TA TỰ SỰ VÀ TA ....
Thay đổi trang: << < 789 > | Trang 7 của 9 trang, bài viết từ 91 đến 105 trên tổng số 132 bài trong đề mục
venus4t.vns_hnu 05.08.2010 03:00:21 (permalink)
Tuần vừa rồi, mình làm được nhiều việc ...có ích và hiệu quả ...có thêm chút $$$, kể ra cũng vui. Nghỉ hè đáng ra là thời gian giải trí nghỉ ngơi mà sao hè năm nay mình khổ thế không biết. Hết làm cái này lại làm cái nọ. Chuẩn bị cho hội thảo ... cong cả phao câu lên. Mấy thầy viết lách chán quá! Sao mà họ có thể viết tồi đến vậy nhỉ!? Số liệu họ xử lý sai nhiều quá rồi chính tả sai bét nhè và sai cả những cụm danh từ thông thường ... vv

Điều tối kỵ trong biên soạn là đưa ra tiêu đề thiếu chính xác không ăn nhập với nội dung, tiêu đề thể hiện kết quả của toàn bộ nội dung... Vậy mà họ không thể nào nghĩ cho ra những đề mục của chương, phần và các tiểu mục cho hợp lý. Chán! Ai đời lại đặt tiêu mục: C1. Sự thành lập A ngày? tháng? năm? và sự phát triển của A (19?? - 19??).... thật là potay! Không hiểu với tầm như vậy, bằng cấp như vậy mà họ cũng dám... Chẳng nhẽ mình lại góp ý trước hội thảo thì nó chẳng ra cái gì! Tai sao không sửa là: C1. Quá trình hình thành và phát triển của A giai đoạn từ 19?? đến 19??. Tên các chương phần của công trình thì lộn xộn, tiểu mục thì vớ va vớ vẩn chẳng ăn nhập gì với nhau, vấn đề cốt lõi cần đề cập thì lại không nc mà nc cái đẩu đâu. Thực sự chán nản! Mất cả hứng...

Hôm qua, mình tự dưng thấy buồn, vào chatroom nghe mọi người hát Karaoke mà đầu óc toàn nghĩ đâu đâu. Ngồi ăn hết mấy cái quy và uống ly sữa... mắt díp lai. Kể cũng lạ, mình cứ uống sữa là... buồn ngủ!

Hôm nay, mình dậy sớm đi ăn bánh cuốn và....... đi làm về mệt chẳng ăn uống gì leo lên giường ngủ một chặp đến 3h chiều. Ối trời, đôi mắt đỏ như 2 hòn than! Sợ thật! Một lúc sau, điện thoại gọi tới tấp.... Tối về lại bơ phờ! Ăn vội chút rồi nằm khểnh xem TV, vào mạng >>> các cô chú anh chị kéo vào room nghe hát Karaoke chưa ấm chỗ >>> đang làm thư ký cho room thì bị boot treo máy... out.

Mình vào lại không dám vào nữa. Thấy các chị cứ on rùi off liên tục.... như tập thể dục. Một lúc sau, chị D mới pm nói là bị boot nặng quá.... buồn nên thôi đi ngủ! Nghĩ buồn cười, toàn người ham ca hát ^_^ Room có thư ký là chị ấy và thỉnh thoảng mình làm giúp. Còn MC là chị C hoặc mấy anh! Người làm MC...hay pha trò vui...
#91
    venus4t.vns_hnu 09.08.2010 01:17:27 (permalink)
    Vậy là cũng hết 1 tuần nữa! Mình ngồi đếm thời gian qua nhanh quá mà buồn! Buổi học đầu tiên ... choáng! Miệng giờ răng đi đằng răng, lưỡi đi đằng lưỡi ....môi đi đằng môi rồi! "Cô" bảo...học tiếng này nó vậy! Cái alo phải làm việc cật lực khoảng 1 tháng rồi sẽ quen! Trời đất...chết con! Alo của con còn phải nghỉ nữa chứ!

    Cả ngày hôm nay ngồi đọc...và ngủ gật.... chán chán! Ngày mai ngày mốt phải nghỉ vì "cô" nói là có việc bận. May mà nó cho mình nghỉ một chút chứ nó dạy liền một mạch thì mình chết chắc! Nó bảo mình phải gọi nó là "cô", mà "cô" bảo gì thì phải nghe, cấm cãi! Hic hic mình có cãi nó đâu mà nó doạ mình ghê!

