứa cũng chẳng còn hứng thú bày trò chọc phá người khác dù rằng ngày xưa "sở thích" này đã đưa hai đứa làm bạn với nhau?
Bỗng dưng nó nhận ra nó và nhỏ bạn đã lớn rùi,đã biết yêu rùi! Nó nói cho nhỏ bạn nghe về anh,về tình cảm mà nó dành cho anh. Nhỏ bạn ngạc nhiên vì nó đã thật sự yêu không như bao lần đùa giỡn hời hợt trước! Ừh thì yêu,có gì ghê gớm lắm hả? Long nhong woài cũng có ngày bị bắt cóc thui,nó đã bị anh bắt cóc rùi đó! Còn nhỏ bạn nó thì đang phân vân không biết có nên kết thúc một cuộc tình không?Nhỏ ơi! Suy nghĩ cho kĩ đừng bước theo con đường của nó! Tình yêu thật sự hay chỉ là ngộ nhận vậy hả nhỏ? Chiều nhỏ bạn về,nó lại buồn nữa rồi. Chui vào phòng và đóng cửa ngủ tiếp,buồn đến kinh khủng khi không biết làm gì!!! Chẳng hiểu sao nó lại mất sức sống đến như vậy??? Đám bạn gọi điện thoại rủ đi nhậu!Nó phân vân...Đang buồn nữa... Nhưng rồi nó quyết định ở nhà đóng cửa ngủ tiếp! Nếu đi với mấy ma men này nó sẽ bị xỉn chắc,mà xỉn thì không thể về nhà,mà nhậu với tụi này thì sẽ còn phải tăng 2,tăng 3 ở đâu đó nữa,thôi mệt lắm! Ở nhà cho chắc ăn vậy! Nó giật mình bởi cơn đói đang kêu gào,ừh nhỉ! Cả ngày nay hình như nó chưa ăn gì! Nó cũng chẳng nhớ gì nữa,ăn uống không quan trọng lắm!Nuốt có vô đâu...! Ngày mai anh sẽ đón nó lúc 7h,anh hứa như vậy mà! Anh đã hứa sẽ đúng hẹn,sẽ không trễ giờ,sẽ không làm nó thất vọng nữa! Lại một sms,là của anh! Mai anh có việc bận,ừhm thì lí do chính đáng,nó đâu thể trách anh! Buồn thôi,lại buồn,quen với cảm giác này luôn rồi thì phải!!! Nó quyết định học lại vì anh vậy mà anh chằng cho nó chút động lực học nào,trái lại nó còn phải năn nỉ anh đi học với nó! Anh có tàn nhẫn với nó không nhỉ??? Hay nó nhu nhược với chính bản thân mình??? Nhiều lúc nó giận anh đến muốn khóc mà không thể nói! Nó mong lắm anh sẽ là động lực để nó cố gắng!Anh có hiểu không??? Vì nó ngàn lần không muốn hy sinh một cách uổng phí. Nó không hối hận với quyết định này vì nó yêu anh,thật sự yêu anh!Ngày mai nó sẽ không ngủ vùi nữa,nó sẽ lang thang đâu đó,biết đâu nó sẽ thoát ra khỏi cái tâm trạng quỷ quái này thì sao! Buồn và chán thì chẳng thể làm được gì,nó biết điều đó mà sao nó vẫn vậy! Con người ngày xưa của nó biến đâu mất rồi??? Nhiều lúc nó muốn tìm lại hình ảnh ngày xưa của nó lắm nhưng có lẽ hình ảnh ấy đã ngủ quên đâu đó! Khóc đi mèo lười! Nó tự an ủi mình. Ích gì??? Giọt nước mắt cũng muốn cạn rồi! Sao lúc này đây nó lại trở về với cái tính gan lì nhỉ?Không thể khóc!!! Nó muốn khóc cho nỗi buồn theo đó mà tan biến nhưng không được! Sao thế nhỉ??? Vậy mà mỗi lần bên anh nó cứ khóc ngon lành! Ừh,bên anh nó không thể cứng rắn được! Bên anh nó nhỏ bé lắm,yếu ớt lắm! Nhưng không biết anh có che chở bảo bọc cho nó không nhỉ??? Thôi đi ngủ cho rồi,ngồi đây mà suy nghĩ vẩn vơ nữa thêm nhức đầu! Ngủ đi rồi biết đâu ngày mai thức giấc nó sẽ có một nơi bình an để đến!!!
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9