Từ ngày nhà mình lắp mạng đến giờ, mình làm được những gì từ mạng? Lợi ích nhiều hay bất lợi nhiều hơn?
Từ ngày nhà có mạng, mình được cập nhật thông tin đất nước nhiều hơn, đọc và thu lượn được nhiều kiến thức về chuyên ngành và liên ngành mà mình đang theo học. Mình được thoải mái dùng mạng mà không sợ mất tiền vì dùng 24/24 giờ cũng chỉ có bấy nhiêu tiền! Mình lang thang hết báo chí online trong nước và một số tạp chí khoa học nước ngoài, thông tin thật phong phú và đa chiều. Mình học được cách diễn giải một vấn đề....và cũng học được một thứ văn hoá hay từ các diễn đàn, tạp chí... "văn hoá giao tiếp trên mạng"!
Có mạng, mình ham mê dong duổi theo những từ khoá... và đến thăm những chân trời ảo. Mình cũng kiếm được một món tiền kha khá từ một chương trình tài trợ học bổng của USA.
Có mạng, mình được nghe những bản nhạc mà mình thích, mình ao ước được nghe, chủ yếu là nhạc không lời hoạ tấu hoặc độc tấu. Mình download về đến nặng cả máy tính một kho khổng lồ nhạc không lời đàn tranh, đàn guitar, sacxophone, sáo trúc...thật là tuyệt vời.
Có mạng, mình tham gia vào các diễn đàn và học hỏi được nhiều điều bổ ích mà trước đây mình không nghĩ đến, ví dụ như làm thơ chẳng hạn! Hồi trước, mình muốn đọc truyện thì phải đi thư viện hoặc ra hiệu sách đọc ké, thỉnh thoảng mua về... nhưng cũng tiếc tiền. Giờ thì mình tha hồ mà đọc các tác phẩm văn - sử - địa - chiêm tinh - hồi ký - truyện tranh - tiểu thuyết....
Có mạng, mình biết đến chơi chat chít yahoo. Cái thứ mà trước đây mình chỉ lên mạng nhà trường dùng free. Điều này đã làm thay đổi cách nghĩ của mình về cuộc sống xã hội thực.... và làm cho mình cảm thấy cuộc sống thực của mình ý nghĩa hơn nhưng cũng....bảo thủ hơn về nhiều thứ.
Từ ngày nhà mình có mạng, mình cảm thấy tất bật hơn! Mình làm mọi thứ khoa học hơn để có thời gian vào mạng vui chơi, giải trí.
Nhưng....
Cũng từ ngày nhà nối mạng, mình đâm ra ít đi chơi hơn, thức khuya nhiều hơn và cảm thấy mệt mỏi vì bị cuốn theo những dòng chữ text chat trên chat room chẳng đâu vào đâu.
Mình thấy được tảng băng chìm của xã hội thực....bị lộ thiên trong thế giới ảo này. Để rồi cuối cùng....mình trở nên kiên tâm và cứng rắn hơn trước những cám dỗ ảo.... mà cá chatter dụ... Mình trở nên vô cảm trước tất cả những gì diễn ra ở room mà mình ngồi, chẳng quan tâm đến bất kỳ nick nào. Mình chỉ quan tâm duy nhất đến.... cái mic để mở những bản nhạc không lời du dương...tự thưởng thức... và coi như có người nghe cùng. Thế là vui!