    Định vào trang thơ chút nhưng...thôi! Chẳng còn cảm hứng cảm hiếc gì nữa! Chán rồi!
    #92
      venus4t.vns_hnu 11.08.2010 00:44:30 (permalink)
      Hôm qua hơi buồn chút. Vào đọc nhật ký chị Mùa Thu thấy chị tâm sự chuyện gia đình và học hành cũng cảm thấy vui hơn chút. Tự dưng lại nghĩ đến mẹ và hoàn cảnh gia đình... lại buồn. Rồi sau này, chúng con có gia đình  riêng và niềm đam mê công việc, hạnh phúc riêng gia đình thì.....Mẹ sao đây??? Tuổi già cần người ở bên tâm sự bầu bạn lúc ốm đau thì sao đây Mẹ? Người ta nói "Trẻ cậy cha già cậy con". Nhưng rồi chúng con cũng đến lúc còn lo công việc, rồi con cái gia đình... làm sao có thể chu đáo... và rồi những lúc trái nắng trở trời ốm đau nữa! Nhà mình thì neo người! Nếu con dâu con rể thông cảm thì mẹ cũng được nhờ,....

      Nghĩ linh tinh nhiều quá, ám ảnh vào cả giấc mơ! Mình ngủ mơ thấy.... Sáng ra nghĩ lại, mình lại băn khoăn! Uhm, kiểu gì thì kiểu, Mẹ vẫn là số 1! Hì hì

      Hôm nay, mình học được 2 tiếng tiếng Trung... chủ yếu là ngồi nói chuyện phiếm chứ cũng chẳng học được gì nhiều. Đứa bạn gọi điện đến kêu lên ...lấy tiền của năm cũ. Hì hì vừa làm vừa chơi cũng được lúc online vớ vẩn vậy mà ... cũng được khá khá. Người ta cứ nói là thế này thế nọ... nhưng năng nhặt thì chặt bị, góp gió rồi cũng thành bão! Mình chỉ làm chơi vui vui vậy mà rồi cũng.... Hi hi, đồng tiền xương máu của ta! Ta kiếm ra ta tiêu cũng cảm thấy hạnh phúc!
      #93
        venus4t.vns_hnu 13.08.2010 00:50:58 (permalink)
        Hôm nay đi học về, cảm giác lại mệt mỏi vì quá tải. Đành cố vậy! Vốn dĩ mình không có sở trường về ngoại ngữ, đành cố chút còn được đến đâu thì hay đến đó.

        Hôm qua trao đổi với chị Mùa Thu ở nhật ký của chị về vài vấn đề, cảm nhận của chị Mùa Thu về mình khá đúng. Uhm, mình là người như vậy và mình không muốn thay đổi. Vốn dĩ mình trụ được và... cho đến hiện nay chẳng phải là nhờ vào niềm tin, sự tự tin (pha chút tự kiêu), thích tự lực tự cường sao? À thì đúng rồi! Còn ai đâu mà chẳng tự lực tự cường chứ. Hì hì nghĩ cũng buồn cười.... Chị ấy tinh tế thật!

        Còn vấn đề thi cử đại học - cao đẳng, 2 chị em thường nhắc đến việc này sau khi...biết cả hai cùng nghề, cùng ngành! Nghĩ cũng hay! Đúng là bệnh nghề nghiệp. Nhớ lần đầu tiên HNNCKH cấp Trường, mình viết tham luận nâng cao chất lượng.... Lúc ấy, mọi người xì xào rằng mình hơi nhiều vì bản tham luận này. Rồi sau đó, mình tiếp tục viết bản tham luận về "nâng cao chất lượng...".v.v.. Trong những bản tham luận gửi hội nghị, hội thảo đó, mình luôn cảnh báo việc dạy chạy theo thành tích và điểm số... sẽ đào tạo ra những thế hệ học vẹt, học mót học hời hợt kiếm điểm chứ không học thực chất... và giáo viên sẽ tìm cách để 'nâng cao chất lượng" bằng việc cho điểm rộng hơn, không đánh giá được thực lực của học sinh. Cũng vì lẽ đó, họ sẽ dạy những chỗ mà họ cho là "trọng tâm", bỏ đi hoặc dạy sơ sài những vấn đề khác... Điều này sẽ phá vỡ cấu trúc chỉnh thể của chương trình đào tạo, ảnh hưởng đến chất lượng..... và nhiều hệ quả khác nữa. Đặc biệt chính vì vậy, người ta chỉ chú ý dạy kiến thức mà quên đi một nhiệm vụ quan trọng hơn rất nhiều, đó là uốn nắn và dạy về các giá trị đạo đức, văn hoá.... Hệ luỵ của việc giáo dục đào tạo này đã ảnh hưởng xấu đến thế hệ trẻ. Người ta ca cẩm nhiều là: tại sao bây giờ giới trẻ vô cảm, ăn chơi, mắc nhiều tệ nạn, cướp chém, quan hệ... đến vậy? Tất cả hệ luỵ này có 1 nguyên nhân sâu xa từ phía giáo dục - đào tạo, trách nhiệm của thầy cô giáo!

        Xét trên phương diện xã hội, những hệ quả đó nảy sinh từ cơ chế quản lý văn hoá xã hội trong thời kỳ đổi mới. Sự tác động của kinh tế thị trường! Nói gì thì nói, VN đã có một thời gian dài tả khuynh giáo điều trong điều hành quản lý văn hoá. Khi nhận thấy điều này thì VN lại "sửa sai" bằng việc "thả cửa" cho văn hoá phát triển khá tự do dưới sự tác động của đổi mới, của giao lưu hội nhập văn hoá. Điều này tạo ra những cú sốc dồn dập cho các thế hệ...khi tiếp cận các giá trị văn hoá văn minh nhân loại...và điều gì đến thì đã đến. Nó đang thể hiện sống động từng ngày qua lối sống của lớp trẻ, thậm chí là một bộ phận thế hệ trung niên.....
        Hì, mình lại lan man linh tinh chẳng đâu vào đâu rồi! Chán quá!
        #94
          venus4t.vns_hnu 14.08.2010 00:17:42 (permalink)
          Thấy báo chí loan tin nửa đêm qua và rạng sáng nay có mưa sao băng, mình hồi hộp chờ đợi... Một người bạn đang chat thì buzz mình nói: Có mưa sao băng rồi! Thế là mình bỏ cả máy...chạy ra ngỏng cổ đợi... đợi....và đợi... Nhìn mãi, mình thấy có vài ngôi sao nhâp nháy... Mình nhìn mãi đến mỏi cổ mà chẳng thấy đâu.

          Vào thì nhận được tin nhắn của bạn: nó lừa chị em ạ, không có sao băng! Ủa ủa thế hoá ra cả 2 chị em mình đều bị hắn lừa hả??? Nghĩ buồn cười thật! Đúng là ngốc cả 2 chị em!
          #95
            venus4t.vns_hnu 18.08.2010 00:53:29 (permalink)
            Mấy hôm nay, mình cảm thấy mệt mỏi chỉ vì những việc không đâu cả. Hôm qua đi, mình chơi một chút rồi ghé vào cửa hàng sách quen thuộc tìm xem có cuốn nào hay hay mua về đọc nhưng chẳng tìm được cuốn nào ưng ý cả. Chiều và tối nay, mình nhận được vài cuộc điện thoại của các thầy cô và bạn bè. Thầy cô thì chúc mừng vì mình đã lọt qua hàng...sơ tuyển vòng 2, còn bạn bè thì gọi thông báo công việc của chúng nó. Uhm kể ra cũng mừng cho bạn bè nhiều lắm. Mình hi vọng bạn sẽ thành công đối với công việc mới và sớm có tin vui.

            Phấn khởi với những tin vui, mình định gọi điện cho ông anh nhưng nghĩ thế nào rồi lại thôi. Nhớ cái lần mình nói với anh là mình sẽ đi học... Ông ấy phán một câu xanh rờn: "Cả thiên hạ họ học chứ có mình em đâu mà cứ khoe như là giỏi lắm ấy!". Nghĩ mà chán! Chẳng gọi nữa. Chứ mình gọi, ông ấy lại làu bàu: "Tao nghe mày nói mấy lần rồi, nhức cả tai!" thì có mà... mệt người. Hic, ông ấy thì cũng học xong TS rùi... nên ông ấy mới to miệng vậy chứ. Cơ mà ông ấy có được trường cho đi học ngay đâu!? Ông ấy phải đi làm rùi....xin đi học chứ có được như mình đâu mà ông ấy cằn nhằn...hay là ông ấy thua mình vụ này nên....ngại
            Hi hi mình cứ nghĩ vậy cho hỏi akay! Một chút tự kiêu có chết ai! hi hi Được rồi, hôm nào....mình lựa thời cơ mình choảng lại cho sướng cái đời! Xem nào.... chắc ông ấy cũng akay lắm đây! hihi

            #96
              venus4t.vns_hnu 18.08.2010 02:35:02 (permalink)
              Chị Mùa Thu thân quý!
              Hôm nay có chút thời gian, Mục xin được bày tỏ cùng chị về vấn đề "Tình yêu" dưới góc nhìn cũng như suy nghĩ của Mục Đồng, chị nghen.
              Đáng ra vấn đề này Mục sẽ tâm sự bên chỗ chị nhưng vì nó là quan điểm riêng và sợ rằng nó dẫn đến những xung đột trong suy nghĩ của chị và của nhiều người khác, nên Mục Đồng đăng ở đây. Vì đây là topic riêng của Mục mà chị!

              Chị Mùa Thu thân
              Nói sao về Tình Yêu nhỉ? Mỗi chúng ta đều cảm nhận tình cảm ở những góc độ khác nhau, chẳng ai giống ai cả. Vỗn dĩ, Tình yêu là cung bậc thăng hoa cao nhất của cảm xúc; cũng là đỉnh cao của tư duy phức tạp nhất.
              Đối với người này thì tình yêu mang màu tím thuỷ chung, đối với người khác thì tình yêu mang màu đỏ nồng nàn rực rỡ, hoặc màu xanh của niềm tin và hi vọng tương lai lâu bền, màu trắng của sự trinh nguyên giản dị, màu nâu của sự sống nảy nở.... Đối với Mục Đồng, tình yêu đại diện cho màu tím phớt phớt hồng.
              Chị biết tại sao Mục thích màu này không? Màu tím phớt hồng là sự pha trộn giữa các màu tím và trắng. Màu của sự sống sinh sôi, của sự thuỷ chung trước sau như một, của niềm tin và hi vọng, của sự trong trắng không chút tà gian...Em thích màu tím phớt hồng là vì lẽ đó, chị ạ!

              Chị Mùa thu xa quý
              Mục xin được trao đổi với chị về phạm trù hẹp của tình yêu, đó là: TÌNH YÊU ĐÔI LỨA nhé.

              Theo Mục (và Mục luôn ao ước là như vậy), tình yêu đôi lứa phải được xuất phát từ hai phía và trải qua thử thách về vật chất và tinh thần, chị ạ. Mục Đồng không đồng ý một xíu nào về quan niệm tình yêu - hôn nhân quá dễ dãi hiện nay của nhiều người. Mục nghĩ rằng, để yêu được một ai đó thì trước hết cần phải xem họ có hợp với mình không đã, tức là quan sát họ trong một khoảng thời gian dài dài để đủ hiểu về con người ấy (về nhân cách đạo đức, bản chất, lời ăn tiếng nói, nền tảng văn hoá gia đình, dòng họ...). Sau đó mới chính thức đi vào tìm hiểu, không vội vàng gì, tỉnh táo nhìn nhận mọi diễn biến tâm tư tình cảm của họ.... Người ta thường nói, khi yêu thì con người trở nên mụ mị và không nhận biết được điều gì là không hay từ phía người mình yêu. Như vậy có nghĩa là, họ để tinh thần tình cảm ngự trị mà dập tắt khả năng suy đoán nhìn nhận của tư duy trí não. Điều này thường diễn ra ở các cô gái khi đang yêu.

              Nhưng chị biết đấy, tình yêu vốn là trạng thái tâm lý tình cảm phức tạp nhất trong các trạng thái tâm lý của con người. Tình yêu nam nữ là sự thăng hoa cao nhất về cảm xúc, tư duy tình cảm. Khi ta yêu ai đó thì tất cả xung quanh đều trở nên đáng yêu, tràn trề niềm tin và hi vọng, mọi thứ đều tốt đẹp. Mặc dù trước khi yêu, vẫn con người đó, môi trường đó, cử chỉ hành động đó ....nhiều khi ta chẳng thấy nó đáng yêu một chút nào cả. Chính vì vậy, khi chúng ta vì một lý do nào đó mà phải chia tay thì.... mọi thứ đều trở nên tồi tệ. Và vì vậy, để có được tình yêu nam nữ đích thực và hai người cùng nhau đi hết quãng đời thì không phải dễ dàng như nhiều người trong giới trẻ chúng em quan niệm hiện nay.

              Theo Mục Đồng suy nghĩ thiển cận thì, tất cả mọị thứ đều có chân giá trị của nó. Dù xã hội có thay đổi, thì những giá trị đích thực của cuộc sống sẽ vẫn tồn tại và không thay đổi. Đọc báo chí hiện nay, Mục Đồng thấy được diễn tiến của văn hoá dân tộc chúng ta đang có một sự đổi thay mau chóng. Và đương nhiên, văn hoá truyền thống của chúng ta cũng có những diễn tiễn mau lẹ phức tạp mang tính xung đột giữa văn hoá truyền thống và yếu tố văn hoá mới đang du nhập. Rồi đây, văn hoá dân tộc Việt Nam chúng ta sẽ tiếp biến và hình thành những giá trị văn hoá mới trên cơ sở nền tảng văn hoá cũ để phù hợp với nhịp sống hiện đại. Mặc dù vậy thì những yếu tố cốt lõi, những giá trị văn hoá truyền thống không bao giờ mất đi mà sẽ được điều chỉnh phát triển. Đó chính là cơ chế vận hành của văn hoá, đúng không chị. Và do đó, những quan niệm về tình yêu - hôn nhân - hạnh phúc gia đình hiện nay.... của một bộ phận trong lớp trẻ chúng em trở nên dễ dãi... và mang tính buông thả, sống thử... là cả một hệ quả của sự vận động của văn hoá. Rồi đây, những người chạy theo xu thế trào lưu như vậy sẽ phải trả giá cho lối sống của chính mình nếu không biết suy nghĩ một cách chín chắn hoặc không được gia đình - nhà trường - môi trường sống giáo dục, uốn nắn đến nơi đến chốn.

              Chị Mùa Thu thân xa
              Mục Đồng nghĩ rằng tất cả mọi người, kể cả những người buông thả trong lối sống thì chắc hẳn chẳng ai muốn mình có một người yêu mà lại tơ tưởng đến người khác, không ai muốn một gia đình mà cả vợ lẫn chồng đều cặp bồ hoặc chứng kiến một trong hai người cặp bồ..., bạn trai (hoặc bạn gái) mà mình hết lòng yêu thương phản bội mình.v.v....
              Nếu như vậy có nghĩa là, họ đã không còn tình yêu dành cho nhau. Và điều gì đến sẽ đến, họ sẽ chọn giải pháp là chia tay. Nhưng thử hỏi, khi một người mà ta kỳ vọng và đặt trọn niềm tin yêu là sẽ gắn bó với ta hết cả cuộc đời cùng san sẻ buồn vui, vất vả... lại phản bội ta, thì cuộc sống sẽ ra sao chị nhỉ? Uhm thì chia tay nhưng rồi sau chia tay, chúng ta sẽ quỵ ngã một thời gian khá dài (đương nhiên ở đây, Mục loại trừ lớp người sống không biết đến "tình yêu") rồi mới gượng đứng lên được. Dẫu có vậy thì trong sâu thẳm cuộc sống của những người bị "đứt gánh tơ hồng" sẽ luôn có một nỗi đau không thể phai nhoà để vẹn nguyên như trước. Chắc chắn là vậy!

              Chính vì suy nghĩ như vậy, Mục Đồng cảm thấy bất an với trào lưu "sống thử thời kỳ tiền hôn nhân" của lớp trẻ của Mục hiện nay.

              Tình yêu là gì? Là sự dâng hiến và hi sinh cho người mình yêu và nguyện đi hết quãng đường đời với mình. Vậy sự "dâng hiến" trong tình yêu phải chăng là.... ai cũng có thể "dâng hiến"??? Đã là đàn ông thì ai khi yêu cũng đều "ích kỷ" cho rằng người yêu của mình là không thể san sẻ, là tuyệt đối thuộc về mình. Và đối với phụ nữ thì lại càng "ích kỷ" trong vấn đề này. Nếu đem câu hỏi: "Anh có thể chấp nhận yêu một cô gái đã từng yêu và từng trải làm vợ mình không?" với người đàn ông chưa có gia đình thì có lẽ rất ít người chấp nhận nếu như họ biết trước rằng "cô ấy đã từng không thuộc về mình", hoặc nếu chấp nhận nhưng sẽ có những những yêu cầu về tình cảm đối với trường hợp đó cũng như biết được hoàn cảnh của.... có phải là sự chót dại, lầm lỡ hay không? Hì hì lan man quá, phải không chị? Tình yêu vốn khó nói mà!

              Chị Mùa Thu thân quý
              Đây là lần đầu tiên trong đời, Mục Đồng bày tỏ quan điểm của Mục về "tình yêu nam nữ". Mục không biết nói sao cả vì nó vốn thuộc một phạm trù... không thể lý giải bằng ngôn ngữ mà bằng thái độ, cảm xúc, hành động và tư duy. Ngôn ngữ bất lực trong phạm trù này chị ạ! Hic hic!

              Cuối cùng, Mục dừng mạch suy nghĩ ở đây và kính chúc chị cùng gia đình luôn hạnh phúc và tràn ngập niềm vui nhé!
              Mục Đồng
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.08.2010 02:45:30 bởi Mục Đồng >
              #97
                venus4t.vns_hnu 22.08.2010 02:34:45 (permalink)
                Hôm nay lò dò vào diễn đàn, đọc được tin Bamboo bệnh nặng, lòng mình chợt buồn ... Chưa một lần gặp mặt, chưa một lần chat ....chưa một lần biết ... nhưng chẳng hiểu sao cứ có cảm giác như chính người thân của mình dính bệnh. Buồn ghê! Biết tin muộn quá! Mình cũng chẳng giúp được gì chỉ hi vọng ACE trong diễn đàn, mỗi người một chân một tay giúp mọi việc....Sáng mai mình thử đi gửi sớm xem sao! Trước mắt vậy đã...sau lực đến đâu giúp đến đó.

                Cám ơn chị Bụi Tím và mọi người trong diễn đàn đã cho Mục Đồng cảm giác thâm tình từ việc này!
                #98
                  venus4t.vns_hnu 26.08.2010 00:52:27 (permalink)
                  Từ ngày nhà mình lắp mạng đến giờ, mình làm được những gì từ mạng? Lợi ích nhiều hay bất lợi nhiều hơn?

                  Từ ngày nhà có mạng, mình được cập nhật thông tin đất nước nhiều hơn, đọc và thu lượn được nhiều kiến thức về chuyên ngành và liên ngành mà mình đang theo học. Mình được thoải mái dùng mạng mà không sợ mất tiền vì dùng 24/24 giờ cũng chỉ có bấy nhiêu tiền! Mình lang thang hết báo chí online trong nước và một số tạp chí khoa học nước ngoài, thông tin thật phong phú và đa chiều. Mình học được cách diễn giải một vấn đề....và cũng học được một thứ văn hoá hay từ các diễn đàn, tạp chí... "văn hoá giao tiếp trên mạng"!
                  Có mạng, mình ham mê dong duổi theo những từ khoá... và đến thăm những chân trời ảo. Mình cũng kiếm được một món tiền kha khá từ một chương trình tài trợ học bổng của USA.
                  Có mạng, mình được nghe những bản nhạc mà mình thích, mình ao ước được nghe, chủ yếu là nhạc không lời hoạ tấu hoặc độc tấu. Mình download về đến nặng cả máy tính một kho khổng lồ nhạc không lời đàn tranh, đàn guitar, sacxophone, sáo trúc...thật là tuyệt vời.
                  Có mạng, mình tham gia vào các diễn đàn và học hỏi được nhiều điều bổ ích mà trước đây mình không nghĩ đến, ví dụ như làm thơ chẳng hạn! Hồi trước, mình muốn đọc truyện thì phải đi thư viện hoặc ra hiệu sách đọc ké, thỉnh thoảng mua về... nhưng cũng tiếc tiền. Giờ thì mình tha hồ mà đọc các tác phẩm văn - sử - địa - chiêm tinh - hồi ký - truyện tranh - tiểu thuyết....

                  Có mạng, mình biết đến chơi chat chít yahoo. Cái thứ mà trước đây mình chỉ lên mạng nhà trường dùng free. Điều này đã làm thay đổi cách nghĩ của mình về cuộc sống xã hội thực.... và làm cho mình cảm thấy cuộc sống thực của mình ý nghĩa hơn nhưng cũng....bảo thủ hơn về nhiều thứ.

                  Từ ngày nhà mình có mạng, mình cảm thấy tất bật hơn! Mình làm mọi thứ khoa học hơn để có thời gian vào mạng vui chơi, giải trí.

                  Nhưng....

                  Cũng từ ngày nhà nối mạng, mình đâm ra ít đi chơi hơn, thức khuya nhiều hơn và cảm thấy mệt mỏi vì bị cuốn theo những dòng chữ text chat trên chat room chẳng đâu vào đâu.
                  Mình thấy được tảng băng chìm của xã hội thực....bị lộ thiên trong thế giới ảo này. Để rồi cuối cùng....mình trở nên kiên tâm và cứng rắn hơn trước những cám dỗ ảo.... mà cá chatter dụ... Mình trở nên vô cảm trước tất cả những gì diễn ra ở room mà mình ngồi, chẳng quan tâm đến bất kỳ nick nào. Mình chỉ quan tâm duy nhất đến.... cái mic để mở những bản nhạc không lời du dương...tự thưởng thức... và coi như có người nghe cùng. Thế là vui!
                  #99
                    venus4t.vns_hnu 31.08.2010 23:08:48 (permalink)
                    Đầu óc mình dạo này trống rỗng sau hơn một tháng sống trong căng thẳng vắt kiệt óc suy nghĩ, suy nghĩ và ....suy nghĩ để "vượt cạn". Mọi người động viên nhiều và cũng có người làm mình thối chí. Mình mệt mỏi rồi.
                    Mẹ động viên nhiều lắm và cũng hi vọng nhiều lắm. Mình phải gắng sức hơn. Đúng là khi đứng trước thử thách vượt khả năng mình mới có thể biết được khả năng của mình đến đâu và có thể đạt được những gì. Đối với nhiều người khi đối diện trước thử thách, họ có thể vượt qua dễ dàng, nhưng đối với mình, gần như là phải nỗ lực gấp nhiều lần và điều giúp mình duy nhất lúc này chỉ là tình cảm của mẹ và những hoài bão từ nhỏ.
                    Cuối cùng cũng xong! Mình có một khoảng thời gian nghỉ ngơi thư giãn và tầm bổ chắc sẽ khá hơn. Ước gì được đi...Hạ Long và tắm biển nhỉ? Ước gì được đi Sapa nhỉ? Đi sapa mà được ở một mình trong 1 ngôi nhà nho nhỏ ẩn hiện trong sương mát lạnh... đi lang thang vào cái bản nào đó chụp ảnh. Leo đồi núi cũng thích!
                    venus4t.vns_hnu 08.09.2010 23:25:39 (permalink)
                    Mệt mỏi quá! Hết việc này đến việc nọ, lại còn học hành và tham gia 1 vài đề tài khác đã làm mất khá nhiều thời gian vui chơi giải trí của mình. Đầu óc mình trống rỗng cả rồi... Thức đêm thức hôm thời SV giờ thành thói quen khó sửa! Mình vẫn không thể nào đi ngủ trước 2h sáng được. Cứ vào máy tính làm xong việc là lại mải mê đọc báo chí hoặc vào chatroom 8 những câu không đầu không cuối! Cứ kiểu này, mình chắc quỵ mất thôi!
                    Dạo này trên vnnet và vnepress nhiều bài hay nên cứ đọc rồi lại nghĩ ngợi linh tinh....
                    venus4t.vns_hnu 12.09.2010 21:16:52 (permalink)
                    Nghĩ cũng buồn cười, tự dưng lôi cái chuyện không đẩu đầu đâu vào người! Biết vậy chẳng vào diễn đàn làm gì nữa khỏi phải nhìn, khỏi phải bực bội... thế là xong!
                    Uh, chưa được nghỉ ngơi gì đã bị cô O gọi điện lên lấy hồ sơ tư liệu về để cày. Lần này hơi gấp nhưng không sao vì chỉ cần phác thảo đề cương sơ qua và chắp vá vài dữ kiện cho họ có cái mà tổ chức hội thảo rồi thủng thỉnh đọc và viết. Tự dưng mình lại nhớ đến bài hát "Money money money" của ABBA
                    venus4t.vns_hnu 15.09.2010 14:56:28 (permalink)
                    Hì, Mục cám ơn các anh chị và các bạn nhiều lém, đã pm hỏi thăm Mục và chat tâm sự cùng nữa. Chuyện vốn không có gì nhưng lại làm cho Mục bị tổn thương kha khá nhưng khi bình tâm nghĩ lại, Mục thấy mình cũng nực cười lắm. Rỗi hơi đâu đâu mà đi chấp nhặt với loại người chẳng ra hồn người. Nếu Mục được nhắn nhủ trước thì chắc đã chẳng thèm nói làm gì. Thôi việc qua rồi, Mục lại tiếp tục đi thả trâu, cày sâu cuốc bẫm kiếm tiền và....

                    Người xưa từng đúc kết sự khác nhau về đặc trưng tính cách con người Việt Nam ở các vùng miền, trải qua sự việc vừa rồi càng làm cho mình có cảm nhận sâu sắc hơn. Sự khác biệt nếu biết cách dung hoà sẽ tạo nên động lực, bệ phóng và một sức mạnh vô bờ, còn ngược lại thì sẽ không là gì cả!

                    Người Nhật có nói 1 nhận xét về người Việt, đại loại: 1 người Nhật đấu với 1 người Việt thì người Nhật thua, nhưng 3 người Nhật đấu với 3 người Việt thì người Việt chắc chắn thua là chính vì điều đó! Vậy nên, nhún một chút nhịn một ít thì sẽ giữ được đại cục, tạo được sức mạnh! À điều này làm cho mình lại nhớ đến câu nói của cổ nhân mà sau này được Bác Hồ dặn dò lại các nhà chính trị ngoại giao Việt Nam: "Dĩ bất biến, ứng vạn biến", có nghĩa là, phải kiên định mục tiêu cuối cùng nhưng linh hoạt trong ứng xử, hành động thậm chí đôi khi cần phải chịu thiệt thòi, thậm chí là phải tự "thua" để giành thắng lợi cuối cùng....
                    Những bài học của văn hoá - lịch sử dân tộc luôn có ý nghĩa cho hậu thế!

                    Cha ông đã răn dạy:
                    "Khôn ngoan đối đáp người ngoài
                    Gà cùng một mẹ chớ hoài đá nhau"
                    hay
                    "Bầu ơi thương lấy bí cùng
                    Tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn"
                    ....
                    "Một điều nhịn, chín điều lành"....
                    Chiêm nghiệm minh triết cha ông để lại sao mà thâm sâu đến vậy!
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.09.2010 14:57:44 bởi Mục Đồng >
                    venus4t.vns_hnu 15.09.2010 15:00:02 (permalink)
                    Kẻ thù lớn nhất của đời người là chính mình
                    ***
                    Ngu dốt lớn nhất của đời người là dối trá
                    ***
                    Thất bại lớn nhất của đời người là tự đại
                    ***
                    Bi ai lớn nhất của đời người là ghen tỵ
                    ***
                    Sai lầm lớn nhất của đời người là đánh mất mình
                    ***
                    Tội lỗi lớn nhất của đời người là bất hiếu
                    ***
                    Đáng thương lớn nhất của đời người là tự ti
                     ***
                    Đáng khâm phục lớn nhất của đời người là vươn lên sau khi ngã
                     ***
                    Phá sản lớn nhất của đời người là tuyệt vọng
                    ***
                    Tài sản lớn nhất của đời người là sức khỏe, trí tuệ
                    ***
                    Món nợ lớn nhất của đời người là tình cảm
                    ***
                    Lễ vật lớn nhất của đời người là khoan dung
                    ***
                    Khiếm khuyết lớn nhất của đời người kém hiểu biết
                    ***
                    An ủi lớn nhất của đời người là bố thí
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.09.2010 15:09:52 bởi Mục Đồng >
                    venus4t.vns_hnu 16.09.2010 01:07:04 (permalink)
                    Chị Mùa Thu xa
                    Hà Nội đang chuyển mùa vào thu, khí trời se lạnh với làn sương mờ buổi sáng và chiều tà. Hà Nội có vẻ trầm tư hơn trong tiết thu nhẹ nhõm điểm những cơn mưa nhẹ.
                    Hà Nội bây giờ đổi thay nhiều lắm so với những năm 80 của thế kỷ trước. Hàng loạt con đường được cơi nới mở rộng, những toà cao ốc mọc vút lên trời xanh ở vùng ven đô. Hà Nội cổ kính - Hà Nội hiện đại tạo cho chúng ta cảm giác như được sống giữa quá khứ - hiện tại và tương lai đổi mới từng ngày.
                    Có lẽ hồi ấy, những năm 80 của thế kỷ XX, Hà Nội mang vẻ đẹp giản dị, nhẹ nhàng trầm mặc. Có lẽ âm thanh đi vào kỷ niệm của người Hà Nội lúc đó là tiếng leng keng của tàu điện sớm trưa, tiếng xe đạp thống nhất lọc cọc. Hà Nội lúc bấy giờ có nhiều khoảng không thoáng đãng hơn, nhiều mảng xanh hơn và đường phố nhỏ hẹp nhưng ít khi thấy sự cố kẹt xe, tắc đường. Hà Nội của tem phiếu, của làm ăn tập thể, những toàn chung cư lắp ghép ở Trung Tự, Thanh Xuân....

                    Chị Mùa Thu thân xa
                    Hà Nội bây giờ khang trang và nhộn nhịp hơn xưa rất nhiều. Một vành đai đô thị ven đô được xây dựng bao quanh Hà Nội cũ với cơ sở hạ tầng khá tốt. Chị có lần nào đi qua quận Cầu Giấy, huyện Từ Liêm? Chị có từng đạp xe từ quận Hoàn Kiếm ra cầu Chương Dương hoặc Long Biên sang vùng Gia Lâm? Tất cả những nơi đó trước đây dân cư thưa thớt với những cánh đồng lúa xen lẫn đầm lầy thì nay hầu như không còn đất sản xuất nông nghiệp. Tất cả đã bị đô thị hoá. Thật là may mắn, Hà Nội đã không xoá sổ các hồ nước nổi tiếng như Bảy Mẫu, Thiên Quang, Tây Hồ, Trúc Bạch, Thủ Lệ... mà luôn chú ý đầu tư cải tạo và bảo vệ hệ thống các hồ, công viên cây xanh. Dòng sông Tô vừa được nạo vét, kè đá hoàn thành đã làm cho Hà Nội đẹp hơn, mặc dù dòng nước vẫn nguyên một màu mực tàu đặc trưng...

                    Hà Nội là nơi mà mọi người Việt Nam chúng ta luôn nhắc nhớ và ao ước được ghé thăm để rồi mong trở lại. Ai đã từng tắm mình trong khí trời thu Hà Nội thì chắc không thể quên. Chị đã thưởng thức cốm làng Vòng hay bưởi Diễn? Chị đã từng đạp xe trên đường Cổ Ngư và hít căng lồng ngực hương sen thoảng trong gió và lắng đọng tâm hồn trước tiếng chuông chùa Trấn Quốc điểm canh....

                    Hà Nội gắn với em nhiều kỷ niệm và ước mơ. Bây giờ và mãi sau này vẫn thế, Hà Nội là một phần không thể thiếu trong ký ức dù dẫu có đi xa đến nơi nào... Em nhớ từng con đường đã qua giờ thành quen thuộc như đường Xuân Thuỷ, Láng, Thái Hà, Trần Nhân Tông, Lạc Long Quân, Nguyễn Trãi, .... Mỗi con đường có một nét đẹp riêng khó pha trộn. Những ngôi chùa nhuốm màu quá khứ như chùa Hà, Láng, Quán Thánh, Trấn Quốc, Diên Hựu, ....

                    Chị Mùa Thu thân nhớ
                    Có những kỷ niệm trở thành nỗi ưu tư, nỗi nhớ nhung day dứt khôn nguôi... với những người bạn thời thơ ấu. Đôi khi ta chợt nhớ đến những người bạn thời thơ ấu mà gương mặt của họ đã nhạt nhoà trong ký ức. Ta nhớ đến những kỷ niệm vui buồn thơ dại.... và tự hỏi bây giờ bạn ấy ở đâu, làm gì, đã lập gia đình...??? Có những trò đùa thủa nhỏ dại khờ để lại những vết thương nhức nhối nhưng cũng thật đẹp... Tất cả tạo thành một phần của cuộc sống chúng ta hiện tại.
                    Mục Đồng hi vọng rằng, chị sớm biết được thông tin về người bạn từng ngồi chung bàn - người bạn bị hen suyễn....
                    Một chút trải lòng cùng chị về mùa thu Hà Nội với kỷ niệm...
                    Mục Đồng kính chúc chị và gia đình hạnh phúc, sức khoẻ với nhiều niềm vui!
                    Mục Đồng phương xa 
                    Thay đổi trang: << < 789 > | Trang 7 của 9 trang, bài viết từ 91 đến 105 trên tổng số 132 bài trong đề mục
                    Chuyển nhanh đến:

                    Thống kê hiện tại

                    Hiện đang có 0 thành viên và 9 bạn đọc.
                    Kiểu:
                    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9